Khi một người đã không tồn tại hồn thì phó thác linh hồn lực lượng cũng chỉ có thể dùng phương thức âm dương giao hối mà tiến hành. Bạch sắc thế giới có thế che giấu tất cả quần thường chi hạ, không lộ ra chút dấu tích lặng lẽ tiến nhập vào cơ thể Diệp Vô Thần. Dần dần, trên thân thể hắn bắt đầu luân phiên lóe ra chín loại màu sắc quang mang, những quang mang này xuất hiện khiến Hương Hương mưng rỡ, bởi vì cái này cho thấy những ký ức của nàng cũng không hề giả dối. Chín loại lực lượng này đổ vào, linh hồn lực lượng mới tuôn ra như suối, rất nhanh sinh trưởng trong cơ thể Diệp Vô Thần.
Mà Hương Hương không có thấy chính là, mu bàn tay trái Diệp Vô Thần lóe ra một điểm quang mang cực kỳ nhỏ yếu, tùy theo một vòng quang mang luân chuyển mà đồng thời hiện lên, đó là một vòng quang điểm xếp hàng cùng một chỗ, số lượng vừa vặn mười chấm, đám quang điểm này bắt đầu rất nhanh xoay tròn sau đó hợp lại thành một vòng sáng, rồi hoàn toàn biến mất trên bàn tay hắn.
Ầm!
Ý thức vừa sinh ra trong người Diệp Vô Thần bỗng truyền đến một tiếng vỡ tan thanh thúy.
“Chủ nhân.” Nhìn vào đôi mắt của Diệp Vô Thần, Hương Hương một lần nữa gọi, khát vọng hắn chuyển đầu nhìn về phía mình. Cảm giác đau đớn ở hạ thân đã dần giảm đi nhiều, khiến nàng có một loại khát vọng muốn lay động thân thể giảm bớt cảm giác trống rỗng dưới đó, nhưng nàng không dám lộn xộn, chỉ dám thấp thỏm nằm trên thân thể hắn, con mắt chăm chú nhìn hắn.
Một đôi tay bỗng nhiên giơ lên, dọc theo hai đùi nhỏ xinh đẹp tuyệt trần của Hương Hương mà sờ soạng, đôi chân khả ái của Hương Hương có chút rụt lại, bàn tay kia nhẹ nhàng cầm lấy hai mắt cá chân nhỏ của nàng, con mắt nàng vẫn chăm chú nhìn vào bỗng nhiên mở ra, nhìn nàng hơi cười khẽ.
“Chủ nhân.” Hương Hương vui vẻ hô lên một tiếng, nhưng cảm giác dị dạng ở dưới thân khiến nàng thoáng cái xấu hổ mà cúi gập đầu xuống.
Cảm giác được sự khẩn trương của Hương Hương, Diệp Vô Thần nở nụ cười, cười rất nhu hòa, tay hắn giơ lên nhẹ cởi bộ quần áo tuyết nhung trên người Hương Hương, bàn tay ấm áp nhẹ nhàng vuốt ve thân thể trơn nhẵn non mềm của này, sắc mặt Hương Hương ngày càng trở nên đỏ rực, thân thể cũng không dám giãy dụa một chút nào. Diệp Vô Thần bắt đầu tiến tới khu vực trước ngực nàng, vỗ về chơi đùa hai khối thịt xinh xắn mới phát dục của nàng, nhũ hoa hồng nhạt dưới sự trêu đùa của hắn rất nhanh cứ lên, theo sự xoa nắn nhẹ nhàng, hô hấp của Hương Hương dần biến thành tiếng rên rỉ mê người không gì sánh được, thân thể căng thẳng của nàng phát ra từng đợt run rẩy nho nhỏ.
“Hương Hương, nếu như không phải trước kia ngươi bị phát hiện quá sớm, thì ngươi sẽ là tồn tại siêu việt như Nam Hoàng Bắc Đế, là vua chân chính của Hỗn Độn không gian này…vì sao, ngươi lại là một cô nhóc thế này?” Diệp Vô Thần mới sống dậy vẫn nhẹ nhàng chơi đùa thân thể non mềm của Hương Hương, rõ ràng là vừa từ trong kỳ tích ý thức tiêu tán niết bàn sống lại, nhưng thần tình không có bất cứ khiếp sợ vui sướng gì, mà nhu hòa nhìn nàng mỉm cười, giống như là vừa được Hương Hương đánh thức từ giấc ngủ say vậy.
“Ta…không biết…chủ nhân…” Dưới sự khiêu khích ngày càng mạnh bạo của Diệp Vô Thần, tâm tình căng thẳng của Hương Hương đều bay mất hết, nàng cảm giác được một loại cảm giác khó hiểu từ sâu trong nội tâm toát ra, khiến lòng nàng hoảng loạn, rồi lại chuyển thành cảm giác sung sướng không nói lên lời, cả thân thể nàng đều nổi lên một màu phấn hồng, phát ra những thanh âm rên rỉ như là cầu xin…
Diệp Vô Thần cười càng thêm thần bí: “Đó là bởi vì…Hương Hương vốn là hỗn độn vương này cuối cùng cũng sẽ bị ta chinh phục và khi dễ.”
Hắn nâng mông Hương Hương lên, vẫn duy trì tư thế gắn chặt liền đứng dậy, kích thích bất chợt khiến miệng Hương Hương tràn ra một đợt rên rỉ, tứ chi gắt gao ôm chặt người Diệp Vô Thần, cùng hắn kết hợp một chỗ. Khuôn mặt non nớt của nàng sát với mặt Diệp Vô Thần, tư thế này giống như nàng bị Diệp Vô Thần xuyên thủng vậy.
Với tư thế thẳng đứng này, Diệp Vô Thần bắt đầu chuyển động kiêu đồn của nàng, tùy ý thưởng thức thân thể long hồ thiếu nữ này, lắng nghe tiếng rên động tâm như tiếng nhạc của nàng. Đây là thời gian và không gian thuộc về bọn họ, bên ngoài có xảy ra chuyện gì với họ đã không còn quan trọng, hắn hiện tại đang thầm nghĩ làm sao có thể tinh tế hưởng thụ thiếu nữ trong lòng. Lần này tỉnh lại, tâm linh hắn một lần nữa xảy ra lột xác, một lần lột xác nghiêng trời lệch đất.
Vô thần quyết tầng thứ sáu, có một loại cảm giác hoàn mỹ giống như có thể nắm tất cả ở trong tay.
Hắn rõ ràng vẫn là hắn, nhưng ngay cả hắn cũng đều rõ ràng cảm giác được bản thân hoàn toàn thay đổi, thị giác, thính giác…năng lực nhận biết với bên ngoài, còn có lực lượng bản thân, toàn bộ xảy ra biến hóa cực lớn.
Thủy, hỏa, phong, lôi, thổ, minh, ám bảy loai nguyên tố thiên nhiên dung hợp cùng trên một người, từ đây diễn sinh ra sẽ trở thành lực lượng không gian.
Thủy, hỏa, phong lôi, thổ, quang, ám bảy nguyên tố thiên nhiên cùng với sinh mệt, tử vong, linh hồn ba đại nguyên tố vận mệnh sau khi dung hợp sẽ sản sinh ra lực lượng thời gian.
Lực lượng thời gian cùng không gian, hai chủng lực lượng huyền ảo, thần kỳ, cường đại mà hiếm có nhất đồng thời xuất hiện trên người Diệp Vô Thần. Dưới sự trợ giúp của Hương Hương, linh hồn hắn đã sống lại, linh hồn lực cũng bành trướng tới một mức độ cực kỳ kinh khủng. Cho dù là vô thần quyết chỉ có quyển hai hông toàn vẹn, thì khi linh hồn lực của hắn bành trướng cực độ cũng mang lại cho hắn năng lực dự đoán, mà lúc này, hắn có khả năng cảm nhận được những thứ vượt qua nhận thức của mình.
Hắn biết Hương Hương đã dùng phương pháp gì để cứu hắn.
Thậm chí cảm giác được ở ma chi đại lục xa xăm, đại ma vương thức tỉnh rồi.
Hương Hương…
Hồn thiên châu trong cơ thể hắn do linh hồn lực lượng bản nguyên của Hương Hương cùng với chín hỗn độn thánh châu hợp lại mà sinh ra, vì thế kí ức của Hương Hương như phục chế không chút tỳ vết đều xuất hiện trong đầu hắn.
Nàng sinh ra trong trung tâm hỗn độn, ngày đêm hấp thu lực lượng hỗn độn cực kỳ tinh thuần, khiến nàng có một lực lượng cường đại nhất, một thân thể hoàn mỹ nhất, linh hồn tinh thuần nhất. Bởi vì nàng là sinh linh cực mạnh do hỗn độn không gian này sinh ra, nên nàng trở thành chưởng quản trật tự của cái hỗn độn không gian này, là người nắm quyền tối cao nơi đây.
Thậm chí, lúc nàng trưởng thành có thể siêu việt Nam Hoàng và Bắc Đế.
Nhưng Nam Hoàng cùng Bắc Đế trong lúc tranh đấu đã vô tình phát hiện ra tồn tại của nàng, đồng thời nổi lên lòng tham lam, muốn trước khi lực lượng của nàng hoàn toàn thức tỉnh sẽ khống chế ý thức nàng, cướp đoạt tồn tại của nàng. Vì thế, mục tiêu tranh đấu của Nam Hoàng cùng Bắc Đế xảy ra biến chất, tranh đấu cũng ngày càng nghiêm trọng.
Rút cuộc, hỗn độn vỡ tan, vào lúc đó Hương Hương đã bị thương nặng, với lực lượng còn chưa trưởng thành rời khỏi trung tâm hỗn độn đã bị vỡ tan, miễn được một số kiếp bị hủy diệt, mà nàng tồn tại trên một mảnh vỡ nhỏ của trung tâm hỗn độn, sau này trở thành thiên thần đại lục.
Sau đó, có lẽ là thượng thiên nghiêm phạt với bọn họ, tham niệm của bọn họ thiếu chút nữa hủy diệt long hồ, với tội ác này kết hợp với lực lượng chuyển hóa thành một ma thần cường đại…
Mà Hương Hương ở thiên thần đại lục linh khí hỗn độn quá loãng, ở chỗ này không thể khiến nàng hoàn thiện mà ngược lại rất nhành tiêu hao lực lượng của nàng, tổn thương của nàng cũng khiến nàng suy yếu nhanh hơn. Những cũng may, ở chỗ này nàng có một không gian tràn đầy khí tức ngoại dật, khiến Nam Hoàng và Bắc Đế không phát hiện được sự tồn tại của nàng. Cứ như vậy, tại địa phương âm u kia của thiên thần đại lục, nàng sống qua một năm lại một năm. Rút cuộc, thương thế nàng khỏi hẳn, nhưng lực lượng của nàng vẫn nhỏ bé…chẳng qua nhiều năm sau nàng gặp Diệp Vô Thần, lực lượng khó hiểu nào đó trong lòng nàng rung chuyển khiến nàng nhận Diệp Vô Thần thành chủ nhân của mình.
Đây là lựa chọn chính xác nhất cuộc đời nàng.
Những ký ức này của Hương Hương đều là khi Diệp Vô Thần đạt được lực lượng của vô thần quyết tầng năm liền khôi phục lực. Trước khi, nàng thậm chí không biết mình là ai, vì sao phải ở chỗ này, đương nhiên ý thực của nàng theo lực lượng tăng trưởng mà dần hoàn thiện, nàng yên lặng theo Diệp Vô Thần, tìm kiếm chín sứ mệnh tồn tại của mình.
Nàng, vốn là hỗn độn vương.
Nhưng trước kia xảy ra chuyện ngoài ý muốn khiến vị hỗn độn vương này trở thành người của Diệp Vô Thần…
…..
Ma chi đại lục một mảnh u tối, mọi người đều cảm giác được bầu trời đen sẫm ngày càng thấp, dường như tùy thời đều có khả năng sụp xuống.
Cảm giác hít thở không thông dần áp bách vào lòng mỗi người.
Sa Hầu nhìn về phía nam gần phía hắc ám, trong không trung phun ra một câu cụt ngủn: “Xong rồi.”
Có thể khiến Ma tộc chi hoàng trực tiếp buông bỏ như vậy, có thể thấy được cỗ lực lượng tà ác này khiến hắn tuyệt vọng cỡ nào. Không phải là khiếp sợ mà là tuyệt vọng, nếu là hôm trước, khi đại ma vương thức tỉnh khiến hắn run rẩy, đồng thời trong lòng còn có chút tiểu nhân đắc chí, nhưng chân chính đối mặt với loại lực lượng này, hắn mới biết ý nghĩ đại ma vương sẽ chấn hưng Ma tộc ấu trĩ đễn mức nào.
“Ta hiện tại rất muốn giết người.” Sau Hầu xoay người, lạnh lùng không gì sánh nổi nói với Thần Đế.
Thần Đế: “…”
Nếu như không phải nàng làm tỉnh lại hắc huyền thần, thì vĩnh viễn không khiến đại ma vương này thức tỉnh.
Nhưng hiện tại, nói gì cũng đã chậm, khiến ma hoàng Sa Hầu trực tiếp tuyệt vọng buông bỏ lực lượng, bọn họ không nhìn thấy tương lai của bản thân, thậm chí toàn bộ Ma chi đại lục cùng thần chi đại lục. Bởi vì cỗ tội ác này mang theo khí tức hủy diệt không hề do dự, hủy diệt bất cứ đất đai hay sinh linh nào. Loại lực lượng tà ác này sẽ không tồn tại bất cứ chút thiện lương nào, chút tình cảm nào, chút do dự nào, tội ác trong cuộc sống không có khả năng thể hiện ra sự tà ác của cỗ lực lượng này.
“Ha ha ha…cáp cáp…ha ha ha ha…cáp…”
Đây là một tiếng cười trầm thấp khiến người khác rợn người cỡ nào, tiếng cười này khiến ngay cả Sa Hầu cùng với Thần Đế cũng không tự kìm hãm được tim đạp gia tốc. Mà tiếng cười này cũng xua tay hi vọng cuối cùng trong lòng họ…đại ma vương ngủ say kia đúng thực là thức tỉnh rồi. Nguồn: http://truyenfull.vn
“Ha ha ha ha…Ha ha ha…lực lượng hắc ám thật tinh thuần, ta rút cuộc không cần vĩnh viễn sống trong tử vong nữa…ha ha ha ha…”
Thanh âm kinh khủng này truyền khắp ngóc ngách ma chi đại lục to lớn, vô số ma đầu nghe thấy thanh âm này cũng sinh ra sợ hãi run rẩy tự nội tâm, bóng ma khủng hoảng đầy rẫy toàn bộ ma chi đại lục.