Mã Hân Nhiên cũng không ngờ tình huống lại phát triển như vậy. Cô ấy biết Triệu Nhất Phàm hôm nay chịu tổn thương nghiêm trọng, sợ cô ta gặp chuyện không hay liền vội vã đuổi theo.
Trên khán đài, ông Trang đã nổi giận đùng đùng đánh Trang Cường tới tấp.
Bên dưới, tất cả đang xem trò hay.
Bạch Tiểu Phi cười sung sướng: “Cậu Trần, hả giận không? Tên nhãi này lúc nãy trước mặt bao nhiêu người dám chơi cậu, cố ý làm cậu mất mặt. Đâu có ngờ chúng ta còn chiêu này chứt”
Trần Khiêm cười khổ.
Nhìn Trang Cường trên khán đài che mặt tránh phóng viên chụp hình.
Anh nói: “Được rồi. Xem vậy được rồi. Giải tán thôi!” Chỉnh người ta kiểu này, Trần Khiêm quả thật là lần đầu.
Nhưng mà nghĩ đi nghĩ lại, với Trang Cường thì đúng là đáng đời.
Trần Khiêm nói với Bạch Tiểu Phi một tiếng rồi quay về chỗ Dương Huy.
ở lại cũng chẳng có ý nghĩa gì, anh dứt khoát rời khỏi nhà hàng chuẩn bắt taxi về.
Nhưng lúc này, xe Lục Thần vừa vặn chở Dương Hạ đi ngang, còn cố ý giảm tốc độ lúc đi ngang qua Trần Khiêm:
“Hây, đêm hôm khuya khoắt khó bắt xe lắm nhỉ?”
Lục Thần lạnh lùng nói. Hôm nay hắn vốn muốn đến khoe khoang, kết quả chẳng làm được gì.
Còn xém chút nữa là bị Trần Khiêm làm bẽ mặt.
Bởi vì Trần Khiêm tự nhiên được cậu Bạch mời qua.
Nếu không phải Trang Cường lại giải thích, e rằng Dương Hạ cùng Lục Thần đêm nay ngủ không yên!
Nói xong, hai người khinh bỉ rời đi. “Mẹ nó, lố bịch vừa thôi!” Dương Huy tức giận mắng.
“Haizz, nghe nói Lục Thần lại có tiền rồi. Hôm trước không phải hẳn khó khăn lắm mới đào ra được hai mươi ngàn tệ sao? Hôm nay không biết móc đâu ra tiền, còn mua cho Dương Hạ cái này cái nọ!” Lí Duệ thở dài.
Dương Huy huých một cái làm Lí Duệ sực tỉnh, nhớ lại chính Lục Thần là người cướp bạn gái của lão Trần, mới im không nói gì nữa.
Kì thật Trần Khiêm cũng có chút tò mò, nhưng những thứ này cũng không đáng để tâm. Đúng lúc này, điện thoại Trần Khiêm đổ chuông, là cuộc gọi từ Mã Hân Nhiên.
“Trần Khiêm, các cậu ở đâu? Mau đến Karaoke Hoàng Đế đi, Nhất Phàm gặp chuyện ở đó rồi!!!”
Triệu Nhất Phàm xảy ra chuyện rồi? Vậy tốt. Cô gái này nhằm vào lão Trần cũng không phải ngày một ngày hai, gặp. chuyện thật là ông trời có mắt.
Mấy người bạn trong khí túc cười trên sự đau khổ của người khác.
Dương Huy gãi gãi đầu: “Nhưng lúc nãy ngoại trừ Hân Nhiên đuổi theo ra thì còn có đám Từ Hà.”
“Lão Trần, làm sao đây?” Lý Duệ nhìn Trần Khiêm hỏi.
Dù sao Mã Hân Nhiên cũng đã gọi điện, Trần Khiêm cũng không thể không đi.