Mình không có một chút năng lực cạnh tranh nào với hai người bọn họ cả, ngoại trừ chơi chiêu bài tình cảm trước đây với Trần Khiêm ra thì mình còn làm được gì nữa đâu?
Không được, phải đuổi cô ta đi thôi! Lúc này, Dương Hạ đã có tính toán.
“Sao cô lại ở đây?” Tô Mộc Vũ cau mày hỏi. “Đương nhiên là tôi phải ở đây rồi, ha ha. Tôi với
Trần Khiêm đã làm hòa rồi, tôi mang thai, ở đây dưỡng thai chứ sao!”
Dương Hạ nói. “Vớ va vớ vẩn!”
Tô Mộc Vũ bị dọa mặt trắng bệch ra.
Nhưng nếu như đã nói nhảm, thì sao Dương Hạ lại ở trong nhà Trần Khiêm được?
“Tùy cô nói sao cũng được, bọn tôi sắp kết hôn rồi, còn cô, cô đến tìm anh ấy làm gì? Mau từ bỏ cái suy nghĩ đó sớm đi!”
Dương Hạ đảo mắt.
“Mộc Vũ, chuyện gì vậy? Cô ta là ai?”
Lúc này, Tô Mông Mông vô cùng tức giận, nói thẳng.
“Cô ta là bạn gái cũ của Trần Khiêm!” Nước mắt Tô Mộc Vũ chảy xuống.
Khóc nói.
“Ôi đệch, mẹ nó tên đàn ông khốn kiếp này!”
Mọi người liền biết là chuyện gì.
“Chúng ta đi thôi Mộc Vũ! Đừng có rơi nước. mắt trước loại người này!”