Tiếc là chuyện như vậy lại xảy ra với tập đoàn thương mại Kim Lăng.
Hơn nữa Triệu Nhất Phàm cũng không tin lắm Trần Khiêm sẽ là vị cậu Trần có thể làm rung chuyển đất trời kia.
Cho nên thái độ cũng không quá nhiệt tình.
Nhưng Triệu Nhất Phàm cũng rất chú ý đến hình tượng hiện tại của mình ở trong lòng Trần Khiêm, vốn cũng không có quan hệ gì với cậu Triệu, Lâm Kiều nói như vậy thì chẳng khác nào mình vương vấn không dứt được.
Lỡ lại khiến Trân Khiêm hiểu lầm thì sao!
Suy cho cùng thì ít nhất Trần Khiêm cũng có tiền mà.
Thái độ của Trần Khiêm rất lạnh nhạt.
Cũng chẳng chủ động nói gì cả.
Cứ như vậy, một nhóm người ngồi xe đi thẳng đến ga tàu.
Mười giờ sáng.
Chuyến tàu cao tốc Kim Lăng cũng đến nơi.
“Mẹ Từ Hà này, nghe Tiểu Mỹ nhà tôi nói, Từ Hà nhà chị cũng tìm được bạn trai rồi phải không? Vừa nãy trên cao tốc tôi cũng ngại hỏi, chàng trai đó nhà làm gì vậy? Giàu có không?”
Hai người phụ nữ xinh đẹp cùng nhau ra cổng nhà ga.
Cả hai người phụ nữ đều gần bốn mươi tuổi rồi, nhưng nhìn lướt qua thì cách ăn mặc lại chỉ giống như hơn ba mươi tuổi.
Rất thời trang.
“Cụ thể thế nào thì con bé Từ Hà cũng không nói với tôi, cũng là do tôi không yên tâm nên mới đến xem thử. Với lại mắt của con gái tôi còn có thể tệ đến mức nào chứ, dù sao thì thành tích học tập của Từ Hà tốt như vậy, năm nào cùng giành được học bổng mài”
Mẹ của Từ Hà nói.