Bây giờ có đánh chết anh ta cũng không mua nổi.
Cậu Đinh, còn có thứ gì cậu không mua nổi chứ? Hai người đẹp đều thích thì cậu mua cho các cô ấy một chiếc đi!”
Tô Minh rất biết làm ăn, lập tức nhắc đến Trần Lâm và Lý Thi Hàm.
“Ha ha, giờ chưa mua được, lần sau rồi tính! Đi thôi, chúng ta đi nơi khác xem thử!”
Nói rồi Đinh Hạo dẫn Lý Thi Hàm và Trần Lâm đang luyến tiếc sang chỗ khác.
Tô Minh không cam lòng, hôm nay chẳng dễ gì mới bắt được Đinh Hạo, con vịt đã đun sôi không thể để nó bay mất được!
Thế là cô ta lập tức đi theo.
“Cậu Đinh, hay là cậu xem thử cửa hàng này đi, hãng này ếng, cho dù mua phiên bản thấp nhất cũng nở mày nở
Lúc này Trần Lâm vừa sát lại gần vừa nói.
“Được, vậy thì xem thử! Mẹ nó, giá khởi điểm sáu nghìn tám trăm tám mươi tám tệ?”
Định Hạo bước lên, nhưng vừa xem giá đã giật nảy mình.
Càng khỏi nhắc tới chiếc điện thoại giá hai mươi tám nghìn tám trăm tám mươi tám tệ đang làm hoạt động kial
Anh ta lộ rõ vẻ khó xử: “Hay là chúng ta sang chỗ khác xem thử nhé.
Lý Thi Hàm và Trần Lâm đều tỏ ra thất vọng.
Gì chứ, mặc dù điện thoại hơn sáu nghìn rất đắt, nhưng sau này cậu Đinh là sách nhị đại rồi, không nỡ tiêu số tiền này sao?
Cũng đâu bắt cậu mua cái hai mươi tám nghìn tám trăm tám mươi tám tệ kia.
Hơn nữa, cho dù cậu ta mua cho các cô chiếc điện thoại giá hai mươi tám nghìn tám trăm tám mươi tám tệ kia thì các cô cũng không dùng. Loại đó đắt khủng khiếp, chỉ có thể tưởng tượng thôi, bảo Đinh Hạo mua cho không khả thi chút nào!
Trần Lâm muốn xin xỏ Đinh Hạo, kết quả là cô ta liếc nhìn.
Đúng lúc trông thấy Trần Khiêm đang cúi đầu lắp sim.
“Mẹ ơi! Trần Khiêm, cậu đúng là âm hồn không tan. Sao chúng tôi đi đâu là cậu ở đó vậy? Còn nữa còn nữa, cậu mua điện thoại mà không nhìn bảng giá à? Hãng nào vậy? Cậu định làm gì thế?”
Tâm trạng Trần Lâm rất tệ, trước đó chạm mặt Trần Khiêm thì chạm mặt thôi, cũng chẳng sao.
Nhưng bây giờ Đinh Hạo và các cô không mua nổi điện thoại trong cửa hàng này, bọn họ đang định rời đi.
Vậy mà Trần Khiêm lại ở đây làm bộ làm tịch, còn xem điện thoại.
Trần Lâm rất không cam lòng!
Tức thì cô ta thẳng thừng châm chọc.
“Tôi mua điện thoại, không được à?”