Lúc sắp đi Đường Nhiên nhỏ giọng hỏi.
“Mấy ngày nữa. Triệu Tử Hưng làm việc nhanh nhẹn thật đấy, bảo bảy ngày mà chỉ mất sáu ngày thôi!”
Trần Khiêm trả lời, sau đó dẫn đám người Lâm Y Y xuống núi.
“Trần Khiêm, cậu đang ở đâu? Tối nay tớ muốn tới căn tin ăn cơm cùng cậu, tớ có chuyện muốn nói với cậu.”
Bỗng nhiên, Tô Mộc Vũ gửi wechat cho Trần Khiêm.
Dọa anh sợ hết hồn, đồng thời có cảm giác chột dạ như làm việc xấu.
“Ừ ừ, tớ đang ở trường. Được, tối nay tớ chờ cậu ở căn tin”
Trần Khiêm cuống quít trả lời.
“Y Y à, tôi có chút việc ở trường, phải về ngay, không đi cùng các cô họ được nữa. Tối nay cô dẫn họ tới sơn trang suối nước nóng nhé!”
Trần Khiêm lạnh nhạt nói.
“Ai da, Tiểu Khiêm, cậu cứ đi làm việc của mình đi, không cần để ý tới chúng tôi đâu. Chúng tôi lớn cả rồi, sao có thể để cậu bận tâm được chứ!”
Lâm Hồng Hà tươi cười.
“Đúng vậy Tiểu Khiêm, cậu thấy rồi đó, thật sự là hôm nay chúng tôi đã làm phiền cậu. Cô bảo này, chị em mấy đứa mau tạm biệt anh rể đi, anh rể của mấy đứa sắp đi rồi!”
Lâm Hồng Cúc cũng cướp lời, lại còn khiển trách ba chị em đang lúng túng.
“Anh rể, anh cứ đi làm việc của mình đi!”
Ba chị em đồng thanh nói, còn khẽ mỉm cười với Trần Khiêm. Nói thế nào nhỉ, bảo quyến rũ thì hơi quá, nhưng bảo không phải thì lúc này trong lòng ba chị em thật sự nảy sinh ý nghĩ hão huyền đối với Trần Khiêm.
Bọn họ cảm thấy Trần Khiêm không chỉ tuấn tú mà bây giờ, thoạt nhìn anh ăn mặc giản dị nhưng vẫn đẹp trai, nhìn kiểu gì cũng thấy anh còn đẹp hơn cả bạn trai của mình!
“Ừ!”
Trần Khiêm không chịu nổi thái độ nhiệt tình này, bèn vội vàng rời đi.
Còn vấn đề anh có ghét bọn họ hay không? Cũng chưa tới mức đó, dù sao mình và Lâm Y Y cũng chỉ là gặp dịp thì chơi mà thôi.
“Trời ơi Y Y, Trần Khiêm chính là cậu Trần, vậy mà cháu không nói, hại cô suýt thì đắc tội cậu Trần như cô cả của cháu!”
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhot com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!