Nhưng từ tháng trước, kể từ khi gia tộc của cô ấy xảy ra chuyện, e rằng bản thân cô ấy đã không có quyền lựa chọn nữa rồi.
Nhất định phải tìm một người có tiền có thế ở bên cạnh mình.
Đúng như những gì Viên Viên phân tích, hiện tại, không có tiền thì không làm được cái gì cả.
Mà sở dĩ hôm nay vẫn cự tuyệt Vương Bằng, là vì Thẩm Nam còn muốn thử Vương Bằng thêm vài lần.
Làm sao bây giờ? Một bên là gia tộc, một người mà mình không thích, nhưng lại có thể trợ giúp gia tộc mình -Vương Bằng.
Một bên là người mà mình có cảm giác, nhưng lại không thể giúp gì cho gia đình mình – Trần Khiêm !
Thẩm Nam trầm tư suy nghĩ.
“Cậu đừng nghĩ quá nhiều, Nam Nam! Tối mai là tới sinh nhật cậu rồi. Cậu biết không, hôm nay mặc dù anh ấy tỏ tình với cậu mà bị cậu từ chối nhưng vẫn không bỏ. cuộc, mà dành toàn bộ tâm ý vào bữa tiệc sinh nhật ngày mai của cậu đó. Tớ nghĩ rằng, hôm nay cậu đã làm anh ấy mất mặt như vậy, nếu mà cậu mở lời mời anh ấy đến buổi tiệc ngày mai, tớ nghĩ anh ấy sẽ rất vui đó.”
Diêu Viên Viên nói.
“Ừm, tớ biết rồi, nhưng tại buổi sinh nhật lần thứ hai mươi của tớ, tớ còn muốn mời thêm một người.”
Thẩm Nam cắn môi nói.
“Không phải là Trần Khiêm chứ?”
Diêu Viên Viên trừng to mắt.
“Ừm, dù sao hôm nay anh ấy cũng đã cứu chúng ta, nếu như không có anh ấy, không chừng bây giờ chúng ta đã toi đời rồi, chúng ta cũng nên biểu đạt lòng biết ơn!”
Thẩm Nam cắn nhẹ bờ môi nói.