Nơi ở của Mã Hân Nhiên không cách quá xa so với trường cấp ba Kim Lăng mà cô ấy đã học.
Là một khu nhà mới xây xong.
Còn về địa chỉ thì Hàn Tư Dư cũng đã nói với anh rồi.
Trần Khiêm lái xe đến nơi này.
Nói ra cũng thật khéo, trước cửa khu nhà.
Trần Khiêm lại bắt gặp Mã Hân Nhiên vừa đi mua đồ ăn về, cô ấy vừa xách đồ trên tay, đồng thời đi cùng một
đôi nam nữ, cả ba trò chuyện với nhau.
Trong đó Mã Hân Nhiên thì nói, còn người đàn ông liên tục cầm bút ghi chép gì đó vào sổ.
Nhìn có vẻ là hai cảnh sát mặc thường phục đang tìm hiểu tình hình từ Hân Nhiên.
Đã xảy ra chuyện gì rồi? Trần Khiêm thầm nghĩ.
Đồng thời cũng chậm rãi lái xe về hướng của Mã Hân Nhiên.
Trần Khiêm vừa ngưng thần cảm nhận xem xung quanh trường học có cô gái mang thể phách chí âm hay không.
Không bao lâu, hai người tìm hiểu tình hình xong xuôi, bắt tay với Mã Hân Nhiên, sau đó lập tức lái xe đi vào trong trường cấp ba không xa nơi này.
‘Trông nét mặt của Mã Hân Nhiên có gì đó thất vọng, chỉ xách túi đồ ăn đi lên nhà.
Đếm số ngày thì từ lúc mình gặp Mã Hân Nhiên ở ‘Tây Nam cũng đã đến một năm rồi nhỉ.
Bây giờ Hân Nhiên đã là giáo viên, trưởng thành hiểu biết lễ nghĩa hơn khi xưa rồi.
Cô ấy vẫn để tóc dài, làn da trắng như phát sáng. Trần Khiêm lái xe đi theo cô ấy.
Píp píp píp!
Anh ấn còi xe.
Mã Hân Nhiên hơi nghiêng người nhìn đến chiếc xe sang vẫn luôn đi theo cô từ nấy.
Trong mắt cô lập tức loé lên sự không thích, hai chân càng rảo bước nhanh hơn.
Cô ghét nhất là mấy tên cậu ấm thích trêu gái này, sau này chỉ biết thừa kế từ bố mẹ, có nhiều tiên trong tay. thì nghĩ mình ngon chắc!
Chị khinh!
Trần Khiêm chỉ biết cười gượng.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!