Vân Tinh hít sâu một hơi, sắc mặt cô ta bỗng trở nên rất lạnh lẽo.
“Cô Vân Tỉnh…”
Đúng lúc này, một người giúp việc đi vào. “Chuyện gì thế?”
“Cậu Trần Khiêm muốn gặp cô.”
Người giúp việc nói.
Vân Tinh hít sâu một hơi, trên mặt không khỏi thoáng qua tia đắc ý vui mừng.
“Tôi biết anh ấy sẽ tới mà.”
Vân Tỉnh nhìn Phương Kiển Nám nói: “Người đâu, mau dẫn cô Phương về phòng hầu hạ, không có lời căn dặn của tôi thì không được phép cho cô Phương rời khỏi phòng nửa bước.”
Cô ta căn dặn xong một câu thì chắp tay, đi ra bên ngoài.
Mà bên ngoài phòng khách, sau khi nghe Vân Tinh nói câu kia, mấy người Vân Lâm đã vội vàng rời đi rồi.
Gòn Trần Khiêm thì đang ngồi trong phòng khách.
Nhìn thấy Vân Tỉnh, Trần Khiêm liền đứng dậy ngay.
“Cô Vân Tinh, tôi không biết trước đây chúng ta từng có quan hệ gì, nhưng chuyện này không liên quan đến bạn tôi, mong cô thả cô ấy ra đi!”
Trần Khiêm nói.
“Anh tới đây là để bảo tôi thả bạn anh ra à?”
Khuôn mặt vốn đang vui mừng của Vân Tinh, bỗng chốc bị sương lạnh bao phủ.
Câu nói này của cô ta càng làm bầu không khí trong phòng khách trở nên lạnh lẽo.
“Đúng vậy!”
Trần Khiêm nói.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhot com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!