Bảy ngày sau.
Tại một công trường xây dựng ở một quận nhỏ của Tây Nam.
“Phát lương đây, ông, một trắm năm mươi tệ, cầm lấy!”
“Cậu, chín mươi tệ!”
Người quản đốc mập mạp đang phát lương cho. những nam nữ công nhân trạc năm mươi tuổi.
Trong đó có một thanh niên đặc biệt nổi bật giữa đám đông.
Người khác đều được trả công một ngày một trăm năm mươi tệ.
Chỉ có cậu thanh niên là nhận chín mươi tệ.
Người quản đốc phun một ít nước bọt lên đầu ngón tay, xoèn xoẹt đếm tiền.
“Đợi đã quản đốc, lúc nhận việc đã nói rõ, tôi không cần một trăm năm mươi tệ, tôi chỉ lấy một trăm tệ thôi!” Cậu thanh niên hỏi.
“Mẹ nó, buổi trưa còn bao ăn một bữa, mười tệ đó là tiền cơm đói”
“Nhưng bữa trưa chỉ có hai cái bánh quy mà ông trừ tôi những mười tệ?”
“Con mẹ nó, trông cậu thật thà tôi mới nhận cậu vào làm. Chín mươi tệ đó, làm được thì làm, tôi không trả thử cậu có làm được gì không?”
Đúng lúc này.
“Ồ? Cậu này sao trông mặt quen quá?”
Một nam một nữ khoác tay nhau, thêm một nhóm tùy tùng từ bên đường đi tới.
“Quen mặt? Tiểu Noãn, em không nhìn nhầm chứ? Em có quen cả hạng công nhân này sao?”
Người đàn ông đeo đầy vàng bạc, khinh khi nói.
“Không, không, không, quen mặt thật đó. Hình như là bạn của ông bạn trai bị phá sản của em, trước đây rất ngầu, em tuyệt đối không nhận nhầm đâu!”
“Thật không vậy?”
Người đàn ông nói.
Rất nhanh, cô gái nữa bước tới.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0t để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!