Thiên Hạ Vô Song

Chương 556: Đó Là Quảng Cáo


Dường như trong lòng Joey và Juli cũng có cảm giác tương tự như vậy. Hai nàng cùng đồng thanh một lời đưa ra câu trả lời chắc chắn cho đối phương.

Thời điểm khi hai vòng bảo hộ ma pháp mở ra, đám người bên trong trường đấu thú đã không còn nghe được bất kỳ âm thanh nào bên ngoài nữa. Bọn họ chỉ có thể nhìn thấy cảnh tượng bên ngoài hết sức điên cuồng. Vào lúc này, cho dù là Nhị điện hạ cũng không có cách nào chỉ huy những người ở phía dưới đầu hàng.

Cho dù có thể, với tính cách kiêu ngạo của Nhị điện hạ, hắn làm sao có thể khoan dung khi trận đánh cược do một tay mình bày ra còn chưa chính thức bắt đầu, đã để người phía mình chịu thua được? Nghĩ tới nghĩ lui, đội thân vệ của Mạnh Hàn cũng chỉ có hai tiểu thị nữ được xem là ma pháp học đồ. Bên phía mình lại có mười mấy ma pháp sư, còn có một ma đạo sư đỉnh phong. Cho dù lực phòng ngự của xe ngựa mạnh hơn nữa, lẽ nào bọn họ có thể lấy nhiều đè ít. Lẽ nào bên mình còn có thể thua được hay sao?

Hai bên đều không hài lòng, rốt cuộc tiến vào quyết đấu. Đánh đòn phủ đầu, người đi sau luôn luôn là người bị áp chế. Dưới phần lớn các tình huống, đây là điều tương đối phổ biến. Căn cứ vào nguyên tắc chính xác trong phần lớn các tình huống này, đầu tiên người của Nhị điện hạ phát động một đợt công kích khiến người ta hoa cả mắt.

Cung tiễn, ma pháp lần lượt được phóng ra. Không có ai tiếc rẻ ma lực và trang bị của mình. Nhị điện hạ đã ra lệnh cho bọn họ giết chết hết đám người đội thân vệ của Mạnh Hàn. Không một ai trong số bọn họ sẽ nương tay. Có ít nhất mấy chục luồng ma pháp bắn tới, giống như đạn súng máy bay bắn về phía đội thân vệ của Mạnh Hàn . Còn cung tiễn lại rơi xuống giống như một trận mưa rào.

Joey và Juli tách ra hai bên, đồng thời đưa tay làm một động tác về phía mặt sau. Các chiến binh của đội thân vệ đồng loạt giống như rùa rút cổ giấu mắt ở phía sau chiếc xe ngựa lớn. Đợt ma pháp và mưa tên thứ nhất trực tiếp rơi vào phía trên xe ngựa thiết giáp.

Về phần Joey và Juli lại không hề hoảng sợ chút nào đối với mưa tên đầy trời kia. Hai người đều cầm kiếm của mình, kiên định tiến về phía đội ngũ đối diện. Làm đội trưởng, mục tiêu của không ít mũi tên đều nhằm về phía hai nàng. Tuy nhiên, những mũi tên này chỉ vừa tới trước người hai nàng, đã bị các nàng thoải mái dùng phương pháp của từng người ngăn lại.

Juli chỉ đơn giản xoay ngang trọng kiếm giống như ván cửa ở trước mặt của mình, đã ngăn cản được phần lớn cung tiễn bắn tới. Trọng kiếm kia dường như đã không phải là kiếm nữa, mà trong nháy mắt nó đã hóa thân thành một tấm khiên. Joey cầm trong tay phải thanh kiếm mỏng của mình. Tay trái không ngừng vung lên giống như Hoa Hồ Điệp. Ở trước người nàng lấp loé ánh sáng. Mỗi mũi tên tưởng chừng như lập tức sẽ bắn trúng nàng, đã bị bàn tay nhỏ nhắn của nàng nắm lấy, tiện tay ném một cái xuống mặt đất. Quả thực nàng làm còn nhẹ nhàng hơn cả đưa tay lấy một trái cây bất động ở ngay trước mắt.

Phi đạn ma pháp phân bố vô cùng dày đặc, hơn nữa đồng thời xuất hiện nhiều như vậy, rõ ràng không phải do mọi người tu hành cùng một hệ ma pháp tạo ra. Chỉ có thể là ma pháp của một cao thủ nào trong đó đồng thời hoặc là lấy tốc độ đặc biệt nhanh để phát ra. Đáng tiếc chính là, đối mặt với phòng hộ ma pháp đồng thời còn có khả năng phòng hộ vật lý của xe thiết giáp, phi đạn ma pháp chỉ ầm ầm ầm khẽ nổ vang vài tiếng, sau đó liền biến mất không thấy hình bóng. Ma pháp cấp hai trước mặt xe thiết giáp xe thật sự có phần không đáng chú ý.

Về phần cung tiễn, công kích của nó lại càng thêm vô dụng. Cho dù là xe của kỵ binh bình thường, không có mũi tên cường lực do cung nỏ bắn ra căn bản cũng không thể nào tổn thương tới nó. Huống hồ Mạnh Hàn còn thêm vào vật liệu đặc biệt khác để chế tạo. Ngay cả Kiếm Thánh sơ cấp bình thường không dùng đấu khí cũng không có cách nào tổn hại được một chút trên cách dày của thùng xe. Chỉ thấy những tiếng leng keng vang lên một hồi. Sau đó tất cả đều rơi xuống ở phía trước xe ngựa.

Ngay sau đó, phản kích từ trong xe ngựa lại bắt đầu biểu diễn. Xuất hiện trước nhất cũng không phải là băng bạo thuật mà mọi người đều biết của xe ngựa, mà là những quả cầu lửa nhỏ liên tiếp bắn ra. Đối phương chọn dùng ma pháp cấp hai để công kích. Phản kích trở lại chỉ là quả cầu lửa nhỏ cấp một.

Thời điểm lần đầu tiên tiểu thị nữ của Mạnh Hàn tiến vào quân doanh, liền biểu hiện thực lực ma pháp quá vượt quá đẳng cấp của bản thân các nàng. Tương tự, liên tiếp những quả cầu lửa bắn ra, khiến các ma pháp sư đối diện không thể không cảm thấy kinh ngạc. Mấy ma pháp sư ăn ý mở ra ma pháp thuẫn. Trong đó có hai người còn bay lên một mặt tường đất, chắn trên đường đi tới của quả cầu lửa nhỏ. Cùng lúc đó, các chiến binh trốn ở phía sau của tường đất bắt đầu không chút lưu tình tiếp tục công kích.

Ầm.

Tiếng nổ kịch liệt đầu tiên bắt đầu nổ tung. Ngay sau đó là liên tiếp những tiếng nổ phát ra. Hỏa cầu thuật xem ra vẫn là Hỏa cầu thuật, nhưng là Hỏa cầu thuật uy lực cấp bốn. Tường đất cấp hai căn bản không thể đỡ được. Chỉ trước sau hai phát hỏa cầu, đã khiến tường đất kia nổ tung sau đó biến thành tro bụi, lại trực tiếp bắn về phía ma pháp thuẫn đằng sau khiến cho người của Nhị điện hạ náo loạn một hồi.

– Thật nhàm chán. Tony, làm gì mà không hạ cờ giết chết bọn họ đi?

Trong vị trí lô ghế của Mạnh Hàn, Tử tước Francis nhìn cảnh tượng náo nhiệt phía dưới, lại hoàn toàn không có hứng thú ngẩng đầu lên nói:

– Thật ra ngươi để các nàng trực tiếp lấy quyển sách ma pháp cấp tám ra cho ta nhìn đi! Cả đời ta còn chưa từng nhìn thấy ma pháp cấp tám!

Sau khi nói xong Francis giống như nhớ ra điều gì đó, vội vàng lại thúc giục:

– Sẽ không phải bởi vì ngươi sợ ma pháp phòng hộ không đủ rắn chắc chứ? Yên tâm đi. Vốn trường đấu thú đã có phòng hộ trận cấp bảy. Lão già kia lại tăng thêm một tầng, ít nhất cũng là cấp sáu. Còn có bố trí phía bên chúng ta, cũng tương tự là cấp sáu. Yên tâm đi, tuyệt đối không có việc gì.

Francis lại hiểu lầm Mạnh Hàn sợ sử dụng ma pháp uy lực quá lớn sẽ dẫn đến ngộ thương chính mình.

– Xin thôi đi cho. Francis, nếu như vì thế mà lập tức giết chết tất cả mọi người, chúng ta còn để bọn họ xem cái gì?

Mạnh Hàn đối với rất khinh thường người không có đầu óc thương nghiệp như Francis:

– Đây là cơ hội tốt không nên để lãng phí như vậy chứ?

– Cơ hội gì vậy?

Tuy rằng Francis cũng coi như là gia tộc kinh doanh kiếm lợi đứng thứ nhất thứ nhì, nhưng dù sao vẫn chỉ đang được bồi dưỡng làm người thừa kế cho hầu tước đại nhân. Đặc biệt là trong khoảng thời gian này, trên căn bản hắn đều học tập một vài thứ trên phương diện chính trị. Trong lúc nhất thời hắn không thể tưởng tượng ra được cũng là chuyện rất bình thường. Francis rất nghi ngờ hỏi:

– Ngươi không phải muốn nắm chắc lấy mười vạn kim tệ sao?

– Ngốc ơi! Đó là quảng cáo!

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.