Thiên Hạ Vô Song

Chương 28: Nghỉ Ngơi Lấy Lại Sức (3)


Lấy trình độ của Mạnh Hàn hiện tại, phát ra ma pháp thuẫn, cũng chỉ chắc chắn hơn so với tấm khiên giấy một chút mà thôi. Ngay cả nữ hài tử như
Demi và Diana, chỉ cần nhẹ nhàng chọc một cái đã có thể đâm thành lỗ
thủng.

Thời điểm thật sự
phát hiện ra ma lực và tinh thần lực tiêu hao hết, Mạnh Hàn đang nghỉ
ngơi chờ hồi phục, hắn lại rất nhạy cảm phát hiện ra một điều. Dưới tình huống này, tốc độ hồi phục ma lực và tinh thần lực không ngờ lại nhanh
hơn nhiều so với lúc nghỉ ngơi bình thường.

Chỉ cần dùng một chút kiến thức hiện đại tri tưởng, Mạnh Hàn lập tức hiểu ra được đạo lý
trong đó. Giống như lý luận về thế năng trong vật lý học, càng ở trên
cao, tốc độ rơi càng nhanh. Điện áp lớn, điện lưu lại càng nhanh. Độ cao của dòng nước càng lớn, dòng nước chảy càng nhanh. Bình không vẫn rót
được nước nhanh hơn so với cái bình đựng đầy nước. Cùng lý luận, hồi
phục ma lực và hồi phục tinh thần lực cũng như vậy.

Có phát hiện này, Mạnh Hàn lập tức điều chỉnh số lần hít thở mỗi ngày. Chờ sau khi đã cố gắng tiêu hao hết tất cả ma lực và tinh thần lực, mới tiến hành hồi phục. Hiệu quả
thực sự tốt hơn nhiều so với ban đầu. Tiết kiệm được thời gian, cũng làm cho Mạnh Hàn có càng nhiều thời gian nhàn rỗi, đến chỉ đạo các cư dân
trong cuộc sống sinh hoạt.

Các cư dân tại nơi bị nguyền rủa này
chưa từng có được ở trong nhà thoải mái như vậy, chưa từng được ăn no
như thế. Cho dù vẫn là lúa mạch thô, nhưng còn được ăn thêm thịt, hơn
nữa còn được ăn no. So với cuộc sống trước đây quả thực là một trời một
vực.

Hơn nữa có lãnh chúa đại nhân cung cấp nước mưa, nên uống
nước cũng tốt hơn rất nhiều so với trước đây. Mọi người từ trạng thái
gầy trơ cả xương cũng đang chầm chậm có chuyển biến tốt, trên người dần dần có một chút sức sống.

Trong lúc cư dân của Hoàng Sa Trấn
dưới sự hướng dẫn của lãnh chúa Antonio nghỉ ngơi lấy lại sức, ma pháp
sư Wright đã hoàn thành nhiệm vụ đến đây thu thập vật liệu lần này. Hắn
lưu lại hai kẻ tôi tớ. Một kẻ chịu trách nhiệm giao dịch với Elyse, một
kẻ khác chịu trách nhiệm cứ năm ngày lại dùng ngựa nhanh chóng chuyển
những quyển sách mặt phẳng chiếu có được tới học viện ma pháp.

– Lão sư, người xem thứ này đi.

Ma pháp sư Wright hoàn toàn không che giấu đối với sư phụ của hắn. Vừa về
tới học viện ma pháp, hắn liền trực tiếp chạy tới gian phòng của lão sư
Đại ma pháp sư Austin. Sau khi hắn đóng kỹ cửa phòng, mới đem quyển
sách ma pháp mặt phẳng chiếu ra.

– Đây là cái gì?

Đại ma
pháp sư Austin cảm giác được sự chấn động ma pháp nhàn nhạt phía bên
trên quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu. Nhưng hắn cầm một quyển sách
ma pháp cấp một đưa ra cho Đại ma pháp sư xem, dường như có vẻ có chút
không đủ tư cách.

– Đây là thứ ta phát hiện được trong chuyến đi lần này. Người chế tạo ra thứ này gọi nó là quyển sách ma pháp mặt phẳng chiếu.

Wright nhanh chóng trải qua quyển sách ra nói một lần:

– Chỉ là quyển sách ma pháp cấp một, nhưng chế tạo ra được quyển sách ma pháp cấp một, với uy lực đủ để ngang với ma pháp cấp ba.

– Có chuyện như vậy sao?

Ngón tay của Đại ma pháp sư Austin vuốt ve lên dấu ấn bằng chữ Hán. Sau đó
hắn cúi đầu chậm rãi mở quyển sách mặt phẳng chiếu ra. Chỉ mới thoáng
nhìn về phía bên trong quyền sách mặt phẳng chiếu, hắn liền lập tức đứng lên:

– Cái này, ai đã làm vậy? Tại sao hắn có thể vẽ ra Lục Mang Tinh Trận tinh chuẩn như thế?

– Là một tiểu tử ma pháp học đồ đã thất bại trong cuộc thí luyện. Hiện tạ hắn là lãnh chúa của nơi bị nguyền rủa.

Ma pháp sư Wright vội vàng nói ra thân phận của Antonio.

Thời điểm nghe hắn trả lời vấn đề, Đại ma pháp sư Austin đã cuốn quyển sách mặt phẳng chiếu kia lại. Hắn rời khỏi phòng trước, đi thẳng đến sân thí nghiệm ma pháp.

Wright cung kính đi theo phía sau Đại ma pháp sư Austin. Hắn biết, lão sư nhất định là muốn đích thân kiểm nghiệm một
chút về uy lực của nó.

Một Đại ma pháp sư vẽ một quyển sách cấp
một dễ như trở bàn tay. Không bao lâu sau, một Hỏa cầu thuật cũng đã
được hoàn thành. Để cho an toàn, Đại ma pháp sư trực tiếp thả ra một lớp tường chắn bảo vệ ma pháp cấp năm để phòng hộ. Sau đó hắn trực tiếp
thôi thúc quyển sách, phóng ma pháp ra.

Quả cầu lửa cực lớn phát ra chấn động ngay tại chỗ của Đại ma pháp sư Austin chấn động một chút. Sau đó, phòng ngự bằng ma pháp cấp năm do hắn tự mình bày ra bị quả cầu lửa bắn trúng, lại rung động kịch liệt mấy lần. Tuy rằng tầng phòng
ngự không bị nghiền nát, nhưng lại khiến Đại ma pháp sư Austin ngây
người.

– Đây… đây thật sự là quyển sách cấp một sao?

Đại ma pháp sư thậm chí có chút không thể tin được vào cảnh tượng đang diễn ra ngay trước mắt mình.

– Vâng, lão sư, đây chính là quyển sách ma pháp cấp một.

Bản thân Wright đã từng có nghi ngờ như vậy. Thậm chí hắn còn vì muốn
nghiệm chứng, đã lãng phí mấy quyển sách mặt phẳng chiếu, thử thêm mấy
lần mới hoàn toàn tin tưởng.

– Chuyện này quả thật là kỳ tích trên phương diện ma pháp!

Gần như ngay lập tức Đại ma pháp sư Austin liền trở nên kích động:

– Quyển sách ma pháp cấp một có thể có uy lực vượt quá ma pháp cấp ba.
Nếu như là quyển sách ma pháp cấp hai, cấp ba, thậm chí là cấp bảy cấp
tám thì sẽ thế nào? Nếu như dùng cái này để làm quyển sách cấm chú cấp
chín thậm chí cấp mười, vậy nó sẽ như thế nào?

– Lão sư…

Nghe thấy lão sư nói những lời hưng phấn như vậy, ma pháp sư Wright cười khổ một hồi. Hắn không phải chưa từng mơ ước về những viễn cảnh tuyệt vời
này. Nhưng có vài điều hắn vẫn nhất định phải nói cho lão sư hiểu rõ,
bằng không để lão sư hiểu lầm, hắn sẽ gặp phiền toái.

– Chuyện gì?

Tâm tình của Đại ma pháp sư Austin đang khoan khoái, nên không truy cứu
Wright tội đã cắt ngang phán đoán đầy hưng phấn của mình.

– Người chế tạo quyển sách mặt phẳng chiếu kia, hắn chỉ có thể làm được quyển sách cấp một.

Ma pháp sư Wright vội vàng nói ra tình hình thực sự, để tránh cho lão sư
hưng phấn quá mức, đột nhiên nhận được tin dữ tâm tình sẽ khó chịu.

– Chỉ có thể chế tạo ra quyển sách cấp một sao? Tại sao?

Quả nhiên, Đại ma pháp sư Austin đang thả hồn trong chuyện đột phá cực lớn
trên phương diện quyển sách ma pháp, bất chợt lại bị Wright kéo về thực tế, sắc mặt lập tức trầm xuống.

– Ma lực của hắn có hạn. Hơn
nữa, nghiêm khắc mà nói, hắn chỉ là một ma pháp học đồ thất bại mà thôi. Hắn thậm chí không có năng lực hoàn thành quyển sách ma pháp cấp một.

Wright vội vội vàng vàng chỉ ra phần ma pháp của Mạnh Hàn. Thật ra lúc mới vào hắn đã từng nói một lần, nhưng Đại ma pháp sư Austin rõ ràng không mấy
để ý. Bởi vậy hiện tại hắn không thể không nhắc nhở lại một lần nữa.

– Như vậy sao?

Đại ma pháp sư Austin không hổ là Đại ma pháp sư. Hắn nhanh chóng hồi phục
lại thái độ bình thường. Trên mặt cũng lộ ra vẻ tự hỏi. Tuy nhiên, chỉ
một lát sau, hắn lại có cân nhắc mới:

– Wright, ngươi có phát hiện hay không, dùng thứ này vẽ quyển sách ma pháp, dễ dàng hơn rất nhiều.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.