Thiên Hạ Vô Song

Chương 2: Pháp Sư Truyền Kỳ (2)


Thủ đô vương cung, Đại tướng quân ngã quỵ ở trên mặt đất phát ra một tiếng ầm. Hắn điên cuồng dập đầu về phía quốc vương bệ hạ cao cao tại thượng.

– Bệ hạ, thần hạ không có năng lực, ba quyển sách mặt phẳng chiếu bị trộm mất, chỉ đoạt về được hai cái.

Tướng quân chịu trách nhiệm rất không cam tâm trước kết quả như thế. Nhưng, tình thế cũng không phải do hắn khống chế. Cho dù hắn nổi giận thế nào, cũng không làm được gì, chỉ có thể cẩn thận nói rõ mọi chuyện với quốc vương bệ hạ.

Ầm.

Một chén trà đầy tinh xảo biến thành từng mảnh vỡ ngay bên chân của hắn. Một giọng nữ uy nghiêm xuất hiện:

– Lẽ nào cấm vệ quân các ngươi đều ăn cơm khô sao? Chút chuyện như thế cũng làm hỏng được?

Tuy rằng trong giọng nói không có chút thất thố vì tức giận. Nhưng những người đã quen với tính cách của bệ hạ này, đều biết đây là biểu hiện của sự nổi giận.

Tuy nhiên, bệ hạ này càng nổi giận, lại càng có biểu hiện trầm ổn. Mọi người đều biết, nàng rất ít khi bởi vì tức giận mà đánh mất swk bình tĩnh. Nàng càng bình tĩnh càng khiến người ta hoảng sợ.

– Người dẫn đầu đội hộ vệ chịu trách nhiệm trông giữ quyển sách mặt phẳng chiếu, chết! Tất cả thành viên của đội hộ vệ đi đày đến chiến trường, lấy công chuộc tội!

Ngay sau đó giọng nói của bệ hạ truyền đến, bắt đầu tuyên bố xử phạt đối với những người có trách nhiệm liên quan đến sự kiện lần này:

– Đội ngũ thủ hạ ngươi chịu trách nhiệm truy xét, tìm quyển sách trở về, người dẫn đầu thêm một bậc quan. Toàn đội thưởng một trăm kim tệ. Không tìm được, tất cả đều đưa đến chiến trường cho tỉnh táo lại!

– Vâng, bệ hạ!

Đại tướng quân không dám nhiều lời. Huống hồ, có công nhất định phải thưởng, có sai phạm nhất định phải phạt. Đây là thiết luật trong quân chỉ nói một lời. Bệ hạ xử trí rất công bằng.

– Ma pháp sư trông coi quyển sách mặt phẳng chiếu!

Lúc bệ hạ nói chuyện, mấy ma pháp sư đều lộ vẻ cung kính. Khi nghe thấy bệ hạ chuyển đề tài tới trên người ma pháp sư, ma pháp sư dẫn đầu vội vàng chủ động nói ra kết quả xử phạt:

– Bệ hạ, bọn họ bỏ rơi nhiệm vụ, phạt bọn họ giống như các thành viên của đội hộ vệ, đày đến trên chiến trường lấy công chuộc tội.

– Truyền mệnh lệnh của ta!

Bệ hạ dường như tương đối hài lòng đối với cách xử trí đối với ma pháp sư này, bắt đầu nhanh chóng tuyên bố mệnh lệnh mới.

Nghe thấy bệ hạ muốn phát ra mệnh lệnh, mọi người kể cả những văn thần đứng hai bên đều tập trung tinh thần lắng nghe, rất sợ bỏ qua một chữ.

– Quyển sách mặt phẳng chiếu của đại sư Antonio, mặc kệ phẩm cấp gì, từ đây xếp vào tài nguyên chiến lược của quốc gia. Những kẻ lén lút trộm cướp, buôn bán, vận chuyển, trực tiếp đưa lên giá treo cổ!

Lần này chuyện trộm cướp rốt cuộc đã thúc đẩy bệ hạ đưa ra quyết định.

– Tuân mệnh, bệ hạ!

Mọi người cùng nhau kêu to một tiếng. Lúc này cũng không ai dám khuyên bảo, rất sợ lại làm bệ hạ tức giận.

– Chờ một chút!

Bệ hạ bỗng nhiên lại sửa lại.:

– Treo cổ quá chậm. Một khi phát hiện, đánh chết ngay tại chỗ! Người trộm quyển sách mặt phẳng chiếu, sau khi tra ra, diệt cửu tộc của hắn!

Tuy rằng buổi đấu giá ngầm không phải là buổi đấu giá quang minh chính đại, nhưng lại thực sự có thể lấy được đồ tốt. Đương nhiên, nếu gọi là buổi đấu giá ngầm, tất nhiên những thứ được đem ra đấu giá có lai lịch không mấy rõ ràng.

Tại cửa hội trường, hai đại kiếm sư võ trang đầy đủ đang đứng canh gác tại lối vào. Chỉ có điều, ngày hôm nay hai người bọn họ chỉ chịu trách nhiệm tiếp đón. Từ nhỏ bọn họ đã được chủ nhân của hội bán đấu giá ngầm thu nhận, nuôi dưỡng cũng cho huấn luyện đạt đến thực lực đại kiếm sư. Đây là lần đầu tiên chứng kiến cảnh tượng hoành tráng, nhưng bọn họ lại chỉ được an bài trông cửa. Bởi vì người tới đây hôm nay, cho dù là cường giả đến thủ vệ đều mạnh hơn, cũng sẽ không khiến người cảm thấy quá đáng.

– Ngày hôm nay rốt cuộc có vật gì bán đấu giá, tại sao lại có động tĩnh lớn như vậy?

Vẻ mặt đại kiếm sư bên trái đầy khiếp sợ, nghi hoặc hỏi người bên phải. Lúc này không có ai, bọn họ có thể lén lút trò chuyện.

– Điều này ta cũng không biết. Thật đấy.

Đại kiếm sư bên phải không khỏi khinh thường. Nhìn không có ai tới đây, hắn mới khẽ nói:

– Nghe nói, lần này có ba nữ nô thú nhân cực phẩm, còn có một mỹ nữ Tinh Linh. Có người nói, còn có quyền sở hữu một mỏ tinh thiết mỏ, một tấm bản đồ kho báu. Quan trọng nhất là, ma hạch cấp chín của một con Hỏa Long. Còn có một thanh thần khí. Ngươi nói, có thể thu hút người khác hay không?

Không thể tự chủ được hai người bọn họ thôi không thảo luận nữa. Lần này không biết sao, buổi đấu giá dường như quá mức long trọng.

Mấy đại biểu liên minh về thương nghiệp có tiếng đã sớm tiến vào hội trường. Trong số những người đi vào chí ít đã có ba Kiếm Thánh. Đây còn không phải là điều kinh khủng nhất. Ngay cả thần giáo Quang Minh, thần giáo Hắc Ám cũng phái người đến đây. Thậm chí mấy Công quốc đang đối địch cũng có đại biểu đến. Nhìn dáng vẻ của bọn họ dường như nhất định phải thu hoạch được thật nhiều trong buổi đấu giá này.

Ngay cả mấy nghiệp đoàn nổi danh như nghiệp đoàn lính đánh thuê, nghiệp đoàn ma pháp sư và nghiệp đoàn đạo tặc, nghiệp đoàn thích khách đều phái người tới tham gia buổi đấu giá ngầm lần này. Với đội hình như vậy, quả thực cũng khiến bọn họ không cách nào tưởng tượng được.

Ai có thể tưởng tượng được, hai đại thần giáo sẽ ngang nhiên phái người tham gia buổi đấu giá ngầm?

Nếu như chỉ có một thần giáo Hắc Ám, độ tin cậy có thể cao hơn nữa một chút. Nhưng ngay cả thần giáo Quang Minh cũng quang minh chính đại phái đại biểu tham gia. Điều này đã khiến người ta ngạc nhiên tới mức trợn mắt há hốc mồm.

Không chỉ có là hai đại thần giáo này, ngay cả đại biểu của mấy Công quốc đều dùng thân phận quốc gia để báo danh tới tham gia buổi đấu giá ngầm. Đây quả thực chính là chuyện nực cười.

Nếu xưng là buổi đấu giá ngầm, tất nhiên là không được quốc gia thừa nhận. Nhưng những Công quốc này lại hoàn toàn không để ý tới điều đó. Bọn họ phái người tới tham gia, vậy đã nói rõ, lần đấu giá này nhất định có thứ mà bọn họ muốn nắm vào trong tay, không thể chờ đợi được nữa.

Theo dòng suy nghĩ này, vậy rất dễ dàng lý giải được tại sao mấy đại nghiệp đoàn đặc biệt là nghiệp đoàn lính đánh thuê hoàn toàn không thừa nhận tổ chức của nghiệp đoàn lính đánh thuê ngầm lại đến tham gia buổi đấu giá ngầm này.

Những tổ chức này xuất hiện không tính là cái gì. Nhưng điều càng khiến người ta kinh ngạc hơn chính là, khi ở hiện trường ngoại trừ đại biểu nghiệp đoàn ma pháp sư ra, lại xuất hiện mười mấy ma pháp sư không thể nhìn rõ mặt.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.