Thể Tôn

Chương 794: Vảy ngược


Những tu luyện giả đang đắm chìm trong hỉ nộ ái ố của Lôi Cương dần tỉnh lại. Mới đầu bọn họ kinh ngạc, rồi dần tỉnh ngộ, kinh hãi nhìn Lôi Cương rồi nhanh chóng rời khỏi đây. Chưa đến mười khắc, chỉ còn lại mình Lôi Cương đứng trên không. Nhìn dáng dấp những tu luyện giả này, Lôi Cương đã xác định được suy nghĩ trong lòng hắn, khiến hắn càng thêm mừng rỡ. Sau khi tính toán thời gian, Lôi Cương nhận ra chỉ còn chưa đến một năm nữa là đến thời gian động phủ Đạo Hoang mở ra. Hắn thầm than nguy hiểm rồi nhanh chóng bay về phía tây Vẫn Tinh.

Thành Thiên Chấn.

Lôi Cương từ thành Vẫn Tinh về thành Thiên Chấn. Hắn vừa bước đi trên đường lớn của thành Thiên Chấn, liền phát hiện ra cả tòa thành đã xác xơ, tiêu điều. Cường giả trẻ tuổi xuất hiện khắp nơi. Có thể thấy được rằng hai mươi mấy năm qua, Tây Tháp Tinh đã tập trung gần như các thế lực lớn của hai giới Hồng Hoang và Thái Cổ. Từ giờ đến ngày động phủ Đạo Hoang mở ra còn chưa đến một năm nữa, e rằng lúc này hầu hết các cao thủ trẻ tuổi của các thế lực lớn đều đã lộ mặt. Lôi Cương thậm chí có thể cảm nhận được không khí nguy hiểm khắp thành Thiên Chấn.

-Ngày hôm qua, cái tiểu tháp sáu màu kia đúng là được ra giá trên trời luôn. Một thanh niên thần bí đã dùng một món thần khí thiên giai đổi lấy. Sớm biết thế, lúc trước ta cũng thu lấy mấy cái rồi.

-Đúng vậy, nghe nói tên tiểu tử kia thiếu chút nữa tức đến chết được. Lúc trước, gã bán tiểu tháp sáu màu đó cho giao dịch hành với giá một trăm viên Hồn châu mà.

-Nghe nói giao dịch hành thu được hơn mười cái. Lần này, bọn họ kiếm được bộn rồi. Mà các tiểu tháp sáu màu này chắc hẳn phải có bí ẩn gì đó.

Lôi Cương lắng nghe đám tu luyện giả bàn tán. Hắn vốn biết tiểu tháp sáu màu này quý giá, nhưng cũng không ngờ một tiểu tháp lại có thể đổi lấy một món thần khí thiên giai. Thần khí thiên giai là thứ cũng chỉ có mấy thế lực lớn ở Thánh giới Hồng Hoang mới có thể có được a. Lôi Cương cũng thầm khen La Thiên Minh quả có mắt nhìn.

-A, đó không phải là Lôi Cương sao? Hắn lại còn dám ra đây sao. Lúc ở chiến trường hỗn độn địa giai, hắn đã cùng lúc trêu chọc mấy thế lực lớn liền, giờ bọn họ đều đang tìm hắn cả. Thế mà hắn còn dám ra đây.

-Đúng vậy, gần đây nghe đồn không ít thế lực lớn đã liên hợp lại, muốn cùng nhau dẹp gọn hắn.

Lôi Cương nhướng mày, các thế lực lớn cùng hợp lại dẹp gọn hắn sao? Cẩn thận suy nghĩ một hồi, hắn liền nhếch miệng cười nhạt, e rằng chuyện thảo phạt này chỉ là do đám đệ tử bị hắn dọa đánh chết lúc trước bịa ra để hù dọa hắn mà thôi. Chẳng qua là bởi thực lực hắn quá mạnh, bọn họ quá khiếp sợ nên mới thế. Dù sao, khi động phủ Đạo Hoang mở ra, thì người nào càng mạnh càng có cơ hội đạt được truyền thừa và thần khí cường đại trong đó.

Lôi Cương không thèm để ý đến bọn họ, chỉ cần không phải là cường giả đại tôn ra tay thì sẽ không thể uy hiếp được hắn. Hơn nữa, ở Tây Tháp Tinh này, bọn họ cũng không dám làm bậy. Lúc này, Lôi Cương liền đi vào giao dịch hành. Vừa vào cửa, hắn đã nhìn thấy gương mặt già nua của La Thiên Minh đang mỉm cười. Hắn không khỏi cười, bước vào bên trong.

Vừa thấy Lôi Cương đi tới, La Thiên Minh càng cười tươi hơn. Lão vội vã đi ra quầy hàng, nhiệt tình nói:

-Lôi lão đệ, cuối cùng ngươi cũng tới rồi.

-Thế nào? Lẽ nào lão huynh nghe được tin tức gì về thiết quyển sao?

Lôi Cương nghe nói vậy, mắt sáng ngời, hỏi ngay.

-Mau đi nào! Vào trong này đi.

La Thiên Minh liếc mắt thấy ánh mắt kinh ngạc của các tu luyện giả ở xung quanh, liền đưa Lôi Cương đi vào chỗ lão ở.

-Lôi lão đệ quả nhiên là phúc tinh của lão ca a.

La Thiên Minh hớn hở nói.

Lôi Cương mỉm cười, biết La Thiên Minh nói thế là có ý của lão, liền nói:

-Đấy là do con mắt tinh tường của La lão ca, không quan hệ đến ta. Nhưng mấy năm nay lão ca có nghe được tin vì về thiết quyển hay không?

-Có. Hai thiết quyển, mỗi cái dùng một vạn viên Hồn châu mua lại từ cùng một người. Có điều, người nọ dường như cũng biết thiết quyển này quý báu, nên không bớt giá một chút nào.

La Thiên Minh tươi cười, nói.

-Hai khối sao?

Lôi Cương mừng rỡ. Thiết quyển Khai Thiên này cực kỳ quý giá với hắn, cho dù có tốn đến vạn viên Hồn châu hắn cũng không ngại. Hắn lại nói:

-Lão ca, đây là hai vạn viên Hồn châu. Đa tạ lão ca.

-Lão đệ, nếu ngươi nể mặt lão ca thì không cần phải thế. Những năm gần đây, nhờ có tiểu tháp sáu màu ngươi cho ta xem đã giúp ta thu hoạch rất lớn a. Tới tới đây, lão ca tặng ngươi món đồ này.

La Thiên Minh kéo Lôi Cương vào trong một gian phòng, rồi lấy một bộ chiến giáp đen sì từ trong giới chỉ ra. Bộ chiến giáp này đen từ đầu đến chân, trên đó lại có chút vết tích, làm cả bộ chiến giáp càng thêm vẻ bụi bặm. Lôi Cương càng nhìn càng phát hiện trên bộ chiến giáp này còn có năm con thần long. Năm con thần long này không phải được điêu khắc trên đó, mà nhìn rất sống động, tựa như đang chuyển động vậy, chẳng khác nào vật sống.

-Đây là…

Lôi Cương khiếp sợ nhìn bộ chiến giáp đen sì này. Đây là lần đầu tiên hắn thấy một bộ chiến giáp như vậy, năm con thần long đúng là vẫn còn sống. Lôi Cương hít một hơi thật sâu, lòng thầm cảm kích La Thiên Minh. Bộ chiến giáp như vậy, mức độ quý giá của nó có lẽ Lôi Cương không thể tưởng tượng nổi.

-Lần này lão đệ đến động phủ của tiền bối Đạo Hoang, chỉ sợ sẽ phải gặp không ít nguy hiểm. Bộ chiến giáp này có tên là chiến giáp Long Hoàng. Nghe đồn nó là vật của tiền bối Đạo Hoang khi còn trẻ, có điều, hơi đáng tiếc là đây không phải là trọn bộ, mà vẫn còn thiếu một bộ mũ giáp nữa. Nếu như có thể tìm được mũ giáp, có lẽ bộ chiến giáp Long Hoàng này đủ để chống lại đòn tấn công của đại tôn. Nhưng cho dù như thế thì khả năng phòng ngự của nó cũng hết sức kinh khủng. Ta từng nhờ cao thủ hỗn độn thiên giai thử qua nhưng không thể đánh bại bộ chiến giáp này được.

La Thiên Minh cười ha ha, nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn

Lôi Cương hít một hơi thật sâu, nói:

-Lão ca, vật ấy quá quý giá, lão đệ không dám nhận a.

-Ha ha, bộ chiến giáp này ta đổi được từ hai tiểu tháp sáu màu, lão đệ đừng từ chối. Lão ca tặng ngươi vật này là vì minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng. Vào động phủ Đạo Hoang rồi lão đệ cũng không chắc đã được an toàn. Lão ca tuy tin vào thực lực của ngươi, nhưng chuyện này ắt sẽ có đại tôn nhúng tay vào. Có thêm bộ thần khí phòng ngự này cũng sẽ an toàn hơn nhiều a. Hơn nữa, sau này lão đệ thăng chức nhanh, lão ca ít nhiều còn muốn dựa vào lão đệ a.

La Thiên Minh cười nói.

Lôi Cương thoáng trầm ngâm, cũng không từ chối nữa, cất vào trong giới chỉ. Hắn nghiêm nghị nói:

-Ân tình lần này của lão ca, Lôi Cương xin ghi nhớ trong lòng!

Đôi mắt La Thiên Minh ánh lên cười. Bộ chiến giáp này hiển nhiên rất quý giá, nhưng lão tặng toàn bộ cho Lôi Cương không phải là không có tính toán rõ ràng. La Thiên Minh cả đời buôn bán đã phải đánh cuộc không ít lần nhưng những gì lão tốn sức làm cho Lôi Cương đôi lúc cũng khiến chính lão phải khó hiểu. Chẳng qua bản năng của lão tin rằng mọi thứ đều đáng làm mà thôi!

-Lão ca chúc hành trình vào động phủ của lão đệ mã đáo thành công.

La Thiên Minh cười nói, rồi lấy ra hai khối thiết quyển đưa cho Lôi Cương. Lôi Cương cẩn thận kiểm tra, phát hiện đây chính là hai khối thiết quyển Khai Thiên. Hắn trầm ngâm một lát, nói:

-La lão ca, hãy giúp ta để ý chuyện thu mua thiết quyển. Nếu người đó có hai khối, biết đâu còn có khối thứ ba thì sao.

-A?

La Thiên Minh sửng sốt, tức thì cười, nói:

-Nhất định, nhất định.

Trò chuyện một lúc xong, Lôi Cương liền rời khỏi nơi đây. Hắn mơ hồ có cảm giác không lành, khiến hắn bất an.

Lôi Cương vừa ra khỏi cửa đại môn của giao dịch hành đã biến sắc.

-Ngươi nghe gì chưa? Lâm gia động thủ rồi. Bọn họ đã bắt Lôi Hư ở thành Vẫn Tinh, ép Lôi Cương đến Tây Tháp Tinh!

-Không chỉ có Lâm gia, mà còn có mấy thế lực khác cùng tập trung lại, đợi Lôi Cương đi vào nữa. Ôi chao, đáng tiếc cho Lôi Cương, ai bảo hắn dám trêu chọc mấy thế lực lớn đó. Thật đáng tiếc.

Lôi Cương sầm mặt lại, sát khí toàn thân hắn phát ra mãnh liệt, khí thế cường đại bộc phát. Tất cả các tu luyện giả ở thành Thiên Chấn đều cảm nhận được luồng khí tức không thể địch nổi từ trên trời giáng xuống.

Rồng có vảy ngược. Người khiến hắn phải chú ý vốn không nhiều lắm, nhưng Lôi Hư chắc chắn là một trong những người quan trọng nhất với hắn. Lúc này, mấy thế lực lớn lại định giết chết y để ép Lôi Cương, dám dùng người hắn yêu thương để trả thù cho đám đệ tử của bọn họ, đúng là đã động đến vảy ngược của Lôi Cương, có thể nói là hết sức không khôn ngoan chút nào! Bọn họ vốn không biết đã chọc giận một người cường đại đến thế nào!

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.