Thẻ Của Anh Em Quẹt Cả Đời Cũng Không Hết

Chương 63: Đăng Weibo công khai quan hệ


Edit: melbournje

🐰

Giữa trưa, Quan Vĩ Lễ đi chưa bao lâu, Ngụy Cẩn Hằng lái xe đưa Đồng Kiều về nhà, còn cố ý để dì Trương chuẩn bị không ít quà mà người già thích.

Buổi tối mẹ Đồng trở về, nhìn thấy những quà này, cao hứng không ngậm miệng nổi, khen Ngụy Cẩn Hằng hiểu chuyện.

Còn nói với Đồng Kiều có thời gian thì mời anh tới nhà ăn cơm.

Nhưng mà Đồng Kiều không nghĩ tới chính là không đợi Ngụy Cẩn Hằng đến nhà cô ăn cơm, thì cô đã bị ba mẹ Ngụy Cẩn Hằng mời đi.

Khách sạn Trịnh Hòa, phòng số 888:

Đồng Kiều co quắp ngồi ở bên cạnh Ngụy Tiếu Vũ.

Ba mẹ Ngụy trên mặt mang nụ cười hiền lành, hỏi: “Đồng Đồng, con thích ăn cái gì?”

Đồng Kiều nhu thuận trả lời: “Dì, con ăn gì cũng được.”

Mẹ Ngụy đem việc gọi món giao cho Ngụy Tiếu Vũ, một mặt hài lòng nhìn Đồng Kiều, Đồng Kiều thì hai tay đổ đầy mồ hôi.

Ngụy Tiếu Vũ bên cạnh gọi món hoà giải: “Mẹ, coi như mẹ thích cũng không thể nhìn chằm chằm vào người ta như thế chứ, mẹ xem Đồng Đồng đang thẹn thùng rồi này.”

Mẹ Ngụy cũng không quan tâm, cười hỏi: “Đồng Đồng cùng Cẩn Hằng đã đi đăng kí kết hôn thật sao.”

Đồng Kiều trì trệ, không biết nên trả lời thế nào.

Ngụy Tiếu Vũ nhỏ giọng giải thích: “Mẹ chị thấy anh cầm sổ hộ khẩu đi.”

“Vâng, đúng rồi ạ.” Đồng Kiều thành thật trả lời.

Nghe được đáp án, ba mẹ Ngụy cười càng vui vẻ hơn.

“Ai nha, đúng là người tuổi trẻ, nói kết hôn liền kết hôn.”

Đồng Kiều trên mặt cười theo, dưới bàn, hai tay cầm điện thoại nhanh chóng gửi tin nhắn Wechat cho Ngụy Cẩn Hằng.

Đồng Kiều: Cẩn Hằng, cứu mạng!!!

Đối phương trả lời ngay: Thế nào?

Đồng Kiều: Chú dì mời em tới khách sạn Trịnh Hòa ăn cơm.

Đồng Kiều: (khóc lớn)(khóc lớn)(khóc lớn)(khóc lớn)(khóc lớn)(khóc lớn)

Cô liên tục gửi biểu cảm.

Nhìn cô hoảng loạn, Ngụy Cẩn Hằng nhịn không được nhếch khóe miệng, cố ý nhắn câu: Ừm, mọi người cứ từ từ ăn.

Đồng Kiều:…..

Ngụy Cẩn Hằng: Gọi chồng.

Đồng Kiều:……

Ngụy Cẩn Hằng: Không gọi không đi.

Đồng Kiều: Chồng ơi chồng ơi chồng ơi, nhanh tới cứu em.

Đồng Kiều thật không hiểu tâm lý của Ngụy Cẩn Hằng, nhất định phải bắt gọi như thế mới chịu.

Đồng Kiều sợ hãi bị người ngoài nghe được quan hệ của hai người, một mực không chịu gọi anh như thế, không nghĩ tới hôm nay còn bị amh uy hiếp.

Đồ ăn đã lên bàn, trên cơ bản mẹ Ngụy hỏi cái gì, Đồng Kiều liền trả lời cái đó.

Thực sự chống đỡ không nổi nên cô dùng chân đá đá Ngụy Tiếu Vũ bên cạnh xin sự trợ giúp.

Thời gian chậm rãi trôi qua sao dài như thế kỉ, đại khái khoảng mười lăm phút.

Cửa phòng ăn bị mở ra, Ngụy Cẩn Hằng chậm rãi đi tới.

Ba mẹ Ngụy kinh ngạc: “Cẩn Hằng sao con lại tới đây.”

Ngụy Cẩn Hằng cất bước đi tới, rất tự nhiên ngồi ở cạnh Đồng Kiều.

“Tiếu Vũ nói mọi người tụ họp lại ăn với nhau, bảo con tới.”

Đột nhiên phải cõng nồi, Ngụy Tiếu Vũ một mặt khó hiểu, hoảng sợ nói: “Em…”

Ngụy Cẩn Hằng nhìn chằm chằm cô, làm cho câu phía sau đành phải nín lại.

Ngụy Cẩn Hằng vừa đến, Đồng Kiều thở phào một cái, nhìn đồ ăn, cũng có chút muốn ăn.

Sau đó Ngụy Tiếu Vũ nói ba mẹ Ngụy vô cùng thích cô, bảo cô có rảnh thì về nhà cũ ngồi một chút.

Thứ bảy, mẹ Đồng muốn mời Ngụy Cẩn Hằng tới nhà ăn cơm.

Đồng Kiều sáng sớm liền rời giường đi siêu thị mua thức ăn.

Ngủ không được ngon giấc nên cô rất có oán niệm gọi cho Ngụy Cẩn Hằng bảo anh tới với cô.

Ngụy Cẩn Hằng vừa đến, cô liền đem giỏ hàng ném cho anh.

So với Ngụy Cẩn Hằng mua rau, hoa quả, thịt, Đồng Kiều thì phụ trách ném các loại đồ ăn vặt vào giỏ.

Lúc đi ngang qua chỗ bán khoai tây chiên, Đồng Kiều cầm hai loại khoai tây chiên xoắn xuýt nhìn, quay đầu lại hỏi Ngụy Cẩn Hằng đang đứng chờ: “Anh cảm thấy em nên chọn cái nào?”

Ngụy Cẩn Hằng nghĩ nghĩ: “Đều mua cả đi.”

Đồng Kiều: “…….”

Chắc là trong thế giới của người giàu, sự lựa chọn không khó khăn đến thế.

So với lần trước Đồng Kiều xấu hổ gặp ba mẹ Ngụy, Ngụy Cẩn Hằng lại dị thường bình tĩnh.

Tiến vào cửa, trực tiếp sẽ đưa cho mẹ Đồng một bộ trang sức phiên bản giới hạn của Hoằng Duy.

Làm cho ấn tượng của mẹ Đồng với anh dâng lên rất nhiều.

Một bữa cơm ăn xong, Đồng Kiều cảm giác kém chút nữa mẹ ném cô ra ngoài.

Thứ bảy, Hoằng Duy tung ra quảng cáo của Đồng Kiều cùng Ngụy Tiếu Vũ.

Ngụy Tiếu Vũ và Đồng Kiều đồng thời đăng Weibo.

Kết quả không đến một tiếng, Đồng Kiều liền lên hot search.

Tiêu đề chính là: Đồng Kiều là người đại diện của Hoằng Duy, vả mặt phóng viên, đoạn video trước kia cũng bị cư dân mạng đào lại.

Rất nhanh, người phóng viên kia liền ra nói xin lỗi.

Nhưng mà, sự việc cũng không bởi vì người phóng viên kia xin lỗi mà kết thúc.

Buổi chiều ba bốn giờ, có người đột nhiên nói Đồng Kiều cùng tổng giám đốc tập đoàn Hoằng Duy có quan hệ không tầm thường, còn tung ra mấy tấm ảnh chụp mơ hồ.

Nói thật, nếu như không phải người kia nói đây là Đồng Kiều cùng Ngụy Cẩn Hằng, có khi ngay cả Đồng Kiều cũng không nhận ra mình.

Lúc này Weibo giống như là ngòi nổ, không tới hai tiếng chuyện của cô cùng Ngụy Cẩn Hằng lại bị lôi ra.

Không ít người đều đi ra chứng thực quan hệ của hai người đúng là không tầm thường.

Cũng có người nói lúc Đồng Kiều ở trong đoàn làm phim, Ngụy Cẩn Hằng cũng ở đó, còn có người nói lúc ăn cơm gặp bọn họ.

Mới vừa lên hot search xong Đồng Kiều lại lên lần nữa, bị mắng tả tơi mà không dám nhìn thẳng.

Đang dạo phố mua sắm, Đồng Kiều nhận được điện thoại của chị Linh: “Đồng Đồng, em cùng Ngụy Tổng xác định quan hệ rồi sao?”

Đồng Kiều không có ý tứ trả lời: “Xác định.”

Nghe nói như thế, Hoắc Linh nhẹ nhàng thở ra: “Vậy chuyện này liền dễ làm hơn rồi, em hiện tại đang ở đâu?”

Đồng Kiều trả lời: “Em đang đi dạo phố.”

“Em về nhà trước đi, để tránh bị nhận ra, việc trên mạng em đừng quản, trước tiên để bọn họ mắng hai tiếng đã, sau hai tiếng chúng ta đăng Weibo làm sáng tỏ.”

“Đúng rồi, trước khi đăng Weibo cho chị xem nội dung đã nhé.”

“Vâng ạ.”

Đồng Kiều vừa cúp điện thoại xong, điện thoại của cô lại lần nữa vang lên.

“Đang ở đâu?”

Đồng Kiều lần nữa trả lời: “Em đang dạo phố.”

“Gửi vị trí cho anh.”

Đồng Kiều nghi hoặc: “Thế nào?”

Không đến hai mươi phút, Ngụy Cẩn Hằng liền đến lúc đó, Đồng Kiều ngồi lên xe, cười trêu chọc nói: “Ngụy đại gia cũng rất nhanh, chú ý Weibo rồi nhỉ?”

“Có phải là thấy em bị chửi nhiều như vậy nên lo lắng cho em phải không.”

Ngụy Cẩn Hằng nghiêng người nhìn cô một cái, đem xe khởi động.

Lái hai phút, anh mới mở miệng hỏi: “Em định xử lý như thế nào?”

Đồng Kiều miết miệng nghĩ đùa anh, hỏi lại: “Anh cảm thấy nên xử lý như thế nào?”

“Theo em.” Ngụy Cẩn Hằng đem bóng lần nữa đá trở về.

Đối phương căn bản không mắc mưu, người có trí thông minh thật sự không thú vị.

Đồng Kiều chỉ có thể thành thật trả lời: “Em định công khai quan hệ.”

“Ừm.” Ngụy Cẩn Hằng trả lời bình thản, có thể khóe miệng lại không nhịn được câu lên.

Tối thứ sáu, 7h36″.

Đồng Kiều đang bị chửi thê thảm đột nhiên up Weibo.

@Đồng Kiều: Giới thiệu một chút, đây là Ngụy tiên sinh.

Phía dưới kèm theo hai tấm ảnh, một tấm là ảnh chụp giấy chứng nhận kết hôn, một tấm là ảnh Ngụy Cẩn Hằng ngồi ở thư phòng, dưới thảm Tatami.

Tin tức này tung ra, trên mạng lần nữa sôi trào.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.