Dương Chiến nêu ra vấn đề xưng vương, sắc phong tất cả hào môn quý tộc lớn nhỏ
là chư hầu, điều này khiến cho họ không cách nào chấp nhận được.
Bởi vì do danh phận quy định, đám hào môn quý tộc này một khi tiếp nhận rồi
sắc phong, chẳng khác nào cam nguyện coi Dương gia là chủ nhân, sau này quyền
sinh sát nằm trong tay họ, khó mà phản kháng được.
Bởi họ chính là thần tử.
Trong một triều đình nhỏ.
Đầu tiên, binh mã của các đại hào môn thế gia sẽ bị thống nhất, bị quản lý bởi
cái triều đỉnh nhỏ Dương gia.
Tiếp đó, thu nhập từ thuế, lương thảo, vũ khí, linh đan đều có thể bị triều
đình tiếp thu, triều đình sẽ phái quan viên tới quản lý các địa phương.
Trước đây, các đại hào môn mỗi người quản lý địa bàn của chính mình, họ muốn
làm gì thì làm, có thể coi là hoàng đế một phương, đột nhiên bị triều đình
quản chế, vậy thì cuộc sống sẽ ra sao?
Thánh Tổ hoàng triều chỉ là còn lại hư danh, hiện tại đã suy sụp, trên đại lục
Phong Nhiêu có ngàn vạn thành chủ, thế gia, mỗi người quản lý địa phương của
mình, đương nhiên cũng có người có dã lâm lập quốc xưng vương.
Hiện giờ đến phiên Dương gia của thành Yến Đô làm cái đại sự này.
Trước đây, Yến gia cũng muốn tiến hành đại nghiệp này, nhưng họ bị Dương gia
đánh đuổi, Dương gia tiếp nhận thành Yến Đô, thành lập triều đình, sắp đặt văn
võ bá quan, việc bắt các hào môn thế gia thần phục, đó là điều đương nhiên.
Nếu như không làm như vậy, cái phạm vi mấy ngàn dặm xung quanh thành Yến Đô
chẳng có ý nghĩa gì nữa, chính lệnh không thống nhất, các đại hào môn vẫn nắm
thực quyền như cũ, có làm thành chủ cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Nếu như thành lập triều đình, các đại hào môn thế gia này sẽ biến thành văn võ
bá quan, thực hiện theo quy định của pháp luật, bị triều đình quản lý, binh mã
thống nhất, vậy thì sẽ khác trước hoàn toàn, toàn bộ phạm vi quản lý của thành
Yến Đô sẽ bộc phát lực lượng gấp chục lần trước.
Nhưng mà thành lập triều đình luôn vấp phải trở ngại nặng nề.
Các đại hào môn thế gia sẽ kiên quyết phản đối.
Dương Chiến vừa mới nói xong đã bị rất nhiều gia chủ kịch liệt phản đối, trong
lòng hắn cũng thở dài, biết chuyện không thể thực hiện một cách dễ dàng, nếu
như năm đó Yến Cô Phong có làm thì mình cũng là một phần tử phản đối.
“Dương thành chủ, chúng ta coi ngươi là thành chủ, cũng hết lòng quan tâm giúp
đỡ, thế nhưng ngươi thành lập triều đình, vậy chẳng phải là muốn biến phạm vi
mấy ngàn dặm xung quanh thành Yến Đô trở thành đất của Dương gia, muốn đuổi
tận giết tuyệt chúng ta? Chúng ta kiên quyết không đồng ý, đây là ranh giới
cuối cùng. Các đại hào môn chúng ta có thể tiến cống các loại bảo bối hàng
năm, thế nhưng muốn xưng thần với ngươi, giao quyền sinh quyền sát cho ngươi
là ngàn vạn lần không thể.”
Một gia chủ kích động nói.
“Đúng vậy, Dương thành chủ, con của ngươi mặc dù là đệ tử của học viện Thiên
Vị, nhưng sau lưng Bạch gia chúng ta có cũng có thế lực của Bạch Long môn,
ngươi không nên khinh người quá đáng, bằng không cá chết lưới rách, Dương gia
chưa chắc đã được chỗ tốt gì.”
“Đúng, nếu quả thật muốn thành lập triều đình thì ngươi chính là địch nhân của
các đại hào môn chúng ta, việc Dương gia làm thành chủ chưa chắc đã được như
trước.”
“Hừ! Lúc trước Yến gia chuẩn bị làm như vậy, các đại thế gia hào môn chúng ta
không xuất thủ, im lặng nhìn Dương gia các ngươi đẩy ngã Yến gia, hiện giờ
không ngờ Dương gia các ngươi cũng có lòng lang dạ thú.”
“Cho dù thế nào, việc lập quốc là không được.”
… … …
Rất nhiều gia chủ dùng ngôn từ mạnh mẽ, kịch liệt phản đối, thậm chí giương
cung bạt kiếm.
Có một số nguyên lão Khí Tông trong gia tộc đều âm thầm vận chuyển khí công,
chuẩn bị ra tay, một lời không hợp sẽ giết ra ngoài.
Dương Vân Trùng, Dương Hóa Long hai người thấy vậy thì đổ mồ hôi tay.
Lúc trước, Dương gia chiếm được Yến gia, đó là do có hơn ba mươi vị Khí Tông,
trên trăm vị cao thủ tầng tám liên thủ, hiện giờ Vân Hải quốc đã nằm im, các
cao thủ đó cũng được các gia tộc kia điều về.
Chỉ bằng vào thực lực của Dương gia mà muốn trấn áp các hào môn thế gia khác,
vậy thì không có khả năng.
“Vậy các ngươi nói phải làm sao?”
Dương Chiến bình tĩnh nói:
“Chẳng lẽ cứ duy trì tình trạng hiện giờ, đợi địch nhân đánh tới hủy diệt cả
gia tộc, thậm chí bài vị tông miếu cũng bị đập nát?”
“Chúng ta có thể thành lập liên minh, nếu có tình hình như vậy thì cùng nhau
chống lại, thành lập triều đình là cướp đoạt quyền lực của chúng ta, cho dù
chết, gia tộc của chúng ta cũng tuyệt đối không đồng ý.”
Một vị nguyên lão Khí Tông đứng dậy.
Trong lúc hội nghị đang căng thẳng, đột nhiên bên ngoài Phủ thành chủ có vô số
thanh âm vù vù vang lên.
Rất nhiều nguyên lão, gia chủ của các gia tộc chợt lấy làm kinh hãi, họ xông
ra cửa, thấy ở bên ngoài có vô số cao thủ Khí Tông mặc hắc y, bịt mặt.
Đám hắc y bịt mặt này ai nấy đều có khí công thâm hậu, nhìn đám nguyên lão gia
chủ ở đây không khác gì một con “dê núi”.
Bọn họ đều là cao thủ sống ở kinh thành, nơi đóng đô của Thánh Tổ hoàng triều,
thành Yến Đô so với kinh thành quả là quá mức lạc hậu.
Nhưng mà khi bọn họ nhìn thấy Dương Chiến lại khác, trên người họ tỏa ra khí
tức tôn trọng.
Một cao thủ che mặt có vẻ là người đứng đầu sải bước đi tới chỗ Dương Chiến,
nói:
“Dương Chiến thành chủ, ta đến đây bái kiến.”
“Hóa ra là Kim Thạch Truy Hồn Thủ, Hoa Cương tiên sinh.”
Dương Chiến cũng biết vị này, đây chính là cao thủ Hoa gia đã giúp hắn đẩy lùi
Yến gia, bức lui Vân Hải quốc.
Kinh thành Hoa gia là một trong những gia tộc cực lớn.
Hoa Dần Hổ chính là một trong những thiếu chủ của gia tộc này.
Mà này Hoa Cương chỉ là một nô tài của Hoa gia. Khí Tông tầng 9 mà là nô tài!
“Không biết Hoa Cương tiên sinh đến đây rốt cuộc là có chuyện gì?”
Dương Chiến có chút kinh ngạc hỏi.
“Chúc mừng Dương thành chủ, chúc mừng Dương thành chủ.”
Hoa Cương nghe thấy câu hỏi này, lập tức cúc cung, đám cao thủ Khí Tông kia
cũng cúi người với Dương Chiến.
“Đừng, đừng như vậy, Dương Chiến sao đảm đương được?”
Dương Chiến ngây người, những hào môn quý tộc khác cũng sợ ngây người, không
biết vì sao đám đại nhân vật nơi kinh thành lại khách khí với Dương Chiến như
vậy.
“Phụ bằng tử quý (cha vinh nhờ con hiển) đó là điều đương nhiên.”
Hoa Cương vội vã đỡ lấy Dương Chiến đang hoàn lễ, vội la lên:
“Một tháng trước, con trai Dương Kỳ của ngài ở trong học viện Thiên Vị đã tấn
chức tới cảnh giới Đoạt Mệnh, trở thành cường giả vô thượng, sau đó Dương Kỳ
thiếu gia đã trải qua kiểm tra, trở thành đệ tử tinh anh. Thiếu chủ nhà ta Hoa
Dần Hổ và Dương Kỳ là huynh đệ kết bái, lập tức bảo ta truyền tin vui cho mọi
người.”
“Cái gì? Ngươi nói cái gì?”
Dương Chiến nghe được tin tức này, hưng phấn tới mức không đứng vững nổi.
“Kỳ nhi tấn chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh, trở thành đệ tử tinh anh!”
Tuy rằng hắn đã sớm biết con trai Dương Kỳ của mình chiếm được kỳ ngộ, sẽ
nhanh chóng siêu việt hơn mình, nhưng mà khi nhận được tin tức con mình nổi
bật, vẫn cảm thấy đây là một tin vui giáng trời, tu vi khí công nhiều năm
nhưng vẫn không thể kiềm chế được.
“Cái gì? Cảnh giới Đoạt Mệnh, đệ tử tinh anh. . . . .”
Nghe thấy tin tức này, đám nguyên lão gia chủ đại hào môn thế gia kia chẳng
khác nào bị sét đánh trúng.
Bọn họ không biết đệ tử tinh anh của học viện Thiên Vị có địa vị gì, thế nhưng
đối với bốn chữ cảnh giới Đoạt Mệnh lại như sấm bên tai.
Trong mắt bọn họ “Cảnh giới Đoạt Mệnh” chính là thần, chính là vô địch, không
ai có thể chống lại, một vị cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh có thể hủy diệt
thành trì, có thể giết chết vạn quân.
“Chuyện này chính xác vạn lần, không bao lâu nữa Thánh Tổ hoàng triều cũng sẽ
biết chuyện này, họ sẽ có sắc phong xuống, hiện giờ chúng tôi biết được tin
tức sớm hơn một chút nên tới đây báo tin. Gia chủ Hoa gia, Lý gia, Hà gia,
Lương gia bốn đại gia tộc cũng biết chuyện này, đều đưa thư tới chúc mừng,
ngoài ra còn kèm thêm chút lễ mọn, mong Dương Chiến huynh vui lòng nhận cho.
Ngoài ra, các gia chủ cũng hạ lệnh cho chúng ta trực thuộc sự sai phái của
Dương Chiến huynh xây dựng một sự nghiệp mới.”
“Đúng vậy, hiện tại Dương Kỳ thiếu chủ đang trợ giúp thiếu chủ của chúng ta
tấn chức đạt tới cảnh giới Đoạt Mệnh, một khi thành công, Dương gia chính là
ân nhân của các đại thế gia. Chúng ta nhất định sẽ trợ giúp Dương gia tạo nên
địa vị bá chủ vô thượng.”
Lại một vị Khí Tông nói.
“Trời muốn Dương gia ta hưng thịnh rồi…”
Dương Chiến thì thào nói.
“Gia tộc chúng ta nguyện ý nghe theo Dương gia chỉ huy, thành lập triều đình.”
Đột nhiên, gia chủ Vương gia quỳ xuống đất, hướng về phía Dương Chiến hành lễ.
Biến hóa nhanh tới mức người khác không kịp tưởng tượng.
“Chết tiệt, Vương gia sao có thể thay đổi nhanh như vậy, thật sự là không kịp
đề phòng mà.”
Đám gia chủ kia biết lúc này mà không phục sẽ đại họa lâm đầu, đều âm thầm
chửi Vương gia thay đổi quá nhanh, đoạt mất vị trí đầu tiên, cho nên bọn họ
cũng không hề do dự, lập tức quỳ xuống.
Ngay sau đó, tất cả các vị gia chủ đều quỳ xuống, kể cả những người lúc nãy
phản đối kịch liệt.
Đây là hiệu quả của tin tức Dương Kỳ tấn chức cảnh giới Đoạt Mệnh.
Một cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh có thể quét ngang tất cả hào môn thế gia,
giống như thổi một hạt bụi.
“Tốt, chư vị, các ngươi đã coi ta là vương, thành lập tiểu triều đình, Dương
Chiến ta cũng xin đi đầu đảm nhận việc khó, hiện giờ mời các vị vào trong
thương lượng đại sự, mấy ngày nữa sẽ bố trí xong chuyện văn võ bá quan, binh
quyền, tài sản, ruộng đất.”
Dương Chiến nhân thế tấn công như sấm chớp, lập tức lao vào đại sự.
Một tháng nữa trôi qua, thời tiết dần trở nên nóng bức, hiện giờ đã là cuối
xuân, chỉ còn có một tháng nữa là vào hạ.
Dương Kỳ đứng ở trên nóc nhà, mặc cho gió xuân ấm áp thổi qua, hắn đang đọc
thư.
Trong thư này, Dương Chiến kể lại biến hóa trong một tháng qua của thành Yến
Đô, phụ thân Dương Chiến thành lập triều đình nhỏ, tự lập là vương, tập trung
tư binh của các đại hào môn thế gia lại, ban bố luật pháp.
Thành Yến Đô có phạm vi mấy ngàn dặm, hiện giờ hầu như đã bị Dương gia khống
chế, cắt cử quan viên tới các thị trấn, thôn trấn, thôn trang để quản lý,
chính lệnh thống nhất, nghiễm nhiên trở thành một quốc gia.
Dương Chiến còn hỏi một câu đó là Dương Kỳ có ý kiến gì về quốc hiệu không.
Cuối thư, Dương Chiến viết về bí mật của mẫu thân Dương Kỳ.
“Kỳ nhi, mẫu thân của con đến từ yêu tộc thánh địa Huyền Không Sơn, thuộc về
thiên ngoại thần sơn, một thời không khác, mẫu thân của con không phải bình
thường, là thánh nữ trong yêu thú. Ta hiện giờ vẫn không biết tên của mẫu thân
con, chỉ biết nhũ danh của nàng là Thanh La, nghe nói nàng có một đoạn duyên
phận đã được sắp đặt trước với ta. Khi mẫu thân con rời đi, có để lại cho ta
một câu nói: “Khí nào ta trở thành chủ nhân của toàn bộ đại lục Phong Nhiêu,
mẫu thân con mới có thể xuất hiện gặp mặt”, trước đây ta còn tưởng đó là một
sự vĩnh viện, không ngờ mình lại có một người con xuất sắc như con, hi vọng là
mong muốn có thể thành hiện thực…”