Dương Kỳ lần này kịch đấu với Sở Thiên Ca, chỉ có một cách thức giải quyết đó
là ngươi chết ta sống.
Mỗi người đều biết hiện giờ không ai có thể nương tay.
Sở Thiên Ca muốn cướp đoạt thái dương bảo thạch, kim lũ ngọc y, Hải trữ vật
giới chỉ Dương Chi Tâm trên người Dương Kỳ. Mà Dương Kỳ thì muốn đánh chết Sở
Thiên Ca, bằng không hậu hoạn vô cùng.
Một người là đệ tử tinh anh, cường giả vô thượng cảnh giới Đoạt Mệnh.
Một người tu luyện “Thần cấp khí công”, là một thiếu niên trong cơ thể ẩn chứa
lực lượng của 20 viễn cổ cự tượng, hai con gấu tranh chấp, có thể nói là long
tranh hổ đấu, muôn hình vạn trạng.
“Xoay trời chuyển đất, thiên địa dao động!”
Liên tục va chạm với Minh Thần Chi Mâu của Dương Kỳ, Sở Thiên Ca sát khí lan
tỏa, hung tướng hiển hiện, quả thực giống như có thể phá tan cửu thiên, kiếm
chém thiên hạ.
Trong lòng bàn tay của hắn là Đại Nhật Càn Khôn Kiếm, mãnh liệt rung động,
ngâm nga gào thét, quang mang nở rộ, quả thực là giống như mới liệt hỏa tinh
linh đang bùng cháy.
Thậm chí, trong kiếm khí ngang dọc, vô số ngọn lửa kiếm khí hình người xuất
hiện ở xung quanh hắn, nhiều vô kể, nhiệt độ cao tới mức có thể nấu chảy kim
loại, kiếm khí thâm nhập vào trong “Sát Thi sơn mạch”, khiến cho những thông
đạo mộ huyệt cứng rắn toàn bộ đều biến thành dung nham, có hiệu quả giống như
Thần Tượng Trấn Ngục Kình vậy.
Tuy rằng, “Thần Tượng Trấn Ngục Kình” là thần cấp khí công, mà “Kiếm thuật Đại
Nhật Càn Khôn” chẳng qua chỉ là vương cấp khí công, thế nhưng cảnh giới hai
người lại khác nhau, uy lực cũng có sự chênh lệch.
Cảnh giới của Sở Thiên Ca gấp trăm lần Dương Kỳ.
Thôi động Đại Nhật Càn Khôn Kiếm đã đạt tới lô hỏa thuần thanh, thu nhận tinh
hoa của mặt trời, lấy sức nóng hợp thành kiếm khí càn quét càn khôn.
Hai người va chạm với nhau, trường đấu kịch liệt vô cùng.
Một chiêu “Địa Động Sơn Diêu” (Đất rung núi chuyển), sắc mặt Sở Thiên Ca trở
nên hung ác độc địa, giống như chuẩn bị thi triển chiêu tuyệt sát, kiếm khí
bao phủ ngang dọc bốn phía, kiếm cương chân khí như hỏa long quấn quanh Minh
Thần Chi Mâu, muốn đánh bại binh khí khủng bố này.
“Tiểu tử! Nhận lấy cái chết!”
Sau khi thi triển kiếm khí này, Sở Thiên Ca chân chính bắt đầu phát uy:
“Ta vẫn không ngờ rằng ngươi lại có thực lực mạnh mẽ như vậy, khí công của
ngươi là loại khí công gì? Đây nhất định không phải vương cấp, thậm chí còn
vượt qua hoàng cấp, chẳng lẽ là thánh cấp khí công trong truyền thuyết. Vốn
Vân Hải Lam bày trận muốn giết ngươi, nhưng không ngờ nàng ta cũng đoán sai,
người mà nàng ta muốn giết không phải là phế vật. Lần này đúng là tiện nghi
cho ta, ta muốn có được khí công này, thậm chí có thể tu luyện tới trình độ
giống như Thái tử. Hừ! Thái tử chẳng qua cũng chỉ tu luyện một môn tuyệt đỉnh
hoàng cấp khí công, Thiên Tử Thần Quyền, mới đạt tới cảnh giới Truyền Kỳ, nếu
như ta có thể lấy được thánh cấp khí công, chắc chắn có thể siêu việt truyền
kỳ, thậm chí đạt đến cảnh giới Đại Thánh trong truyền thuyết.”
“Cảnh giới Đại Thánh? Quả thực si tâm vọng tưởng!”
Dương Kỳ cũng biết, trên cảnh giới Đoạt Mệnh là cảnh giới Truyền Kỳ, hiện giờ
Sở Thiên Ca lại cho biết, trên cảnh giới Truyền Kỳ là cảnh giới Đại Thánh,
không biết cảnh giới đó thần kỳ, kinh thiên động địa thế nào.
Đối mặt với công kích của Sở Thiên Ca, máu tươi trên người hắn di chuyển càng
nhiều, giống như dòng nước, củng cố cho Ác Ma Chi Dực, Minh Thần Khải Giáp,
Minh Thần Chi Mâu.
Thậm chí, trong chiến đấu thảm liệt, hắn vẫn còn số hức hô hấp, hút kiếm khí
của Đại Nhật Càn Khôn vào bên trong đan điền khí hải, tập trung vào trong phôi
thai Địa Ngục Dung Lô, bắt đầu ngưng tụ nguyên hình.
Nếu như lúc này hắn mà nhắm mắt nhất định có thể thấy, ở sâu trong khí hải đan
điền, phôi thai Địa Ngục Dung Lô do chân khí ngưng tụ thành đã bắt đầu có một
lượng lớn máu màu ám kim ngưng tụ, trên đó có vô số hoa văn cổ xưa, thậm chí
còn có văn tự của thần, tất cả đều được khắc bên trên.
Mỗi một đạo phù văn đều có khí tức giống như kiếm phong, loáng thoáng có tiếng
kêu của những vị thần sa ngã.
Mỗi một lần giao thủ, Minh Thần Chi Mâu đều truyền tới sự nóng bỏng của kiếm
khí Đại Nhật Càn Khôn, trong nháy mắt nó lại được vận chuyển tới phôi thai của
Địa Ngục Dung Lô.
Kiếm ý “Đại Nhật Càn Khôn Kiếm” chính là tinh hoa ngưng tụ ánh sáng mặt trời,
đúc trở thành nguyên thần, đến cảnh giới cao nhất có thể sánh ngang với mặt
trời, bản thân chẳng khác nào vị thần mặt trời, là chuyển thế của thần mặt
trời hành tẩu nhân gian.
Đây là tuyệt học do thượng cổ kỳ nhân sáng tạo ra.
Mà bây giờ, Dương Kỳ lại thi triển ra khí tức địa ngục, đem Thái Dương Thần
kiếm ý luyện hóa trong Địa Ngục Dung Lô, khiến cho vị thần này trở nên sa ngã.
Thứ quan trọng nhất bây giờ chính là Địa Ngục Dung Lô.
Hắn muốn Địa Ngục Dung Lô ngưng tụ thành hình thái thực, giống như Minh Thần
Chi Mâu vậy.
Keng!
Minh Thần Chi Mâu một lần nữa va chạm với Đại Nhật Càn Khôn Kiếm, chân khí
trong cơ thể Dương Kỳ vận chuyển như dung nham. Địa Ngục Dung Lô hấp thu một
số lượng lớn kiếm khí, càng ngày càng hung hãn, chân khí tuôn ra khiến cho
luồng khí bao bọc quanh thân hắn nổ ầm ầm, giống như một ngọn núi lửa sắp phun
trào.
“Hóa Long!”
Sở Thiên Ca cảm thấy, cho dù dùng kiếm khí hung hãn thế nào công kích Dương Kỳ
cũng không thể phá được Minh Thần Khải Giáp của đối phương, trái lại càng
khiến cho chân khí của Dương Kỳ trở nên hung mãnh, hắn nhịn không được trong
lòng chấn động, thế nhưng sát khí lại càng tăng.
Dương Kỳ càng lợi hại, đại biểu cho việc khí công mà hắn tu luyện có đẳng cấp
rất cao, nếu như đánh chết Dương Kỳ có thể lấy được nó thì lợi ích càng lúc
càng lớn. Điều này khiến cho nội tâm hắn càng lúc càng hưng phấn, càng ngày
càng kích động.
“Dừng ở đây đi.”
Sở Thiên Ca dường như đã quyết định, khí tức toàn thân như núi như biển chợt
bạo phát, từng vòng chân khí giống như mặt trời chói chang tán phát ra ngoài,
dường như hắn đang vận chuyển một bí thuật nào đó.
“Bát hoang Hỏa Thần, đại nhật Hỏa Long, nguyên thần chi tinh, ngã thân chân
hồn, ra đi. Thay ta giết chết tà ma.”
Theo tiếng quát uy mãnh của hắn, sau lưng hắn hiện lên một đạo chân khí giống
như hỏa long, những mặt trời chói chang sau lưng hắn hợp thành một con thần
long, đầu tiên là một cái đầu rồng thật lớn, giống như đang cố gắng xuất hiện
trong hư không.
Nó mới thò đầu ra, đôi mắt đỏ lòm đã ẩn hiện hình ảnh của hai mặt trời cực
lớn, chòm râu thật dài, sừng rồng cao vút, lân phiến trên người giống như được
làm từ sắt thép, dữ tợn gào rít như muốn hủy diệt thế gian vạn vật.
“Dương Kỳ tiểu tử. Vốn ta không muốn thi triển chiêu này, đáng tiếc là ngươi
bức bách ta phải như vậy, ngươi có thể tự hào nếm thử bí pháp mà ta khổ tu,
đại nhật Hỏa Long, nguyên thần chi tinh. Con hỏa long này là do tinh hoa linh
hồn của ta đúc thành, tốt nhất là ngươi chết trong con hỏa long này đi.”
Thanh âm của Sở Thiên Ca lãnh khốc giống như một vị thần phủ xuống nhân gian,
không mang một chút tình cảm nào.
Hỏa Long khổng lồ xuất hiện trong vòng sáng, lửa cháy quanh thân hừng hực,
đánh về phía Dương Kỳ.
Lập tức, Dương Kỳ cảm thấy một cỗ áp lực rất lớn không thể chống cự, giống như
thần long ở mặt trời phủ xuống nhân gian. Với lực lượng của 20 viễn cổ cự
tượng chống lại vẫn có khả năng bị bại trận.
Hắn biết, đây là đòn sát thủ lợi hại nhất của Sở Thiên Ca, là con bài bí mất,
không tới thời khắc cuối cùng hắn sẽ không thi triển. Lúc đầu ở Lâu Lan cổ
thành hắn không thi triển vì không thấy uy hiếp, bây giờ hắn mới thực sự xuất
công phu.
“Giết!”
Hắn hét lớn một tiếng, Ác Ma Chi Dực chớp động muốn bay trên trên cao, tránh
thoát khỏi một kích của hỏa long.
Nhưng hắn nào biết đâu rằng, ngay khi hắn vỗ cánh Ác Ma Chi Dực, uy lực của
hỏa long đã tràn ngập bốn phía, mỗi tấc không khí đều cứng rắn như sắt thép,
đè ép không khí, một công kích mang tính hủy diệt đã chính thức hiện hình.
Ác Ma Chi Dực liên tục vỗ nhưng không cách nào thao túng được khí lưu, không
cách nào phi hành lướt đi!
Điều này không phải chuyện đùa.
“Minh Thần Chi Mâu!”
Trong nháy mắt này Dương Kỳ tập trung lực lượng của toàn thân vào Minh Thần
Chi Mâu, thần mâu mang theo tầng tầng khí tức tử vong, xuyên thấu không khí
cứng rắn tiến về phía hỏa long.
Đại Nhật Hỏa Long dài đến mười trượng, giống một con cự xà, long trảo tung ra,
túm lấy Minh Thần Chi Mâu, một luồng chân khí mang tính hủy diệt tràn tới.
“Nguyên thần chi tinh, Hỏa Long diệt thế, liệt nhật trụy lạc, phần thần lục
tiên!”
Ông!
Thanh âm lãnh khốc của Sở Thiên Ca một lần nữa vang vọng, hắn đã vận chuyển
hết toàn bộ chân khí bản thân, dung nhập vào trong hỏa long, đánh vỡ cực hạn,
hắn muốn thấy Dương Kỳ táng thân trong tuyệt học của mình mới cảm thấy thoải
mái.
Răng rắc răng rắc!
Minh Thần Chi Mâu bị chấn động trong uy lực hủy diệt của hỏa long, sau đó ầm
ầm tan vỡ, toàn bộ nổ tung, mảnh vụn của nó bay múa đầy trời.
Chân khí Hỏa Long sau khi đánh tan Minh Thần Chi Mâu, trực tiếp lao vào thân
thể Dương Kỳ, hung hăng xuyên thấu Minh Thần Khải Giáp, tấn công vào bên
trong.
Ầm ầm!
Uy lực của hỏa long tấn công toàn bộ kinh mạch của Dương Kỳ, thậm chí còn tấn
công thẳng vào đan điền khí hải, trên người Dương Kỳ chân hỏa cháy hừng hực,
hoàn toàn bạo phát giống như biến thành một người lửa.
“Chết đi! Chết đi, cho dù ngươi có mạnh tới đâu cũng bị ta đốt thành tro bụi,
ha ha ha! Trong nháy mắt thôi, kiếm thuật Đại Nhật Càn Khôn của ta sẽ ngưng
kết thành nguyên thần Hỏa Long chi tinh, có thể hấp thu ký ức linh hồn của
ngươi, giúp ta hoàn toàn nắm giữ được khí công bí thuật của ngươi.”
Sở Thiên Ca sải bước đi tới, hắn cho rằng mình đã hoàn toàn nắm được trận đấu.
Thế nhưng khi hắn mới đi được ba bước, ngọn lửa trên người Dương Kỳ đột nhiên
tắt ngúm.
Ông!
Một thanh âm giống như chuông lớn vang vọng, ở phía sau Dương Kỳ có một cái lò
luyện thật lớn dần dần xuất hiện, cái lò luyện chân khí kia không phải hư
huyễn, mà vô cùng chân thật, bên trong lò luyện có một con hỏa long đang dãy
dụa, nhưng không cách nào vọt ra được.
Dương Kỳ trong lúc khẩn yếu quan đầu, ở vào thời khắc tối hậu luyện hóa thành
công Địa Ngục Dung Lô, giam cầm hỏa long ở trong đó, muốn tiêu diệt tinh hoa
nguyên thần mà Sở Thiên Ca khổ tu cả đời.
Thân hình Dương Kỳ phát ra một loại lực lượng giống như của thần, nắm giữ tất
cả trong tay.
Địa Ngục Dung Lô ở sau lưng hắn xoay tròn, hỏa long kêu rên liên tục.
“Được rồi, Sở Thiên Ca, thời khắc ngươi tử vong đã tới!”
Dương Kỳ tiến lên một bước.