Thánh Vương

Chương 42: Kỳ săn bắn mùa thu của gia tộc


Dương Kỳ suy nghĩ một chút cũng hiểu được Yến gia sẽ không ra tay với Dương
gia trong mùa săn bắn này.

Hơn nữa, Dương Chiến đã là cao thủ Khí Tông, hắn là cao thủ tầng 8, có năng
lực Thiên Lý Tỏa Hồn, chỉ cần để lại một tia chân khí của mình ở nhà, có biến
động gì là có thể biết ngay lập tức.

Hiện giờ Dương Kỳ đã tu luyện thành công Ác Ma Chi Dực, dùng tốc độ đó trở về
cũng không mất nhiều thời gian.

Lập tức, hắn gật đầu.

Phụ tử bốn người chuẩn bị xong, cùng nhau đi ra ngoài, trực tiếp bay tới Hắc
Thi sơn mạch.

“Đại ca, nhị ca, đệ giúp các huynh một chút.”

Trong lúc bốn người đang bay, Dương Kỳ thấy chân khí của hai vị ca ca mình
không duy trì được nữa, lập tức cách không tung một chưởng, nhất thời chân khí
trong cơ thể của mình truyền vào trong cơ thể hai người.

Quần áo của hai người lập tức căng phồng, lăng không lướt đi, hai chân như có
gió.

“Tam đệ, chân khí của đệ thật hùng hậu.”

Đại ca Dương Vân Trùng thở dài nói, mấy ngày này hắn cùng tu luyện với Dương
Chiến, cũng được Đại Thiên Kính chỉ điểm, phục dụng một viên đan dược tốt nhất
của Trần gia, gia tăng thêm 20 năm công lực, tu luyện đạt tới khí công tầng 7,
cảnh giới Tượng Khí.

Nhưng mà nếu so sánh chân khí với Dương Kỳ, quả thực là ánh sáng đom đóm so
với nhật nguyệt.

Dương Kỳ tùy tiện cách không truyền chân khí đã vượt xa bản thân hắn rồi.

Phụ tử bốn người bay dọc theo Yến giang, chớp mắt đã đi được hơn trăm dặm.

Dương Kỳ thấy tốc độ thật sự là quá chậm, nhìn bốn xung quanh, thấy nơi đây
vắng vẻ hoang tàn, nhìn Dương Chiến nói:

“Phụ thân, con muốn thi triển thuật phi hành, mang mọi người đi một đoạn
đường.”

“Sao? Con biết ngưng tụ chân khí thành cánh?”

Dương Chiến vui vẻ hỏi.

Ngay sau đó, hắn đã nhìn thấy phía sau Dương Kỳ có một đôi chim đen nhánh, dài
chừng mười trượng, đôi cánh chim này hơi lóe sáng, toàn bộ Yến giang nổi cuồng
phong, sóng vỗ dạt dào.

Dương Kỳ trở nên uy phong lẫm lẫm, giống như voi thần mãi mãi trường tồn, ngay
cả Dương Chiến cũng cảm thấy mình hít thở khó khăn.

“Đây là cánh gì vậy? Có phải khí công thượng thừa? Vương cấp khí công? Cũng
không phải… Chẳng lẽ là hoàng cấp khí công trong truyền thuyết?”

Dương Chiến rùng mình một cái:

“Kỳ nhi, con có được kỳ ngộ gì vậy? Nếu như việc con ngưng tụ được đôi cánh
này truyền ra ngoài, Dương gia chúng ta chắc chắn sẽ gặp đại họa.”

“Phụ thân yên tâm, con không sử dụng đôi cánh này trước mặt người khác.”

Dương Kỳ tung cánh, nhất thời cuồng phong cuốn lấy bốn người, trong nháy mắt
đã đi hơn 10 dặm, nháy mắt lần nữa đã đi được hơn trăm dặm.

Chỉ chốc lát sau họ đã tới được đầu nguồn của Yến giang, dừng lại ở ngoài Hắc
Thi sơn mạch.

Từ trong Hắc Thi sơn mạch có vô số con suối chảy ra ngoài, hợp vào lòng Yến
giang, cuồn cuộn chảy về đông.

Dương Kỳ thu đôi cánh lại, thu liễm chân khí trong cơ thể mình, phụ tử bốn
tiếp tục di chuyển, sau khoảng nửa canh giờ tới được một hạp cốc (hẻm núi) dẫn
vào Hắc Thi sơn mạch.

Lúc này trong hẻm núi đã có khá nhiều người.

Cao thủ lớn nhỏ ở đây toàn là người của Dương gia.

Trong đó có khoảng hai, ba mươi cao thủ tóc bạc phơ, yên tĩnh ngồi trên mặt
đất, không nhúc nhích chút nào, từ trên người của họ có thể cảm nhận được sự
hùng hậu của khí công.

Đây là Nguyên Lão đoàn của Dương gia.

Có cả con Kim Điêu thật lớn, còn có cả “Dương Trụ Công” lần trước xuất hiện ở
Dương gia.

Nhưng mà trong Nguyên Lão đoàn, tu vi của Dương Trụ Công chưa phải là lợi hại
nhất, bởi vì tu vi của hắn chỉ là cao thủ tầng 8 đỉnh phong, ở Nguyên Lão đoàn
của Dương gia có cả cao thủ tầng 9 Khí Tông.

Nguyên lão tu vi Khí Tông có hai người, một người trong đó thân hình cao lớn,
tóc bạc trắng phau, giống như hùng sư, giống như lão giả, là gia chủ mạnh nhất
của Dương gia, thậm chí còn cường đại hơn cả Trần gia Trần Thiên Hùng, 70 năm
trước đã tu luyện tới cảnh giới Khí Tông, nghe đồn hiện giờ đã là Khí Tông
đỉnh phong, đang không ngừng tiến vào cảnh giới Đoạt Mệnh.

Cũng là Khí Tông, nhưng nó lại chia làm 5, 7 loại, không hề nghi ngờ, lão giả
này chính là những người thuộc hàng cao nhất trong Khí Tông.

Dương Tỉnh Sư!

Một Hùng Sư, vua của vạn thọ.

Hắn tuy rằng đã già rồi, thế nhưng da dẻ trên người đâu có giống một người
già, trong suốt như ngọc, sáng bóng như trẻ con, phản xạ cả ánh sáng.

Bên cạnh “Dương Tỉnh Sư”, còn có một vị nữ cao thủ Khí Tông, là một lão thái
bà, vóc người cũng cao to giống như Dương Tỉnh Sư, mặc quần áo màu xanh, bên
người dựng một cái Long Đầu quải trượng bằng kim cương.

Đây là “Nhan Thái Quân” .

Đây là một vị lão tổ tông của Dương gia, sống được khoảng trên 150 tuổi, tên
thật không ai còn nhớ rõ, mọi người trong gia tộc chỉ gọi là “Nhan Thái Quân”
.

Dương Tỉnh Sư, “Nhan Thái Quân” trở thành hai đại chiến lực cao nhất của Dương
gia.

Còn lại Dương Thạch, Dương Chân, Dương Húc… . . . những người này đều là
lãnh tụ của những chi khác, ngoài ra còn có một số đệ tử là thanh niên tài
tuấn, Dương Kỳ liếc mắt là nhận ra Dương Hồng Liệt.

Dương Hồng Liệt tu vi khí công đạt tới tầng 8, hai mắt ẩn chứa mây tía, loáng
thoáng có thể ngửi thấy được mùi thơm của thuốc, trên mặt hắn cũng bắt đầu có
rạng hồng.

Có thể nhận ra, người này vừa sử dụng một loại đan dược rất lợi hại, dược lực
chưa luyện hóa hết, vẫn còn lưu ở trong người.

“Kỳ nhi, Dương Hồng Liệt này vừa sử dụng đan dược, mặt hiện mây tía, có thể là
Tử Hà Linh Đan vẫn được đồn đại.”

Dương Kỳ khẽ động, một cỗ chân khí truyền ra tiến vào trong tai Dương Kỳ nói:

“Tử Hà Linh Đan này có thể tăng 1 giáp công lực (60 năm), không ngờ hắn có thể
có được kỳ ngộ như vậy.”

“Phụ thân yên tâm, không có gì đáng lo đâu.”

Dương Kỳ cười nhạt.

“Vậy thì ta yên tâm.”

Dương Chiến không lo lắng cho con trai mình lắm, tu vi của nó đã vượt qua mình
rồi thì còn sợ gì?

“Dương Chiến? Ngươi có thể tấn chức đạt tới Khí Tông?”

Ngay khi Dương Chiến vừa đến sơn cốc, tiếng bước chân đã làm kinh động cao thủ
Nguyên Lão đoàn, lập tức hai đại cao thủ Dương Tỉnh Sư, “Nhan Thái Quân” mở
mắt nhìn về phía Dương Chiến.

Bọn họ đều là Khí Tông đỉnh phong, đương nhiên có thể cảm nhận được khí tức
Khí Tông.

Tầng 9 Khí Tông, chính là nhân vật đầu lĩnh.

“Cái gì? Dương Chiến tấn chức đạt tới Khí Tông?”

Dương Thạch, Dương Chân, Dương Húc… và đám cao thủ chi khác sắc mặt vô cùng
khó coi.

“Đúng vậy, Đại thúc công, Nhan Thái Quân, đệ tử đã tấn chức đạt tới cảnh giới
Khí Tông.”

Dương Chiến cung kính hành lễ trước mặt hai đại nguyên lão.

“Theo như tu vi trước kia của ngươi, ta đoán là phải 40 năm khổ tu nữa mới
được.”

Dương Tỉnh Sư nói:

“Ngươi phục dụng đan dược gì?”

“Đại thúc công tuệ nhãn như đuốc, đệ tử đã sử dụng một viên Cửu Chuyển Kim
Đan.”

Dương Chiến thẳng thắn nói.

“Cửu Chuyển Kim Đan… .”

Nhan Thái Quân thở dài:

“Đây là thứ đại bổ khí huyết, tăng thọ mệnh đấy.”

“Dương Chiến, nghe nói gần đây trong gia tộc xảy ra một chuyện lớn? Thằng con
phá gia chi tử của ngươi đem tài sản của chi trưởng Dương gia đội nón ra đi
không còn chút nào?”

Dương Tỉnh Sư đứng thẳng lên, thân hình cao lớn giống như… Sư vương, khí thế
uy áp nhìn về phía Dương Kỳ:

“Hai đứa con đầu của ngươi bị Ảnh Độc môn hãm hại, hiện giờ khỏi chưa?”

“Đại thúc công, lời ấy không thật.”

Dương Chiến liên tục giải thích:

“Hiện giờ chi trưởng Dương gia đã phát triển, đã diệt Trần gia luôn đối nghịch
với chúng ta, gia sản đã gia tăng rồi gấp đôi, đang chiêu binh mãi mã, muốn
tranh đoạt quyền khống chế thành Yến Đô với Yến gia.”

“Ha ha. . .”

Dương Thạch mở miệng:

“Dương Chiến, lời này của ngươi có phải là nói khoác không … Trần gia là đại
gia tộc ở thành Yến Đô, trong Nguyên Lão đoàn cũng có cao thủ Khí Tông, Trần
Thiên Hùng kia được xưng Bách Thủ Yêu Nhân, ngươi diệt Trần gia, hắn không để
ý tới?” Tuy rằng trước đây cũng có nghe đồn một chút, nhưng mà bởi vì quan hệ
không tốt, Dương Chiến cố ý không phái người tới chi này thông báo, cho nên
hắn cho rằng đây chỉ là một lời nói khoác mà thôi.

“Chuyện này toàn bộ thành Yến Đô đều chứng kiến, cần gì phải nhiều lời?”

Dương Chiến lạnh lùng nói:

“Chuyện đã ba tháng rồi, các ngươi chẳng nhẽ chưa nhận được tin tức.”

“Lời này có thật không?”

Nhan Thái Quân vội vàng nói.

“Đệ tử sao dám mang chuyện này ra nói đùa được? Nhưng mà Nguyên Lão đoàn của
Trần gia vẫn chưa xuất thủ, đã biến mất hơn ba tháng, chúng đệ tử đang ở chờ
bọn họ phản kích.”

Dương Chiến đương nhiên không thể nói Nguyên Lão đoàn của Trần gia đã bị con
trai của mình giết chết.

Trên thực tế hắn có nói ra cũng chẳng ai tin.

“Dương Chiến, ngươi dạy hai đứa con này rất tốt, một đứa khí công tầng 7, một
đứa khí công tầng 6.”

Dương Tỉnh Sư ánh mắt lướt qua hai người:

“Ta nghe nói đứa con thứ ba của ngươi bị người ta phế bỏ khí công, nhưng lại
bị sét đánh, lực lượng đột nhiên tăng mạnh, có thể đánh bại Dương Khôi? Chuyện
này có một số tin đồn là bị yêu nghiệt phụ thể? Trên đại lục cũng có người đột
nhiên lực lượng đại tăng biến thành ma đầu yêu nghiệt.”

Trong lúc nói chuyện, hắn nhìn chằm chằm vào Dương Kỳ, dường như muốn nhìn
thấu linh hồn của đối phương.

Nhưng mà, tu vi Dương Kỳ đã sớm che giấu, nhìn bề ngoài hắn chỉ là một người
bình thường.

“Đúng vậy, nhất định là bị yêu nghiệt phụ thể.”

Dương Thạch có con trai là Dương Phong bị Dương Kỳ đánh bại, cho nên hắn luôn
hận Dương Kỳ thấu xương:

“Đại thúc công, người nên xuất thủ phế bỏ khí công của người này, luyện hóa
Yêu Hồn trong cơ thể hắn, bằng không hắn sẽ biến thành làm một cái thế ma
đầu.”

“To gan! Dương Thạch, ngươi dám động vào con của ta, ta sẽ lấy mạng ngươi.”

Dương Chiến hét lớn một tiếng, tu vi Khí Tông tản ra khiến cho sắc mặt Dương
Thạch tái nhợt.

Nhưng mà sau đó Dương Thạch lại cười lạnh:

“Thế nào? Dương Chiến ngươi chột dạ phải không, chột dạ cũng không thể che
giấu sự thực, con của ngươi chính là một bại gia tử, sau đó bị yêu nghiệt phụ
thể, lẽ nào hắn là thiên tài? Nếu như là thiên tài sao lại đi trộm Phục Long
đan của Yến gia thành chủ, bồi thường tới mức táng gia bại sản? Các ngươi hiện
giờ diệt chi trưởng của Trần gia, chắc chắn sẽ gặp độc thủ của Nguyên Lão đoàn
Trần gia, đây là đại họa, biết không?”

“Phụ thân không cần phải nói nhiều.”

Dương Kỳ thấy Dương Chiến định lên tiếng, vội vã đi tiến lên nói:

“Dương Thạch, thúc nói đệ tử yêu nghiệt phụ thể, đệ tử muốn xem thúc thúc có
thể đưa ra chứng cớ gì? Có đúng yêu nghiệt hay không, từ chân khí có thể nhìn
ra được, nếu không chúng ta luận bàn một chút.”

“Tiểu tử? Gan lớn lắm!”

Dương Thạch giận dữ:

“Luận bàn với ta? Ngươi ăn gan hùm mật gấu à, ngươi có thân phận gì, có tu vi
gì? Dương Chiến, ngươi nuôi một thằng con mất dạy, không biết lớn nhỏ. Đại
thúc công, chỉ bằng những lời nói ngông cuồng vừa rồi đã có thể nhận định hắn
bị yêu nghiệt phụ thể rồi.”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.