Thánh Vương

Chương 37: Đối chiến Khí Tông


Giao Mã có tốc độ cực nhanh.

Bốn vó tung bay, trèo đèo lội suối như giẫm trên đất bằng.

Thậm chí “Giao Mã” còn có khả năng bơi, chủ nhân vẫn cưỡi trên lưng mà có thể
bơi qua trường giang hoàng hà, loại này chỉ có các thế gia hào môn mới có
được.

Hơn mười con “Giao Mã” này chạy tới chân núi thì đột nhiên dừng lại, lão giả
dẫn đầu dường như phát hiện cái gì đó vung tay lên, khí tức cường đại phủ
xuống làm cho đám Giao Mã khuất phục.

Lão giả này hiển nhiên là thủ lĩnh, trong toàn bộ nguyên lão của Trần gia
người này có tu vi thâm hậu nhất, lão kéo dây cương “Giao Mã”, hai mắt nhìn
tới vị trí của Dương Kỳ ở trên đỉnh núi, ánh mắt như Lão Hổ giống như hai cái
đèn lồng giữa đêm đen.

Dương Kỳ lập tức cảm giác được linh hồn của mình đang bị người ta tập kích,
cho dù có đi tới đâu cũng bị truy tung.

Cảnh giới “Thiên Lý Tỏa Hồn”.

Cặp mắt kia có một loại ma lực có thể ảnh hưởng đến linh hồn của hắn, có thể
khiến cho hắn buồn ngủ, sau đó lập tức thôi miên.

Đây không phải điều mà khí công tầng 8 “Hóa khí” có thể làm được.

Mà là tầng 9, cảnh giới Khí Tông.

Lão giả trước mặt đúng là có tu vi tầng 9 Khí Tông, cũng là một tiền bối Khí
Tông duy nhất trong Trần gia, Trần Thiên Hùng.

Trần Thiên Hùng thành danh từ hơn 60 năm trước, được xưng “Bách Thủ Yêu Nhân”.
Ý nói khí công như yêu ma, tốc độ xuất thủ cực nhanh, trong nháy có thể tấn
công trăm lần, khiến cho đối phương tứ phân ngũ liệt.

Hắn đã bế quan rất nhiều năm chỉ vì muốn đột phá đến “Cảnh giới Đoạt Mệnh”,
Khí Tông có thể sống khoảng 150 năm đến 200 năm. Hắn đã hơn một trăm tuổi,
thời gian không còn nhiều lắm, nếu như không có tốc độ đột phát thích hợp,
thời gian càng lâu, thân thể càng mục hóa, tinh hoa không sinh ra được, chỉ có
một con đường chết.

Nhưng bây giờ, Trần gia bị tịch thu tài sản và gặp họa diệt môn, hắn phải xuất
hiện để tiêu diệt Dương gia.

“Ngươi là ai? Một tiểu tử khí công tầng 7 lại dám ngăn trở chúng ta?”

Trong nháy mắt “Bách Thủ Yêu Nhân” Trần Thiên Hùng đã nhận ra tu vi của Dương
Kỳ, một tiểu tử khí công tầng 7.

Phải biết rằng, cảnh giới Khí Tông cao hơn hai đẳng cấp so với tầng 7 cảnh
giới Tượng Khí, chất lượng chân khí khác nhau một trời một vực.

Mặc dù chân khí Dương Kỳ hùng hậu nhưng cảnh giới vẫn chính là cảnh giới, bản
thân hắn không có khả năng ngưng tụ chân khí thì không có năng lực Thiên Lý
Tỏa Hồn.

“Bách Thủ Yêu Nhân? Trần Thiên Hùng?”

Dương Kỳ quát lớn:

“Lão tổ tông duy nhất của Trần gia tu luyện tới đạt cảnh giới Khí Tông?”

“Tiểu tử, ngươi là ai?”

Một nguyên lão khí công tầng 8 của Trần gia mở miệng.

“Ta chính là Dương Kỳ, nửa đường chặn giết Nguyên Lão đoàn các ngươi. Các
ngươi muốn đến thành Yến Đô đối phó Dương gia, vậy thì không cần.”

Dương Kỳ hai tay vung lên, khí thế bất phàm.

“Ha ha ha…”

Vô số tiếng cười từ trên lưng Giao Mã truyền lại, đây toàn là những nhân vật
đứng đầu trong Nguyên Lão đoàn của Trần gia, trong tiếng cười luôn ẩn chứa sát
khí.

“Thiên Hùng trưởng lão, để ta giải quyết tiểu tử này.”

Một nguyên lão Trần gia từ lưng ngựa bay lên, thân hình lao đi như đạn pháo,
nhấp nhô mấy lần đã lên tới ngọn núi, một quyền đánh tới. Hắn xuất thủ như
Mãnh Hổ, ra quyền như sấm sét, chân khí hóa thành dòng suối, nắm tay có thể
xuyên thủng vách sắt.

Đây là một môn khí công thâm hậu của Trần gia có tên là Cổn Thạch Phá!

Đây là nguyên lão Trần gia, tên là Trần Thiên Hoa, có bối phận thúc bối của
Trần Đại Lôi, khí công tầng 8 đỉnh phong, khí thế hung mãnh không người nào có
thể ngăn cản, đã từng dùng tay không giết trăm người, ra vào như chỗ không
người, tu luyện Cổn Thạch khí công tới mức xuất thần nhập hóa, luyện vàng hóa
sắt.

Nghe đồn, nếu hắn nắm một cục sắt trong tay, cục sắt đó sẽ hóa thành chất lòng
chảy xuống đất.

Dương Kỳ cũng tung chưởng đánh ra, chưởng lực nhẹ nhàng mềm mại như tơ, Trần
Thiên Hoa nhe răng cười liên tục:

“Tiểu tử, với chút chân khí này cũng dám chặn đường? Câu châu chấu đá xe ngươi
đã nghe nói chưa.”

Ầm ầm!

Nhưng hắn đâu biết rằng mới vừa nói xong, chưởng kình của Dương Kỳ lại đột
nhiên biến hóa, giống như rồng, voi cùng rống, tư thế hào hùng, khí thôn vạn
lý, bảy con viễn cổ cự tượng từ trong hư vô xuất hiện, trong vòng trăm bước
không khí nổ tung.

“Không tốt!”

Cao thủ cấp bậc Khí Tông Trần Thiên Hùng đột nhiên bay lên, lướt đến chuẩn bị
giải cứu.

Thế nhưng đã muộn.

Một một kích cương mãnh này khiến cho Trần Thiên Hoa chịu đựng không nổi, tất
cả chân khí toàn bộ bị đánh tan, bị đánh trúng ngực, huyết nhục tung bay, trên
ngực xuất hiện một lỗ thủng lớn, bị Dương Kỳ đánh xuyên qua thân thể.

Bịch.

Thi thể hắn rơi trên mặt đất, trong nháy mắt đã biến thành một đống thịt bầy
nhầy.

Cao thủ Khí Tông Trần Thiên Hùng hạ xuống mặt đất, ra tay tung một trảo tóm
lấy thi thể Trần Thiên Hoa, ý đồ đưa vào chân khí cứu mạng, đáng tiếc là thân
thể đã bị đánh xuyên qua, không cách nào cứu được nữa.

“Không có tác dụng gì đâu.”

Dương Kỳ nhìn này cao thủ Khí Tông này, hai tay chắp ở sau lưng, nghiễm nhiên
thể hiện khí độ của đại tông sư. Hắn muốn đánh một trận với cao thủ Khí Tông,
tiến hành đấu tranh sinh tử để đột phá.

Dương gia hiện giờ đang trong thời buổi rối loạn, tu vi càng cao càng tốt.

Huống chi, hắn còn phải tu luyện tới đạt “Cảnh giới Đoạt Mệnh”, để Dương Chiến
có thể nói cho hắn biết bí mật của mẫu thân.

“Người trẻ tuổi, thủ đoạn thực độc ác, dụng tâm rất độc.”

Đôi lông mi trắng như tuyết của Trần Thiên Hùng khẽ nhúc nhích, sát khí nồng
đậm, hắn đã nhận ra người thanh niên này không dễ ứng phó, chỉ có toàn lực thi
triển mới có thể phân cao thấp.

“Không có gì, gia tộc của chúng ta vốn có mâu thuẫn, chỉ một bên bị tiêu diệt
mới có thể hóa giải.”

Dương Kỳ nói:

“Trần gia các ngươi cấu kết Ảnh Độc môn mưu hại đại ca, nhị ca của ta, cho nên
nhất định các ngươi sẽ bị xét nhà diệt tộc.”

“Có đúng không?”

Trần Thiên Hùng sải bước đi tới:

“Người trẻ tuổi, ngươi bị yêu nghiệt phụ thân, cho rằng lực lượng hiện giờ
thâm hậu kỳ thực chính là mầm đại họa. Nhưng mà cũng tốt, hiện giờ ta sẽ đánh
chết ngươi, diệt yêu nghiệt trong cơ thể của ngươi, đồng thời giết luôn Dương
Chiến.”

“Tới đây, ta muốn đánh một trận với cảnh giới Khí Tông lâu rồi.”

Dương Kỳ chìa hai tay liên tục vận chuyển khí công, trong thân thể của hắn máu
và chân khí cùng nhau di chuyển, vang lên những thanh âm giống như Địa Ngục
Dung Lô, mọi người nghe thấy thanh âm này giống như ngửi thấy mùi thuốc nổ ở
địa ngục truyền tới.

“Đây là công phu gì?”

Tất cả cao thủ Trần gia ở dưới chân núi đều sợ hãi.

“Chuẩn bị, bao vây người này lại, có đại nguyên lão áp trận, chỉ cần ra lệnh
một tiếng, chúng ta toàn lực xuất thủ giết hắn.”

Tất cả cao thủ Trần gia đồng thời xuất thủ, các nguyên lão đều xuống ngựa lao
tới vây quanh Dương Kỳ.

Lúc này chính là thời khắc sinh tử tồn vong của gia tộc, không cần nói tới quy
củ giang hồ, trực tiếp giết chết đối phương mới là chính đạo.

Trần Thiên Hùng đã xuất thủ, năm ngón tay của hắn chụm lại phất một cái, nhất
thời chân khí tuôn ra áp lực như núi đè xuống, đây là tuyệt học khí công “Phá
Sơn Băng” !

Thân hình Dương Kỳ bay lên, tránh né đạo chân khí đánh tới, liên tục tung
chưởng, mỗi chưởng đều ẩn chứa lực lượng của 7 con viễn cổ cự tượng, toàn lực
vận chuyển Thần Tượng Trấn Ngục Kình, chưởng lực phát ra khiến cho đất đá văng
tung tóe.

Hai người chớp mắt đã đánh với nhau bảy chưởng.

Mỗi một chưởng đều kinh thiên động địa, long trời lở đất, khí chưởng qua đi,
khuôn mặt Trần Thiên Hùng đỏ như máu, đất đá dưới chân đã trở thành bột phấn.

Mà Dương Kỳ cũng hạ xuống đất, chân khí toàn thân được vận chuyển cao độ.

Bảy chưởng vừa rồi bất phân thắng bại.

“Trần Thiên Hùng, chân khí của ngươi tuy rằng hùng hậu, dựa vào hơn một trăm
năm công lực có thể đánh ngang tay với ta, thế nhưng thân thể ngươi đã mục
hóa, kinh mạch có thể chấp nhận được mấy lần vận chuyển như vừa rồi?”

Dương Kỳ hét lớn một tiếng, chân khí của hắn tăng mạnh. Hắn căn bản không sợ
trăm năm công lực của đối phương, liên tục chém giết ép cho thân thể đối
phương phải tan vỡ vì không chịu được áp lực.

“Cho dù lão hủ đã già nhưng giết ngươi vẫn còn dễ dàng.”

Trần Thiên Hùng tóc bạc dựng đứng, thân nhiệt bốc hơi, khí tức của cao thủ
tầng 9 Khí Tông thể hiện hết ra bên ngoài, một cỗ lốc xoáy bùng phát ở trước
mặt ngưng tụ thành một chân khí hình người giống hắn y như đúc.

Người này thân thể trong suốt, thế nhưng lông mi, ngũ quan, chòm râu lại màu
trắng, người khác không biết nhìn vào còn tưởng đây là một phân thân.

Hơn nữa, trong cơ thể của chân khí hình người này có thể nhìn thấy những đường
kinh mạch đang vận chuyển, thậm chí nó còn có cả đan điền Khí Hải.

Đây quả thực là một người có trí tuệ, tinh diệu hơn nhiều so với chân khí hình
người của Dương Chiến.

Chân khí hình người này vừa xuất hiện, tất cả thiên địa nguyên khí đã cộng
hưởng, trên trời dường như có mây đen xuất hiện, lại có hiện tượng dẫn động
thiên văn.

“Thân thể chuyển hóa, khí tụ thần linh, hướng thiên đoạt mệnh! Tiểu tử, sáu
mươi năm trước ta đã tấn chức cảnh giới Khí Tông, tìm hiểu cảnh giới Đoạt Mệnh
được một một giáp, khí công thâm hậu ngươi không thể so sánh được, hiện giờ ta
cho ngươi xem một chút, cái gì là khí thần khí linh, khí hồn khí phách!”

Trần Thiên Hùng nói một cách ngạo nghễ, chân khí hình người xoay người trước
mặt hắn, cuồng phong nổi lên, vân vụ lượn lờ, một số đám mây diễn hóa ở trước
mặt chân khí hình người thành hình của rồng hổ, rồng cưỡi mây, hổ cưỡi gió.

Chân khí hình người này giống như được tháo bảo gông cúm, mỗi một chiêu đều
hung hãn vô cùng, thậm chí còn hung mãnh hơn Trần Thiên Hùng 3, 4 lần. Một
chưởng bổ ra, hỏa diễm cuồn cuộn, sóng nhiệt thiêu đốt bầu trời.

“Ngũ Hỏa Đao Cương!”

Hỏa diễm ngưng tụ thành đao hình, đan vào nhau thành lưới lửa, chém xuống đầu
Dương Kỳ.

Dương Kỳ gào to một tiếng, từng đạo hắc khí xỏ xuyên qua thân thể ngưng tụ
thành “Minh Thần Thủ Hộ”, hắc khí giống như sắt nhanh chóng xoay tròn, toàn
thân chấn động chấn tan mấy ngọn lửa kia.

“Minh Thần Chi Mâu!”

Một cây trường mâu xuất hiện ở trong tay hắn, khí tức của địa ngục Ma thần
cuồn cuộn tuôn ra, hắc khí trên đầu Dương Kỳ dường như đã ngưng tụ thành cái
sừng ma quỷ, thân hình hắn trở nên cao to, dữ tợn, độc ác, sau lưng hắn có một
pho tượng thần đạp địa ngục.

Minh Thần Chi Mâu rung lên, chọc, kích, đỡ, đập…

Mỗi một chiêu của hắn đều thiên biến vạn hóa, mâu thuật này có phong cách quý
phái, đâm tới chỗ nào thì chân khí ở chỗ đó tan rã, cho dù là sắt thép cứng
rắn cũng không đỡ được cú đâm của Minh Thần Chi Mâu.

“Thiên Xà Tàm Ti Kính!”

Trần Thiên Hùng liên tục rống to hơn, liên tục quán chú lực lượng vào chân khí
hình người, chân khí hình người kia thi triển võ học kỳ quái, cổ tay rung lên,
từng đạo chân khí xuất hiện từ dưới đất, quấn lấy Minh Thần Chi Mâu.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.