Thánh Vương

Chương 33: Môn đồ Xuân Thu


Năm môn đồ của Xuân Thu ba nam hai nữ kia, mỗi người đều là cường giả khí công
thâm hậu, Dương Kỳ đoán rằng tu vi khí công của bọn họ đều đạt tới tầng tám –
Xuất thần nhập hóa, tương đương với các gia chủ của thế gia hào môn.

Bất quá, cao thủ của một đại môn phái như Xuân Thu môn cảnh giới so với một
gia chủ bình thường không biết lợi hại hơn gấp bao nhiêu lần. Thậm chí một
người có thể chiến thắng năm ba người gia chủ.

Ví như Dương Kỳ, mặc dù bây giờ khí công đạt tới tầng bảy Tượng Khí cảnh,
nhưng mười cao thủ tầng tám cũng không phải đối thủ của hắn, chỉ có Khí Tông
cảnh mới có thể khắc chế.

Năm người này dựa vào thế lực của Xuân Thu môn, nắm quyền sinh sát trong tay.
Dương Kỳ tuyệt đối không thể nhẫn nại, bọn họ cư nhiên trực tiếp muốn đoạt tất
cả tài phú của Trần gia, lại còn muốn buộc người của Dương gia làm tôi tớ, cho
dù Xuân Thu môn có thế lực lớn thế nào cũng phải giết cho thống khoái.

“To gan”

Thanh niên đang cầm kiếm cảm giác được quyền phong đập vào mặt, lập tức biết
Dương Kỳ đang công kích hắn, lửa giận trong lòng hắn bừng lên: “Một cái Dương
gia quê mùa ở nơi hương thôn nho nhỏ này lại dám vô lễ với Xuân Thu môn, hôm
nay Trần gia bị tịch thu gia sản, diệt tộc, ngày mai sẽ đến phiên Dương gia
các ngươi.”

Đương!

Trường kiếm trong tay hắn như ngân xà loạn vũ đột nhiên xông lên, kiếm quang
phun ra nuốt vào, xèo xèo có tiếng, như băng tuyết tan rã, sương lạnh bao phủ
cả một vùng đất

Tứ Quý Kiếm Thuật!

Thu Sương Cái Địa!

Đông Tuyết Mạn Thiên!

Đây là võ công khí công cấp Vương, Tứ Quý Kiếm Thuật của Xuân Thu môn – Xuân
Hạ Thu Đông, lấy chân lý vạn vật điêu linh dung nhập vào bên trong kiếm thuật,
khi thi triển ra như dung nhập thiên nhiên, cơ hồ có một loại cảm giác thiên
địa hỗn nguyên.

Một kiếm phá vạn pháp.

Quyền phong đầu tiên của Dương Kỳ bị phá, kiếm quang tựa như ngân xà kia đi
qua cơ hồ xuyên thủng trái tim của hắn.

“Võ học của Xuân Thu môn quả nhiên không giống người thường.”

Dương Kỳ trong lòng hơi kinh hãi Tứ Quý kiếm pháp mà đối phương thi triển ra,
lập tức khiến hắn cảm nhận được mùi vị của Thu – Đông trong đó, môn võ học này
hoàn toàn áp đảo Bất Bại Vương Quyền, dung hợp thiên tượng, là khí công cấp
Vương chính cống.

Trong một sát na, hắn liền vỗ một chưởng vào kiếm quang kia.

Kiếm đâm phá da tay của hắn, nhưng lại bị tầng mô dưới làn da ngăn cản.

Nhưng dù là vậy, kiếm khí điên cuồng như sương mùa thu, tuyết mùa đông kia đã
thẩm thấu tiến nhập vào kinh mạch hắn.

“Tiểu tử, đi chết đi.”

Thanh niên cầm kiếm, một kiếm kia đâm trúng bàn tay Dương Kỳ, mọi người đều
thấy được toàn thân Dương Kỳ đều bao phủ một tầng sương lạnh, cùng lúc đó một
luồng hàn khí như mây đen ngưng tụ ở trên đỉnh đầu Dương Kỳ, từ đó vô số tuyết
rơi xuống, trong nháy mắt tựu muốn đem Dương Kỳ trở thành một băng nhân.

“Tứ Quý kiếm thuật của sư huynh, Thu Đông nhị thức đã đạt tới cảnh giới lô hỏa
thuần thanh, nếu như có thể bạo phát ra Xuân Vũ triền miên, Hạ Lôi tấn mãnh,
vậy lập tức có thể tấn nhập Khí Tông cảnh giới. Lấy khí công cấp Vương tu
luyện đến cảnh giới Khí Tông, so với bọn Khí Tông cảnh ở cái thôn quê nho nhỏ
mạnh mẽ không biết bao nhiêu lần mà kể.”

“Đúng vậy a, bên trong Yến Đô thành này, một vị Khí Tông Yến Cô Phong với tu
vi không được tốt lắm, còn Dương Chiến vừa mới tấn thăng Khí Tông, nhưng cũng
chỉ là cái bao cỏ mà thôi”

“Trước giết nhi tử của hắn, rồi đi chém giết hắn. Bọn hắn cư nhiên dám bất
kính với Xuân Thu môn, quả thực là đại nghịch bất đạo, ai cho hắn lá gan lớn
vậy? Dương gia có nhi tử như vậy, chắc chắn phải diệt môn.”

Hai nam hai nữ còn lại nhìn thanh niên cầm kiếm đem Dương Kỳ đóng băng, gật
đầu lia lịa thốt lời châm chọc, trong ánh mắt của bọn hắn tràn đầy sự kiêu
ngạo.

“Tứ Quý kiếm pháp thật lợi hại nha, bất quá vừa vặn giúp ta tôi luyện hình
thể. Luyện hóa lôi đình cự Tượng trong cơ thể.”

Toàn thân Dương Kỳ đều bị đóng băng, nhưng lại hết sức thoải mái, vốn hắn có
thể đánh tan kiếm khí kia. Bất quá, trong sát na kiếm khí nhập vào cơ thể, hắn
thay đổi chủ ý, mặc cho kiếm khí tàn sát bừa bãi kinh mạch trong cơ thể, từ đó
kích phát sinh mạng tinh hoa của lôi đình cự Tượng.

Quả nhiên trong một cái hô hấp, sinh mạng tinh hoa của lôi đình cự Tượng tiếp
tục giác tỉnh, đại lượng bổn nguyên tại trong kinh mạch chảy xuôi, hóa giải
kiếm khí.

Trong cơ thể hắn, từng viên nhỏ lốm đốm bắt đầu giác tỉnh.

Răng rắc, răng rắc!

Liên tục vận công, hai viên nhỏ lốm đốm lại lần nữa phá kén thành bướm, Tượng
thai dựng dục, thức tỉnh lực lượng cự tượng

Tổng cộng có được lực lượng của bảy đầu viễn cổ cự Tượng.

Trong tứ chi bách hài Dương Kỳ, từng luồng lực lượng dâng tràn lên, tầng màng
mỏng dưới làn da tiếp tục dày lên rất nhiều, mỗi một thốn xương cốt da thịt
đều bạo phát lực đàn hồi hung mãnh, hô hấp giống như ngọn núi lửa, tùy thời
đều có thể bùng nổ.

Trong cơ thể hắn, khí huyết loáng thoáng vận chuyển, tựa hồ có thể nghe thấy
một dong lô (lò luyện) vĩnh hằng đang sôi trào ở sâu trong địa ngục.

Địa ngục dong lô.

Nghe đồn rằng, Địa ngục dong lô bất cứ cái gì cũng có thể luyện hóa, kể cả
Thần linh cũng không ngoại lệ. Mà người tu luyện Thần Tượng Trấn Ngục Kính tới
cảnh giới cao nhất, trong cơ thể sẽ ngưng tụ thành một cái Địa ngục dong lô cỡ
nhỏ, cái gì cũng có thể hòa tan.

Bất quá, bây giờ Dương Kỳ còn chưa đạt tới cảnh giới đó, chỉ là khí huyết sôi
trào phát ra gần giống với âm thanh của Địa ngục dong lô mà thôi, điều này
khiến cho sự tiêu hóa lực lượng của hắn đại tăng, ví như Dương Chiến luyện hóa
“Cửu Chuyển Kim Đan” cần phải chậm rãi bao bọc chân khí, thẩm thấu qua, nhưng
Dương Kỳ lại có thể trực tiếp nuốt vào.

Thậm chí, về sau có thể trực tiếp nuốt trọn nội hạch của yêu thú cũng không
chừng.

Lực lượng hai đầu viễn cổ cự Tượng liên tục thức tỉnh, lực lượng của Dương Kỳ
tăng mạnh.

Ầm ầm!

Khí lưu cường đại từ trong thân thể phóng xuất ra, nhất thời tất cả sương
lạnh, gồm cả băng tuyết thành khối đều dồn dập giải thể.

Dương Kỳ bước về phía trước một bước, năm ngón tay co rút nhanh, một trảo tung
ra, nhất thời phá hủy thanh kiếm đâm vào tay hắn, thân kiếm bằng cương thiết
nổ tung lên, biến thành rất nhiều mảnh vỡ kiếm phong.

Phốc.

Thanh niên cầm kiếm kia thật sự không kịp đề phòng, tất cả khí công đều bị
phản kích lại, máu tươi chảy như điên.

“Ngươi …”

Hai mắt hắn liền đỏ như máu, không biết tại sao lại phát sinh biến cố này,
tiếp tục vận chuyển khí công, ý đồ vồ đến. Nhưng Dương kỳ đã đi tới, lại một
quyền nữa tung ra.

Một quyền này không còn là thử nữa, mà là bao phủ bốn phương tám hướng, như
một cái bao phủ chụp xuống, bên tai của hắn thậm chí nghe được tiếng phần phật
phần phật rung động của Địa ngục dong lô, luyện hóa thần linh trên chín tầng
trời.

Ba!

Một quyền này của hắn với kình khí bao phủ toàn bộ, căn bản vô pháp phản kích
lại, chỉ thấy được nắm tay nặng nề oanh kích phía trên đầu mình, tiếp đó mặt
tối sầm, lún sâu vào trong thân thể, trở thành thi thể không đầu, té trên mặt
đất.

Hắn tới lúc chết cư nhiên cũng không có phát ra âm thanh nào.

Thanh niên cầm kiếm vừa rồi kiêu ngạo vạn phần, còn chưa quá ba lần hô hấp đã
bị Dương Kỳ đánh nát bảo kiếm, một kích mà chết, đầu thì bị lún sâu trong thân
thể, thê thảm vạn phần.

Một loạt biến hóa này, làm cho người khác hoa cả mắt.

Thậm chí trong sát na thanh niên cầm kiếm tử vong, hai nam hai nữ kia đều
không kịp phản ứng.

Dương Kỳ đương nhiên sẽ không cho bọn họ thời gian phản ứng, thân thể như thần
long, cước bộ như cự Tượng, mãnh liệt giẫm lên cả vùng đất, song chưởng như
ưng, hơi mở ra, chân khí phóng xuất ra ngoài, bao phủ toàn bộ phạm vi, sợ hai
nam hai nữ kia chạy trốn.

Nếu một trong những người đó chạy trốn, đưa Xuân Thu môn cao tầng tới, vậy hậu
quả thật sự không tưởng tượng nổi

Phanh!

Hai tên nam tử căn bản không kịp phản ứng, đã bị một chưởng của Dương Kỳ đánh
tới lồng ngực, dấu tay in lên ngực, máu tươi phun mạnh, nội tạng bị vỡ từng
miếng, lần lượt phun ra trong miệng, trực tiếp té trên mặt đất không ngừng co
quắp.

Mà hai nữ còn lại, bị chân khí của Dương Kỳ hóa thành liên hoàn, tầng tầng bao
phủ xung quanh, bó tay bó chân, không thể nhúc nhích, theo sau đó một chỉ điểm
tới, điểm ngay tại đan điền khí hải, nhất thời giống như trái banh cao su bị
lủng xụi lơ phịch xuống đất.

Đến tận lúc này, năm tên cao thủ của Xuân Thu môn, người thì chết, người thì
bị phế.

“Ngươi phế võ công của chúng ta?”

Hai cô gái xụi lơ nằm trên đất, đến chết cũng không tin mình cư nhiên lâm vào
đại nạn, các nàng luôn là thiên chi kiêu nữ, bất cứ tới nơi nào đều có người
tôn tôn kính kính hết lần này tới lần khác, vậy mà ở tại địa phương nhỏ nhỏ
này lại gặp bất trắc.

Cái này giống như là một công chúa trong hoàng cung đi ra nhân gian, bị lưu
manh côn đồ cưỡng gian. Giờ trong lòng các nàng chỉ còn lại nỗi sỉ nhục cùng
nhục nhã vô cùng.

Yết hầu rung động lộp bột một trận, đồng thời rơi vào hôn mê.

“Mau chóng tập họp”

Dương Kỳ rống to, đem toàn bộ binh lính tập hợp lại một chỗ: “Mang năm người
này trở về, che giấu toàn bộ, không cho phép tiết lộ ra bên ngoài, chuyện vừa
rồi các ngươi đều phải quên, ai dám tiết lộ nửa chữ, giết không tha.”

Lúc này, ở đây chỉ có đám binh lính của Dương gia nhìn thấy ngũ đại cao thủ
của Xuân Thu môn xuất hiện mà thôi, trong số đó nghe đến danh xưng Xuân Thu
cũng ít ỏi không có mấy người, tất cả đều là nhân vật trung tâm tại phủ đệ
mình, Dương Kỳ ngược lại cảm thấy được có thể che dấu chuyện đã qua.

Bất quá, sâu trong nội tâm hắn cũng có đều cố kỵ rất lớn, trước sau đắc tội
với Ảnh Độc môn, Xuân Thu môn. Còn Yến gia kia lại như hổ rình mồi, đám Trần
gia nguyên lão tùy thời trở về sẽ vồ đến, mọi chuyện đều có thể nói là lửa
cháy đến nơi.

Nhìn Dương gia hưng vượng cường thịnh, kì thật cuộc sống sau nay rất nguy
hiểm, chỉ cần vô ý, sẽ giống như Trần gia hôm nay, vướng họa diệt môn.

Từng rương tài bảo, một đám đầy tớ, nữ quyến đều từ trong phủ đệ của Trần gia
đi ra, liên tục không ngừng tiến nhập Dương gia. Toàn bộ hào môn thế gia trong
Yến Đô thành đều như gặp phải đại địch, gia tăng phòng bị chặt chẽ, đi thông
tri cho thành chủ phủ đệ.

Gia tộc dùng binh khí đánh nhau là chuyện rất thường gặp, bất quá chuyện lần
này thật quá tàn nhẫn, một phương bại hoàn toàn, trực tiếp bị xét nhà, diệt
tộc ngược lại rất hiếm thấy.

Dương Kỳ lại bất chấp nhiều điều như vậy, một mặt phân phó gia tộc hấp thụ tài
phú, một mặt mang năm tên cao thủ Xuân Thu môn vào trong nhà, tất cả mọi người
đi ra ngoài, lưu lại Dương Chiến, Dương Vân Trùng, Dương Hóa Long.

Phụ tử bốn người tại đại sảnh của Dương Gia hội nghị thương lượng.

Trên mặt đất, năm người ba năm hai nữ nằm đó, trong đó ba năm đã hoàn toàn
tuyệt khí, hai nữ thì bị phế bỏ khí hải đan điền.

“Xuân Thu môn, Xuân Thu môn …”

Dướng Chiến đạt đến cảnh giới Khí Tông vốn lấy làm hãnh diện, hắn nhìn năm
người đi tới đi lui, lông mi co lại: “Nếu như chuyện này truyền ra ngoài,
Dương gia chúng ta mười phần đều phải bị diệt, thậm chí toàn bộ Yến Đô thành
đều bị san thành bình địa. Xuân Thu môn không nhỏ, hiện tại có người âm thầm
nói Xuân Thu môn muốn trở thành Xuân Thu học viện.”

“Phụ thân, chuyện này con đã hạ lệnh cấm khẩu rồi, người biết chuyện không có
mấy người.”

Dương Kỳ tỉnh táo nói: “Hơn nữa con không có đem toàn bộ giết hết, còn để lại
hai nữ tử. Đầu tiên từ trong miệng các nàng có thể xem xét được một số tình
huống của Xuân Thu môn, thứ hai là bức bách ra công pháp tu luyện của Xuân Thu
môn làm cho Dương gia ta lớn mạnh hơn”

“Không tệ, chuyện đã xảy ra, hối hận cũng vô ích.”

Dương Chiến ánh mắt sắc bén: “Hơn nữa, cô cô ngươi ở tại Thiên Vị học viện học
tập, cùng lắm Dương gia chúng ta có thể thông qua quan hệ với Thiên Vị học
viện, chạy tới chung quanh học viện tị nạn.”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.