Thánh Vương

Chương 112: Liên tục đánh chết


Một đâm tuyệt thế.

Đây mới thực sự là một đâm tuyệt thế.

Hắc Giao kia đã bị một mâu đánh chết, hoàn toàn mất đi sinh cơ. Minh Thần Chi
Mâu giống như Minh thần, chúa tể của sinh tự mang đi sinh mệnh và linh hồn của
địch nhân.

Vù vù. . . . .

Nhìn Hắc Giao hoàn toàn mất đi sức sống, chỉ còn lại một viên yêu hạch Hắc
Giao cực lớn, trong lòng Dương Kỳ đột nhiên nảy sinh một cảm giác thỏa mãn và
tự hào.

Một kích vừa rồi của hắn đã phải trải qua tranh đấu kịch liệt trong lòng, nếu
như hắn lùi bước, tâm ma sẽ hiện lên, cảnh giới sau này nhất định có khó khăn.

Một người nhu nhược thì làm sao có thể khống chế được khí công cương mãnh như
Thần Tượng Trấn Ngục Kình?

Trấn áp địa ngục phải có khí thế dũng mãnh tiến lên, có tâm tính của cường giả
vô địch thì mới có thể khuất phục, thống ngự các loại Ma thần, một khó khăn
nhỏ đã lùi bước thì đúng là một người nhu nhược.

Dương Kỳ không phải người nhu nhược, hắn phải vượt qua cửa ải khó khăn này.

Cho nên hắn nhận được phần thưởng phong phú.

Lúc nãy khi hắn ngưng tụ lực lượng, thi triển ra một chiêu sát thủ, sinh mệnh
tinh hoa của đột nhiên tăng tiến tới đỉnh phong, trong lòng cũng có một sự tự
tin cường đại vào bản thân.

Khí tức trong cơ thể hắn giống như đã thoát thai hoán cốt, Thần Tượng Trấn
Ngục Kình đã hoàn toàn thần phục, chấp nhận hắn làm chủ nhân.

Trước đây khi hắn tu luyện môn khí công này, luôn cảm thấy có một cỗ khí tức
kiệt ngạo bất tuân, quá mức cương mãnh dữ dằn, chỉ cần hơi chút không chú ý là
nó sẽ nổ tung, khó có thể khống chế, thế nhưng hiện giờ nó đã trở nên ôn hòa.

Đây giống như là bách luyện thành cương, bách luyện thành nhu.

“Một viên yêu hạch thật tốt, nhưng mà đây chỉ là Giao Long chứ không phải
rồng, nếu là rồng thực sự thì cường đại thế nào nhỉ?”

Dương Kỳ nhìn viên yêu hạch này, thấy nó đang phát sáng giống như một vầng
trăng.

Đây quả thực là một vầng trăng trong nước biển tối tăm.

Bốn phía vắng vẻ không tiếng động, không có một chút ba động.

Con Hắc Giao cường đại bị giết trong nháy mắt, tất cả chân khí, sinh cơ đều bị
trường mâu kia cướp đi, hấp thu tiến vào trong Địa Ngục Dung Lô.

Bây giờ thi triển một kích thành công, chân khí của Hắc Giao đang được luyện
hóa trong Địa Ngục Dung Lô, nhưng nó vẫn phản kháng, giống như muốn xông ra
ngoài.

Một cỗ chân khí dị chủng vô cùng mãnh liệt, như rồng phá thiên.

Dương Kỳ lập tức khoanh chân ngồi xuống, luyện hóa cỗ chân khí dị chủng này,
chuyển hóa nó thành tinh hoa của bản thân.

Người khác có thể bị cỗ chân khí dị chủng này làm khó, nhưng Dương Kỳ có Địa
Ngục Dung Lô nên có thể luyện hóa nó.

Chân khí dị chủng hóa thành một con Hắc Long, di chuyển trong kinh mạch đủ một
chu thiên (một vòng qua các huyệt đạo), sau đó tan rã, hòa nhập vào trong
huyết mạch.

Dương Kỳ cảm thấy trong huyết mạch của mình có một cỗ lực lượng giống như lực
lượng của rồng, phá tan gân cốt, nhưng ngự mây mà đi, bay lượn chín tầng trời,
xuống nơi đáy biển sâu nhất.

Bây giờ hắn không cần vận dụng chân khí cũng có thể hô hấp ở trong nước giống
y như Hải tộc.

Đây là một số đặc tính của chân khí hắc giao, nếu được dung nhập vào trong
huyết mạch, khả năng hoạt động của Dương Kỳ ở trong nước sẽ tốt hơn nhiều.

Hô hấp trong nước.

Một lúc lâu sau Dương Kỳ đứng dậy, tinh lực sung mãn, chẳng những thể lực được
khôi phục mà tu vi chân khí của bản thân đạt tới trạng thái cao nhất trước nay
chưa từng có.

Một chiêu vừa rồi đúng là hội tụ tinh hoa của bản thân.

“Vân Hải Lam, cho dù ngươi có lợi hại thế nào thì với một kích kia của ta,
chắc chắn có thể vô thanh vô tức giết chết ngươi, ngươi cứ chờ đấy.”

Lòng tự tin của Dương Kỳ đã tăng nhiều, nếu một lần nữa có thể thi triển ra
một kích như vừa rồi, thì chẳng có mấy đệ tử tinh anh trong học viện Thiên Vị
đỡ được.

Hiện giờ hắn đoạt mệnh lần 2, nếu như theo tính toán thì cao thủ đoạt mệnh lần
5, lần 6 nếu như gặp phải chiêu này mà không kịp đề phòng, không chết cũng
trọng thương.

“Lại đi tìm Hắc Giao, giết nó!”

Dương Kỳ biến thành một cái bóng đen, hoàn mỹ dung nhập với nước biển. Hắn ở
ẩn nấp trong cái khe này, như nhất tôn tuyệt thế thích khách, ẩn nhẫn không
phát, một khi phát ra thì nó chính là một chiêu kinh thiên động địa, cướp đoạt
tính mạng người khác.

Sau khoảng nửa canh giờ, hắn đã tiếp cận với số cung điện thủy tinh, khí tức
bên trong đó tỏa ra càng lúc càng khổng lồ, thậm chí có khi Dương Kỳ còn phát
hiện trong một cái huyệt nào đó, còn có một hai con Giao Long thật lớn, hỗ trợ
nhau cùng tu luyện, chúng đều là cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh.

Hắn có thể ám sát một con Giao Long không bị phát hiện, nhưng nếu ám sát hai
con thì trăm phần trăm bị bại lộ, điều này vượt quá năng lưc của hắn, cho nên
hắn không dám manh động.

Trong này cứ mỗi bước chân là một sự nguy hiểm.

Sự cảnh giác của Dương Kỳ tăng lên rất nhiều, khả năng khống chế Thần Tượng
Trấn Ngục Kình càng lúc càng tốt, Minh Thần Khải Giáp không cứng rắn như bình
thường mà vô cùng mềm mại, trượt nhẹ trong nước biển, giống như bèo trôi,
không một ai có thể phát hiện.

Sau một lúc hắn lại phát hiện một con Hắc Giao đang tu luyện, dường như nó
đang ở trong trạng thái khẩn yếu để trùng kích đoạt mệnh lần 2.

Trên thân thể Hắc Giao có một luồng âm hỏa đang cháy.

Hóa ra là âm hỏa luyện thể, rèn luyện chân khí, dùng để chuẩn bị cho việc đoạt
mệnh lần 2.

“Thật là trời cũng giúp ta!”

Dương Kỳ lặng lẽ tiến vào trong âm hà dưới lòng đất, sau đó chui lên, vô thanh
vô tức tấn công.

Không hề có một chút lo lắng nào.

Thân hình con Hắc Giao lóe lên, sau đó bị biến thành tro tàn, chân khí khổng
lồ đang muốn nổ tung thì bị một lực hút cực lớn, hút vào trong Địa Ngục Dung
Lô.

Một viên yêu hạch như vầng trăng sáng rơi vào trong tay của hắn.

Dương Kỳ cảm thấy lực lượng lần này được hút vào trong Địa Ngục Dung Lô còn
nhiều hơn ở trong viên yêu hạch của con Hắc Giao vừa rồi, thiếu chút nữa thì
hắn không khống chế được để cho nó nổ tung.

Cũng may hắn đã sớm có chuẩn bị, toàn thân co lại, khí huyết vận chuyển điên
cuồng áp chế lực lượng kia xuống, sau đó chậm rãi dung nhập vào trong huyết
mạch của bản thân.

Đã có kinh nghiệm lần trước nên việc này trở nên tương đối dễ dàng.

Cỗ chân khí dị chủng kia được hấp thu làm thức bổ dưỡng cho huyết mạch, Dương
Kỳ thậm chí còn thấy được trong huyết mạch của bản thân có màu bạch kim lóng
lánh, biến thành các loại hình rồng.

“Tốt, giết một con Giao Long, ngoài việc có được yêu hạch của nó, còn có thể
chiếm được chân khí của chúng, tạo nên lợi ích cực lớn cho mình. Nếu đã không
thể ở trong Tiểu Càn Khôn Giới tu luyện, thì ta ra ngoài trảm yêu trừ ma cũng
được.”

Dương Kỳ dùng chân khí bản thân thu thập gân, da, sừng Giao Long vào trong
giới chỉ, những thứ này là tài liệu vô cùng tốt, có thể chế tạo chiến giáp, vũ
khí, cung nỏ, thứ nào cũng là thần binh.

Nếu cống hiến cho học viện sẽ được một lượng lớn tài phú và điểm công lao.

Hắn đương nhiên không thể bỏ qua.

“Đáng tiếc, số yêu hạch này phải cho huynh đệ của mình sử dụng, nếu không đem
cống hiến cho học viện Thiên Vị, số điểm công lao thu được cũng đủ cho một cao
thủ truyền kỳ chỉ điểm cho mình.” Trong lòng Dương Kỳ rất là thỏa mãn.

Con Hắc Gia này là cao thủ cảnh giới Đoạt Mệnh, cả người đều là bảo bối.

Yêu hạch của bản thân chúng không cần phải nói, trong đó có một lượng lớn sinh
mệnh tinh hoa cường đại, ngoài ra còn có chân khí, da, gân, xương, thịt đều là
cực phẩm.

Chân khí của yêu thú được tích trữ ở hai nơi, một là yêu hạch, hai là trong
kinh mạch, Khí Hải.

Mỗi khi giết một con yêu thú, chân khí của chúng sẽ phát ra, cao thủ bình
thường chỉ có cách để mặc cho nó biến mất trong thiên địa, cao thủ lợi hại một
chút thì luyện hóa nó thành bảo bối.

Nhưng mà, Dương Kỳ có thể dùng Địa Ngục Dung Lô tóm lấy chúng, chuyển hóa
thành chân khí của bản thân, hóa thành sinh mệnh bổn nguyên, không một chút
lãng phí.

Mỗi một tia chân khí dị chủng tiến vào trong cơ thể đều có thể tạo thành xung
đột với chân khí của bản thân, nếu luyện hóa không tốt thì có thể bị nổ thành
bụi phấn, không một ai dám mạo hiểm thử điều này.

Hấp thu chân khí con Giao Long vừa rồi vào trong cơ thể, sinh mệnh bổn nguyên
của Dương Kỳ trở nên cường đại. Thần Tượng Trấn Ngục Kình vận chuyển một cách
như ý, thân hình của hắn lóe lên tiếp tục di chuyển, không một yêu ma nào có
thể phát hiện ra hắn.

Khí tức hiện giờ của hắn giống y như Hắc hải, vậy thì ai có thể phát hiện ra
sự lạ thường trong nước biển?

Chẳng khác nào người trên đất bằng không chú ý tới không khí.

Liên tục giết hai con Hắc giao cảnh giới Đoạt Mệnh, Dương Kỳ trở nên mạnh mẽ,
thuần thục hơn, tâm tình hắn vui sướng vô cùng, liên tiếp di chuyển giữa lằn
ranh sinh tử, tiếp tục giết chóc.

Ông!

Lại một con Hắc Giao tráng niên vô thanh vô tức chết đi, chết mà không biết vì
sao mình chết, chỉ thấy trước mặt tối sầm, và chẳng còn gì nữa.

Vù!

Lại một con Hắc Giao bỏ mình, máu chưa kịp phun ra thì đã biến mất, chân khí
cường đại của Dương Kỳ khiến nó biến thành tro tàn.

Hiện giờ chân khí của Dương Kỳ muốn lạnh là lạnh, muốn nóng thì nóng, luôn tập
trung vào một điểm chờ bùng nổ, chúng có thể biến một ngọn núi nhỏ thành dung
nham, cường giả cảnh giới Đoạt Mệnh bình thường không cách nào sánh bằng.

Liên tiếp có một số con Hắc Giao cảnh giới Đoạt Mệnh tu luyện đơn lẻ bị chết,
không một động tĩnh nào được phát ra.

Dương Kỳ giống như tử thần đang ẩn nấp trong bóng đêm, thu giữ linh hồn kẻ
khác. Sau khi giết liên tục 5 con Hắc Giao, hắn mới thở dốc một phen.

Trong lòng hắn cũng vô cùng kinh hãi, hành vi của hắn hôm nay quả thực là quá
mức nghịch thiên, chẳng khác nào một tuyệt thế ma đầu.

Nếu như hắn ẩn núp tiến vào học viện Thiên Vị giết năm đệ tử tinh anh, vậy thì
học viện sẽ như thế nào? Chỉ sợ cao thủ sẽ xuất hiện truy sát tới chân trời
góc biển, không chết không thôi.

Sau khi phát hiện nhiều cao thủ đã chết, Hắc Giao vương có thể tìm kiếm mình
điên cuồng trả thù hay không?

Đột nhiên, một ý niệm gắp lửa bỏ tay người xuất hiện trong đầu Dương Kỳ.

“Giá họa cho Vân Hải Lam? Dù sao nàng ta cũng có huyết mạch Hải thần, có thể
thoải mái di chuyển trong biển cả, đúng là quá tuyệt.”

Dương Kỳ đã quyết định chủ ý, hiện giờ hắn cách cung điện thủy tinh của giao
ma khá gần, hắn đang suy nghĩ xem có nên đi vào đó tìm hiểu bí mật Huyền Không
sơn hay không.

Thế nhưng trong đó có cảnh giới Truyền Kỳ, là một vô địch yêu vương tọa trấn,
vạn nhất bị phát hiện thì hắn sẽ chết không có chỗ chôn.

Sau khi suy nghĩ chu đáo, đột nhiên ở phía xa xa nước biển chấn động mãnh
liệt.

“Có người tiến vào trong Hắc hải giết yêu ma.”

Dương Kỳ nhìn về phía đó, bật thốt:

“Động tĩnh thật lớn.”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.