Thằng Đức

Chương 19: Dì Út


– Vậy sao?mầy có chắc không?

Trong căn phòng sang trọng của Phó Chủ Tịch Thành phố,Diễm đang nghe điện thoại do Hà gọi tới,vẻ mặt ngưng trọng,ngón tay gỏ nhịp nhàng trêи cái bàn gổ mun tuyệt đẹp…

-Trăm phần trăm…thằng Đức có mời tao bửa đó qua cho xôm trò 1 chút nên tao gọi cho mầy biết…sao hả?mầy có tính đi theo tao không?

-Không được …tao không thể ra mặt công khai…Diễm do dự…chỗ mấu chốt là cái lảo Hải kia,tuy nàng và lảo trước kia không có xung đột nhưng có thể lần này không thể tránh khỏi được chỉ vì cái ghế số 1 Bí Thư thành ủy kia,lẽ ra nàng không nghỉ tới chỉ vì theo thứ tự cấp bậc nàng đứng sau lảo nhưng gần đây tình hình có vẻ thay đổi,chổ dựa của lảo trêи tỉnh hình như sắp rơi đài…như vậy nàng chính là người có cơ hôi cao nhất nên Diễm rất động lòng,hôm nay Hà gọi điện tưởng nó rủ rê mình đi gặp thằng quắc con kia vui vẻ 1 bửa ai dè…Diễm rất nhạy cãm chính trường nên liền liên tưỡng tới mọi việc.Làm sao lảo Hải lại có thể mon men tới gần Nancy được?chuyện nầy phải điều tra cho rỏ đây…

-Mầy dàn xấp một chút,hẹn thằng cháu mày tới biệt thự Phụng hiệp chiều mai…Nhớ nha mậy…vậy đi…rồi không đợi Hà ừ hử.cứ thế mà cúp máy.Lần trước được thằng Đức đụ một bửa,Diễm mê mệt cái thằng trẻ tuổi đẹp trai sung sức đụ dai nầy,định chiếm làm của riêng nhưng coi bộ không được,hình như Nancy phõng tay trêи rồi,thiệt ngu mà tại sao lại mang Nancy tới bửa đó chứ?nhưng mà nghỉ lại cũng chỉ tại mình muốn nịnh bợ thôi…

Trong khi Diễm suy nghỉ thì Hà hăm hở gọi điện cho Đức…

-Alô…di Hà…sao nhớ Đức hả?thấy tên Hà xuất hiện trêи màn ảnh di động, Đức liền giở giọng trêu đùa .

-Nè..chiều mai biệt thự ở Phụng hiệp…như lần trước đó..nhớ không?

-Chiều mai?ừm nhớ…tay ba hay tay bốn hả?Đức lại nghỉ tới lần trước,lần đầu tiên nó đụ Hà và Diễm lần kế đó nó được đụ cã Nancy…nhưng mà không thể nào,hôm qua Nancy đâu có nói gì như vậy là ngày mai chỉ có Hà và Diễm thôi…

-Ham lắm..chỉ có dì và con Diểm thôi…Sao…lúc nầy gặp Nancy thường lắm hả?Hà hỏi với giọng bực bội,”món đồ” chơi bảo bối của mình sao bây giờ lại phãi chia chác cho người khác chớ?cũng tại con Diễm hết…Hà nghỉ bụng.

Giọng Đức cười hô hố trong điện thoại:

-Không cần ghen tức bực bội đâu dì hai à…hai di cháu mình mà…khi nào hứng thú muốn gặp Đức dì hú 1 tiếng Đức chạy qua liền mà,yên chí đi chỉ có hai dì cháu mình thôi.

Không biết thằng Đức có nói thật hay không nhưng khi nghe nó nói vậy khiến Hà thấy ngọt ngào,mát lòng mát dạ.

-Có mới nói nghe…mai gặp khoãng 5 giờ…nhớ đó…

-Ừm…mai gặp.

Cúp di động..Đức mĩm cười ,vừa chạy xe vừa nghì:không biết ngày xưa vua làm sao có thễ đụ hết tam cung lục viện được đây ta?nó chỉ mới có 6,7 người mà đã muốn “gãy” cặt rồi…nhưng mà dù có “gãy cặt” cũng đỡ hơn là trước kia cứ luôn “sụt cặt”,nó nhớ rỏ mồn một người đàn bà đầu tiên là cô giáo cũng là thím ba nó,rồi liền bửa sau đó đụ luôn cả Nhàn,mẹ mình…chuyện đời thật là khó tưỡng tượng nha…Ụa..hình như hôm nay mẹ về…đã lâu rồi không gặp dì Út…không biết lúc này ra sao.

Quả nhiên khi Đức vừa vào nhà thì đã thấy Nhàn,mẹ nó ngồi trong nhà đang nói chuyện rôm rả cùng dì Út nó…Đã lâu lắm mới gặp lại nhưng Đức vẩn nhận ra,dì Út có gương mặt từa tựa Nhàn và dì Hà nhưng đẹp hơn có lẻ do trẻ hơn,dì Út lấy chồng năm nó 10 tuổi,đã 6 năm rồi dì ở tận ngoài Đà lạt,thường chỉ liên lạc bằng điện thoại hoặc nhắn tin qua ‘phây búc ’ thôi ,bây giờ mới gặp lại.

-Dì Út..dì còn nhớ cháu không?Đức đây…Đức vui vẻ chào người di đã đâu năm không gặp…

-Đã lớn như vậy rồi sao? Cũng đẹp trai đó chứ..Tâm,dì Út thằng Đức nhìn nó mĩm cười hiền hậu.

-Con từ quán về hã?Nhàn nhìn Đưc với cặp mắt nóng bỏng…trong lòng bồn chồn..nàng đi Đà lạt 4 ngày,lúc ở nhà,đêm tới là Đức ôm nàng sờ mó bú ɭϊếʍ rồi đụ ,hầu như đêm nào cũng vậy riết thành thói quen.Lên Đà Lạt,đêm tới thấy thiếu mùi ƈôи ȶɦịt thằng Đức…nên nghỉ nếu bây giờ không có mặt đứa em thì có lẽ nàng đã lôi Đức vào phòng thỏa mãn một phen…đành phải cố nhịn 1 chút đồng thời nàng cãm thấy phía dưới ẫm ướt …

-Dì không thay đổi nha..so với lúc trước đám cưới…Đức chợt biết mình lỡ lời,khơi lại vết thương lòng của dì út nó nên liền im…

-Chuyện gì chứ?nói gì thì nói..đàn ông con trai mà…dì không ngại đâu…chuyện qua rồi.

-Dì Út ngày mai sẽ về ở nhà ông ngoại…Nhàn phân bua…căn nhà bỏ trống kể từ lúc Nghỉa nhập viện.

-Vậy cũng tốt..chỉ sợ dì buồn thôi,chỉ có 1 mình lẻ loi…

-Dì quen rồi..không sao…dăm ba bửa cháu qua trò chuyện với dì chứ? Tâm pha trò…

-Dỉ nhiên…dỉ nhiên…

-Thôi..em lên phòng nghỉ đi..hôm nay đủ mệt rồi…Chị nấu cơm xong kêu em dậy ăn..

-Không cần nấu đâu…con chở mẹ và dì xuống nhà hàng cho dì xem quán rồi ăn cơm chiều ở đó luôn ,tối về.

-Phải ha…vậy đi nha…

-Ừm được…em lên nghỉ một chút…khi nào đi kêu em…Tâm nói xong khoan thai bước lên lầu…

Khi Tâm vừa khuất bóng trêи lầu thì Đức liền nháy nháy với Nhàn rồi đi về hướng nhà bếp…Lòng như nở hoa,Nhàn nhanh nhẹn bước theo…lúc Tuấn ở nhà hai mẹ con cũng lén lút đụ nhau trong căn phòng bếp nên Nhàn ăn quen bén mùi.

-Coi chừng…

-Cái gì chứ..dì ấy bước xuống mình nghe mà..Đức biết Nhàn động cởn thèm khát qua ánh mắt nhìn nó khi nãy,chỉ là “em chả” thôi…hai tay nó liền thọc thẵng vào quần mà xoa xoa cái đám lông mèm mại kia…Nhàn thở hổn hển phối hợp từng động tác,hai chân từ từ dang rộng cho bàn tay kia tung hoành khều móc hang sâu đang ngập nước kia rồi chịu không nổi nửa,nàng liền ngồi xuống,hung hăng kéo con cặt kia ra mà bỏ vào miệng mình.

Chiếc quần jean được kéo gần tới đầu gối,Đức đứng dựa lưng vào tường phía dưới Nhàn say sưa gục gặc đầu trước háng nó,mấy ngày nay đêm đêm ngủ 1 mình thấy vô cùng trống trải,bây giờ bỏ cái đó vào miệng,Nhàn bú với cả tâm tình nên Đức thấy sướиɠ hơn mọi bửa…Từ lâu,được Đức “ khuyến khích huấn luyện” nên mỗi ngày trình độ bú ƈôи ȶɦịt càng cao…nhiều lúc cũng nuốt sâu con ƈôи ȶɦịt tổ bố kia vào sâu tận cuống họng vẫn không bị nghẹt thờ và sặc như trước kia.

*

* *

Tâm trăn trọc lăn qua lăn lại,ngủ không được không phải vì lý do lạ chổ,hôn nhân đổ vở không khiến nàng đau lòng mà là cãm thấy xấu hổ,cái thằng chồng kia không ngờ lại là loại đồng tính.Cái hình ảnh chồng nàng và người bạn thân của hắn tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ôm nhau luôn luôn ám ảnh trong đầu.Tâm không thể ngờ được người chồng hào hoa ,là niềm hãnh diện của nàng lại là nổi bất hạnh nhục nhã trong cuộc đời mình.

Tuổi trẻ,giỏi lại đẹp làm Tâm luôn kiêu hãnh nên rất kén chọn trong vấn đề lựa chọn bạn trai.Ông trời luôn luôn hậu đãi nàng,cuối cùng cũng ban cho nàng “ 1 bạch mã hoàng tử “,người tình trong mộng của các mỹ nữ cùng thời.Dưới sự trầm trồ cùng ánh mắt ghen ghét của lắm người,Tâm cuối cùng cũng bước lên xe hoa về làm vợ người Tiến sĩ giỏi giang đẹp trai kia…

Sau đám cưới,cả hai vợ chồng lại may mắn cùng được cái công việc tốt trêи Đà lạt liền quyết định chọn xứ thơ mộng nầy làm tổ uyên ương…Nếu cứ như thế thì đời nàng đẹp như 1 bài thơ rồi,có điều mau chóng Tâm dần nhận ra cái đời sống vợ chồng của nàng …như làm sao ấy,cái chuyện gối chăn,Hửu chồng nàng chỉ qua loa,không mặn nồng lắm và đại đa số là do nàng chủ động.Trong một thời gian dài,nàng cứ cho là Hửu có vấn đề sinh lý nên tìm đủ phương cách cố gắng chữa trị ,cho đến 1 hôm,thấy trong người khó chịu,rời sờ làm,nàng trở về nhà sớm hơn bình thường…Bất ngờ…thấy hai người đàn ông tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ôm nhau trêи giường của nàng khiến Tâm sững sờ chết lặng thì ra Hửu là đồng tình luyến ái,cuộc hôn nhân với nàng chỉ dùng để che đậy tính ɖu͙ƈ của hắn…Tâm sôi giận,phẩn uất,nhục nhả lại không dám nói với ai nên trong suốt một thời gian dài nàng âm thầm chịu đựng. Cuối cùng không thể chịu được nữa nàng liền đề xuất ly dị ly dị.

Ngày nay Tâm không còn là Tâm của ngày xưa nửa,bao nhiêu áp lực,uất ức,xấu hổ làm nàng thường mất ngủ …hôm nay cũng vậy,tuy mệt mõi nhưng vẫn không ngủ được,vừa nằm xuống chẳng bao lâu nàng lại ngồi bật dậy đi xuống lầu,Tâm tưỡng Nhàn cũng đang nghỉ ở phòng bên cạnh nên tránh gây ra tiếng động lúc mở và đóng cửa phòng ,Tâm đi nhè nhẹ về cầu thang bước xuống lầu…Bước xuống chỉ được vài bước,cãnh tượng trong nhà bếp khiến Tâm tá hỏa tam tinh,nhanh chân thụt lại một bước mặt Tâm đỏ bừng lên,người run lẫy bẫy,cố gắng bình tỉnh Tâm hít một ngụm không khí vào ngực rồi nín thở ghé mắt nhìn xuống.

Trong lúc nầy Nhàn,hạ thân lõa lồ đang nằm ngữa trêи bàn ăn,hai chân dang rộng,hai tay đang ghì đầu thằng Đức dí sát vào giửa hai đùi…miệng Nhàn rêи ư ư cố kìm hãm tiếng khoái lạc phát ra trong khi thằng Đức đang chúi mồm vào chổ đó mà mút ɭϊếʍ…

-Điều nầy…điều nầy sao có thể? Tâm run lên,hai má nóng bừng mắt không rời cái cãnh ɖâʍ dật kia đang diễn ra trước mắt nàng,Tâm không thể tưỡng tượng được Nhàn và Đức đang làm cái chuyện đó với nhau…họ là mẹ con mà…quỷ thần ơi chuyện gì đây…sao lại có thể chứ?Tâm tưỡng mình đầu váng mắt hoa cố nhìn kỷ lại nhưng đó là sự thật và đang diễn ra trước mắt nàng:hai mẹ con chị nàng đang làm tình trong nhà bếp.

Có điều Tâm không để ý rằng lúc trước khi nhìn thấy Hửu cùng người đàn ông tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ôm nhau thì nàng phẫn nộ,ghê tỡm thì ngay lúc nầy hai mắt nàng cứ nhìn không chớp hai mẹ con người thân đang làm tình,tim lại đập thình thịch,hơi thở mổi lúc nặng nề hơn,trong đời sống vợ chồng nàng hầu như không biết về tình ɖu͙ƈ là gì thì bây giờ Tâm cãm thấy ham muốn,nàng muốn ở vị trí của Nhàn,muốn được thằng Đức bú ɭϊếʍ như vậy…

Đức và Nhàn thì nào có hay biết có cặp mắt đang nhìn,sướиɠ đê mê nên quên phắt luôn sự có mặt của Tâm trong nhà,Nhàn hai tay chống tường chĩa ʍôиɠ về sau cho Đức nắc,cái tư thế nầy Nhàn thích nhất,cặt vô sâu lút cán vô cùng sướиɠ,hơn nửa Đức một tay bóp иɦũ ɦσα tay kia choàng ra trước nợi chổ cặt nó đang thụt mà vuốt ve vành ngoài ..ba nơi trọng yếu đồng thời “bị công kϊƈɦ” khiến nước ɖâʍ Nhàn tuôn lai láng…Tâm có thể nghe được tiếng nhóp nhép va chạm của hai bộ phận sinh ɖu͙ƈ.

Thằng Đức chơi dai,từ phía sau cứ mà nắc lia chia,Tâm thấy chị mình cắn môi như muốn chãy máu và người rung lên theo từng cái nắc…Tâm sững sờ,mê man hai mắt nhìn không chớp.Cứ thế thời gian lặng lẻ trôi qua không biết đích xác nhưng Tâm khẵng định không dưới nữa giờ đồng hồ,rồi Tâm thấy bà chị mình xụi lơ ngồi bẹp xuống nền nhà mở miệng cho thằng Đức đút cặt nó vào…lúc nầy hai tay thằng Đức ôm đầu tóc mẹ nó mà nắc lia chia vào miệng…lại một lúc lâu nữa,Tâm thấy hai bên khóe miệng Nhàn một ít giòng nước trắng đục tràn ra…

Biết hai người vừa “xong”,sợ bi phát hiện,Tâm rón rén bước trở về phòng…lên giường nằm nhắm mắt lại…lần đầu tiên cái hình ảnh ám ảnh bấy lâu kia hoàn toàn biến mất mà cái hình ảnh hai mẹ con Nhàn ɖâʍ loạn cứ nhãy múa trước mắt nhất là cái con cặt to kia như nhảy múa trước mắt.

Tâm cãm thấy thèm làm tình và ham muốn mãnh liệt,bất tri bất giác nàng đưa một bàn tay sờ chổ đó của mình,cãm giác được nơi đấy đã ươn ướt,Tâm vừa tự sướиɠ vừa suy nghỉ:

Nếu chị tư (Nhàn là thứ tư trong nhà nên Tâm thường gọi là chị tư)..mẹ nó lại có thể tại sao nàng lại không thể?mấy năm qua Tâm đã phí quá nhiều tuổi xuân rồi,nay đã đến lúc sống cho mình chứ,tội gì phải canh cánh hoài cái quá khứ không đẹp kia chứ?

Nghỉ thế nên Tâm suy nghỉ âm thầm trù tính kế hoạch làm sao để thằng Đức đụ mình.

Đức và Nhàn không bao giờ nghỉ có “đại sự” đã xãy ra,mặc lại chỉnh tề quần áo Nhàn mới “hết hồn” sực nhớ liền đánh nhẹ vào vai thằng con rồi chỉ chỉ lên lầu,phải a…Đức cũng sực nhớ người dì đang ngủ trêи lầu,nó cười trấn an mẹ:

-Không có đâu…dì ấy ngủ rồi chứ…

-Con ẩu không…mai mốt nhớ cẩn thận một chút..Nhàn “cằn nhằn’…nàng quên phén đi là thằng con chỉ khơi mào sờ mó còn nàng thì chủ động “chọc” nó trước bằng cách cầm cặt nó bỏ vào miệng mình.

-Được rồi..à nè,ngày khai trương công ty dì Út có đi không?

-Ừm,đi mà…ở nhà làm gì một mình buồn…ra ngoài cho khuây khỏa 1 chút.Thôi mẹ lên lầu tắm 1 cái xong coi dì thức chưa để mình đi xuống tiệm con chơi,nói xong Nhàn bước về cầu thang lên lầu rồi như nhớ lại chuyện gì nàng quay người lại nói:

-À,con coi có thể dì Út giúp gì được trong công ty không?nếu được thì tốt…

-Ý kiến hay,không biết ý dì ấy thế nào,tí nữa mình hỏi dỉ coi sao.Rồi Nhàn tiếp tục lên lầu.Đức nhìn hướng mẹ đi mĩm cười,khi nãy lúc đang nắc Nhàn,Đức có thấy thoáng qua bóng người dì nầy bước xuống rồi nhanh chóng thụt chân về,Đức quả quyết dì Út thấy hai mẹ con nó đang đụ nhau,dù sao cũng lở rồi,dì ấy im lặng thì mình cứ làm lơ không biết cứ tiếp tục,sau đó từ khóe mắt Đức có cãm giác dì Út đang rình coi nó và Nhàn đụ nhau nữa.

-Có thể nào?Đức trâm ngâm suy nghỉ muốn đụ Tâm…

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.