Thằng Đức

Chương 17: Thu Vân


Khi Đức vừa báo xong tên mình và mục đích đến rồi tới ghế ngồi chờ như mọi người khác,có điều là không đầy 1 phút sau 1 người phụ nử tiến tới chổ nó đang ngồi.Theo phép lịch sự Đức đứng dậy gật đầu chào khi người đẹp nhoẽn miệng cười .

-Cậu là Đức,xin chào.Tôi là Thu vân…Phó chánh văn phòng ủy ban…xin cậu Đức theo tôi,người phụ nử nói xong nhoẽn miệng cười thật tươi…đồng thời đưa bàn tay ra.Đức cũng vội vàng đưa tay ra cười đáp lời.

-Xin chào Chánh văn phòng Vân…hôm nay xin làm phiền chị rồi…bàn tay trắng và mềm mại,ngực 38D,ʍôиɠ cong…vóc người thiệt hết xẫy,không kém Nancy a…có lẻ lớn hơn một chút nhưng bão đãm dưới 40…34 hoặc 35 là cùng… Bản tánh đánh giá phụ nử như một sự phản xạ nhanh chóng chạy trong đầu Đức.

Trong lúc Đức quan sát Vân thì nàng cũng đang quan sát nó.Chiều hôm qua Vân được căn dặn đặc biệt hôm nay phải hướng dẫn đặc biệt cho 1 người,bởi vậy hôm nay nàng tới sớm hơn thường lệ,không chỉ vậy thôi.trang điễm cũng đặc biệt hơn 1 chút.Tại uỷ ban nhân dân nầy ,ai cũng biết nàng là người của Phó Bí Thư Hải người có khả năng lên chức Bí Thư sau đại hội Đãng sắp đến,dỉ nhiên nước lên là thuyền lên,lúc đó Phó Bí thư Hãi thành số một thì nàng cũng sẽ xóa được chử Phó mà thành Chánh,một nổ lực của Vân từ ba năm nay.Có điều khi thấy Đức,Vân lấy làm kỳ quái…chỉ là một cậu nhóc mà thôi…bởi vậy trong lòng rất thất vọng tuy nhiên lăn lộn trong thể chế bấy lâu nay,33 tuỗi mà đã ngồi ở vị trí nầy thì thủ đoạn rất cao siêu,sự thất vọng của nàng không biểu lô ra ngoài mặt.Có điều mọi sắp đặt sẽ thay đổi,tối qua Vân dự định sau khi hổ trợ làm xong thủ tục sẻ tìm cách lôi kéo mời “khách” đi ăn cơm để lôi kéo quan hệ,bây giờ coi như là không cần nửa.Vân đoán ra Đức có lẻ có chút quan hệ trong quan trường nên dùng quan hệ mà nhờ cậy trong việc làm ăn….Vì thế trong lòng Vân có vẽ khinh thường,không niềm nỡ lắm….tuy nhiên không lộ ra mặt.nàng vẫn tươi cười đốc thúc mói người làm thủ tục một cách nhanh chóng.Đức nào có biết gì,thấy chuyện đăng ký xong xuôi,mau lẹ thì cám ơn rối rít khiến Vân càng cãm thấy mình nghỉ đúng…cho nên khi Đức ngỏ lời muốn mời cơm để cãm tạ thì nàng từ chối khéo…

Chiều đến,Vân đi thẵng đến căn biệt thự nơi nàng cùng phó Bí thư hẹn hò hú hí bấy lâu nay.Thấy chiếc xe Audi đậu ngoài sân,vân biết người tình đã tới,liền nhanh chóng đi vào.

-Sao rồi…tiếp đãi người đó ra sao? thấy Vân bước vào phòng khách Hải cười hỏi,đã ba năm nay hai người dan díu nhau,Hải rất hài lòng về người phụ nử nầy nhất là công phu miệng,Vân bú cặt không chê được lại chìu chuộng lão trong đủ điều khiến lảo mê mệt,so với con vợ già đen đúa xấu xí răng vễnh kia thì thật là …

-Còn nói nửa…sao lại là một thằng nhóc vậy?có lầm lẫn không đó?Vân chu mỏ phàn nàn.

-Thằng nhóc?ý em là sao?Hải chưng hửng hỏi dồn.

-Chừng 16,17 tuổi thôi tới đăng ký mở công ty xây dựng…cái chuyện nầy sao lại để em ra mặt vậy,người khác cũng được mà.Vân tiếp tục phàn nàn…

-Im miệng…Hải bỗng nổi giận quát lớn,mặt lảo đỏ lên vì giận dử.lảo tin tưởng người đàn bà nầy mới nhờ cô ta đi làm chuyện quan trọng không ngờ lại là đầu người óc heo như vậy.Hải thật hối hận.Đại hội đãng đã gần kề,nhân vật số một thành phố quá tuổi về hưu là cái chắc rồi,mạch nước ngầm đang khởi động,khối người đang tranh giành cái vị trí số một kia,đối với mọi người lảo là người có khả năng đăng cơ vào vị trí nầy nhất nhưng chỉ có lảo mới biết chuyện chưa chắc như vậy,chổ dựa trêи tỉnh của lão đang bị lung lay,giử mình còn khó đâu có tinh thần lo cho đàn em như lảo chứ,bởi vậy từ hai tháng nay lảo cố tìm chổ dựa mới.Trời xuôi đất khiến hôm qua lảo nhận được cú điện thoại bất ngờ khiến lảo sướиɠ run người,cơ hội nầy chỉ có thể gặp chớ không thể cầu,việc dể dàng thôi,chỉ là giúp một người đăng ký 1 công ty…trong điện thoại lảo vổ ngực bão đãm…rồi thì dận dò người đàn bà của mình…vậy mà vậy mà…

Vân lần đầu tiên thấy Hải giận dử liền giựt mình sợ hãi hỏi:

-Sao vậy?em làm gì sai?cái gì anh căn dặn cũng làm xong rồi chỉ là không có mời cậu ta đi ăn cơm thôi mà…

Nghỉa thở phào:

-Vậy thì đở nhiều rồi, nè em phải nhớ, người nầy anh cũng không biết là ai nhưng cần phãi đặc biệt chiếu cố đối xử,nếu có thể kéo quan hệ thì tốt nếu không thì cũng không nên đắc tội.Người nầy là ai không quan trọng nhưng cái người đứng phía sau mới thật là mục đích của anh…em hiểu chứ?Giọng Hải dịu lại nhưng không kém phần nghiêm nghị nhìn Vân nói.

-Hiểu rồi…mà nè cái người đứng sau là ai vậy?nói nghe cái coi.Vân hỏi nhỏ làm như có ai nghe thấy mặc dù hiện tại chỉ có 2 người họ.

Hải trầm mgâm một chút:

-Anh cũng không chắc lắm chỉ là suy đoán thôi…rồi lảo cúi xuống bên tai Vân nói nhỏ.không biết lảo nói gì nhưng sắc mặt nàng bỗng trắng bệt ra đầy sợ hãi:

-Thiệt?vậy sao anh không nói sớm.Anh thiệt là…Vân cãm thấy hối hận không thôi.nếu biết sớm thì tốt rồi,biết đâu kiếm được cái ô dù to lớn vậy,rồi nàng nghỉ không biết lúc sáng mình có làm gì quá đáng để Đức bất mãn hay không nên trong lòng rất bất an.

-Em có chắc là không có đắc tội gì chứ hả?Nhìn mặt Vân ,Hải hỏi thêm,lảo muốn biết chắc cho an lòng.

-Không mà…cậu ta có mời em đi ăn cơm để cám ơn nhưng em nói bận việc nên từ chối thôi mà…thâm tâm Vân tiếc hùi hụi

-Vậy được rồi,à nè đừng nói cho thằng chồng em đó…tuyệt đối phải giử bí mật…

Vâm lườm hải

-bộ anh tưỡng em ngu sao…nói hoải.

Hãi cười hền hệt…

-Ai mà biết được…hai tay lão bắt đầu luồn vô quần áo Vân sờ soạn…biết lảo đang muốn,Vân ngã người ra cho hai tay người đàn ông tự do du ngoạn trêи cơ thể mình,đồng thời nàng cũng lấy tay kéo khoá quần xuống lôi cái vật đang cứng ngắt kia ra…

Hải thở dồn dập khi Vân ngậm cặt lảo.Hải có tật kỳ cục,thích đàn bà bú cặt mình hơn là thích đụ,nói đúng ra là lảo thích chơi miệng hơn là chơi ɭ*и.,lảo là vậy.Hải thích Vân vì nàng bú cặt rất có kỷ thuật,cái lão thích nhất là nàng nuốt luôn những gì lảo phun ra.Đầu óc Hải lại bệnh hoạn,thích gian ɖâʍ vợ người.Ở vị trí của lảo,số lần lảo chơi vợ người ta đếm không xuể,Vân chỉ là một trong những số đó mà thôi.

Có điều Hải cũng không biết rằng Vân tuy đang bú cặt lảo nhưng đầu óc thì đang nghỉ rất nhiều chuyện,thái độ của Hải cho nàng biết lảo đang cố nịnh nọt người đứng sau lưng cậu thanh niên kia.Vân đang nghỉ cách làm sao “gặp lại” cậu ta mới được.Vân thông minh, là người có tham vọng muốn tiến lên mới chịu hầu hạ Hải gần 3 năm nay,chưa 1 lần lảo làm nàng sướиɠ chứ đừng nói là lên đỉnh,thằng chồng ở nhà cũng không hơn,đụ như gà.Vân nhiều lúc thấy mình có hai người đàn ông nhưng vẫn thèm khát tình ɖu͙ƈ,vì vậy mới có khuynh hướng tiến lên trong lãnh vực quan trường hy vọng thăng quan phát tài sẽ làm mình khuây khỏa.

Về tới nhà liền thấy thằng em mình đang ngồi nói chuyện rôm rả với thằng chồng …Người tàu có câu không có chuyện không lên điện tam bảo ,Vân thấy hoàn toàn đúng nhất là đối với thằng em trai nầy của mình,nó thuộc loại thành sự không đủ bại sự có thừa,cái điều may mắn nhất của nó là có người chị như nàng,cái chức Phó đồn trưởng CA của gả hiện nay không phải là nhờ quan hệ của nàng với phó Bí thư Hải mà có đó sao?

-Sao hả?lại có chuyện à?Vân thờ ơ lạnh nhạt nói…hầu hạ xếp cả buổi chiều,Vân mõi miệng,người đầy mồ hôi muốn tắm liền 1 cái cho mát nhưng thấy thằng em,dù sao cũng phải qua loa vài tiếng bỡi vậy nàng rất không vui.buông lời cộc lốc…

Vinh thì khác, biết bề ngoài,bà chị không thích mình lắm nhưng chuyện gì mình nhờ cậy đều được chị giúp đở,bởi vậy gã không câu nệ cười hề hề…Hôm nay gã không muốn nhờ cậy gì hết mà chỉ muốn làm sáng tỏ 1 chuyện thôi:số là hồi sáng nầy cùng với xếp lên Ủy ban báo cáo công tác,tình cờ gả nhìn thấy chị mình đưa “người kia” ra tận cỗng với thái độ vô cùng khiêm tốn…nếu không muốn nói là lấy lòng.Từ cái lúc bị xếp kêu lên dủa 1 trận,Vinh liền bỏ ý đồ ve vãn Thu nhưng gã vẩn không cam lòng nên cứ dò xét xem coi chổ dựa của thằng nhải kia có thật sự là Phó Chủ tịch thành phố hay chỉ là hiểu lầm đâu đó thôi?Cái mà gã điều tra được thì cái tên nhóc kia chỉ là một học sinh cấp ba,cha mẹ ông bà cũng là dân thường thôi,à có bà dì là phu nhân Phó Chủ tịch thành phố Vĩnh Long,rồi sao chứ?không phải gả có bà chị làm Phó Chánh văn phòng sao?lại là người tình của Phó Bí thư Hải…nếu so ra thì gã có phần hơn mà thì tại sao lại phải sợ?gã không cam lòng…mổi lần nhớ cái dáng bà chủ nhà hàng kia,phía dưới của gả liền dựng đứng lên…Giửa lúc Vinh đang lưỡng lự phân vân có nên hành động hay không thì thấy cái màn hồi sáng,gả liền muốn tìm hiểu thêm cho chắc cú trước khi hành động.

-À không…chỉ là sáng nầy có ghé qua Ủy ban thấy chị cùng với người quen của em ,không ngờ chị cũng biết cậu ta…Vinh xão trá khơi mào nói Đức là người “quen”.

-Ai quen?cậu muốn nói người tên Đức kia hả? Em quen biết sao?Vân như buồn ngủ gặp chiếu manh,đang muốn biết về Đức,nếu như Vinh biết thì quá tốt rồi…

-Thì hai chị em cũng ngồi xuống từ từ nói…có gì gắp gáp…Long,chồng Vân xen vào…theo trực giác lảo biết hai chị em có lẻ nói về 1 nhân vật quan trọng nào đó…lảo đẩy đưa nói thêm :

-Thế cậu ở lại dùng cơm chiều nay nhé…. có dịp làm vài ly…

-Không cần đâu anh rể,khi khác đi…Vinh đáp,rồi quay sang nói với Vân:

-À không…không thân lắm,chỉ là nhà hàng của cậu ta mới mở trong khu vực quãn lý của em nên biết thôi…À nghe nói cậu ta có quen biết với Phó chủ tịch Diếm,không biết có phải không,à nè lúc sáng thấy chị trò chuyện vui vẻ với cậu ta…chị cũng quen biết à?Vinh muốn moi một chút tin tức từ miệng bà chị mình.

Chủ tịch Diểm?Lúc nầy Vân thiệt tình như lạc vào hỏa mù….Đức quen với Chủ tịch Diễm?Sao Bí Thư Hải lại nhờ mình đặc biệt đối đãi?vậy là sao đây chứ?Chủ tịch Diễm và Bí thư Hải tuy không phải là đấu đá nhau nhưng nhất định không phải là người cùng phe…sao kỳ vậy…

-Cậu biết sao về người nầy,nói chị nghe…Vân nhìn em trai mình nói với vẻ trịnh trọng khiến Vinh đâm hoãng,gã bèn đem những gì mình biết nói hết ra..Vân vừa nghe càng mù tịt…nhớ tới lời của Hải lúc nãy,nàng nhìn em trai nghiêm nghị nói:

-Chuyện nầy không được nói cho ai biết…phải nhớ lấy…còn nửa,người nầy không nên chọc vào,có gì không ai cứu nổi cậu đâu…Thôi về đi…Vân nói xong quây lưng bước lên cầu thang lên lầu.

Vinh lạnh người,bà chị mình nói như vậy làm gả hú hồn….Cũng may nếu không thì coi như là tiêu tùng rồi…gã đứng ngây người….Tên kia mạnh dử vậy sao?gả bỗng tỉnh ngộ rằng mình nên làm gì…gã chào anh rể rồi hấp tấp ra xe về…

Tiển đứa em vợ,đóng cửa Long bước lên lầu.hai vợ chồng không con cái,nhà cửa khang trang.Long nghe tiếng nước trong phòng tắm,Long biết cửa phòng tắm không khóa,lảo không do dự mở cửa bước vào.

-Sao nay về trể vậy? Từ chổ đó về hả?

-Sao?ghen à?vậy thì sao?đừng quên ai đã làm tui như vậy đó.Vân cộc lốc trả lời rồi bước ra từ bồn tắm,người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nhìn Long với vẻ khinh bỉ,mấy năm trước chính Long đã trơ trẻn dâng nàng lên cho người ta đụ nên gả mới có được cái địa vị Trưỡng phòng đô thị ngày nay…

Long không thấy xấu hổ,cười hền hệt…

-Ậy anh biết…mọi chuyện tốt anh có được là do em mang lại…à mà em cũng đâu có thiệt thòi gì chứ,có phải không,bây giờ trong đám bạn bè có ai phong quan bằng em đâu….trước đây mấy năm chỉ là cô giáo,bây giừ em coi em…

-Muốn nói gì nói đi,đừng ba hoa…

Long cười ɖâʍ nhìn thân hình lỏa lồ của vợ với vẽ ham muốn:

-Em coi em kìa…sao hung dử vậy..dù sao cũng là vợ chồng,cho anh chơi một cái cũng không quá đáng chứ hả?Long vừa nói vừa tuột cái quần đùi đang mặc trêи người xuống.con ƈôи ȶɦịt đen đúa gân guốc đang ngõng như được giãi phóng đong đưa qua lại…

-Được thôi,nếu ông muốn…Vân nói xong hai tay chống vào tường,người hơi khom ra chĩa ʍôиɠ phía sau chờ đợi…Lúc chiều,Hải sờ soạn khiến nàng ham muốn nhưng không phát tiết được ngược lại phải bú lảo miệt mài,nàng cũng ham muốn mà…Vân biết Long đụ như gà nhưng khác với Hải là rất thích bú ɭ*и,bởi vậy nhắm mắt lim dim chờ đợi …Quả nhiên Long nhanh chóng ngồi xuống từ phía sau ʍôиɠ đít vợ mà đưa miệng tới bú ɭϊếʍ say sưa,Long biết qua lời kể của vợ về cái sở thích kỳ hoặc của Bí thư Hải là thích đàn bà bú ƈôи ȶɦịt mà không thích đụ bởi vậy lảo không ngần ngại đưa cái miệng vào cái ɭ*и đang tươi mát của vợ mà nút mà bú mà ɭϊếʍ.Long cũng bịnh hoạn vừa bú vừa nghỉ cái lổ trêи của vợ dâng xếp lớn để kiếm đường thăng quan thì cái lổ dưới làm thỏa cơn khẩu ɖâʍ của lảo…không lổ lả gì.

Vân cũng không kém,lúc nầy nàng đang nghỉ mình bú cặt thằng kia thì thằng nầy bú ɭ*и mình…không lổ lả gì,sướиɠ là được rồi…bởi vậy càng lúc càng phấn khích,quay đầu lại đối diện với Long.nhét trọn cái đầu lảo giửa hai chân mình rồi dí sát ɭ*и vào miệng lảo.Long khoái chí biết vợ đang sướиɠ càng bú lấy bú để…làm Vân đạt đến cao trào.Cuối cùng Vân để chồng đút vào ɭ*и mình dập…đúng như Vân nói…Long chơi như gà,không đầy một phút lão gục lên người nàng bắn xối xã….Cứ như vậy là đời sống tình ɖu͙ƈ của hai vợ chồng bấy lâu nay …Giờ đã trỡ thành thói quen,mỗi lần biết Vân ở “chổ đó” về là hai vợ chồng liền “cứ thế mà làm”…hình như đã trỡ thành thói quen rồi…

Thằng Đức có nằm mơ cũng không nghỉ cái ‘tiểu sữ” của mình sao lại có người xem trọng như vậy,Nhàn hiện nay đang ở Đà lạt có lẽ ngày mai mới về nên nó không về nhà mà ghé qua nhà chú khoe với Thủy cái tờ giấy đăng ký công ty xây dựng.

-Vậy khi nào chính thức mỡ cửa công ty?Thủy cầm tờ giấy đăng ký tên công ty “Đức Lập” cũng thấy vui vui…

-Càng sớm càng tốt,có cần theo thủ tục ông bà cúng heo quay gì gì đó không?có cần chọn ngày tốt không?à có cần chờ chú và ba về mới chính thức mở cửa ?

-Hai ông kia có mặt thì tốt.không có cũng không sao hết nhưng cái vụ cúng kiến thì phải làm….không có không được.Thủy ra mặt sành sỏi…

-Vậy sao…cái nầy thím phụ trách cho Đức ha…Đức đề nghị.

-Sao không kêu chị hai làm…Thủy sung sướиɠ khi thấy thằng Đức đề nghị mình chủ trì công việc chánh…chứng tỏ mình rất quan trọng đối với nó.

-Ậy..thím làm dùm đi mà…mấy cái chuyện nầy mẹ không rành lắm đâu…

-Ừm..vậy được…muốn khi nào?cần hai ba ngày trước để chuẫn bị a…

-Để coi,thứ ba tuần tới nha,từ đây tới đó còn 4 bửa…à nè…Đức cần gấp thư ký…thím không làm được,mẹ cũng không vậy phải mướn người rồi…Thím biết có ai không?cần nhứt là đáng tin cậy…

-Để coi…gấp quá không được,tạm thời để thím làm cho nhưng lâu quá không được.

-Vậy tốt rồi…coi như xong…quyết định như vậy.Chuyện vui đang thành khiến Đức phấn khởi liền đưa tay bóp иɦũ ɦσα Thủy…

-Nè…đang nói chuyện khai trương công ty đó…đàng hoàng một chút đi…mới tối hôm qua thôi mà…Thủy “phản đối” cho có lệ bằng miệng nhưng người thì không tránh né cứ để hai tay thằng cháu chồng du ngoạn trong quần áo mình.”cái thằng mạnh thiệt.mới đêm qua hành nàng tới nữa đêm vậy mà sáng nay lại muốn nửa rồi” Thủy thầm nghỉ,có điều tay nàng thì kéo khóa quần thằng Đức xuống lôi con ƈôи ȶɦịt quen thuộc đang cứng như khúc củi ra rồi ngồi xuống ngậm lấy….Cùng lúc đó tiếng chuông di động của thằng Đức vang lên.Đức nhìn màn ảnh biết Nancy gọi, nó vừa nghe vừa ấn đầu Thủy..ý muốn nàng cứ tiếp tục.Thủy ngoan ngoãn miệng vừa nhả ra nuốt vào vừa cố ý lắng nghe coi ai gọi cho thằng Đức mà sao nó có vẻ quan trọng vậy.

-Alô..xong hết rồi,thứ ba tuần tới là công ty chính thức cắt băng khánh thành mở cửa.Không kịp chờ Nancy nói gì,Đức liền báo cáo mặc dù nó biết mọi toan tính có lẻ là do người đẹp nầy qui hoạch hết rồi…

-Ừm..biết rồi…Thứ hai nầy là lần đầu tiên cậu tham dự đấu thầu một cây cầu…

-Hả?nhanh vậy sao?tui chưa có hồ sơ gì ráo…

-Mọi chuyện đã lo hết..cậu chỉ cần có mặt là được,sẽ có ngưới sớm liên lạc với cậu hướng dẫn cậu phải làm thế nào,cậu cứ từ từ học nghề đi…cái thầu nâỳ kêu giá 1 trăm tỷ đấy…

-Ừm được..hả cái gì? 1 trăm tỷ? Thiệt?Đức sững sờ,ngay cả phía dưới động tác Thủy cũng ngừng lại,hai mắt mở tròn xoe ngươc nhìn lên,miệng há lốc hình chử “O” với con ƈôи ȶɦịt của thằng cháu còn trong đó.Thủy đại khái hiểu được món tiền trăm tỷ là to cở nào đối với một công ty vừa mới ra lò.Tiếp đó chỉ nghe thằng Đức nói…’ừm ừm biết rồi…hiểu rồi’ và có lẻ quá phấn khích tay Đức ấn đầu Thủy nắc mạnh…rồi thì vứt điện thoại qua 1 bên,có lẻ quá phấn khởi với sự kiện vỉ đại sắp đến Đức vồ lấy Thủy hấp tấp không lột quần áo nàng như bình thường mà thô bạo xé toạt quần ra rồi úp mặt vào ɭ*и nàng mà hùng hổ bú mút…sự việc nầy chưa từng xãy ra trước kia,có điều cái “thô bạo” bất thình lình nầy đã làm Thủy ham muốn hơn bao giờ hết,Thủy sướиɠ như điên dại và chẵng mấy chốc nước ɭ*и tuôn lai láng. Thủy hiểu tâm trạng thằng cháu chồng rất đang vui vẽ phấn khởi nên vô cùng phối hợp,hai tay ghì mạnh đầu tóc Đức dí sát thêm vào.

….Rách hết rồi…sao điên dử vậy…Tàn cuộc,lui cui định lấy quần áo mặc vào mới nhớ lúc nãy thằng Đức xé hết rồi Thủy liền “càu nhàu’ nhưng với vẻ mặt vô cùng thỏa mãn chỉ mong sau nầy nó cứ “điên” lên thì tốt biết mấy….rồi Thủy đỏ mặt “sao mìngh càng nhày càng ɖâʍ vậy không biết” cũng tại thằng qủy nầy nha” Thủy nghỉ trong bụng….đồng thời lấy cái quần rách lau chổ đó của mình khi nãy thằng Đức ra quá nhiều nên bắt bây giờ trào ra…

Đức cười hề hề đầy ɖâʍ đãng:

-Mai này Đức sẽ mua nhiều quần áo cho thím nha…bỡi vì từ nay sẽ là như vậy đó…thím ha.

-Ừm…sao cũng được…có điều phải cẩn thận mới được rủi ổng thấy thì chết…Thủy sung sướиɠ gật đầu.

-Thím cẫn thận thì được rồi,đem gói kỷ quăng vô thùng rác…vậy đi…

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.