Lâm Hi thậm chí cảm giác được trong xiềng xích này có khí tức tương tự “Địa Ngục Liệt Diễm”, nhưng phẩm chất lại cao hơn mấy vạn lần!
– Những xiềng xích này đang đốt cháy linh hồn của hắn.
Ý niệm này hiện ra trong đầu Lâm Hi.
Giờ khắc này trong nội tâm Lâm Hi không nói nên lời. Trưởng lão trong Thần Tiêu Tông không ít, nhưng không có người nào cho Lâm Hi cảm giác khó lường như vậy. Cho dù là phó chưởng môn Thần Tiêu Tông cũng chỉ là cường đại thuần túy, bao dung thiên địa, không cách nào địch nổi. Nhưng mà không thể nào bằng vị trước mặt này.
Đệ tử bình thường nhìn thấy xiềng xích màu vàng trên người Nhiệm Vụ trưởng lão đều chỉ cảm thấy “Thần bí “, khó có thể lý giải. Đặc thù cũng truyền ra từ đó.
Nhưng mà Lâm Hi lại biết những “Xiềng xích” kỳ thật ẩn chứa tính chất trừng phạt nặng nề.
Tù phạm? !
Trừng phạt?
Tu luyện đặc thù?
Trong đầu Lâm Hi hiện ra nhiều ý niệm trong đầu, cuối cùng cảm giác mình như lọt vào sương mù.
Lâm Hi ẩn ẩn có loại trực giác Nhiệm Vụ trưởng lão có lẽ khác với những trưởng lão khác trong Thần Tiêu Tông.
Ở trên người của hắn có bí mật kinh người!
– Ngươi đã tới.
Vào lúc này âm thanh vang lên trong đầu Lâm Hi!
Lâm Hi phục hồi tinh thần lại, sau đó người trước mặt chậm rãi mở to mắt ra. Đây là con mắt khiến người ta khó có thể tin nổi, đôi mắt của lão nhân trắng xóa.
Lâm Hi thậm chí mình như bị mê hoặc vào trong ánh mắt này.
– Đệ tử đã tới!
Lâm Hi vô ý thức đáp. Sau khi nói xong hắn mới cảm thấy thất lễ, vội nói:
– Đệ tử Lâm Hi bái kiến trưởng lão.
Nhiệm Vụ trưởng lão mĩm cười, sau đó nói:
– Ngươi tới từ thế giới kia có khỏe không?
Lâm Hi muốn vô ý thức trả lời, đột nhiên hắn sợ hãi cả kinh, mồ hôi lạnh tuôn ra toàn thân. Hắn ngẩng đầu lên nhìn vào ánh mắt Nhiệm Vụ trưởng lão, đôi mắt như ánh đèn chiếu sáng nội tâm con người.
Trong tíc tắc đó Lâm Hi cảm giác toàn bộ bí mật trên người của mình như bị hắn nhìn thấu.
Cái gì gọi là “Ngươi tới từ thế giới kia” ?
Lâm Hi không ngờ Nhiệm Vụ trưởng lão nhìn thấy mình lần đầu tiên lại nói như vậy!
Lâm Hi tự hỏi đã dung hợp tốt với thế giới này, trừ chính hắn thì không có ai biết một nửa linh hồn khác của hắn là đến từ thế giới khác.
Nhưng mà Nhiệm Vụ trưởng lão hỏi câu đầu tiên chính là “Ngươi tới từ thế giới kia”. Hắn giống như nhìn rõ bí mật của Lâm Hi vậy.
Lâm Hi trầm mặc, hắn không cách nào xác định Nhiệm Vụ trưởng lão là chính thức biết rõ lai lịch của hắn hay là đoán mò.
Nhiệm Vụ trưởng lão nhìn chằm chằm vào Lâm Hi, giống như đang chờ hắn trả lời.
– Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?
Nhiệm Vụ trưởng lão lại hỏi một câu, ánh mắt của hắn nhìn chằm chằm vào Lâm Hi.
Thở dài!
Nghe được Nhiệm Vụ trưởng lão hỏi câu này thì Lâm Hi thở ra một hơi. Thì ra là hắn hỏi mục đích của mình là gì. Nếu nói mục đích thì đó chính là cứu sống Lâm Như Vân.
Nhiệm Vụ trưởng lão rõ ràng cho thấy tính sai.
– Trưởng lão, ngươi có tính sai hay không. Đệ tử lần đầu tiên tiến vào nội môn, cũng không có gì mục đích gì, chỉ mới tới đây làm quen với Nhiệm Vụ đại điện.
Lâm Hi thản nhiên nói.
Cảm giác bí mật của mình bị người ta xem thấu rất không thoải mái.
Nhiệm Vụ trưởng lão nghe được Lâm Hi trả lời cũng không tức giận, chỉ lắc đầu, giống như hắn không hài lòng câu trả lời của Lâm Hi, lại giống như đang nói với chính mình.
– A, còn không có thức tỉnh sao? Như vậy cũng tốt…
Nhiệm Vụ trưởng lão cũng không nói tiếp.
– Nếu ngươi nói là quen thuộc Nhiệm Vụ đại điện, thuận tiện nhận nhiệm vụ. Ta có một vật cho ngươi.
Bàn tay Nhiệm Vụ trưởng lão bàn mở ra, trong tay nhiều ra một thiết hoàn màu xanh nhạt.
– Đây chính là ‘Tường nhiệm vụ’, bên trong chứa đựng pháp trận và hạt giống chân khí của ta. Ngươi sau khi trở về ném nó lên mặt đất sẽ hóa thành một bức tường nhiệm vụ. Tường nhiệm vụ này không có hạn chế đẳng cấp, trừ những nhiệm vụ cấp bậc trưởng lão ra thì tất cả nhiệm vụ, kể cả nhiệm vụ truy nã ngươi có thể thông qua nó tiếp nhận.
– Đa tạ trường lão.
Lâm Hi vui mừng quá đỗi.
Hắn lần này tới “Nhiệm Vụ đại điện” chỉ đi dạo mà thôi, không nghĩ tới có được tường nhiệm vụ. Về sau tìm kiếm nhiệm vụ cùng nhận nhiệm vụ cũng không cần đi đâu cả, trực tiếp nhận nhiệm vụ và trả nhiệm vụ ngay ở nhà.
– Không cần.
Nhiệm Vụ trưởng lão khoát khoát tay:
– Lần đầu tiên gặp mặt, ta cũng có vật tặng cho ngươi.
Nhiệm Vụ trưởng lão nói xong đột nhiên tay của hắn một chưởng vỗ vào vai của Lâm Hi.
Ầm ầm!
Lâm Hi giống như bị điện giật không động đậy được. Một đoàn chân khí đáng sợ tản mát ra khí tức hủy diệt đánh vào thân thể Lâm Hi, từ kinh mạch chạy vào đan điền, sau đó chìm vào “Lôi Trì”.
– Thân thể của ngươi hiện tại không chịu nổi lực lượng này. Nếu không có ngộ tính vạn người được một sẽ không lĩnh ngộ công pháp này. Ta đã gieo xuống ‘ hạt giống ’, có thể thành công hay không phải xem chính ngươi.
Nhiệm Vụ trưởng lão thu tay thản nhiên nói ra.
Ông!
Trong nội tâm Lâm Hi xuất hiện sóng lớn, hắn có thể cảm giác được trong lôi trì ở đan điền xuất hiện năng lượng dị chủng. Tính chất chân khí tương tự như chân khí Liệt Dương nhưng mạnh hơn nhiều lắm.
Nếu cổ năng lượng này lập tức bạo phát thì Lâm Hi cảm giác thân thể của mình sẽ bị xé như tờ giấy.
Nhưng hiện tại đoàn chân khí này đã bị phong ấn, hoàn toàn không có động tĩnh gì cả.
Sau đó trong đầu Lâm Hi xuất hiện một pháp quyết Phấn Toái Đại Pháp!
– Đa tạ trưởng lão!
Lâm Hi phúc chí tâm linh, khom người thi lễ thật sâu.
Hắn cũng hiểu Nhiệm Vụ trưởng lão truyền thụ tuyệt học cường đại cho mình.
– Ta muốn ngươi đáp ứng ta một việc. Ta truyền cho ngươi môn đại pháp này thì ngươi không được nói cho bất cứ kẻ nào, dù là chưởng môn nhân cũng vậy. Mặt khác, trừ phi ngươi có thực lực đặc biệt cường đại, nếu không không nên hiển lộ tuyệt học này. Đặc biệt là không thể thi triển trước mặt người của Thái Nguyên Tiên Cung, ngươi làm được không?
Nhiệm Vụ trưởng lão trầm giọng nói.
– Đệ tử hiểu!
Lâm Hi gật gật đầu nhưng trong nội tâm nghi hoặc.
Nhiệm Vụ trưởng lão lén truyền tuyệt học cho mình không thể cho người trong tông môn biết rõ, đây là bình thường. Nhưng mà đặc biệt không được cho đệ tử “Thái Nguyên Cung ” nhìn thấy thì quá kỳ quái.
Nhưng mà Lâm Hi cũng không phải là người không biết tốt xấu, cũng không hỏi nhiều, trong lòng biết có nghi vấn gì thì sau này sẽ hiểu.
– Tốt rồi, về sau có thể tu luyện tới mức nào phải xem tạo hóa của ngươi.
Bàn tay dhiệm vụ trưởng lão duỗi ra, một chìa khóa đỏ thẫm hiện ra, nói:
– Thứ này tặng cho ngươi, giữ cho thật tốt. Hiện tại đi ra ngoài đi.
Nhiệm Vụ trưởng lão nói xong đôi mắt khép kín, không nói thêm gì nữa.
Trong đầu Lâm Hi hiện ra nhiều suy nghĩ, vẫn tiếp nhận chìa khóa này, trong nháy mắt Lâm Hi nhìn thấy chìa khóa thì phát hiện có văn tự đặc biệt.
– Ước định chi thìa!
Lâm Hi nhận ra mấy chữ nhỏ này. Lật qua còn có một số chỉ hiện ra.
– Đợi đến ngày mai ước định, nhất định bay múa hướng về quân…
Lâm Hi chấn động, ngẩng đầu lên nhìn qua Nhiệm Vụ trưởng lão.
Lâm Hi muốn nói lại thôi, suy nghĩ một chút thu hồi chìa khóa do “Nhiệm vụ tường” đưa cho, đứng lên đi ra ngoài.
– Sư đệ, đi theo ta.
Đệ tử nhiệm vụ dẫn hắn vào lại dẫn hắn ra ngoài.
Lúc ra cửa thì người đệ tử này do dự một chút, đánh bạo hỏi:
– Sư đệ, xin thứ cho ta mạo muội. Vừa rồi sư phó nói với ngươi cái gì. Ta đi theo sư phó lâu như vậy, còn chưa nhìn thấy hắn chủ động triệu kiến người nào cả.
– Chúng ta vừa mới nói chuyện, ngươi không phải nghe được sao?
Lâm Hi kinh ngạc nói.
– Không có ah, ta chỉ nghe được âm thanh của ngươi. Nhưng cũng không có nhìn thấy sư phó mở miệng nói chuyện. Sư phó nói chuyện trước giờ chỉ dùng ý thức mà thôi. Cũng không mở miệng. Không biết sư phó và ngươi nói gì vậy?
Đệ tử này trong Nhiệm Vụ đại điện cũng là người có thân phận cao.
– Ah!
Thần sắc Lâm Hi giật mình, lập tức cười cười:
– Trưởng lão không nói lời nào chính là có chỗ bất tiện. Sư huynh không nên hỏi.
Nói xong rời khỏi Nhiệm Vụ đại điện, lưu lại đệ tử nhiệm vụ sau lưng kinh ngạc nhìn qua bóng lưng của hắn… Lúc đi ra khỏi Nhiệm Vụ đại điện thì tâm thần Lâm Hi có chút hoảng hốt.
Nhiệm Vụ trưởng lão quá thần bí, có quá nhiều điểm người ta không nhìn thấu được. Lâm Hi hiện tại đã hiểu vì cái gì mỗi đệ tử nội môn lại nói Nhiệm Vụ trưởng lão đặc thù.
Cũng có chút hiểu vì sao Hộ Pháp trưởng lão cấm đệ tử tiến vào đỉnh núi Nhiệm Vụ trưởng lão . Chỉ sợ có quan hệ tới bí mật trên người Nhiệm Vụ trưởng lão.
– Tính toán, sau này ta sẽ biết thôi.
Lâm Hi không hiểu những lời của Nhiệm Vụ trưởng lão nói là gì, dứt khoát không quan tâm tới nó. Hắn cũng không phải người quan tâm chuyện vụ vặt.
Đi ra khỏi Nhiệm Vụ đại điện, Lâm Hi lại đi dạo Phúc Đức Điện cùng Lộc Đức điện, gặp hai trưởng lão sau đó tùy ý đi một chút, cảm giác không sai biệt lắm thì quay về chỗ của mình.
– C-K-Í-T..T…T ách!
Cửa điện mở ra, một bóng đen ập tới gắt gao ôm lấy chân của Lâm Hi.
– Chủ nhân, ngươi nhất định phải cứu ta nha. Yêu tinh kia… Nàng muốn hút sạch máu của ta…
Trong ánh mắt Địa Ngục Ma Long đầy nước mắt, bộ dáng vô cùng thống khổ.
– Tạp Mễ Lạp, ngươi lại hút máu của nó?
Lâm Hi nhíu mày nhìn qua Hấp Huyết Nữ Vương.
– Chủ nhân, ngươi đừng nghe con rắn này nói bậy, ta chỉ hút một chút máu của nó mà thôi. Nó là một con Ma Long thì sao dễ chết như vậy?
Hấp Huyết Nữ Vương quệt quệt long huyết trên mồm, ánh mắt lập loè nhìn chằm chằm vào Ma Long dưới chân Lâm Hi, bộ dáng vẫn chưa thỏa mãn.
– Chủ nhân, nàng không phải người ah…
Địa Ngục Ma Long vẻ mặt ủy khuất.