– Thần Tiêu Tông chúng ta có nhiều Hư Tiên như vậy, nhưng đối với Đâu Suất Cung lại cứ né tránh. Nếu không phải Hộ Pháp Điện giở trò, chỉ sợ sớm đã trấn áp Đâu Suất Cung rồi, nào có nhiều tranh đoạt như vậy chứ!
Trong đồng tử đen kịt của Lâm Hi phản chiếu lấy chỗ ở “Hư Tiên” đầy trời, trong nội tâm chuyển qua rất nhiều ý niệm.
Ở ngoại môn Thần Tiêu Tông cảm giác rất là biệt khuất. Nhưng nhìn đến “Hư Tiên” lơ lửng đầy trời này, cảm giác duy nhất của Lâm Hi chính là khí phách!
Thực lực chân chính của Thần Tiêu Tông cũng không hề thấp kém như ngoại môn!
Hô!
Trong cương phong mênh mông, Lâm Hi phóng lên trên
Cách cách mặt đất càng cao, lực hấp dẫn càng lớn, phi hành cũng càng thêm cố hết sức. Lâm Hi trước kia ngồi trên lưng Địa Ngục Ma Long cũng không có cảm giác gì nhiều. Bất quá, đến lúc tự mình phi hành liền có thể cảm giác được lực hấp dẫn của quy tắc đại địa nằm trong quy tắc Thiên Địa.
Chỉ có điều, Lâm Hi chân khí hùng hồn, những lực hấp dẫn kia cũng không tạo thành trở ngại quá lớn cho hắn. Bất quá, cổ lực hấp dẫn kia quả thật theo độ cao mà không ngừng tăng lên.
– Dựa theo loại hấp lực này, chỉ sợ lại hướng lên, đến chừng hai. ba trăm dặm thì ta cũng không bay nổi nữa.
Lâm Hi thầm nghĩ trong lòng.
Càng lên cao, mây mù càng dày đặc. Đây là chỗ ở của rất nhiều cường giả đệ cửu trọng Đạo Quả Kỳ, thập trọng Đại viên mãn. Cuối cùng, Lâm Hi rốt cục thấy được một tòa ngọn núi rộng rãi, phạm vi mấy trăm mẫu, phụt lên tiên khí vô lượng, giống như triều tịch vây quanh trên núi, hình thành một cổ triều tịch, một cổ khí tức rộng rãi, mênh mông cuồn cuộn chấn động trời cao.
Nơi này chính là “Nhiệm Vụ Đại Điện” rồi.
Lúc Lâm Hi ngẩng đầu, thấy được rất nhiều đệ tử từ bốn phương tám hướng, như mưa rơi, hội tụ đến Nhiệm Vụ Đại Điện”, cũng trông thấy vô số đệ tử rời khỏi đại điện.
Cả tòa Nhiệm Vụ Đại Điện, tựa như một tòa máy móc bận rộn lơ lửng cách cách mặt đất tám trăm dặm vậy, cũng có thể là nơi bận rộn nhất trong cả khu nội môn.
Tám trăm dặm, đây là nơi cao nhất mà đệ tử Khí Tiên Kỳ có thể phi hành.
Mà lại hướng lên, cách cách mặt đất ngoài ba mười vạn dặm chính là vũ trụ tinh không vô tận, hoặc có thể nói là “Vũ trụ”. Trong Tiên Đạo Đại Thế Giới, chỉ có tuyệt thế cường giả Tiên Đạo Cảnh đỉnh phong mới có thể miễn cưỡng bay đến khoảng cách này.
Lại hướng lên, muốn nhảy ra khoảng cách này, cũng không phải cường giả Tiên Đạo Cảnh có thể làm được!
– Đi lên!
Thân hình Lâm Hi tung lên, lập tức hóa thành một đạo thiểm điện, bằng vào đệ tử minh bài, xuyên qua quang mạc bên ngoài, nhảy đến một ngọn sơn nhai bên ngoài Nhiệm Vụ Đại Điện.
Ông!
Một mảnh thanh âm ầm ĩ đập vào mặt, phảng phất thoáng từ một nơi hoang dã yên tĩnh lọt vào một phiên chợ náo nhiệt vậy.
Từng dãy Thanh Đồng đại điện khôi vĩ bao la hùng vĩ rậm rạp chằng chịt, dựa vào ngọn núi, từ thấp đến cao, từ nhỏ đến lớn, hiện ra trước mặt Lâm Hi. Từ chân núi đến đỉnh núi, tất cả đại môn đại điện nối tiếp san sát nhau, tất cả đều rộng mở ra.
Một đầ bậc thang Thanh Đồng thật lớn, thật dài từ chân núi một mực kéo dài đến nơi cao nhất, chỗ đó, một tòa Thanh Đồng đại điện cao mấy trăm trượng như một người khổng lồ sừng sững đứng đó.
Một cổ khí tức như hạo nhất từ chỗ sâu nhất của đại điện phóng xạ ra bốn phương tám hướng, vô số thời không.
Chiếm giữ trên ngọn núi, vô lượng tiên khí chính là từ sâu trong tòa đại điện này phát ra.
Tòa đại điện tọa trấn nơi sâu nhất kia, không thể nghi ngờ, chính là chỗ ở của “Nhiệm vụ trưởng lão” Thần Tiêu Tông !
Trong tất cả trưởng lão điện, độ cao của “Nhiệm Vụ Đại Điện” là thấp nhất. Mục đích làm như vậy, cũng không phải vì địa vị của “Nhiệm vụ trưởng lão” thấp nhất, mà là để tiện cho các “Nội môn đệ tử” .
Độ cao tám trăm dặm là để tiện cho nội môn đệ tử. Cũng là để ma luyện đệ tử. Muốn muốn từ mặt đất, bay đến nơi này, đối với đệ tử Khí Tiên Kỳ cũng không dễ dàng gì rồi.
Bởi vậy, mỗi một lần lên núi nhận nhiệm vụ, đều là một lần ma luyện!
“Nhiệm Vụ Đại Điện” tuy rằng độ cao rất thấp, nhưng lại là nơi rộng rãi nhất trong số các chỗ ở của trưởng lão.
Là một trưởng lão bận rộn nhất trong “Thần Tiêu Tông”, quyền lợi của “Nhiệm vụ trưởng lão” rất khó nói là cao hay thấp. Bất quá, có một điểm có thể khẳng định. Nhiệm vụ trưởng lão trưỡng lão trung lập, không cuốn vào đấu tranh quyền lực, không nghiêng về phía ai trong Thần Tiêu Tông.
– Đi lên xem một chút.
Lâm Hi trong nội tâm khẽ động, lập tức đi vào trng Nhiệm Vụ Đại Điện sừng sững bao la hùng vĩ.
Từ chân núi đến đỉnh núi, bậc thang Thanh Đồng kéo dài vô biên hai bên, dựng thẳng đầy các mặt vách tường Thanh Đồng. Trên vách tường, vẽ đầy pháp trận, từng mặt màn sáng, không ngừng từ trong đó bắn ra.
Lâm Hi trông thấy rất nhiều đệ tử vây quanh trước vách tường Thanh Đồng, cơ hồ chật như nêm cối. Cho dù Lâm Hi muốn chen vào cũng sẽ rất phiền toái.
– Vị sư huynh này, ta lần đầu đến đây. Không biết sư huynh, có thể giới thiệu cho ta một chút không.
Lâm Hi đi đến trước người một gã nội môn đệ tử, ngay khi hắn muốn mở miệng cự tuyệt, tay áo run lên, từng khỏa Đại Tiên La Đan mùi thuốc nồng đậm đã đưa đến trước mặt
Tên nội môn đệ tử đi ngang qua kia vốn muốn cự tuyệt, người tới đây, ai mà không vội vàng, bất quá, trông thấy Đại Tiên La Đan mà Lâm Hi đưa ra thì ánh mắt lập tức sáng ngời.
– Sư đệ, tìm ta, ngươi xem như tìm đúng người rồi.
Nội môn đệ tử nói chuyện thân rộng thể béo, đôi mắt nhỏ híp lại…, tinh quang lập loè. Nhìn thấy Đại Tiên La Đan mà Lâm Hi đưa ra thì mắt hí cười cười, không chút do dự nhận lấy:
– Lần đầu tiên tới a, đến đây đi, ta mang ngươi đi một vòng.
Chuyện chỉ cần nói mấy câu đã có thể thu hoạch một ít “Đại Tiên La Đan”, cớ sao lại không làm chứ? Kế tiếp, dưới sự giới thiệu của tên kia, Lâm Hi coi như đã hiểu rõ đối với toàn bộ Nhiệm Vụ Đại Điện.
Từng nội môn đệ tử, đều có được quyền lợi tiến vào Nhiệm Vụ Đại Điện, gặp mặt Nhiệm Vụ trưởng lão, tiếp thu nhiệm vụ. Bất quá, cũng không phải chỉ có gặp Nhiệm Vụ trưởng lão, mới có thể tiếp nhận nhiệm vụ.
Đây là nguyên nhân tồn tại của các vách tường thanh đồng ở hai bên bậc thang. Những vách tường này mỗi cái đều là “Nhiệm Vụ Đại Điện cỡ nhỏ”. Dọc theo bậc thang dài, từ thấp đến cao, đẳng cấp nhiệm vụ cũng càng ngày càng cao, độ khó cũng càng lúc càng lớn.
Nếu như thực lực không đủ, nhiệm vụ tông phái có thể tiếp nhận cũng phi thường có hạn. Có gặp trưởng lão hay không đều không khác gì nhau.
Đệ tử lần đầu tiến vào nội môn, có lẽ sẽ vô cùng hưng phấn, mỗi ngày chạy đi gặp “Nhiệm Vụ trưởng lão” tiếp thu nhiệm vụ. Bất quá, chỉ khi chính thức đứng vững trong nội môn, cảm giác mới lạ qua đi thì cũng không chấp nhất phải đi gặp trưởng lão như thế nữa.
Bất quá, ngày thứ 3, 13, cùng với 23 mỗi tháng cũng là lúc đại lượng đệ tử tiến đến triều kiến trưởng lão. Bởi vì ba ngày này, là lúc “Nhiệm Vụ trưởng lão” định kỳ tập trung tuyên bố “Nhiệm Vụ trưởng lão” .
Nhiệm Vụ trưởng lão độ khó lớn, nhưng ban thưởng hơn xa các “nhiệm vụ tông phái” bình thường. Vì những “Nhiệm Vụ trưởng lão” ban thưởng cao này, nội môn đệ tử cơ hồ đều tranh đến bể đầu.
– Đúng rồi, có chút đã quên nói cho ngươi biết. Trong tất cả các trưởng lão, Nhiệm Vụ trưởng lão là đặc thù nhất!
Nội môn đệ tử nói chuyện đột nhiên thần bí nói.
– Ah?
Lâm Hi nhướng mày, có chút kinh ngạc nói:
– Sao lại nói thế?
– Cụ thể đặc thù thế nào, ngươi lát nữa gặp sẽ biết. Bất quá, có một điểm, ta ngược lại có thể nói cho ngươi. Nhiệm Vụ trưởng lão không mở miệng nói chuyện, không rời khỏi tòa Nhiệm Vụ Đại Điện này. Những trưởng lão khác, có lẽ còn có thể vì chút chuyện mà rời đi một thời gian ngắn. Nhưng Nhiệm Vụ trưởng lão tuyệt đối sẽ không rời đi. Hơn nữa, trưởng lão trong tông cũng chưa bao giờ đến nơi này.
Tên nội môn đệ tử kia vẻ mặt thần bí nói:
– Hộ Pháp Điện biết không. Có một lần, ta nhìn thấy Hộ Pháp Điện bắt người, kết quả, sư huynh kia trốn vào Nhiệm Vụ Đại Điện, đệ tử Hộ Pháp Điện cũng không dám vào. Cũng không dám bắt người. Chỉ quanh quẩn ở bên ngoài. Ta nghe các sư huynh đệ khác vụng trộm nói, Hộ Pháp trưởng lão dường như từng dặn dò qua tất cả đệ tử Hộ Pháp Điện, nghiêm cấm bọn hắn tới gần Nhiệm Vụ Đại Điện. Đặc biệt là, không được trêu chọc vào đệ tử của Nhiệm Vụ trưởng lão.
– Ah!
Lâm Hi chấn động, lộ ra thần sắc giật mình:
– Có loại chuyện này? !
Hiện giờ không có gì có thể xúc động thân kinh hắn hơn “Hộ Pháp Điện”. Hộ Pháp Điện trong Thần Tiêu Tông quyền thế thật lớn, cơ hồ người gặp người sợ. Coi như l những trưởng lão khác, đụng phải “Hộ Pháp trưởng lão”, cũng phải “Kiêng kị ba phần” .
Hơn nữa Hộ Pháp trưởng lão lãnh khốc vô tình, làm việc từ trước đến nay luôn cường thế. Muốn nhân vật như hắn chủ động hạ lệnh, bảo môn nhân đệ tử lẩn tránh “Nhiệm Vụ trưởng lão”, chuyện này quả thật không thể tưởng nổi.
– Ha ha, sư đệ, chuyện của các trưởng lão, những đệ tử chúng ta sao có thể rõ chứ. Bất quá lúc bình thường, lưu tâm nhìn kỹ, dụng tâm nhớ một chút. Đây cũng không sai biệt lắm. Chờ sau khi người ở lâu trong nội môn rồi sẽ hiểu.
Người nội môn đệ tử này nói xong, lại thuận tiện giới thiệu cho Lâm Hi các chuyện khác trong nội môn. Chuyện của tất cả Đại trưởng lão, chuyện bịa giữa Thánh vương, gút mắc giữa Thánh tử và Thánh nữ, bình thường nơi nào có náo nhiệt đều nhất nhất nói ra.