– Dừng tay!
Lâm Hi vừa động, lập tức khiến Trương Lộc thất kinh. Hắn không chút nghĩ ngợi, mãnh liệt ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, sau đó bắn nhanh ra, ngón tay điểm một cái về phía Lâm Hi.
Bá!
Một đạo cầu vồng, phát ra một tiếng rít bén nhọn, dùng xu thế kinh thiên bắn về phía Lâm Hi. Cùng một thời gian, dưới chân Trương Lộc rung động, lập tức xuất hiện ngay sau lưng Lâm Hi, tay phải chỉ kiếm, điểm về phía sau lưng Lâm Hi.
– A! Pháp kiếm sao, ta cũng có!
Lâm Hi tâm niệm vừa động, xoát một tiếng, sau lưng một đạo hàn quang phóng lên trời, trong chốc lát đã đỡ lấy lợi kiếm mà Trương Lộc bắn ra. Đồng thời, dưới chân rung động, ngay nháy mắt Trương Lộc xuất hiện, Lâm Hi đã đạp mạnh về trước, lập tức biến mất vô tung.
Ông!
Trương Lộc thân hình lại chấn động, nhanh chóng đuổi theo Lâm Hi. Tay áo cuốn một cái, Canh Kim chân khí phác thiên cái địa xé rách hư không, từng tia, hóa thành mang mang như kiếm khí, cắt vào Lâm Hi, mà bản thân của hắn lại lóe lên một cái, xuất hiện phía bên phải Lâm Hi, cũng điểm ra một cái, chỉ khí kích động, động kim liệt thạch, đây là năng lực mà chỉ Luyện Khí sĩ kim hệ mới có.
– Nhục Thân Bác Sát Chi Thuật.
Mí mắt Lâm Hi nhảy lên một cái.
Phương thức chiến đấu của Trương Lộc này chính là Nhục Thân Bác Sát Chi Thuật phi thường sắc bén. Đây là phương thức chiến đấu mà cường giả kiếm đạo thích nhất.
Dùng giảo sát thân thể đối phương làm mục đích, công kích vô cùng lăng lệ, tốc độ càng biến hóa thất thường, nhanh vô cùng, căn bản không để cho đối phương cơ hội thở dốc.
Luận thực lực, Trương Lộc này còn trên cả Chu Thừa, không cẩn thận một chút sẽ trúng chiêu, ngăn cản được phía trước, nhưng không ngăn được đằng sau, công kích quỷ dị khó lường. Không có kinh nghiệm cận chiến ngang hắn, căn bản không phải đối thủ, chỉ sợ là dù người chân khí hùng hậu hơn cả, cũng dễ dàng bị hắn thừa dịp.
Luyện Khí sĩ Kim hệ, đặc biệt là tu luyện kiếm đạo, dùng điểm kích làm sở trường. Chỉ sợ dù chân khí hùng hồn, cũng sẽ bị kiếm khí của bọn hắn xuyên qua!!
– Hừ! Vậy thì xem thử ai lợi hại hơn!
Lâm Hi cười lạnh một tiếng, cũng ra chiêu.
Hắn bỏ qua chân khí hùng hậu, dùng phương thức dùng lực áp người, cũng dùng Cận Thân Bác Sát Thuật để so đấu.
Những người này không mời tự đến, vừa gặp mặt đã muốn cho hắn một cái oai phủ đầu, Lâm Hi chính là muốn dùng “Dĩ Bỉ Chi Đạo, Hoàn Bỉ Chi Thân”, dùng lĩnh vực mà bọn hắn am hiểu đánh tan bọn hắn, im một dấu ấn sợ hãi “không thể chiến thắng” thật sâu trong lòng bọn hắn!
Rầm rầm rầm!
Lâm Hi phát huy Địa Ngục Ác Ma Bác Sát Pháp lĩnh ngộ được từ Địa ngục thế giới và cận chiến chi pháp lĩnh ngộ được từ trên người Kình Thiên Tiên Quân Lý Đạo Tế một cách vô cùng tinh tế.
Thân pháp Trương Lộc quỷ dị, Lâm Hi còn quỷ dị hơn cả hắn; Kiếm pháp Trương Lộc xảo trá, lăng lệ, Lâm Hi so với hắn càng thêm xảo trá, lăng lệ. Trong khoảng thời gian ngắn, hai người giao thủ mấy mươi lần, sau đó mỗi một lần, Trương Lộc đều phát hiện tiết tấu của mình chậm hơn Lâm Hi nửa nhịp, kết quả tạo thành chính là mỗi lần nhìn như công kích tất sát, đều bị Lâm Hi cản lấy.
– Làm sao có thể? Một đệ tử mới vừa vào nội môn, Cận Thân Bác Sát Chi Thuật sao còn lợi hại hơn cả ta!
Trong mắt Trương Lộc tràn ngập khiếp sợ.
Hắn cảm giác mình tựa như đang chiến đấu với một đầu Ác Ma Lĩnh Chủ thực lực cường hoành, thân kinh bách chiến vậy. Ác Ma Lĩnh Chủ không chỉ thực lực cường đại, hơn nữa Cận Thân Bác Sát Chi Thuật còn lợi hại hơn Đại Ác Ma gấp mấy lần.
Trương Lộc đã có kinh nghiệm chém giết với Ác Ma Lĩnh Chủ một lần, lần kia cả đời khó quên. Đó là một loại cảm giác khắp nơi bị khắc chế, khắp nơi bị chế trụ. Hiện giờ, Trương Lộc từ trên người Lâm Hi lần nữa tìm thấy “cảm giác” quen thuộc kia.
– Lôi Công Chi Cước!
Lâm Hi đột nhiên duỗi ra một chưởng, nhìn như tùy ý nhưng đã lập tức bắt được bàn tay Trương Lộc.
– Canh Kim kiếm khí!
Trương Lộc tâm niệm vừa động, định bắn ra Canh Kim kiếm khí trong cơ thể. Nhưng còn chưa động thủ, bỗng nhiên ngay lúc đó, một cổ lôi điện chân khí kịch liệt từ trong cơ thể Lâm Hi bắn ra, đánh vào trong cơ thể Trương Lộc, lập tức tan rã “Canh Kim kiếm khí” trong cơ thể hắn.
– Đây là, đây là… Lôi hệ chân khí!
Trương Lộc trong nội tâm kinh hãi, toàn thân run rẩy một phát, lập tức không thể động đậy.
Lôi hệ chân khí cực kỳ khắc chế Kim hệ chân khí của Trương Lộc, Lâm Hi vừa tế ra “Lôi Công đại pháp”, năng lượng lôi điện bá đạo đã lập tức truyền khắp toàn thân Trương Lộc.
– Nằm xuống cho ta!
Lâm Hi lách mình qua, đột nhiên đánh một chưởng, trùng trùng điệp điệp đánh vào lồng ngực Trương Lộc.
Phanh!
Lồng ngực Trương Lộc run lên, oa phun ra một ngụm máu tươi, lập tức bay ra ngoài, đụng nát hòn non bộ, dán trên mặt đất, bay ra tầm hơn mười trượng, khiến mặt đất xuất hiện một đường rãnh thật sâu.
– Thuật cận chiến không tệ, đáng tiếc, hỏa hầu còn hơi nông cạn một chút.
Lâm Hi áo bào rung động, cũng không truy kích, chỉ tùy ý chấn động, khí thế cường đại chấn nhiếp toàn trường.
Lâm Hi từng tiến vào Địa ngục thế giới, cũng từng thấy qua Ác Ma Hư Tiên Kỳ ra tay, càng tại Tiên Đạo Đại Thương Minh được nhìn thấy cường giả Tiên Đạo đỉnh tiêm ra tay, tầm mắt được mở rộng rất nhiều.
Công kích của Trương Lộc nhìn như sắc bén, đủ để đối phó rất nhiều cường giả Luyện Khí đồng cấp. Bất quá, rơi vào mắt Lâm Hi, chỉ liếc qua đã biết ngộ tính Trương Lộc vẫn hơi cạn một chút. Cận Thân Bác Sát Chi Thuật của hắn rõ ràng có bộ phận học được từ Địa Ngục Ác Ma, nhưng học lại cũng không tinh, nếu giao thủ với người khác thì cũng thôi đi, nhưng rơi vào mắt hắn lại có rất nhiều sơ hở.
“Đồng dạng mễ, trăm dạng người”, đệ tử tiên đạo tiến xuống Địa ngục thế giới cũng không ít. Nhưng cũng không phải mỗi người đều chú ý tới phương thức chiến đấu của sinh vật địa ngục, có cách nghĩ học tập từ đó lại càng ít. Về phần cuối cùng có thể học được bao nhiêu, lại hoàn toàn không giống nhau.
Đây là vấn đề về ngộ tính và tư chất. Nhân Giả Kiến Nhân, Trí Giả Kiến Trí!
Trương Lộc vốn đã bị thương, nghe được những lời này của Lâm Hi liền phù một tiếng, tức giận đến lại phun ra một búng máu.
– Trương Lộc, chúng ta liên thủ! Ta cũng không tin, hai người chúng ta lại không đối phó được hắn!
Ở một bên khác, Chu Thừa bị Lâm Hi một chưởng đánh bay cũng đứng lên.
Hắn vốn là một nhân vật cực tiêu sái, lúc nói chuyện đều nhàn tản lười biếng, giống như không để việc gì vào lòng. Nhưng bị Lâm Hi đối mặt một chưởng đánh bay, lập tức như bị nhận lấy nhục nhã lớn lao, mặt trướng thành màu gan heo!
Đáng chết ah! Quả thực quá đáng hận rồi!
Trong mắt Chu Thừa có hai luồng lửa giận đang thiêu đốt, vốn vội tới muốn cho Lâm Hi một hạ mã uy. Nhưng Lâm Hi không hù được, ngược lại bản thân mất hết mặt mũi.
Nếu Lâm Hi là Thánh tử trong phái thì cũng thôi đi, nhưng hắn chỉ là một đệ tử vừa phá tan Khí Tiên Kỳ, bước vào nội môn.
Chu Thừa bình thường sao chịu nổi cơn giận như vậy. Hắn cơ hồ có thể cảm nhận được, chung quanh từng đạo ánh mắt trào phúng. Dùng tâm tính của hắn, sao có thể chịu được, hiện giờ quả thực giận đến thất khiếu bốc khói rồi.
– Coi chừng, Lôi hệ công pháp hắn tu luyện phi thường lợi hại!
Trương Lộc nhắc nhở.
Không chỉ kim có thể dẫn điện, nước cũng có thể dẫn điện!
Tình báo mà Trương Lộc lấy được cũng không có nói, Lâm Hi tu luyện tuyệt học Lôi hệ.
Có thể bước vào Luyện Khí đệ lục trọng Phù Lục Cảnh, đâu có ai bình thường. Mỗi người đều là nhân vật có uy tín danh dự. Mình và Chu Thừa đi đối phó một đệ tử Khí Tiên nho nhỏ cũng đã rất ném thân phận rồi. Nếu như đánh không lại, vậy thì càng thêm mất mặt.
Ngày sau, chỉ sợ sẽ trở thành trò cười cho các sư huynh đệ khác.
Trương Lộc cũng rõ ràng, hôm nay trừ phi bắt giữ Lâm Hi, giáo huấn hắn trước mặt mọi người, bằng không mặt mũi sẽ mất hết.
– Sao hả? Đánh không lại muốn liên thủ sao?
Lâm Hi vẻ mặt mỉa mai nhìn hai người.
Nếu là bảy ngày trước, hắn quả thật chỉ có thể đối phó một trong hai người. Nhưng giờ lại không giống trước nữa. Lâm Hi hiện giờ thực lực phóng đại, ngay cả Thánh tử bình thường cũng có thể đấu một trận. Chứ đừng nói chi đến hai người bọn họ.
– Đừng nói ta không cảnh cáo ngươi, hai người các ngươi nếu như còn muốn động thủ, chính là tự rước lấy nhục. Sẽ càng mất mặt hơn thôi!
Lâm Hi nói xong, tiện tay chỉ chung quanh.
Một hồi tiếng cười, lập tức từ chung quanh truyền đến. Đó là một ít đệ tử Khí Tiên Kỳ khác ở chung quanh Lâm Hi, nghe được tiếng đánh nhau nên đều ra khỏi chỗ ở, nghe vậy đều nở nụ cười.
– Ai dám cười!
Chu Thừa quát lên một tiếng lớn, mặt giận đến đỏ tươi:
– Đồ hỗn trướng, chúng ta lại đến thử chiêu đi!
Oanh!
Chu Thừa thân hình tăng vọt, kêu to một tiếng, bông tuyết, hàn vụ phác thiên cái địa hỗn hợp thành một mảnh hàn triều mênh mông, lần nữa đánh về phía Lâm Hi.
– Kiếm Túc đại pháp!
Trương Lộc ánh mắt lóe lên, điểm chỉ, vô số phù lục chân khí bắn ra mà ra, hóa thành từng tia kiếm khí trảm kim đoạn thiết, hóa thành kiếm khí triều dâng chém tới Lâm Hi.
– Không biết tự lượng sức mình!
Lâm Hi thủ đoạn run lên, một mảnh Liệt Diễm hỏa hải phác thiên cái lập tức vắt ngang trước người, ngăn cản ở trước hai người. Liệt Nhật Đại Pháp tiếp cận Đại viên mãn ngay cả hư không cũng có thể bốc cháy lên, đừng nói chi đến chân khí của hai người!
Bất kể là hàn triều phác thiên cái địa hay là kiếm khí lăng lợi, chỉ cần đụng phải “Liệt Dương chân khí” của Lâm Hi thì đều bốc cháy lên. Thân hình Lâm Hi lui lại, pháp kiếm bay ra, liền đơn giản chặn được công kích của hai người!
– Lùi cho ta!
Lâm Hi năm ngón tay trương lên, đột nhiên trảo về phía trước, một tiếng ầm vang, chân khí đủ sánh ngang cường giả Luyện Khí thất trọng Đạo Căn Kỳ như Thái Sơn đè xuống, cứ thế đánh cho hai người lui lại hơn một trượng.
– Lê-eeee-eezz~!!
Một hồi thét dài từ không trung truyền đến, trong nháy mắt, bốn đạo nhân ảnh, khí tức hùng hồn, như chim nhạn bay đến.
– Chu Thừa, Trương Lộc chuyện gì xảy ra? Ta đã nghe thấy tiếng kêu cầu viện của các ngươi?
Một thanh âm từ phía trên truyền xuống.
– Lam Doãn, Vương Tư Thành…, các ngươi tới được đúng lúc lắm. Nhanh giúp ta bắt giữ tiểu tử này!
Chu Thừa trông thấy bốn người bay tới, tinh thần đại chấn.