Thần Tọa

Chương 325: Một chiêu đánh bại


Hô!

Hỏa diễm hừng hực, kình khí bắn ra bốn phía, hai người giao thủ trong nháy mắt thì giống như hai viên vẫn thạch thiên ngoại va chạm nhau, dẫn phát tiếng nổ kinh thiên. Lâm Hi có chân khí Liệt Dương quá hùng hậu và bá đạo, trong nháy mắt chân khí va chạm đã thiêu đốt chân khí Thái Tuế của Sở Vân Vũ như bó củi.

– Làm sao có thể!

Sở Vân Vũ quá sợ hãi.

Nhưng hắn biết rõ phẩm chất chân khí Thái Tuế của mình là gì, nó vượt xa chân khí ngoại môn. Cho dù là đệ tử truyền thừa đạo nho chính thống cũng bị hắn trấn áp, không nghĩ tới vừa va chạm với chân khí của Lâm Hi thì bị bốc cháy như củi khô.

Đây rõ ràng là phẩm chất chân khí cao hơn chân khí Thái Tuế của hắn quá nhiều.

Nhưng hắn lại không biết “chân khí Liệt Dương” của Lâm Hi ngay cả chân khí cao thủ Luyện Khí đệ lục trọng cũng đốt cháy được. Chân khí Thái Tuế tuy lợi hại nhưng cảnh giới trước mắt của Sở Vân Vũ trước vẫn không so được với cao thủ Luyện Khí đệ lục trọng.

Ầm ầm!

Hỏa diễm giống như sóng lớn bốc lên cao mấy trăm trượng. Hỏa diễm mạnh mẽ sắp đối tới chân của các trưởng lão. Hỏa diễm chói mắt như hỏa cầu khổng lồ tỏa ra nhiệt lực kinh người, ngọn núi dưới nhiệt độ này biến thành đỏ sậm. Một tên đệ tử ngoại môn ngửa mặt lên trời nhìn kìm lòng không được nhắm mắt lại, sau đó vận chân khí ngăn cản nhiệt độ.

Các đệ tử truyền thừa đạo nho chính thống chung quanh phải động dung.

– Trách không được hắn khinh thường vận dụng tuyệt học, thì ra hắn tu luyện môn tuyệt học này tới tầng thứ cao như vậy!

– Chân khí Thái Tuế của Sở Vân Vũ cũng là chân khí chính thống đạo nho. Không ngờ bị chân khí của hắn thiêu đốt, phẩm chất chân khí của Lâm Hi cao tới đáng sợ.

– Lợi hại ah, thực lực của Lâm Hi trong ngoại môn có một không hai, đoán chừng cũng chỉ có Lý Phần Đính mới có thể chống lại hắn.

Trong tích tắc bọn người Đỗ Duy Ma đã suy nghĩ nhiều như vậy.

Hỏa diễm khôn cùng và chân khí Thái Tuế đã bao phủ Lâm Hi cùng Sở Vân Vũ hoàn toàn. Tất cả mọi người đang chờ kết quả cuối cùng.

– Ta không tin! Ta không tin!

Trong biển lửa sắc mặt Sở Vân Vũ đều bắt đầu vặn vẹo. Giờ khắc này hắn đã cảm nhận được áp lực bài sơn đảo hải của Lâm Hi. Hắn cho rằng mình thực lực tuyệt đỉnh, cho dù là cao thủ Phù Lục Kỳ trong nội môn tới cũng có lực liều mạng. Nhưng mà không nghĩ tới Lâm Hi còn kinh khủng hơn hắn.

Nếu như đối đầu thì Sở Vân Vũ có cảnh giới Luyện Khí đệ tam trọng nhưng có thực lực Luyện Khí đệ lục trọng. Có thể chiến đấu với cao thủ đệ lục trọng sơ cấp. Thực lực có thể khiêu chiến vượt ba cấp trong thế giới tiên đạo là thiên tài trong thiên tài.

Sở Vân Vũ tự cho là mình đạt tới cực hạn của ngoại môn. Không nghĩ tới Lâm Hi còn đáng sợ hơn hắn.

Nếu hắn có thể khiêu chiến cao thủ Luyện Khí lục trọng sơ cấp, như vậy Lâm Hi tuyệt đối có thể khiêu chiến cường giả lục trọng đỉnh phong!

Đây là chênh lệch giữa hắn và Lâm Hi.

– Không có người nào một chiêu đánh bại ta, không có ai…

Sở Vân Vũ tức giận gầm hét lên, chân khí của hắn tiêu hao cực kỳ khủng bố. Lúc này hắn muốn thủ thẳng là không thể nào. Nhưng hắn không muốn bị Lâm Hi đánh bại bằng một chiêu.

– Ầm ầm!

Trong tiếng nổ chân khí trong người Sở Vân Vũ toàn bộ tuôn ra ngoài cơ thể.

Mục đích của Sở Vân Vũ rất đơn giản, bằng vào chân khí hùng hậu vượt qua một chiêu của Lâm Hi.

Đúng lúc này Sở Vân Vũ nhìn thấy Lâm Hi đang đứng trong hỏa diễm cuồn cuộn, sau lưng là “Liệt Nhật Quân Vương” dung hợp làm một. Thân ảnh Lâm Hi ở trong biển lửa càng chói mắt.

Lần đầu tiên khi nhìn Lâm Hi mà Sở Vân Vũ có cảm giác toàn bộ suy nghĩ của mình bị Lâm Hi nhìn thấu toàn bộ, không có chút che dấu nào cả.

– Ta nói rồi, một chiêu! Chính là một chiêu!

Âm thanh lãnh khốc của Lâm Hi vang vọng bên tai Sở Vân Vũ, mỗi chữ như cây búa nện vào tim của hắn.

Sau đó Sở Vân Vũ nhìn thấy một đạo lôi quang vừa thô vừa to từ trong ngọn lửa của Lâm Hi hiện ra, sau đó lập tức đánh vào người của hắn!

– Không…

Một tiếng kêu kinh thiên động địa vang lên, tất cả mọi người đều nhìn thấy một thân ảnh từ trên cao rơi xuống, bay ra khỏi ánh lửa trùng thiên. Thân hình mang theo làn khói xanh kéo một đường vòng cung sau đó rơi xuống đất… Giờ khắc này cả Thần Tiêu Sơn tĩnh mịch.

Đám người yên tĩnh đáng sợ.

Ánh mắt mọi người nhìn qua thân ảnh trong biển lửa.

Một chiêu!

Lâm Hi dùng một chiêu là đánh bại Sở Vân Vũ!

– Ti!

Khổng Kinh Thế đã bị đào thải hay là Yến Kỷ Đạo đứng trên đài đều hít sâu vào. Hai người cho rằng thực lực Lâm Hi rất cao, nhưng không ngờ cao tới mức này.

Bên kia, mí mắt Lý Phần Đính nhảy lên, sau đó nhìn qua bên này.

– Ồ!

– Đáng chết!

Long Đan Ny thấy một màn này thì bóp nát cái ghế đang ngồi.

– Hừ!

Trên quyển trục hoàng kim trên cao, sắc mặt Hộ Pháp trưởng lão tái nhợt, tức giận hừ một tiếng, ngón tay bóp chặt lại. Hắn đứng lên không nhìn qua Sở Vân Vũ đang rơi xuống, cũng không có ý ra tay tiếp hắn, thân hình thoáng cái chui vào trong hư không biến mất không còn gì.

– Ông!

Cuối cùng vẫn là một tên trưởng lão phất tay phát ra một đạo tiên khí nâng Sở Vân Vũ bị thương nặng lên. Các vị trưởng lão cũng biết chuyện Lâm Hi và Hộ Pháp trưởng lão, cũng hiểu quan hệ giữa hắn và Sở Vân Vũ, cho nên cũng không có bao nhiêu ngoài ý muốn.

Hiện giờ Sở Vân Vũ đã triệt để ngất đi.

– Sỉ nhục ah!

Đây là ý niệm cuối cùng trong đầu của Sở Vân Vũ.

Hống!

Đám người lúc này mới kịp phản ứng, bộc phát tiếng hoan hô kinh thiên.

– A! Lâm Hi, tốt lắm!

Trên ngọn núi Thượng Quan Dao Tuyết vung vẩy cánh tay của mình, cao hứng nhảy dựng lên.

– Sư đệ, cố gắng lên…

Giữa không trung, khóe miệng Thanh Liên thánh nữ mỉm cười vui vẻ.

Trên bầu trời hỏa diễm dần dần dập tắt, dưới ánh sáng còn sót lại thân ảnh của Lâm Hi đặc biệt cao ngất, to lớn cao ngạo giống như núi lớn.

Trong thế giới tiên đạo, pháp tắc “Mạnh được yếu thua” biểu hiện rất triệt để, cường giả vĩnh viễn được sùng bái.

– Trận này Lâm Hi thủ thắng!

Âm thanh Tỷ Thí trưởng lão vang lên, vì vậy tiếng hoan hô càng thêm vang dội.

Ánh mắt Lâm Hi yên tĩnh, chỉ hơi gật đầu chào hỏi người dưới đài.

Thần sắc Lâm Hi bình tĩnh, cũng không vì được hoan hô mà động dung. Giống như thắng lợi không có ý nghĩa, nhưng mà chỉ có Lâm Hi mới biết được lần thắng vừa rồi hắn đã dùng toàn lực, không chút kỷ xảo nào cả.

“Liệt Dương Đại Pháp” tiếp cận viên mãn phối hợp chân khí Thiên Lôi, nếu như vẫn không đánh bại Sở Vân Vũ mà dùng hai chiêu, ba chiêu, bốn chiêu… Càng không thể thắng được.

Cho nên dưới tình huống toàn lực phải thắng bằng một chiêu.

– Tốt rồi, Lâm Hi, ngươi có thể nghỉ ngơi một chút, hảo hảo điều dưỡng trạng thái. Trận tiếp theo, Lý Phần Đính, Long Đan Ny, Yến Kỷ Đạo sẽ tiếp tục.

Tỷ Thí trưởng lão nói.

Kết quả lựa chọn không có bất ngờ, Long Đan Ny luân không, Lý Phần Đính đấu với Yến Kỷ Đạo.

Đối với kết quả này Long Đan Ny dường như chẳng suy nghĩ gì nữa, thản nhiên trở lại khán đài nhìn qua Lâm Hi.

Long Đan Ny là người rút thăm đầu tiên, nàng cực kỳ tự tin, dường như sớm đoán được kết quả này.

Người ngoài nhìn thì cho rằng Tỷ Thí trưởng lão chiếu cố nữ nhân duy nhất, nhưng mà Lâm Hi lại biết rõ không có chuyện gì.

– Nàng dường như có thể xác định đâu là thăm khiêu chiến và đâu là luân không…

Ánh mắt Lâm Hi nháy một cái, ý niệm này hiện ra trong đầu.

Long Đan Ny là không thể nào có loại thực lực này, duy nhất không thể xác định chính là “Hộ Pháp trưởng lão” giúp nàng ăn gian, hoặc là “Long Băng Nhan” động tay chân. Nhưng bất kể như thế nào dựa theo rút thăm thì Long Đan Ny sẽ ra tràng cuối cùng.

– Mặc kệ ngươi đùa nghịch hoa chiêu gì, cuối cùng, cũng công dã tràng. Long Đan Ny, hai tỷ muội các ngươi là như nhau. Đối phó Long Băng Nhan, trước tiên sẽ bắt đầu từ Long Đan Ny!

Lâm Hi dò xét Long Đan Ny ở xa xa, sau đó thu hồi ánh mắt, trong đôi mắt hiện ra hào quang dần thu lại.

Trên sân đấu là Lý Phần Đính cùng Yến Kỷ Đạo đang chiến đấu.

“Tiểu Thiết Quan” Yến Kỷ Đạo luận thực lực còn trên cả Tần Quan, nhưng đối mặt Lý Phần Đính kết quả không khác gì Tần Quan.

Lúc đánh bay Yến Kỷ Đạo ra ngoài thì cả Thần Tiêu Sơn đều hoàn toàn yên tĩnh.

Lý Phần Đính lạnh lùng và thủ đoạn lãnh khốc chấn nhiếp ở cả tràng thi đấu.

Yến Kỷ Đạo cũng không có thê thảm như Tần Quan, nhưng mà trọng thương là không tránh được. Cho dù là đệ tử truyền thừa đạo nho chính thống cũng có đẳng cấp khác nhau. Giống như “Đệ tử chân truyền” cũng có phân cao thấp.

Sau khi chấm dứt chiến đấu Lý Phần Đính nhìn qua Lâm Hi, dừng lại một lát sau đó đi về khu tây bắc.

– Hắn ta đang thị uy với ta!

Lâm Hi lòng dạ biết rõ. Lý Phần Đính chỉ dùng một chiêu đánh bại Yến Kỷ Đạo chính là đáp lễ hắn một chiêu đánh bại Sở Vân Vũ. Hắn đang thị uy với mình.

– Đến đây đi! Xem chúng ta ai mới là đệ nhất!

Chiến ý trong mắt Lâm Hi thiêu đốt hừng hực.

Chiến thắng “Kẻ yếu” và chiến thắng “Cường giả” sướng hơn nhiều, chiến đấu với cường giả như “Lý Phần Đính” rất tốt. Trước đây Lâm Hi không nghĩ tới trong ngoại môn có người cho hắn cảm giác áp lực.

– Tốt rồi! Chiến đấu kết tiếp là do ba người các ngươi. Lâm Hi, Lý Phần Đính, hai người các ngươi chân khí tiêu hao lớn, nuốt hai viên đan dược này vào sẽ khôi phục chân khí.

Tỷ Thí trưởng lão lơ lửng trên bầu trời, tay áo giương lên, hai viên đan dược màu sắc mượt mà bay vào trong ngực Lý Phần Đính cùng Lâm Hi.

Có hai viên đan dược này chắc chắn sẽ khôi phục chân khí.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.