Thể Tôn

Chương 282


Nghe đồn thời thượng cổ, cả năm giới Ngũ hành đều có các vị hoàng đế với thực lực sâu không thể lường được. Bọn họ tự phong mình là đế, nắm trong tay mỗi giới. Mà hoàng giả của Mộc thần giới tự xưng mình là Mộc Đế. Tiên đạo giới là Tiên Đế, Cửu u giới là Cửu Minh, Luyện giới là Hỏa Đé, Thủy Linh giới là Thủy Đế. Tất cả tổng cộng là ngũ đế.

Trong thời kỳ hỗn loạn đầy chiến tranh, ngũ đế là người có quyền lực cao nhất trong năm giới, chẳng những tu vi cực sâu mà hơn nữa còn có quyền thế ngập trời.

Nhưng không biết tại sao, cuối cùng thượng cổ Ngũ Đế lại biến mất trong dòng sông lịch sử. Mà thế lực của Ngũ đế cũng tan rã. Nhưng uy danh của thượng cổ Ngũ đế vẫn truyền cho tới nay. Trong các thế hệ cường giả của năm giới từ trước tới nay vẫn lưu truyền câu chuyện về ngũ đế. Sự biến mất của ngũ đế nghe đồn là do bởi vì ngũ đế muốn liên hợp lại để đối địch với Vô Thượng giới nên cuối cùng mới rơi vào kết cục hồn bay phách lạc. Nhưng cụ thể thế nào thì không ai biết được.

Mà Thủy Thanh Tuyền đúng là đã từng nghe nói về lịch sử của Ngũ Đế nên bây giờ mới kinh ngạc như vậy. Nhìn người thần bí đang cười ha hả trong không trung, Thủy Thanh Tuyền nhanh chóng suy nghĩ. Theo người này nói thì thanh kiếm to màu đen đó không ngờ lại là tiên khí Mộc Đế? Chẳng trách được. Tiên khí cấp chín trong truyền thuyết cũng chỉ có người tài mới có tư cách có được. Nghĩ đến đây, Thủy Thanh Tuyền lại cảm thấy hối hận. Nếu như lúc trước lão tự tay rút thanh kiếm đó thì làm sao mà người thần bí kia lại có được. Ngay lập tức, Thủy Thanh Tuyền quyết tâm phải giết chết người thần bí đó, một lần nữa đoạt lại thanh kiếm.

Sau khi người thần bí hợp nhất với Đế Ma, vốn từ cương hoàng không ngờ lại tản ra khí thế khiến cho Thủy Thanh Tuyền cảm thấy bị uy hiếp. Điều đó khiến cho người ta càng thêm thán phục sự hùng mạnh của tiên khí cấp chín.

Người thần bí vươn tay phải khiến cho sát khí đang bao phủ toàn thân y nhanh chóng tràn về phía bàn tay. Một lát sau, làn sương sát khí ngưng tụ thành một thanh kiếm màu đen có hình dạng giống hệt như Đế Ma. Mà lúc này, toàn thân người thần bí tản ra ánh sáng màu đen, tạo thành một lớp phòng ngự. Sự tự tin của người thần bí bùng phát. Lần này tiến vào trong chí bảo, mục tiêu của y chính là Đế Ma bị trấn áp trong bảo tháp vậy mà không ngờ lại không bị khó khăn có thể dễ dàng hợp thể với Đế Ma. Vào lúc này, y cũng đủ mượn lực lượng ẩn chứa trong Đế Ma. Lực lượng hùng mạnh đó khiến cho người thần bí có dã tâm và sát khí cũng mạnh theo.

“Khặc…khặc…” Người thần bí cất tiếng cười dữ tợn rồi cầm thanh kiếm to màu đen đạp không bước về phía Thủy Thanh Tuyền.

Sắc mặt của mấy người U Trường Không trắng bệch liên tục thối lui. Khí thế hùng mạnh ép tới khiến cho máu huyết trong người họ sôi lên. Nếu như không phải có thực lực thâm hậu thì sớm đã thổ máu. Ánh mắt của mấy người vừa kinh hãi vừa nuối tiếc, thậm chi có cả sự tham lam. Chỉ sợ ba người bọn họ lúc này đều đang hối hận không rút lấy thanh kiếm.

– Khặc…khăc.. Một kiếm lúc trước, bây giờ ta sẽ trả lại tất cả.

Người thần bí đột nhiên biến mất rồi hiện ra trước mặt Thủy Thanh Tuyền. Trong đôi mắt y tràn ngập một sự oán hận. Đế Ma trong tay do làn sương sát khí ngưng tụ thành đột nhiên thay đổi phát ra ánh sáng màu nâu khiến cho linh khí thuộc tính Mộc trong không gian trở nên cuồng bạo. Rồi một kiếm mạnh mẽ giáng xuống.

Thủy Thanh Tuyền giật mình, lông mày dựng đứng. Thanh kiếm mảnh trong tay phát ra khí thế mạnh mẽ nghênh đón sự công kích của người thần bí. Hai đòn công kích mạnh mẽ va chạm lẫn nhau khiến cho mặt đất nổ tung. Ba người U Trường Không bị đẩy lùi mấy trăm thước. Mặt đất sụp xuống cùng với một làn sóng chấn động tản ra toàn bộ không gian hệ Mộc.

Nó khiến cho rất nhiều cường giả trong không gian cảm thấy hơi thở khủng bố vì vậy mà không dám tiến về phía Bắc.

Lôi Cương mở to mắt nhìn trận đại chiến của Thủy Thanh Tuyền và người thần bí. Làn sóng tản ra cũng may có cốt giáp ngăn cản nhưng vẫn khiến cho Lôi Cương bị thương nhẹ. Cảm nhận được đòn công kích mạnh mẽ của hai người, Lôi Cương cảm thấy hết sức nặng nề. Cường giả trong thế giới có nhiều lắm mà bản thân hắn muốn sống sót cũng cần phải có thực lực tuyệt đối.

Tu vi của người thần bí mặc dù không cao nhưng với lực lượng của Đế Ma cũng đủ sánh với cường giả Cương Tiên như Thủy Thanh Tuyền. Mà Đế ma là tiên khí bên người của Mộc Đế nên trong đó ẩn chứa sự lĩnh ngộ Mộc hệ của Mộc Đế. Vì vậy mà lúc này, mỗi lần công kích của người thần bí lại tản ra ý nghĩa huyền ảo của Mộc hệ. Mặc dù không sánh được với một phần ngàn của Mộc Đế nhưng đối với Thủy Thanh Tuyền cũng rất khó giải quyết. Trong thời gian dài, Thủy Thanh Tuyền cơ bản là không thể ngăn cản nối, cương khí trong cơ thể tiêu hao cực nhanh.

Từ từ Thủy THanh Tuyền bị người thần bị công kích cho lùi lại, rơi vào thế hạ phong. Mà lúc này, Thủy Thanh Tuyền cũng không còn trông cậy vào mấy người U Trường Không có thể giúp được cái gì. Cương Tiên và Cương Đế có sự khác biệt như thế nào Thủy Thanh Tuyền biết rất rõ. Lúc này bọn họ xông vào thì chắc chắn phải chịu chết. Đột nhiên, ánh mắt của Thủy Thanh Tuyền thay đổi phát ra một kích cực mạnh đẩy lùi người thần bí. Trong nháy mắt đó, Thủy Thanh Tuyền đột nhiên xuất hiện bên người Mộc Sầm.

– Mộc Sầm! Nếu lão ẩu chết thì mấy người các ngươi cũng không thoát. Vậy không bằng mượn ngươi. – Thanh âm của Thủy Thanh Tuyền vang lên bên tai của Mộc Sầm. Không để cho Mộc Sầm kịp phản ứng, thanh tiên kiếm màu nâu của Thủy Thanh Tuyền xuyên qua Đan Điền của Mộc Sầm. Linh khí thuộc tính Mộc cuộn cuộn từ trong Cương anh của Mộc Sầm bị phá nát nhanh chóng được Thủy Thanh Tuyền hấp thu.

Mộc Sầm chỉ biết trợn mắt dường như không tin được Thủy Thanh Tuyền lại ra tay đối với mình. Sau khi linh khí trong cơ thể lão hồi phục đầy đủ, thanh kiếm tiên cũng rút về. Thi thể Mộc Sầm rơi xuống đất. U Trường Không, Trường Cốt biến sắc, hoảng sợ nhìn Thủy Thanh Tuyền, trong mắt không giấu được sự sợ hãi. Bọn họ cố gắng giãy dụa, muốn chạy trốn nhưng có một thứ sức mạnh vô hình làm cho họ không thể nhúc nhích, chỉ có thể đứng nhũn ra ở đó.

Lôi Cương thấy một kiếm của Thủy Thanh Tuyền xuyên thấu đan điền của Mộc Sầm mà giật mình. Tới lúc này, hắn mới thấy được lòng lang dạ sói của Thủy thanh Tuyền. Không ngờ để chiến thắng người thần bị mà lão giết minh hữu của mình để hồi phục cương khí. Lôi Cương định lui lại nhưng chợt phát hiện bản thân không thể nhúc nhích. Trong lòng hắn kinh hãi, nhanh chóng suy nghĩ làm sao chạy khỏi đây. Lôi Cương định tiến vào trong Hạo Huyền Lôi phủ nhưng thần thức của hắn bị một nguồn sức mạnh thần bí áp chế khiến cho cơ bản không thể mở ra được Hạo Huyền lôi phủ.

Sau khi hấp thu linh khí từ cương anh của Mộc Sầm, cương khí bị tiêu hao từ trước của Thủy Thanh Tuyền nhanh chóng hồi phục. Lão chợt hóa thành một cái bóng rồi biến mất.

– Thủy Tâm nguyên cương! Thức thú năm mươi bảy.

Trong không trung đột nhiên vang lên âm thanh của Thủy Thanh Tuyền. Âm thanh cứng rắn của lão phát ra lập tức trong không trung vang lên những tiếng sấm. Một làn khí thế hùng mạnh bao phủ toàn bộ phía Bắc của không gian Mộc.

U trường Không, Trường Cốt biến sắc, trán toát mồ hôi. Một đòn mạnh nhất của cường giả Cương Tiên, chỉ cần sóng chấn động của nó cũng đủ để cho hai người hồn bay phách lạc. Hai người cố gắng giẫy dụa nhưng chỉ biết tuyệt vọng nhìn về phía trước.

Từ phía chân trời, một thanh kiếm khổng lồ tản ra ánh sáng màu nâu xuất hiện. Đột nhiên, thanh tiên kiếm đó phát ra một tiếng rít, rồi hóa thành một con giao long màu nâu lao về phía người thần bí.

Hai mắt của người thần bí hết sức nghiêm túc, run rẩy nhanh chóng lui lại như cảm nhận được sự uy hiếp sinh tử, muốn tránh khỏi con giao long. Đột nhiên, người thần bí giật mình, cảm giác thân thể như bị xé rách. Một thanh kiếm màu đen từ trong cơ thể người thần bí bay ra. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

“Graoooo…” Đế Ma đột nhiên cất lên một tiếng long ngâm rồi hóa thành một con thần long màu đen vọt về phía giao long màu nâu.

“Oành…” Giữa không trung vang lên một tiếng nổ long trời lở đất, âm thanh tản ra toàn bộ không gian hệ Mộc. Làn sóng chấn động từ phía Bắc lan ra bốn phương tám hướng, đánh thức cả vạn cường giả vào đây tầm bảo. Tất cả đều nhìn về phía Bắc nhưng không một ai dám đi về phía đó.

Khổ nhất là U Trường Không, Trường Cốt, Lôi Cương. U Trường Không, Trường Cốt phun máu tươi. Nếu như không có lớp cương khí bảo vệ thì chỉ sợ cải hai đã hồn phi phách lạc. Còn Lôi Cương thì vô cùng thê thảm. Cốt giáp cùng với lớp cương khí, lớp nội kình bị đánh nát. Cốt giáp thu vào trong cơ thể. Toàn thân hắn chảy đầy máu tươi. Lục phủ ngũ tạng gần như lệch khỏi vị trí. Lúc này, Lôi Cương như biến thành một người máu, yếu ớt nằm trên mặt đất.

Thủy Thanh Tuyền bay ngược về phía sau, phun ra một ngụm máu. Ánh mắt lão nổi giận khi thấy tiên khí của mình bị phá nát. Mặc dù rất đau lòng nhưng lão cũng biết rằng đây là thời điểm quyết định sự sống chết của mình. Nhìn Đế Ma lại hóa thành thanh kiếm đen trong tay người thần bí, ánh mắt của Thủy Thanh Tuyền chỉ có một sự hoảng sợ. Tiên khí cấp chín đúng là khủng bố, không ngờ có thể cản được một đòn mạnh nhất của lão. Ánh mắt của lão thay đổi lập tức biến mất. Lúc xuất hiện, trong tay Thủy Thanh Tuyền lại xuất hiện một thanh trường kiếm tản ra hai loại ánh sáng.

Hai tia sáng đó xuyên qua Trường Cốt khiến cho thân thể y run rẩy rồi linh khí tinh thuần từ trong đan điên của y tuôn ra ngoài.

Lúc này, không ngờ, Thủy Thanh Tuyền lại dùng một kiếm đập nát Cương anh của Trường Cốt.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.
Thần Mộ

Chương 282


“Thần Nam, không ngờ ngươi cũng để ý tới Quang Minh thần”, Mộng Khả Nhi bình tĩnh nói, vẻ mặt không hề lộ ra nét vui mừng hay giận dữ, bây giờ ân oán giữa nàng ta và Thần Nam rất sâu sắc, nhưng người khác lại không hề nhìn thấy bất cứ thái độ nào của nàng ta.

Mộng Khả Nhi quay đầu sang một bên: “Hạng Thiên, ngươi cũng ra đi”

Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương từ trong một góc khuất của thần điện nhanh chóng bước ra, mái tóc dài màu đỏ huyết hơi tung bay, khiến cho hắn nhìn vô cùng tà dị. “Hì hì.. không ngờ ba người chúng ta lại gặp lại trong tình huống như thế này”, Hạng Thiên cười nhạt nói.

Giữa ba người đều có thù oán, nếu như đơn độc gặp mặt thì chắc chắn xảy ra một trận ác chiến, ba người cùng nhìn nhau, không khí lập tức trở nên trầm xuống.

Tuy nhiên, không khí này nhanh chóng bị một giọng nói non nớt phá vỡ, tiểu long lười biếng leo lên trên vai Thần Nam: “Những ngày này không có kẹo hồ lô ăn, thật là vô vị”.

Mộng Khả Nhi và Hạng Thiên đều ngạc nhiên nhìn nó, càng nhìn càng thấy kinh ngạc, cho dù tiểu long dùng đôi cánh rồng để che mình, nhưng Mộng Khả Nhi và Hạng Thiên đều là người phương Đông, vừa nhìn thấy đôi sừng rồng đặc biệt của tiểu long, đã biết được nó là một con tiểu thần long ở Đông phương.

Họ kinh ngạc vô cùng, sau khi tới Tây đại lục bọn họ đã nghe rất nhiều những kì tích liên quan tới Thần Nam, biết được chàng ta ở Phí Sa thành đã ném bay cự long, nhất chiến thành danh, cũng nghe nói chàng có một con rồng biết nói, bọn họ vốn cho rằng đó là con rồng lưu manh, nhưng không thể ngờ rằng lại là một con tiểu thần long kì lạ chưa từng được nhìn thấy.

Hai người sững sờ, không những Hạng Thiên biến sắc, đển Mộng Khả Nhi vốn rất bình tĩnh cũng biến sắc mặt. Bọn họ thật sự không thể hiểu nổi, Thần Nam tại sao lại có được thần long, đây chính là thần thú chỉ xuất hiện trong truyền thuyết, hàng nghìn năm mới gặp một lần, hơn nữa cái gã ở trước mặt lại có những hai con, chuyện này thật không đúng với lẽ trời.

Tuy nhiên, bọn họ cũng không phải là những người bình thường, cho dù trong lòng đang dậy lên những con sóng lớn, nhưng không hề kêu lên kinh hãi, một lúc sau hai người mới bình tĩnh lại.

“Thần Nam, Hạng Thiên, chúng ta tạm gác lại những ân oán trước kia, liên thủ lại làm một cuộc giao dịch, thế nào?” Mộng Khả Nhi bình tĩnh hỏi.

“Làm thế nào?” Hạng Thiên hai mắt lóe lên ánh sáng kì dị. Thần Nam cũng nhìn Mộng Khả Nhi, đợi nàng ta nói tiếp.

Mộng Khả Nhi nói: “Chúng ta liên thủ đi đoạt thánh vật của Quang Minh giáo hội, nghe nói không chỉ có thần cốt mà còn có thần xá lợi của Quang Minh thần”.

Tiểu long kêu lên: “Tên đại thần côn đó không phải là hòa thượng, làm sao có xá lợi được.”

“Thần xá lợi chỉ là một cách nói tượng trưng thôi, đó là thần đan sau khi thần Quang Minh chết đi, do nguyên khí đã kết thành” Mộng Khả Nhi trả lời.

“Ta đồng ý, trước tiên hãy liên thủ cướp được rồi nói”, Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương trong mắt hồng quang lóe lên, hắn ta đã bắt đầu nghĩ tới việc sử dụng sức mạnh bí mật của Hỗn Thiên đạo tại Tây đại lục như thế nào, nếu như ba người thật sự thành công, cuối cùng khi chia bảo vật nhất định sẽ gây tranh đoạt, hai người ở trước mắt không phải dễ đối phó.

Thần Nam nghĩ ngợi một lúc, nói: “Ừm, nghe cũng không tồi, ta cũng muốn được nhìn thấy cái gọi là thần xá lợi”.

Tiểu long rất phấn khích, cất giọng sặc hơi sữa nói: “Ta cũng muốn nhìn thứ mà đại thần côn còn lưu lại”

Lúc này quân đội tiến lại càng ngày càng gần, đã có thể cảm nhận được mặt đất rung chuyển, người của Hắc Ám giáo hội đã sắp rút lui.

Mộng Khả Nhi, Hạng Thiên, Thần Nam ba người nhanh chóng chạy vào trong thần điện, lao về phía sóng dao động sức mạnh đang cuồn cuộn.

Ba người mỗi người tung một chưởng về phía bức tường thành dày, một tiếng nổ 'bùm', bức tường lập tức vỡ vụn, hóa thành cát bụi, một gian mật thất xuất hiện trước mặt ba người.

Nhưng cũng trong lúc đó, một luồng sức mạnh khủng khiếp lao về phía ba người, đánh bay ba người ra, hai ông lão nhanh chóng lao tới.

“Ngũ giai cường giả” Hỗn thiên Tiểu Ma Vương kêu lên kinh hãi.

Ba người không thể ngờ rằng trong mật thất lại vẫn còn hai vị ngũ giai cường giả, có thể thấy Quang Minh giáo hội vô cùng thận trọng.

Một lão già cười nhạt nói: “Không ngờ tin tức đã bị tiết lộ ra ngoài, đến đám tiểu bối của Đông phương cũng đã tới góp vui, ta vẫn còn tưởng chỉ có đám người của Hắc Âm giáo hội thôi chứ”

Lão già bên cạnh cũng lên tiếng: “Những kẻ thanh niên tới từ Đông phương kia, các người tại sao lại tới tranh giành vậy, Quang Minh thần sống lại thì có liên quan gì tới các ngươi, các ngươi tại sao lại muốn ngăn cản? Nói thật cho các người biết, nơi này chỉ có một cánh tay của Quang Minh thần mà thôi, không còn gì nữa”.

Mộng Khả Nhi cười nhạt: “Không thể nào”.

“Ta không hề lừa các ngươi, từ xưa tới nay, Quang Minh giáo hội vẫn đang tìm hài cốt của Quang Minh thần, các phần hài cốt được tìm thấy đều đã bị phong ấn trong các đại điện nhưng căn bản không từng phong ấn cái gọi là thần xá lợi gì cả”

Thần Nam không có thông tin nhanh nhạy giống như Mộng Khả Nhi và Hạng Thiên, lần này chàng không hề hiểu một chút nào, hỏi: “Tại sao phải chia ra và phong ấn tại các đại thần điện?”

“Tất cả hài cốt của thần nếu như tập trung lại với nhau, có thể phát ra khí tức thần thánh mạnh mẽ vô cùng, để tránh những thế lực hùng mạnh tà ác có thể phát hiện ra và phá hoại, giáo hội chỉ có thể làm như vậy. Đây là bí mật lớn nhất của giáo hội, bây giờ xương đầu của Quang Minh thần cũng đã được tìm thấy, việc làm sống lại Quang Minh thần của giáo hội đã có hi vọng, nên mới bắt đầu bí mất mở các phong ấn, chuẩn bị sắp xếp lại cơ thể Quang Minh thần, để làm thần sống lại” Ông già thở dài: “Chỉ có lịch đại giáo hoàng mới biết những bí mật này, không ngờ lúc phái người đi thi hành mệnh lệnh, tin tức đã bị tiết lộ ra ngoài”.

Thần Nam cuối cùng đã biết được đại khái, thì ra nơi này cũng chỉ phong ấn một bộ phận xương cốt của Quang Minh thần mà thôi.

Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương nói: “Ta không tin nơi này không có thần xá lợi, ta đã cảm nhận được một luồng dao động sức mạnh vô cùng mạnh mẽ”.

Một lão già nói: “Tin hay không tùy các ngươi, vừa nãy ta đã nói những bí mật này cho các ngươi, là đã quyết định giữ các ngươi lại, với sức mạnh của những cao thủ tuyệt thế của Tân Lan đế quốc, nếu mà vẫn không thể bảo vệ tốt được hài cốt của thần trong tòa thần điện này, thì đúng là một trò cười”. Lần này, Quang Minh giáo hội đã bỏ ra một lực lượng lớn, phân bố ở các quốc gia, thần điện có phong ấn thần cốt đều có tuyệt thế cao thủ bảo vệ.

Rõ ràng hai ông già trước mặt không muốn để đám Thần Nam đi. Ba người đều nhìn nhau rồi ra tay.

Lần này đánh nhau, Thần Nam không hề khách sáo, đầu tiên là Diệt Thiên Thủ, cự chưởng màu đen giống như ma chưởng tới từ cửu u địa phủ, dấy lên từng hồi cương phong, khiến cả tòa thần điện đều rung chuyển.

Mộng Khả Nhi cũng không giữ kẽ, chín phiến ngọc liên đều được nàng ta chém ra, đồng thời đạo pháp Tâm lôi cũng được phóng ra, một tia chớp khổng lồ chém xuống phía trước.

Hỗn Thiên Tiểu Ma Vương cũng không phải là kẻ nhân từ mềm tay, Hỗn Thiên Hư Không đạo lập tức được thi triển, một hố đen đáng sợ xuất hiện trên bầu trời, ẩn chứa một luồng sức mạnh vô cùng khủng khiếp, lao về phía hai ông già.

Ba người đều là những nhân vật tuyệt đỉnh trong thế hệ thanh niên cường giả của Đông đại lục, mỗi người đều có những kì công bên mình, đều không phải là những kẻ dễ đối phó, chiến đấu với khí thế cân bằng với hai ngũ giai cao thủ.

Cần phải biết rằng cách biệt giữa những cấp bậc không giống nhau là rất lớn, nhưng ba người thân là tứ giai cao thủ có thể chiến đấu cân bằng với hai ngũ giai cao thủ, điều này khiến cho hai ông già vô cùng kinh ngạc.

Hai ông già sợ tổn hại tới thần điện với nghìn năm lịch sử này nên dần dần dời chiến trường ra bên ngoài.

Rõ ràng, những người ở bên ngoài đại điện đã phát hiện ra tình hình ở bên trong, vốn muốn lập tức đuổi Hắc Ám giáo đồ, lại một lần nữa phát động một đợt tấn công mãnh liệt.

Trên quảng trường, năng lượng đấu khí và ma pháp đan chéo chằng chịt, từ xa nhìn lại sáng lóa chói mắt.

Rất nhiền tòa điện bị đánh đổ, hóa thành đống gạch vụn, một cảnh tượng thảm khốc, đây có lẽ là lần bị tấn công chịu tổn hại lớn nhất của Quang Minh thần điện những năm gần đây

Trận chiến của ba người bọn Thần Nam và hai tuyệt thế cao thủ, đã từ trong thần điện chuyển tới trên quảng trường, khiến cho trận đại chiến vốn dĩ đã căng thẳng càng trở nên kịch liệt. Lúc này, tiếng vó ngựa đã có thể nghe được rõ ràng, tiếng hò hét của quân đội đã vang dậy, dường như cách thần điện không đầy trăm mét.

Nhận thấy tình hình có vẻ nguy hiểm, ba người bọn Thần Nam, Mộng Khả Nhi, Hạng Thiên và cả đám người của Hắc Ám giáo hội chuẩn bị bỏ chạy.

Tuy nhiên, đúng trong lúc này, một giọng nói non choẹt từ trong thần điện vọng ra: “Ối, ối, ối….ôi mệt, ôi mệt, ôi mệt….” tiểu long béo ú long trảo nhấc một chiếc hòm lớn, lảo đảo bay ra.

Chiếc hòm có vẻ cổ xưa, dài chừng một mét, rộng và cao nửa mét, to hơn tiểu long rất nhiều, tiểu long giống như một quả bóng hoàng kim, nhấc một chiếc hòm to như vậy đúng là không hợp cho lắm, vẫy vẫy đôi cánh lảo đảo trên không trung, giống như lúc nào cũng có thể rơi xuống, bộ dạng vô cùng buồn cười.

“”Ối, ối, ối….ôi mệt, ôi mệt, ôi mệt….” Nó kêu lên ầm ỹ.

Những người của Quang Minh giáo hội lập tức sững sờ, tất cả mọi người đều trố mắt, sau đó một nhân vật thần chức lớn tiếng nói: “Ôi, Quang Minh thần tại thượng, không, Quang Minh thần ở cái hòm đó, không, cánh tay của Quang Minh thần ở trong cái hòm đó, thánh vật sắp bị con…rồng…đó cướp mất rồi!” Rõ ràng sự xuất hiện của Thần Linh Long, khiến cho đám người của giáo hội sửng sốt, hơn nữa con thần long trong truyền thuyết này lại đi ăn trộm.

“Mau ngăn nó lại” Tất cả ma pháp sư của Quang Minh giáo hội đều bắt đầu vây lấy tiểu long.

Tiểu long vô tội chớp đôi mắt to, kêu lên:

“Ta bây giờ tồn tại cùng với đại thần côn, không, tồn tại cùng với Quang Minh thần! Thần nói, kẻ hiền thường tồn tại cùng với thần, các ngươi muốn làm gì?”

Nhìn tiểu long kêu gào, bộ dạng buồn cười đang chao đảo trên không trung, tất cả đám người của Quang Minh giáo hội đều lo lắng phát điên, cánh tay của thần Quang Minh bị một con vật bé tí mơ hồ cướp lấy, nó lại còn trách vấn ngược lại người bị mất đồ.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.
Kết Hôn Chớp Nhoáng - Tổng Tài Ly Hôn Đi

Chương 282


Hai người nói chuyện thêm một lúc rồi Nhạc Yên Nhi mới rời khỏi công ty.

Vẫn còn sớm, cô định qua công ty thăm Dạ Đình Sâm, hôm nay cô không lái xe nên đứng vẫy taxi.

Nghe nói cô muốn tới cao ốc Empire State của LN, tài xế nhìn cô bằng ánh mắt hâm mộ:

– Cô giỏi thật đấy, có thể làm việc ở LN, quá giỏi!

Nhạc Yên Nhi cười:

  • Không phải ạ, là chồng tôi.
  • Ôi, chồng cô đúng là người thành công trong sự nghiệp đấy, một năm làm ở LN cũng phải được tới vài trăm vạn ấy nhỉ, nghe nói lương bảo vệ chỗ họ cũng được ba mươi vạn mỗi năm rồi. Em trai của hàng xóm nhà em họ tôi năm nay cũng tới đó phỏng vấn làm bảo vệ, thế mà còn không được đấy!

Mấy trăm vạn?

Nhạc Yên Nhi thầm tính toán thu nhập của Dạ Đình Sâm, cô cảm thấy phía sau ít cũng phải thêm hai số không.

Họ đi hết con đường trong sự tán dương không ngừng của tài xế.

Lúc Nhạc Yên Nhi chuẩn bị tiền lẻ, cô vô tình lấy ra một tấm danh thiếp hơi nhàu.

Là của Giang Sở Thù.

Nhạc Yên Nhi giật mình, sau đó, cô nhớ tới cái lần anh ta làm rơi di động của cô rồi bảo sẽ bồi thường rồi cứ nhất quyết đưa một tấm danh thiếp cho mình, cô tiện tay nhét vào túi xách xong cũng quên luôn.

Sắp tới sẽ đóng phim cùng Giang Sở Thù, có nên liên lạc không nhỉ?

Nhớ tới những fan hâm mộ hung hãn trên weibo, cô lập tức bỏ qua ý nghĩ này, đồng thời cũng quyết định giữ khoảng cách với anh ta trong suốt thời gian quay phim, tuyệt đối không thể có scandal, tránh việc bị fan mắng chửi.

Chẳng mấy chốc đã tới LN, Nhạc Yên Nhi cảm ơn tài xế rồi vào tìm Trần Lạc.

Trần Lạc đang ở trong phòng giải lao, không biết đang nói cười gì với đồng nghiệp mà rất vui vẻ. Vừa thấy Nhạc Yên Nhi, cậu giật mình, vội vàng nói:

– Phu nhân, chủ tịch đang họp, để tôi báo với ngài ấy là cô tới nhé.

Đồng nghiệp nghe thấy đây là phu nhân chủ tịch thì vội vàng chào hỏi rồi ra ngoài để hai người có không gian nói chuyện.

Nhạc Yên Nhi ngăn Trần Lạc lại:

– Không cần quấy rầy anh ấy đâu, tôi cũng không có việc gì, chờ một lúc là được.

Thấy cô nói vậy, Trần Lạc cũng lên tiếng:

– Vậy mời phu nhân tới phòng nghỉ chờ một lát.

Nhạc Yên Nhi gật đầu, cô đi cùng Trần Lạc tới phòng nghỉ VIP. Thoáng thấy hai tấm vé trong tay cậu ta, cô cười trêu ghẹo:

– Tan ca là đi xem phim à?

Chẳng ngờ Trần Lạc vội xua tay:

– Không phải vé xem phim đâu, là… là…

Nhạc Yên Nhi càng tò mò:

– Là gì thế?

Trần Lạc ngượng ngùng gãi đầu:

– Là vé học thử ‘Khóa học cho phụ nữ lần đầu mang thai’ ạ.

Nhạc Yên Nhi ngạc nhiên đến độ trợn trừng mắt:

  • Vợ anh có bầu à? Không phải, anh vẫn chưa kết hôn mà?
  • Tôi chưa kết hôn đâu!

Liên quan tới danh dự, Trần Lạc phải giải thích ngay:

– Là một cô gái được người nhà giới thiệu, tôi định đưa cô ấy đi xem.

Nhạc Yên Nhi dở khóc dở cười:

– Anh dẫn con gái nhà người ta đi học cách sinh con vào ngày ra mắt á?

Trần Lạc thấy phản ứng của Nhạc Yên Nhi thì đần ra:

  • Sao thế? Bây giờ đang mốt chàng trai ấm áp còn gì, đưa cô ấy đi học cái này có thể chứng tỏ tôi rất biết quan tâm, thậm chí cân nhắc tới cả chuyện sinh con về sau của cô ấy nữa.
  • Ai nói với anh mấy thứ này vậy?
  • Âu thiếu.

Âu Duyên Tây à…

Nhạc Yên Nhi nghĩ tới món quà ra mắt là một hộp bao cao su cỡ lớn lần trước, hiểu ngay vấn đề.

Cô nhìn Trần Lạc, nói một cách nghiêm túc:

– Cái khác thì tôi không dám nói, nhưng nếu anh thật sự đưa con gái đi học thứ này, tôi đảm bảo hai người không có buổi hẹn hò thứ hai đâu.

Trần Lạc tím mặt, trợn tròn mắt:

– Thật ư? Âu thiếu bảo bây giờ mấy thứ xem phim rồi bữa tối dưới ánh nến cũ rích rồi, con gái không thích nữa, vậy nên cậu ấy đề nghị tôi mua vé cho buổi học này.

Âu Duyên Tây đúng là phá hoại người khác không biết mệt.

Nhạc Yên Nhi vỗ vỗ vai cậu ta:

– Nếu anh tin tôi thì mau chóng đặt chỗ cho một bữa tối dưới ánh nến đi, sau đó mua vé xem phim, tốt nhất là phối hợp thêm bó hoa hồng theo lối cũ rích nữa, vậy là lần ra mắt này của anh thành công một nửa rồi đấy.

Trần Lạc gật đầu lia lịa:

– Được, tôi đặt ngay.

Nhạc Yên Nhi vui mừng, tốt xấu gì cũng cứu được một nam thanh niên độc thân đáng thương từ trên tay Âu Duyên Tây.

Chẳng ngờ Trần Lạc lập tức nhét hai tấm vé vào tay cô.

  • Cái này tôi không dùng được, chi bằng phu nhân với chủ tịch cùng đi đi.
  • Tôi không cần…

Nhạc Yên Nhi định từ chối, lúc này hai người vừa vào tới phòng nghỉ, Trần Lạc cười:

– Cô cứ vui vẻ nhận đi, tôi đi pha cho cô cốc nước chanh nhé.

Nói xong, cậu ta mở cửa ra ngoài.

Vậy là Nhạc Yên Nhi bị ép nhận hai tấm vé học thử của ‘Khóa học cho phụ nữ lần đầu mang thai’.

Cô bất đắc dĩ đặt hai tấm vé lên mặt bàn, chỉ một lát sau, cửa phòng nghỉ được mở ra.

Cô còn tưởng Trần Lạc quay lại, định khuyên cậu cầm lại hai tấm vé, chẳng ngờ ngẩng đầu lên lại thấy Dạ Đình Sâm.

Hắn vừa nghe Trần Lạc nói Nhạc Yên Nhi tới thì không dám tin, chẳng ngờ cô đang ở trong phòng nghỉ thật.

– Sao em lại tới công ty? Chẳng nói trước với tôi một tiếng, chờ lâu chưa?

Nhạc Yên Nhi lắc đầu:

– Chưa lâu, em vừa đến thôi.

Dạ Đình Sâm định nói gì đó nhưng liếc thấy hai tấm vé trên bàn, hắn nghi hoặc cầm lên.

Sắc mặt Nhạc Yên Nhi thay đổi, cô muốn cản cũng muộn rồi.

– ‘Khóa học cho phụ nữ lần đầu mang thai’.

Dạ Đình Sâm đọc nội dung trên vé rồi ngẩng lên nhìn cô:

– Em định đi xem cái này à?

Nhạc Yên Nhi cực kỳ lúng túng, mặt cô đỏ rần, vội xua tay:

  • Không phải không phải, anh nghe em giải thích, đây là Trần Lạc nhét cho em…
  • Thế thì đi thôi.

Dạ Đình Sâm hờ hững bảo.

Nhạc Yên Nhi sửng sốt.

Dạ Đình Sâm quay người sang, mặt hắn sát gần cô, nhìn vào mắt cô:

– Hôm qua em nói là muốn có con mà? Chẳng ngờ em nóng lòng đến vậy, thế thì đi thôi.

Nhạc Yên Nhi đỏ mặt đến độ sắp rỉ máu:

– Không phải em muốn đi thật mà….

Dạ Đình Sâm cho rằng cô đang ngượng nên vuốt tóc cô, dịu dàng nói:

– Tôi còn có chút việc phải làm, đợi tôi một lát, em chờ mười phút nữa là chúng ta đi được rồi.

Nhạc Yên Nhi khóc không ra nước mắt.

Dạ Đình Sâm mau chóng giải quyết công việc xong xuôi rồi lái xe đưa Nhạc Yên Nhi tới trung tâm trải nghiệm.

Cô đã chuẩn bị tinh thần tốt, dù gì họ cũng là vợ chồng, sớm muộn cũng có con, vậy học thôi, có gì mà không dám chứ.

Nhất là sau khi tới trung tâm, nhận ra những người tới đây đều là các cặp vợ chồng, cô cũng thoải mái hơn nhiều.

Chỉ có điểm không hài hòa duy nhất đó là khi xếp hàng đi vào, cô liên tục nghe thấy tiếng bàn tán.

– Chồng ơi, người đàn ông kia đẹp trai thật, là ngôi sao à? Quyến rũ quá đi.

Người được chỉ chính là ông xã đại nhân của Nhạc Yên Nhi.

Chồng của những người kia lập tức phản đối:

  • Đẹp trai cái gì! Có đẹp bằng anh không?
  • Có bằng không mà anh còn không tự biết à?

Nghe thấy cuộc đối thoại như vậy, Nhạc Yên Nhi cười trộm rồi bị Dạ Đình Sâm búng nhẹ lên trán:

– Nhìn đường nào.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.