Nhưng mà đột nhiên có người nói rằng thế giới này sắp sửa tan vỡ rồi, hết thảy vạn vật đều bị diệt tuyệt. Ngoại trừ phần lớn dân chúng hoảng sợ và tuyệt vọng, hẳn là còn có không ít người hoài nghi.
Thế giới thật sự tan vỡ?
Cho dù bọn họ tràn đầy hoài nghi và không muốn tin tưởng, nhưng mà đại địa sụp đổ, bầu trời trầm xuống, không gian nứt vỡ lại vô cùng chân thật.
Bất luận thế nào, mọi người vẫn có chỗ để lệ thuộc vào, một khi xuất hiện tai hoạ sẽ tự nhiên nghĩ tới người kia. Mà hình ảnh trong đầu dân chúng Tân Nguyệt Địa chính là vương giả Sở Mộ.
Bởi vì từ ngày Sở Mộ trở thành vương giả đã lần lượt hóa giải hết thảy nguy cơ, giúp cho tất cả mọi người sinh sống an bình, hạnh phúc.
Tâm thái Liễu Băng Lam chính là như thế, Trữ Mạn Nhi cũng vậy, Diệp Khuynh Tư lại càng tin tưởng.
Thời điểm Sở Thiên Mang nói cho các nàng biết tin tức động trời kia, các nàng lâm vào khủng hoảng một lát, sau đó phản ứng đầu tiên chính là:
“Sở Mộ ở đâu?”
Nếu như thế giới này hủy diệt rồi, tại sao Sở Mộ không trở về bên cạnh các nàng. Chẳng lẽ ở trong lòng hắn còn có người trọng yếu hơn sao?
Thời gian tĩnh lặng thật lâu, bên trong đại sảnh không có người nào lên tiếng.
Phía ngoài kia là thanh âm huyên náo và hung thú gầm rống, có lẽ Thiên Yêu Ma đã xâm nhập vào sâu trong tòa thành rồi. Cho đến lúc này, thế lực Tân Nguyệt cung điện cũng lực bất tòng tâm, chỉ có thể rút về phòng ngự một khu vực nho nhỏ.
“Hắn nhất định là đang làm gì đó trợ giúp chúng ta.”
Hồi lâu sau, Sở Thiên Mang phá vỡ không khí yên lặng đến nghẹt thở.
Dưới tình huống này, Sở Mộ còn đang chiến đấu, vậy thì hắn khẳng định chiến đấu vì các nàng, vì người thân và bằng hữu mà hắn coi trọng.
Sở Thiên Mang không biết thân ảnh đang chiến đấu với Sở Mộ là ai, nhưng hắn có thể khẳng định đó là yêu vật ảnh hưởng đến thế giới tồn vong.
Có thể đó là nguyên nhân tội lỗi phá hủy Thiên Giới Bi, có thể đó là vương giả Thiên Yêu Ma, cũng có thể là địch nhân nào đó không muốn Sở Mộ trở về.
Sở Mộ nhất định là có mục đích của mình.
Hắn chưa từng từ bỏ người thân, chưa từng trốn tránh nguy hiểm một lần nào.
Không phải là tất cả Hồn sủng của hắn đang ở chung quanh bảo vệ tòa thành, bảo vệ bọn họ sao?
Nhân thổ đang điên cuồng sụp đổ, nhưng hắn không xuất hiện ở trước mặt các nàng chỉ có một lý do duy nhất. Đó là hắn có phương pháp cứu vãn tình thế.
Nhất định là như vậy, trên đời này không có ai hiểu rõ Sở Mộ bằng các nàng.
Sở Mộ không thích nói chiều, hắn luôn dùng hành động để chứng minh hết thảy mọi việc, lần nào cũng vậy.
Nếu như Sở Mộ đang dốc toàn lực cứu vãn tình thế, vậy thì bọn họ sẽ ngồi một chỗ chờ đợi?
Bọn họ không nghĩ như vậy, cho dù thế giới có tan vỡ hay không, quân đoàn Thiên Yêu Ma đang hoành hành ở ngoài kia mới là uy hiếp cụ thể nhất.
Ai cũng biết Sở Mộ không có cái tâm rộng lượng che chở chúng sinh, hắn cứu vãn thế giới tan vỡ nhất định là vì những người đang ở trong đại sảnh này.
Việc bọn họ cần phải làm chính là quét sạch yêu vật, để cho thời điểm Sở Mộ mỏi mệt trở về không nhìn thấy mấy thứ ác tâm kia quấy nhiễu nhà của mình.
Bản ý Sở Thiên Mang về tới đây là muốn che chở các nàng mấy, lẳng lặng chờ đợi thời khắc cuối cùng.
Nhưng nhìn lên Sở Mộ đang chiến đấu ở bên ngoài Xích Hỏa Diệu Nhật, hắn biết rằng mình không chỉ bảo vệ người thân, mà còn phải xử lý toàn bộ Thiên Yêu Ma ăn thịt người.
Sở Thiên Mang còn chưa đạt tới cấp Bất Tử chân chính, không có cách nào chiến đấu hỗ trợ Thiên cung, nhưng mà thu thập quân đoàn Thiên Yêu Ma lại quá dễ dàng.
“Ta bố trí không gian thủ hộ cho các ngươi, nó có thể ngăn cản vết nứt không gian xuất hiện. Hiện tại ta ra ngoài giải quyết Thiên Yêu Ma.”
Sở Thiên Mang nói.
Thế nhưng, không đợi Sở Thiên Mang nói xong, Liễu Băng Lam đã chen ngang:
“Cùng đi thôi, chúng ta cũng là Hồn sủng sư.”
Cho dù là Liễu Băng Lam, Diệp Khuynh Tư hay là Trữ Mạn Nhi đều có thực lực mạnh hơn người bình thường rất nhiều. Các nàng một đường đi cùng Sở Mộ, thực lực cũng chầm chậm tiến đến cảnh giới nhân loại đỉnh phong, không phải là nữ nhân yếu ớt trói gà không chặt.
“Tốt, không nên cách ta quá xa, không gian phong bạo xuất hiện không có quy tắc.”
Sở Thiên Mang gật đầu đồng ý, cẩn thận dặn dò mọi người.
Đám người Sở Thiên Mang đi ra khỏi phủ thành chủ, liếc mắt đã thấy mấy thân ảnh quen thuộc.
Chính là tiểu Chập Long, Quỷ Khung Quân Vương, Ma Thụ chiến sĩ.
Chúng nó từ đầu đến cuối vẫn luôn thủ hộ nơi này.
Diệp Khuynh Tư theo bản năng ngẩng đầu lên nhìn thoáng qua vầng mặt trời mờ nhạt.
Mặc dù nàng không nhìn thấy gì, cũng không thấy Sở Mộ chiến đấu. Nhưng đám Hồn sủng quen thuộc ở bên cạnh giúp cho nàng có cảm giác an toàn.
Thành viên cao tầng Tân Nguyệt Địa cũng lần lượt xuất hiện, Diệp Hoàn Sinh, Triêu Lãnh Xuyên, Mục Thanh Y, Viên Tuế phân ra bảo vệ những tòa thành trọng yếu. Lúc này tất cả mọi người đang dốc toàn lực đối kháng Thiên Yêu Ma tập kích, trong lòng Diệp Khuynh Tư âm thầm mặc niệm hi vọng sau này vẫn còn cơ hội gặp lại bọn họ.
………
Không gian mịt mờ, Ngân hà rộng lớn vô biên, khắp đều là Thiên hỏa thiêu đốt hừng hực.
Vào lúc này, dải Ngân hà từ từ tụt lại phía sau, trên đỉnh đầu Sở Mộ là Xích Hỏa Diệu Nhật nóng rực. Đây là vật thể to lớn nhất mà Sở Mộ từng chứng kiến, hắn không biết nên diễn tả như thế nào mới chính xác.
Chung quanh Xích Hỏa Diệu Nhật là biển lửa chói chang, nhiệt lực cường đại ép cho hắn hô hấp khó khăn, cổ họng khô rát cực kỳ khó chịu.
Khoảng cách Xích Hỏa Diệu Nhật càng lúc càng gần, Sở Mộ cảm nhận được áp lực càng thêm mạnh mẽ.
Sắc mặt Thiên Yêu ma tổ Du Thiên đã dữ tợn lắm rồi, hắn không cho phép bất kỳ sinh vật nào mạnh hơn mình. Ban đầu Đồ Đằng thần nữ Vũ Thiếp đã bị hắn bóp chết từ trong trứng nước, mà gã Ma nhân ở trước mắt đang có cơ hội vượt qua hắn.
Sở Mộ vừa đánh vừa lui, hắn một mực tìm cơ hội bay vào Xích Hỏa Diệu Nhật.
Hắn cần lực lượng Xích Hỏa Diệu Nhật để tiêu diệt địch nhân, cho dù hắn không biết mình có thể chịu nổi cỗ năng lượng phát ra từ nó không.
Lúc này Sở Mộ đã tiến vào phạm vi mặt ngoài Xích Hỏa Diệu Nhật, từng đợt sóng lửa ập tới khiến cho hắn âm thầm lo lắng.
Sở Mộ cảm thụ nhiệt độ tăng lên cực nhanh, cả đời hắn từ nhỏ đến lớn vẫn thường xuyên tiếp xúc hỏa diễm có thể nói là vô cùng quên thuộc. Nhưng đến lúc này hắn cũng bắt đầu hoài nghi, không biết thời điểm tiến vào Xích Hỏa Diệu Nhật sẽ phát sinh chuyện gì.
Sở Mộ quay đầu lại nhìn thoáng qua Thiên Yêu ma tổ, sau đó lại nhìn xuống nhân gian.
Từ nơi này dõi mắt nhìn xuống nhân gian đại địa chỉ là một quả cầu nhỏ bé, Sở Mộ không thể nhìn thấy bất kỳ thứ gì.
Bỗng nhiên từ trong Ngân hà xuất hiện một chấm đen nho nhỏ.
Ánh sáng Ngân hà chiếu lên thân ảnh kia từ từ hiện ra dung mạo một nữ tử. Đây là một mỹ nhân có thể làm cho người ta si mê ngay từ ánh nhìn đầu tiên.
Sở Mộ thấy vậy cũng ngây dại, tại sao nàng xuất hiện ở chỗ này?
“Kỳ quái, tại sao lại thay đổi ý định?”
Nàng có bộ dạng Diệp Khuynh Tư, khí chất thanh nhã, thông minh cơ trí.
Nàng giống Cẩn Nhu công chúa, bản tính lương thiện, ôn nhu như nước.
Đột nhiên nữ nhân này lại thay đổi, biến thành Mục Thanh Y anh khí dạt dào.
Mục Thanh Y mỉm cười nhìn hắn, ánh mắt nhấp nháp như muốn trêu chọc hắn.
Sau đó hình dáng nàng lại biến thành Trữ Mạn Nhi khả ái, tinh quái, lúc nào cũng dán sát người hắn để tìm cảm giác an toàn. Truyện được copy tại Truyện FULL
Trong giây lát, nàng lại thay đổi…
Nàng biến thành một nữ nhân khí chất lạnh như băng, ánh mắt quật cường, dung mạo tuyệt mỹ nhưng lại lộ ra thần sắc căm hận chí cực.
Trên thực tế, Sở Mộ nhìn qua vĩnh viễn chỉ là một người duy nhất.