Sủng Mị

Chương 18: Giáp mặt đại địch


“Nguyệt Quang Hồ của ngươi đúng là cường hãn, một khi thi triển Mị Hoặc và Sở Liên, Hồn sủng của ta hoàn toàn không có ý chí chiến đấu. Cho dù thực lực mạnh hơn ngươi cũng không làm nên chuyện gì.” Đinh Vũ thở phì phò thu hồi Hồn sủng của mình.

Hồn sủng của Đinh Vũ là Thứ Côi Hoa Yêu, thuộc về Thực Vật giới – Hoa hệ – Mân Côi tộc, chủng tộc cao đẳng.

(Mân côi: hoa hồng)

Tại nội đảo, Thứ Côi Hoa Yêu là Hồn sủng đẳng cấp chủng tộc xếp hạng thứ chín, thực lực đã gia tăng lên đến bảy giai. Trong dĩ vãng, Đinh Vũ vẫn rất bề bộn huấn luyện bí mật, mãi sau này Hồn sủng của nàng mới bị những người khác phát hiện.

Sở Mộ là bạn cùng phòng với nàng tự nhiên biết từ sớm, nhưng khi biết nữ tử lại có thể tìm được Hồn sủng cường đại như thế, hắn cũng cảm thấy vô cùng kinh ngạc.

“Hừ, tiểu Mạc Tà của ngươi chính là một tên biến thái. Rõ ràng chỉ mới đạt tới sáu giai, giai đoạn thấp hơn Hoa Yêu của ta, đẳng cấp cũng kém một bậc, móng vuốt mới vừa đạt tới cấp một toàn kỳ (thời kỳ hoàn chỉnh). Thế mà Hoa Yêu của ta vẫn đánh không lại nó.” Đinh Vũ giương đôi mắt u oán ngó chừng Sở Mộ.

“Ha hả, ngươi không đụng ta vào ngày tỷ thí là tốt rồi.” Sở Mộ cười cười nói.

Còn cách buổi quyết chiến chỉ có năm ngày ngắn ngủi, thông qua hai tháng gấp rút tăng cường, tiểu Mạc Tà đã học xong hai kỹ năng Yêu linh là Sở Liên và Mị Hoặc.

Sở Liên là kỹ năng ngụy trang của Nguyệt Quang Hồ, thông qua ngụy trang biến ra bộ dáng điềm đạm đáng yêu để được các Hồn sủng đồng tình, tước nhược ý chí chiến đấu của đối phương.

Mị Hoặc là kỹ năng là thông qua bề ngoài mỹ lệ tạo ra giả tượng mê hoặc tâm trí đối thủ.

Hai kỹ năng này không có bất kỳ tính công kích nhưng Sở Mộ có thể vận dụng vào chiến đấu rất tốt, hẳn là có thể tạo thành thương tổn trí mạng đối với địch nhân.

Đinh Vũ bắt được Thứ Côi Hoa Yêu ở trong khu vực nội đảo, thực lực cường đại nên không có mấy người dám trêu chọc. Nhưng mà âm thầm đối chiến với Sở Mộ lại hoàn toàn bại trận.

“Còn có năm ngày nữa là tỷ thí rồi, tiểu hẳn là Mạc Tà giành lấy vị trí trước mười không thành vấn đề.” Đinh Vũ nói.

“Hồn sủng của ta đúng lúc khắc chế Thứ Côi Hoa Yêu của ngươi mà thôi, theo ta thấy không có mấy người có thể đối phó nổi Hồn sủng Hoa Yêu của ngươi đâu?” Sở Mộ nói.

“Thế thì chưa chắc, mặc dù ta từng tỷ thí với những người đó nhưng theo ta được biết ít nhất cũng có năm con Hồn sủng mạnh hơn Thứ Côi Hoa Yêu.” Đinh Vũ nói.

“À, chuẩn bị tới ngày tỷ thí rồi, ngươi thuận tiện nói cho ta nghe về Hồn sủng của những người khác đi.” Sở Mộ nói.

“Ngươi đó, chỉ biết vùi đầu vào tu luyện và huấn luyện Hồn sủng, những thứ khác không biết gì cả, sớm muộn gì cũng ăn thiệt thòi.” Đinh Vũ trợn mắt nhìn chằm chằm Sở Mộ.

Sở Mộ chỉ gãi đầu cười cười không hề phản bác.

Đinh Vũ chậm rãi nói cho Sở Mộ nghe về những Hồn sủng sư tương đối mạnh mẽ.

“Đường Hiển có Cương Nha thực lực tám giai, chủng tộc cao đẳng xếp hạng thứ mười, nhưng thực lực chân chính xếp hạng trước năm.”

“Phong Cổ có Nham Thạch Yêu chín giai, chủng tộc trung đẳng xếp hạng thứ hai mươi, thực lực chân chính xếp hạng cũng trước năm.”

“Còn có gã Cát Thanh tuyên bố muốn nuốt sống ngươi, Lân Xà của hắn mặc dù chỉ đạt tới bảy giai nhưng vô cùng hung ác, chiến đấu với người khác chưa từng bại.”

“Được công nhận mạnh nhất chính là Chu Sinh Mạc rồi, Hồn sủng của hắn là một đầu Lão Lang tư chất rất cao, thực lực mấy ngày hôm trước đã đạt tới tám giai – chủng tộc cao đẳng, vuốt sói ở giai đoạn toàn kỳ, nanh sói toàn kỳ. Cho dù không thi triển bất kỳ kỹ năng nào thì Thứ Côi Hoa Yêu của ta cũng đánh không lại, chỉ mong chúng ta không đụng phải hắn, bằng không phiền toái rất lớn.”

Nhắc tới Chu Sinh Mạc, sắc mặt Sở Mộ lập tức âm trầm xuống, tên này đã cố tình hãm hại hắn lúc huấn luyện thể năng, làm cho hắn suýt chút nữa bỏ mạng, Sở Mộ chắc chắn không bao giờ quên mối thù này.

“Dĩ nhiên, còn một người nữa chính là ngươi, một con Hồn sủng vốn chỉ làm sủng vật lại được ngươi huấn luyện đến trình độ này, đúng là không thể tin nổi. Nếu như ngươi có thể nhận được cao đẳng Hồn sủng giống như bọn họ thì xếp hạng trước ba không thành vấn đề.” Đinh Vũ nói.

Sở Mộ chẳng qua là cười cười, không có ý giải thích dư thừa làm gì.

“Ta đi vào rừng Mậu Lâm một chuyến, tự ngươi luyện tập đi.” Sở Mộ nói.

“À, không đi cùng sao?” Đinh Vũ nói.

“Không cần, ta sẽ tới một địa phương nguy hiểm.” Sở Mộ nói xong liền trực tiếp bước đi.

Sở Mộ xuyên qua bãi cỏ bên ngoài đảo hướng tới Mậu Lâm.

Mậu Lâm là khu rừng nằm ở vị trí tương đối gần nội đảo, có thể nói là một địa phương giống với rừng Bụi Gai, nhưng nó là khu vực ngăn cách nội đảo và ngoại đảo. Nơi đó cũng có chút ít Hồn sủng cường đại sinh sống.

Tháng trước, Sở Mộ mang theo tiểu Mạc Tà đi tới Mậu Lâm phát hiện một gốc dược liệu cấp hai, Ngọc Lộ Chi.

Lộ Thủy là chất lỏng tinh khiết nhất thu hút tinh hoa trời đất, một khi Lộ Thủy nhỏ xuống cùng một vị trí lâu ngày, nếu như thổ nhưỡng phì nhiêu sẽ có thể sinh trưởng Ngọc Lộ Chi.

Ngọc Lộ Chi là dược liệu cấp hai, hiệu dụng trực tiếp, có thể làm cho Hồn sủng nhanh chóng trưởng thành. Nếu có thể phối hợp Ngọc Lộ Chi và Thiên Lam Thảo cấp hai với tỷ lệ 2-3 sẽ tạo ra dược tề cấp ba có tác dụng trực tiếp giúp cho Hồn sủng trưởng thành mấy giai đoạn, đây là dược tề hiếm có.

Cách thời gian tỷ thí chỉ còn năm ngày, những người sau trận tỷ thí hoặc là bị trực tiếp giết chết, hoặc là sống sót được đưa ra khỏi đảo. Cho nên Sở Mộ phải tận dụng mấy ngày này thu thập Ngọc Lộ Chi.

Tháng trước gặp được nó, sở dĩ Sở Mộ không có hạ thủ là vì bên cạnh Ngọc Lộ Chi xuất hiện một con Hồn sủng Bách Mục Chưởng.

Bách Mục Chưởng là Thực Vật giới – Hoa hệ – Bách Mục Chưởng tộc – trung đẳng Hồn sủng.

Con Bách Mục Chưởng bảo hộ Ngọc Lộ Chi có thực lực đại khái tám giai, hễ nơi nào có Ngọc Lộ Chi địa phương sẽ có loại Hồn sủng này tồn tại.

Mới vừa bước vào Mậu Lâm, Sở Mộ chợt ngửi thấy mùi bùn đất nồng nặc, mấy ngày hôm trước trời mưa to nên không khí đặc biệt trong lành làm người ta có cảm giác thần thanh khí sảng.

Sở Mộ dẫn theo Mạc Tà, trên bả vai là tiểu Thanh Trùng đang nằm cuộn tròn vô cùng thoải mái. Tiểu Thanh Trùng tính cảnh giác rất cao, Sở Mộ nhờ mang theo nó nên rất nhiều lần tránh né nguy hiểm trong gang tấc.

Xâm nhập vào rừng khoảng chừng một dặm, Sở Mộ bất chợt nghe thấy tiếng nói ở trong rừng truyền đến.

Sở Mộ lập tức ngừng lại núp ở phía sau một cây đại thụ.

Lúc bình thường ở ngoài đảo Sở Mộ sẽ không tiếp xúc với người khác, dù sao hắn không có tham gia vào vòng tròn quan hệ nên dễ dàng thua thiệt, vì thế hành động cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.

“Chu ca, ba người chúng ta hẳn là có thể giải quyết rồi.” Một người thiếu niên trong đó dáng vẻ thô cuồng, thanh âm trầm đục từ phía xa vang lại.

“Cho dù không có hai người các ngươi, chỉ riêng Lão Lang của ta cũng đủ rồi, ta dẫn các ngươi theo chỉ đề phòng vạn nhất mà thôi.” Nam tử được gọi là Chu ca lạnh nhạt nói.

“Đúng vậy, đúng vậy.” Một thanh âm khác lập tức phụ họa. Truyện Sắc Hiệp – http://truyenfull.vn

Sở Mộ núp ở phía sau thân cây nhìn xuyên qua mấy bụi cỏ gai thấy ba thân ảnh cách đó không xa, sắc mặt trở nên âm lãnh vài phần.

Gã thiếu niên Chu ca kia chính là Chu Sinh Mạc, đại địch lớn nhất của Sở Mộ, tên này thân hình cao lớn lại bắt được một con Lão Lang tư chất rất cao, cơ hồ người người đều sợ hãi. Hiện tại sắp sửa đến ngày tỷ thí, hắn không thể nghi ngờ sẽ giành được vị trí đầu tiên rồi.

Mà hai người thiếu niên bên cạnh Chu Sinh Mạc thì Sở Mộ mơ hồ có một chút ấn tượng, một người tên là La Thần, một người tên là Mã Chí.

Thực lực La Thần xếp hạng trước mười, còn Mã Chí đại khái ở hạng trung đẳng xem như yếu kém, nhưng cũng không thể bỏ qua.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.