Tiểu Chập Long cũng không có buông tha, lại một lần nữa ngưng tụ vạn linh hồn và ra lệnh tất cả tử hồn cưỡng ép thôn phệ mỗi cánh hoa.
Tiểu Chập Long công kích lung tung này thật sự có hiệu quả, mỗi cánh hoa đó vừa vặn đụng phải công kích thì Thiện Ác Nữ Vương không thể không hiển lộ chân thân.
– NGAO…
Tiểu Chập Long gào thét một tiếng, lập tức ra lệnh cho tất cả tử hồn mang theo oán khí nồng đậm bay về phía Thiện Ác Nữ Vương.
Thiện Ác Nữ Vương bối rối lui ra phía sau, nhưng mà linh hồn vẫn như cũ bị những tử hồn bỏ qua phòng ngự này cắn trúng, linh hồn bị thương làm sắc mặt của nàng trắng bệch.
Thiện Ác Nữ Vương hung dữ quét mắt nhìn qua tiểu Chập Long, bàn chân giẫm lên hoa ảnh dưới chân, bắt đầu lui ra phía sau.
Sở Mộ không cho tiểu Chập Long cùng Chiến Dã đuổi theo, dù sao nữ nhân này trong lòng đầy âm mưu quỷ kế, hơi không cẩn thận Sở Mộ và hồn sủng của mình có khả năng bị giết, cho nên mặc kệ nội tâm có bao nhiêu tức giận, Sở Mộ cũng phải bảo trì tỉnh táo
Oán khí không ngừng ngưng kết thành lực lượng, hóa thành ma diễm thiêu đốt trên làn da màu bạc của Sở Mộ.
Lúc này oán ngưng tụ tập năng lượng nhiều hơn không ít, bổ sung một ít sức chiến đấu cho Sở Mộ.
Mà Diệp Khuynh Tư ở sau lưng cũng triệu hồi Linh Âm Thiếp trị liệu thương thế sau lưng cho Sở Mộ.
Sở Mộ hiện tại đẳng cấp rất cao, Diệp Khuynh Tư dùng Trị Liệu Thuật không thể nào phục hồi nhanh chóng được, những trị liệu này trọng yếu nhất chỉ là làm thương thế Sở Mộ không chuyển biến xấu, hơn nữa hiện giờ cũng đang ở trạng thái tự lành.
Diệp Khuynh Tư cần thời gian thật nhiều mới có thể làm thương thế Sở Mộ khép lại, hiện tại Diệp Khuynh Tư cũng chỉ có thể thừa lúc Thiện Ác Nữ Vương thối lui mới tận lực đi khôi phục cho Sở Mộ..
Ánh mắt Sở Mộ nhìn quaThiện Ác Nữ Vương lui tới Vạn Tượng Đàn, bắt đầu nhíu mày.
Dùng tính cách hung tàn của Thiện Ác Nữ Vương thì không có lý do gì lại buông tha cho mình cả, nhưng mà tại sao lại rút lui.
Thời điểm Sở Mộ nghi hoặc thì cách đó không có xa một ngân sắc ma nhân bay tới.
Ngân sắc bán ma này chính là Bạch Ngữ, nhìn thấy hắn tới càng ngày càng gần, trong nội tâm Sở Mộ trong cũng âm thầm kinh ngạc, thật không ngờ đối phương cũng có thể khống chế lực lượng bán ma tùy ý, xem ra trên thế giới này đã xuất hiện hai ma nhân đặc thù.
Hóa thân bán ma thì khí chất của Bạch Ngữ đã phát sinh biến hóa rõ ràng, trầm ổn tang thương và bên trong lộ ra tà tính chấn thiên địa.
– Lăng Xiển cũng đến Vạn Tượng Đàn, ta nghĩ bọn chúng muốn phóng thích Đồ Lục Thú.
Bạch Ngữ nói ra.
– Đồ Lục Thú?
Mục Thanh Y ở bên cạnh sững sờ, dường như nghe nói qua sinh vật này.
– Đồ Lục Thú là chủ sủng mạnh nhất của Lăng Xiển, thực lực hoàn toàn bộc phát thì bộc phát thực lực chúa tể trung đẳng. Nữ nhân này thiết kế một trận đồ cổ quái trong Phong Ấn Tháp. Cưỡng ép thu nạp năng lượng sinh vật trong Phong Ấn Tháp, sau đó rót vào trong người của Đồ Lục Thú này, ý đồ tăng thực lực của Đồ Lục Thú lên cao hơn. Thực lực Lăng Xiển vẫn kẹt lại ở cảnh giới chín niệm Hồn Hoàng. Nếu như thực lực Đồ Lục Thú tăng lên thì hắn rất có thể sẽ tiến vào cấp Hồn Tể!
Bạch Ngữ nghiêm túc nói ra.
– Hồn Tể…
Sở Mộ lần đầu tiên biết rõ cấp bậc sau Hồn Hoàng được gọi là Hồn Tể, cảnh giới này trong lĩnh vực nhân loại không có ghi lại chút nào. Chuyện này chỉ sợ cũng có nguyên nhân là cường giả Hồn Tể trong mấy ngàn năm qua chỉ có vài người.
– Thực lực hồn sủng sư tăng lên cấp Hồn Tể thì những hồn sủng chúa tể cấp thấp của Lăng Xiển sẽ không bị áp chế mà tăng cấp cao hơn, hơn nữa hồn sủng sư cấp Hồn Tể có thể dùng linh hồn kích thích tiềm năng của hồn sủng, sẽ giúp cho hồn sủng lĩnh ngộ năng lực mới, kỹ năng, năng lực chủng tộc.
Bạch Ngữ tiếp tục nói.
– Cấp Hồn Tể có hiệu quả như thế nào?
Sở Mộ sửng sốt, ngược lại không nghĩ cấp Hồn Tể lại có đặc thù như vậy.
Vừa rồi nghe Liễu Băng Lam nói có thể thức tỉnh Thất Đồ Thánh Vương đúng không? Bất kể nói thế nào thực lực của Lăng Xiển sẽ trở nên vô cùng đáng sợ, mà Phong Ấn Tháp chúng ta tuyệt đối không thể đi, bên trong bố trí không ít bẩy rập, chúng ta bây giờ cần làm là trước khi Lăng Xiển hoàn thành đột phá thì tận khả năng tụ tập hồn sủng cấp chúa tể lại.
Bạch Ngữ nói ra.
Sở Mộ gật đầu nói:
– Chúng ta đi tới thánh điện thôi, bọn họ giác tỉnh Thất Đồ Thánh Vương cần phải bảo vệ, chuyện này không thể có sai lầm nào.
Một Thiện Ác Nữ Vương đã phi thường khó đối phó. Nữ nhân này sở dĩ thối lui tuyệt đối không phải vì đánh không lại mình, nhất định là nàng còn có âm mưu lớn hơn. Không muốn tiêu hao quá nhiều thể lực trên người của hắn.
– Chúng ta đi.
Sở Mộ liếc mắt nhìn Diệp Khuynh Tư cùng Mục Thanh Y nói.
Hai nữ gật gật đầu, liền theo sau Sở Mộ cùng Bạch Ngữ bay về hướng thánh điện Hồn Điện.
…
Thánh điện vô cùng kiên cố, mặc dù bị phá hư, chỉ cần tôn vị dựa vào niệm chú ngữ thì những ma lực đặc thù sẽ khiến thánh điện tổ hợp lại.
Lúc này Triêu thái tử trong thánh điện đang niệm chú ngữ cùng Liễu Băng Lam, lúc này đang chữa trị triệu hoán đồ.
Những phiến đá cổ xưa đang phiêu đãng chung quanh người của bọn họ,những phiến đá này giống như có sinh mệnh của mình, thời điểm uốn éo không ngừng tổ hợp lại với nhau, hơn nữa một tầng lại một tầng lắp ráp lại.
Thánh đàn hiện tại đã tổn hại không chịu nổi, chung quanh không ngừng có hòn đá vụn bay ngược, chậm rãi dính vào vị trí những vết rách kia, hơn nữa dần dần dung cùng một chỗ, nhìn không ra chút tổn hại nào.
– Hoàn thành!
Triêu Lãnh Xuyên chùi chùi mồ hôi trên trán, nhìn qua thánh đàn thì trong mắt cũng lộ ra một tia hỉ sắc.
Liễu Băng Lam gật gật đầu, thời điểm đang định niệm chú ngữ thì nhìn thấy Sở Mộ, Bạch Ngữ, Diệp Khuynh Tư, Mục Thanh Y từ trên không hạ xuống thánh điện lộ thiên này.
Mà bọn họ vừa mới hạ xuống thì một con báo chân ngắn nhanh như tia chớp hiện ra trước mặt mọi người, nhìn qua mọi người.
– Như thế nào?
Liễu Băng Lam bất an hỏi.
– Bọn chúng đi tới Phong Ấn Tháp, chúng ta không nên đuổi theo.
Sở Mộ nói ra.
– Thất Đồ Thánh Vương này tỉnh lại cần nhiều hồn lực, vừa vặn mọi người có thể kính dâng một ít, như vậy có thể hoàn thành nhanh hơn.
Ly lão nhân nhảy lên tháng đàn nói ra. Bạn đang đọc chuyện tại TruyenFull.vn
– Đúng, tứ Hùng, Lê Hồng, Dịch Quân đám người kia đâu?
Bạch Ngữ hỏi.
Mấy người kia đều có hồn sủng đạt cấp chúa tể, tuy bọn chúng không tạo thành bao nhiêu uy hiếp cho Sở Mộ cùng Bạch Ngữ, nhưng nếu như bọn chúng liên thủ với nhau thì khẳng định cũng tạo thành kiềm chế bọn họ.
– Lê Hồng bị ta đả bại, hắn hẳn là chạy đi tụ tập với đám người kia rồi
Triêu Lãnh Xuyên âm thầm cắn răng, hắn không cam lòng khi không giết được phản đồ.
– Chúa tể yêu linh của Dịch Quân đã bị ta giết. Có lẽ người này không tạo thành uy hiếp gì.
Sở Mộ nói ra.
– Ngô Quảng cùng Luyện Duyên đều lui tới Vạn Tượng Đàn.
Mục Thanh Y nói ra.