Lâu ngày không gần gũi nên đêm nay cả hai người nhiệt tình hơn trước rất nhiều.
Cảm giác được từng thớ thịt non mềm của cô xoắn chặt quá mê hồn. Tô Ngang lưu luyến cảm giác này. anh không ngừng nắm chặt lấy eo của Giản Nịnh ra sức cắm rút dương v*t, âm thanh “bạch bạch bạch” từ chỗ hai thân dưới kết hợp với nhau vang dội, động tác đâm thọc của anh cực kỳ mạnh mẽ.
Giản Nịnh bắn sữa, thân dưới cũng bị cắm sung sướng. Trước đây cô cảm thấy ham muốn của bản thân mình không mãnh liệt thế này, nhưng kể từ lúc bị cắm sướng cô lại thấy bản thân thỏa mãn cực kỳ. Không biết có phải vì lâu ngày không bị cắm nên hiện tại cô rất thoải mái, bên dưới ngứa ngáy được dương v*t lớn căng ra, lấp đầy.
Đây là dương v*t của chồng cô, cô rất thích cảm giác được lấp đầy này, thích bị anh làm. Hai tay của cô chống lên vách tường, được anh thỏa mãn khiến huyệt nhỏ co rút cắn chặt lấy người anh em.
Tô Ngang thở hổn hển, vòi sen vẫn đang mở hướng về phía hai người phun nước, hai thân thể ướt đẫm, âm thanh va chạm càng lúc càng mạnh hơn.
Giản Nịnh không kiềm nổi khẽ rên lên, tiếng kêu “ưm..a..” giống hệt một con mèo nhỏ. Cô sợ đánh thức con gái và cũng sợ nhà hàng xóm nghe được, thế nhưng lửa dục không có cách nào dập tắt được. Cô bị anh cắm sướng đến mức không khống chế được, tiếng rên rỉ cũng vì thế mà càng phóng túng hơn.
Tô Ngang nghĩ bà xã nhà mình không biết có phải là do đã lâu không bị làm nên bên dưới trống trải, ngứa ngáy vô cùng, thế nên lần này đứng làm mới có cảm giác lẳng lơ như vậy.
Anh rất thích dáng vẻ lẳng lơ này của cô, tay của Tô Ngang vẫn tiếp tục vần vò hai hạt đậu nhỏ của cô, bóp cho sữa phun ra ngoài. Sau khi sữa đã phun sạch hết, anh đè chân Giản Nịnh lại rồi đột ngột kéo một chân của cô sang một bên, tốc độ thọc rút càng lúc càng nhanh, dồn hết sức lực ấn cô lên vách tường mà làm.
Anh lại còn hỏi cô: “Sướng không em?”
Giản Nịnh gật đầu đáp: “Sướng lắm… bên dưới bị cắm sướng quá, nữa đi anh.”
Tô Ngang nghe cô nói xong lại càng tăng thêm sức lực, anh cắn lên vành tai cô, nhắm thẳng vào trong hang dộng nhỏ. Sau đó anh lại cắn lên vai cô, để lại một hàng dâu đỏ trên đó, thân dưới vẫn va chạm không ngừng nghỉ.
Đã lâu không ân ái, Tô Ngang cũng chẳng kiên trì được lâu mà bắn ra, bên trong cô vừa mềm mại vừa ấm áp quả thật là thoải mái cực kỳ. Lúc anh bắn thì lập tức rút ra ngoài mà không bắn thẳng vào trong.
Từ giờ phải sử dụng biện pháp tránh thai, dù gì hai người đã thống nhất với nhau chỉ sinh một đứa, bây giờ con gái cũng đã sinh rồi nên không cần sinh thêm.
Mặc dù Tô Ngang đã bắn ra nhưng cây gậy kia vẫn còn cứng cáp lắm, đương nhiên anh còn muốn tiếp tục. Ăn chay lâu như thế sao có thể làm một lần là đủ được?
Giản Nịnh cũng giống như anh, cho dù vừa nãy bị cắm đến cao trào nhưng cô vẫn thấy chưa được thỏa mãn, phía bên dưới vẫn còn rất ngứa.
Con gái cưng đang ngủ say trên giường em bé, chắc là sẽ không đột ngột thức giấc cho nên anh mới yên tâm. Giản Nịnh nằm xuống giường vô thức mở rộng hai chân.
Cô cũng muốn.
Tô Ngang nhìn cô dang rộng hai chân bèn cầm lấy ngón tay cô ấn mạnh vào huyệt nhỏ. Giản Nịnh thuận theo ý anh, đỏ mặt tự mình an ủi huyệt động non mềm.
Ngón tay mềm mại của cô nhẹ nhàng ấn lên âm đế. Vừa cao trào một lần nên bên dưới nhạy cảm vô cùng, nhanh chóng ướt át.
Cô đỏ mặt tự an ủi mình, Tô Ngang nhìn cô, sau đó cầm dương v*t vỗ nhẹ lên huyệt nhỏ của cô, đánh vào huyệt nhỏ dâm đãng. Huyệt nhỏ lẳng lơ run rẩy sau vài lần va đập, đợi đến khi miệng huyệt phun ra d*m thủy anh mới cắm dương v*t vào trong.
Anh cắm vào, đè ép hai đùi cô xuống, dùng tư thế truyền thống ra ra vào vào. Anh cúi đầu hôn lên môi cô, hôn thật sâu, nuốt nước miếng của cô vào.
Giản Nịnh nhắm mắt đáp lại nụ hôn của anh,. Đầu lưỡi của cô bị anh mút lấy cùng nhau quấn quýt, dây dưa, lưỡi cô bị anh mút đến tê rần, hai người uống nước bọt của đối phương, nụ hôn cháy bỏng mãnh liệt.
Tô Ngang nắm chặt mông Giản Nịnh, mạnh mẽ ưỡn thẳng lưng đưa đẩy cây gậy ra vào liên tục.
Giản Nịnh sung sướng rên rỉ, nước miếng chảy xuống bị anh liếm hết, hai bầu ngực cọ xát với lồng ngực Tô Ngang.
Sức lực của Tô Ngang rất mạnh, giường ngủ cũng lắc lư theo từng động tác của anh. Tiếng thân thể va chạm vẫn rõ ràng như trước, Giản Nịnh chỉ sợ con gái nghe được rồi lại thức dậy.
Cô thấp thỏm nhìn về phía giường của con, may là con gái không nghe thấy gì, cô thất thần chưa bao lâu đã bị Tô Ngang cắm cho hoàn hồn.
Tô Ngang bế cô lên, vừa đi vừa cắm, tư thế này thâm nhập vào rất sâu. Âm thanh giường ngủ rung lắc đã không còn nữa. Giường ngủ nhà họ làm từ ván gỗ, mỗi lần vận động cùng nhau giường sẽ lắc lư kêu lên, Tô Ngang sợ sẽ đánh thức con gái, cảnh này bị con gái nhìn thấy thì không tốt.
window.googletag = window.googletag {cmd: []}; googletag.cmd.push(function() { googletag.defineSlot(“/21758146787/enovel_banner_200x250”, [300, 250], “gpt-passback”).addService(googletag.pubads()); googletag.enableServices(); googletag.display(“gpt-passback”); }); Thế là anh bèn bế cô lên, vừa đi vừa làm.
Giản Nịnh cắn lên vai anh, sợ mình sẽ kêu thành tiếng vì tư thế này có thể cắm vào rất sâu. Tô Ngang da dày thịt béo, cô có cắn cũng chẳng sao nên anh mặc kệ để cô cắn, còn anh thì chỉ cần cắm cho cô lên đỉnh mà thôi.
Tô Ngang sắp tới cao trào lập tức rút dương v*t ra, cọ cọ lên huyệt nhỏ rồi bắn lên bụng cô.
Giản Nịnh thỏa mãn vô cùng nhưng mà cô không thể làm tiếp nữa, còn làm nữa thì cô chết mất.
Cô không muốn làm nữa nhưng mà Tô Ngang lại cần, anh vẫn chưa cảm thấy thoả mãn. Ăn chay lâu như thế, vất vả lắm mới được âu yếm với vợ, nhất định phải ăn cho thật no mới được.
Lo lắng làm ở giường sẽ phát ra tiếng động, Giản Nịnh thấy anh vẫn muốn làm nữa nên nói anh ra ngoài sofa. Làm trên sofa không sợ người ngoài nhìn thấy, cũng không cần lo đánh thức con gái.
Thế nên Tô Ngang bế cô đi ra ngoài đặt lên sofa, chuyển chiến trường ra ghế sofa. Một lúc sau Giản Nịnh mệt mỏi quá độ nên ngất luôn.
Sáng hôm sau vừa mở mắt cô đã nhìn xuống cuối giường. Thói quen mỗi sáng thức dậy của cô là đi xem cục cưng, thế nhưng sáng nay lại không thấy con gái trên giường, cũng không thấy Tô Ngang đâu.
Cô đoán là anh đã đưa con gái ra ngoài rồi thế nên Giản Nịnh đứng dậy dọn dẹp. Chắc là lát nữa Tô Ngang sẽ bế cục cưng về nhà thôi.
Thể lực của Tô Ngang rất tốt, anh chỉ dùng một tay bế con gái mà không thấy anh tốn sức tí nào. Trên tay cục cưng vẫn còn cầm nửa cây kem ăn dở, tay kia của Tô Ngang đang xách một cặp lồng đi vào nhà.
Giản Nịnh hỏi anh: “Hai bố con đi chơi à?”
Tô Ngang tay đưa cặp lồng cho cô, trả lời: “Con dậy sớm, anh thấy em mệt nên bế con ra ngoài đi dạo một vòng, tiện thể đi ăn sáng luôn. Anh có lấy đồ ăn sáng cho em, em ăn luôn không?”
Thế này mà còn không phải máu mủ ruột rà sao? Con nhóc này hôm qua rõ ràng vẫn còn chống đối Tô Ngang thế mà hôm nay lại quay ngoắt một trăm tám mươi độ, cực kỳ thích bố, còn bám bố rất chặt.
Lúc này con bé đang ăn nửa cây kem cắn dở, đang là mùa hè nên thời tiết oi bức, ăn kem là ngon nhất.
Chỉ có điều Giản Nịnh thấy Tô Ngang mới sáng sớm đã bế con gái ra ngoài mục đích chính là để khoe khoang.
Con nhóc kia bám bố cũng là vì ở nhà mẹ không cho ăn kem, hôm qua đến thăm bố có thể ăn, bây giờ cũng được ăn nên mới thích bố như thế.
Bé con được nuôi dưỡng mũm mĩm đáng yêu, trên đầu còn được cột một chùm tóc nhỏ, Giản Nịnh nhìn thấy hỏi anh: “Là anh cột sao?”
Tô Ngang gật đầu, anh xem phim hướng dẫn rất lâu, bé con nhà anh cũng không hợp tác lắm, cứ trề môi suốt, may mắn là hiệu quả khá ổn, trông rất dáng yêu.