Phi Thiên

Chương 40: Đánh Một Trận Định Nam Tuyên (3)


– Ta không cho là Dương Khánh có năng lực chém chết yêu quái cấp bậc Hồng
Liên, càng không cần phải nói trên tay y có ba viên, thật không biết y làm thế
nào lấy được, không trách y dám khiêu chiến Lư Ngọc.

– Về phần yêu đan tam phẩm có nghĩa là phải giết chết yêu quái cảnh giới Tử
Liên, tu vi hai bên khác nhau như trời với vực, một trăm Dương Khánh tập hợp
lại cũng không đủ cho yêu quái cấp Tử Liên giết, ngươi bảo y làm sao lấy được
nội đan?

Hai người còn đang trò chuyện, bên kia vẫn đánh nhau náo nhiệt vô cùng.

Mắt thấy Lư Ngọc sắp sửa thất bại, thình lình nghe y rống giận một tiếng:

– Còn chưa lên trợ trận, cùng nhau giết phản nghịch này!

Nam Tuyên phủ trừ phản nghịch Dương Khánh này ra, chín vị sơn chủ còn lại lập
tức cấp tốc vọt tới giải cứu, hơn ngàn tu sĩ cũng theo lệnh hành động,

Bên này đám Hùng Khiếu bao gồm Tần Vi Vi, cùng nhau vung cánh tay hô to:

– Giết!

Trên hoang nguyên nhất thời sát khí ngất trời, long câu hai phe điên cuồng húc
vào nhau như nước thủy triều, cả vùng đất đều đang chấn động.

Bị mũi thương Tần Vi Vi chỉ tới Miêu Nghị á khẩu nghẹn lời, thấy nữ nhân này
mắt đầy sát khí biết là phải làm theo như trước, bắt mình đi đầu.

Dù Miêu Nghị không hiểu tình huống cũng biết một chút, nếu dám không tuân lệnh
trên chiến trường, lập tức Tần Vi Vi sẽ có cớ làm thịt mình, Dương Khánh cũng
không nói được gì.

Cho nên hắn chỉ có thể nhắm mắt dẫn đầu, từ trận doanh Bách Hoa động xông ra
ngoài.

Bất quá chuyện làm hắn kinh ngạc là Diêm Tu vẫn thường hay nấp phía sau hiện
tại cũng cao giọng hô giết, tay cầm song phủ theo sát hắn vọt ra, khiến Miêu
Nghị không khỏi nhìn chằm chằm một lúc.

Tần Vi Vi dẫn dắt thủ hạ Bách Hoa động theo sát phía sau lấy cung ra cầm nơi
tay, năm mũi tên được nàng lắp lên cung rót pháp lực vào sẵn sàng. Giữa lúc
xung phong tay ngọc buông lỏng, năm mũi tên nhọn vèo vèo bay ra, lướt qua sát
bên cạnh Diêm Tu và Miêu Nghị, dọa cho hai người giật nảy mình.

Trong khoảnh khắc, năm mũi tên ẩn chứa hào quang này bắn trúng ba tên tu sĩ,
có ba người rơi xuống long câu, còn lại hai mũi bị tu sĩ cao cấp múa thương
gạt đi.

Miêu Nghị nhanh chóng quay đầu lại liếc nhìn, mơ hồ cảm giác nếu như mình
không liều mạng chém giết, nữ nhân này sẽ lấy hình thức đốc chiến bắn chết
mình bằng một mũi tên.

Trong khoảnh khắc hai bên sắp oanh oanh liệt liệt va chạm vào nhau, thình lình
xảy ra biến hóa.

Bởi vì Dương Khánh một mạch ép giết Lư Ngọc, đã đến gần trận doanh Lư Ngọc,
lúc này chín sơn chủ lập tức liên thủ với Lư Ngọc chung một chỗ, bắt đầu vây
công Dương Khánh.

Mắt thấy tình cảnh Dương Khánh tràn ngập nguy cơ, ai ngờ ngược lại y tỏ ra hết
sức vui mừng, dáng vẻ như mưu kế đã thành.

– Tới hay lắm!

Dương Khánh đối mặt chín vị sơn chủ vây công mà đến, cao giọng quát một tiếng.

Chỉ thấy đầu thú trên đỉnh đầu khôi y thình lình nổ tung thành một luồng sương
mù bạc, sau đó nhanh chóng ngưng tụ lại thành bảo quang hình cự viên màu đỏ
nhạt.

– Yêu đan tam phẩm!

Lư Ngọc kêu lên một tiếng, có vẻ bị dọa sợ đến hồn phi phách tán, chín vị sơn
chủ bao vây xung quanh cũng sợ hết hồn.

Chưa kịp quay đầu bỏ chạy, cự viên trong sương mù bạc đã đấm ra một quyền,
khiến cho Lư Ngọc hét thảm ngay tại chỗ. Mặt đất bị đánh thủng thành một hố
sâu, Lư Ngọc và long câu của y nháy mắt đã bị đập nát thành bánh thịt.

– Hàng!

Một vị sơn chủ la to một tiếng, nhưng tựa hồ đã chậm, mới vừa rồi muốn lấy
mạng Dương Khánh không nói hàng, bây giờ hàng ư? Vì sao không nói sớm, lúc
Dương Khánh cho bọn họ cơ hội, sao bọn họ không nói?!

Dương Khánh há chịu buông tha, cự viên trên đầu y giang hai tay ra càn quét
một trận.

Những tiếng nổ ầm ầm vang lên liên tiếp, chín vị sơn chủ tránh né không kịp
phun máu bay ra ngoài, vật cỡi cũng kêu thảm thiết bay đi.

Cảnh tượng bất ngờ xảy ra này khiến cho những người khác sợ ngây người, đám
thủ hạ Lư Ngọc đang xông tới nhanh chóng phục hồi tinh thần lại, lập tức quay
đầu chạy như điên, chạy trốn!

Những kẻ có thực lực mạnh nhất bên này đã bị Dương Khánh giết chết hết, không
còn ai có thể giữ vững trận cước ngăn chặn cường địch, không có cách nào đánh
tiếp. Huống chi mới vừa rồi có người kêu đầu hàng còn bị giết, những người
khác không trốn mới lạ.

Miêu Nghị và Diêm Tu bị Tần Vi Vi ép ở phía sau nhanh chóng xung phong ngơ
ngác nhìn nhau, mới vừa rồi còn nói nếu như Dương Khánh có viên yêu đan tam
phẩm thì hay quá, Diêm Tu còn nói không thể nào. Ai ngờ Dương Khánh thật sự
xuất ra một món pháp bảo tam phẩm, đánh một trận định càn khôn.

– Dương Khánh thật là độc, đây là y sợ Lư Ngọc và tâm phúc bỏ chạy mới cố ý
không hiển lộ pháp bảo tam phẩm ngay từ đầu, sau đó nhất cử tiêu diệt toàn bộ,
trừ đi hậu hoạn!

Diêm Tu lặng lẽ truyền âm nói.

Dương Khánh giải quyết xong bọn Lư Ngọc lập tức dẫn dắt bộ thuộc phía sau xông
lên, dẫn đầu đánh thẳng về phía trước.

Trên trăm tên tu sĩ xông đến trước nhất nhất thời trốn chạy không kịp, tất cả
đều bị người Thiếu Thái sơn xông lên tru diệt. Mà số xông lên trước này toàn
là tu sĩ nòng cốt của Nam Tuyên phủ, phần lớn đều là động chủ các loại.

Người phe Dương Khánh xông lên truy sát không ai hạ thủ lưu tình, chỉ có trống
đi vị trí càng nhiều, mình mới càng có cơ hội chiếm được.

Miêu Nghị và Diêm Tu liên thủ đuổi giết theo sau một tên tu sĩ Bạch Liên tứ
phẩm, ba mũi tên bay vèo vèo tới, người nọ kinh sợ quay thương ra sau gạt đỡ.

Lại thấy Diêm Tu rống giận một tiếng, ném một lưỡi búa trong tay bay ra, trúng
vào sau lưng người nọ.

Diêm Tu điên cuồng đuổi tới vung búa còn lại lên chém xuống, máu tươi bắn lên
cao như suối, một búa chặt đứt đầu đối phương. Lúc lướt sát qua người đối
phương lão lại nhanh tay rút búa kia trở về, sau đó tiếp tục gào thét đuổi
theo địch nhân phía trước.

Miêu Nghị kinh ngạc, phát hiện Diêm Tu như đã hóa thành một người khác, hung
hãn không sợ chết. Đây là Thập Hàng trước đây từng nói đạo lý đầu hàng với
mình sao?

Điên cuồng đuổi theo một mạch cho đến khi khó mà đuổi được nữa, Dương Khánh
mới thu pháp bảo trên đầu khôi và hai đầu vai giáp, vung thương quát lớn,
thanh âm như sấm động:

– Thắng cục đã định! Chia binh ra tảo thanh chiếm lĩnh các lộ sơn!

Nhìn sắc mặt y có thể hiểu được, đồng thời điều khiển mấy món pháp bảo cộng
thêm một trường ác chiến tựa hồ cũng tiêu hao pháp lực không ít, cần phải tìm
địa phương khôi phục pháp lực nhanh chóng.

Hiển nhiên trước khi người Thiếu Thái sơn tạo phản đã chuẩn bị sẵn sàng, bây
giờ không cần do dự lập tức chia ra mấy đường, người nào đi đâu hết sức rõ
ràng, tiếp tục truy sát địch chiếm lĩnh các sơn.

Tần Vi Vi dẫn dắt bộ thuộc Bách Hoa động đi theo Dương Khánh, lao thẳng một
mạch tới Đông Lai động gần đây.

Cộng thêm bộ thuộc thiếp thân Dương Khánh tổng cộng hơn hai mươi người, không
tới nửa ngày đã xông tới Đông Lai động, cơ hồ không gặp bất kỳ chống cự nào,
không gì ngăn nổi.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.