Chung Cực Truyền Thừa

Chương 671: Giết!


Nhưng một lát sau, tầng mây bảy màu sáng bóng đã hiện ra trước mặt của hắn, Lâm Dịch cũng không rõ tình huống chính thức ở bên trong, nhưng nhìn thấy bình chướng bảy màu đó, hắn cũng yên tâm rất nhiều, đây chính là kết giới của bổn nguyên chi tháp, hiện giờ vẫn ngoan ngoãn nằm yên ở đó, nhưng tiêu chí là thế, nhưng cũng không có nghĩa là không xảy ra vấn đề gì.

Nghĩ tới đây, Lam Dịch buông lỏng một hơi.

Sau đó, hắn nhẹ nhàng tiến lên, ánh sáng bạc trong tay lóe lên, thất thải nguyên tinh của Cổ Năng, đã xuất hiện trong tay của hắn.

Hào quang bảy màu từ tinh thể lập tức chiếu lên cấm chế bảy mùa của bổn nguyên chi tháp, sau một hồi chấn động, một lỗ hỏng nhỏ xuất hiện, Lâm Dịch thả người bay vào trong, nhưng vừa tiến vào bên trong, sắc mặt của Lâm Dịch đại biến. Cổ Năng năm đó giống như tiên cảnh nhân gian, bây giờ đã hóa thành một tử vực.

Không có một tia khí tức sinh mệnh nào, những ma thú cực hiếm năm đó, hôm nay từng mảng lớn, đã bốc khói cuồn cuộn, biến thành tro tàn.

Thần thức của Lâm Dịch khuếch tán ra ngoài, cả Cổ Năng, chỉ có bốn người.

Mà bốn người này, khí tức sinh mệnh, chính là từ Thiên Giới.

Trong mắt của Lâm Dịch, lập tức lộ ra sát ý, cho dù hắn không có hảo cảm gì với Cổ Năng này, nhưng cho dù nói như thế nào, thì đây cũng là quê quán của hắn, mà ở đây, chỉ là hậu bối những kẻ có mâu thuẫn với hắn, thậm chí trong có chắc chắn cũng có huyết thống họ hàng xa với hắn.

Mà hôm nay, đã bị người ta giết gà chó không tha?

Một cổ sát ý lành lạnh từ trong thân thể Lâm Dịch tản ra, thân hình của hắn từ từ biến mất vô ảnh vô tung.

Bên ngoài bổn nguyên chi pháp của Cổ Năng, bốn thân ảnh mặc quần áo tím đẹp đẽ đứng đó, đứng ở giữa không trung, một người trong đó cầm trong tay một tấm gương, tấm gương có phong cách cổ xưa, thân của tấm gương có màu vàng lợt, một loại khí tức không nói rõ thành lời hiện ra, chỉ cảm thấy phong cách của nó quá cổ xưa, lại quá thần bí mà thôi.

Nhưng nhìn vào tấm gương này rất quỷ dị, nhưng thực tế cũng không quá thần kỳ, bốn người này, đang đứng tán gẫu với nhau, không có rời đi, giống như đang đợi cái gì đó.

Qua một lát sau, một gia hỏa có đầu chọc nhàm chán vỗ đầu, sau đó liếc nhìn chung quanh, trong miệng nhịn không được mà lầm bầm, nói:

– Rốt cuộc tên Dâm Long kia làm gì thế? Đã qua thời gian ước định rồi, chẳng lẽ còn chưa làm xong?

Không nhắc thì thôi, nhắc tới chuyện này, ba người khác đều thở dài một hơi.

Một người trong đó giọng điệu tức giận, hiển nhiên có quan hệ không hòa hợp với tên gọi là Dâm Long kia, hừ lạnh một tiếng, nói:

– Trước đó không nói, nếu lần này là do ta dẫn đội thì không có chuyện gì rồi. Hiện giờ đã qua thời gian ước định, mà không có tin tức gì, xem ra, tiểu tử này đã đụng phải mỹ nhân nào rồi, sau đó mải chơi gái cho nên quên mất công việc của đại nhân giao cho.

Một người bên cạnh cũng đồng ý, gật đầu, nhưng lại nhíu mày, ngẩng đầu nhìn trời, trong thần sắc mang theo một ít lo lắng, nói:

– Lần này đại nhân bàn giao công việc, ngàn vạn lần không được làm hỏng việc, cũng không quan tâm tới hắn nữa, cứ thế này mà bị liên lụy theo, vậy thì không ổn.

Người cuối cùng cũng nhìn sắc trời, rất bất đắc dĩ nói:

– Không có biện pháp a, chỉ có thể đợi…Nghe nói bên Xích Long gặp được một con đàn bà là tứ giai. Tên đó đánh mà mê mẩn, nhưng không giống như tên Dâm Long kia, một chút phản ứng cũng không có. Hắn cũng không nóng nảy mà chấm dứt, thực con mẹ nó không may, tại sao bên của chúng ta lại nhàm chán như vậy? Đừng nói tam giai, tứ giai, cho dù là nhất giai cũng không đụng được, đúng là nhàm chán.

– Ai, thời gian từ đây tới lúc đại nhân bàn giao, vẫn còn mấy tiếng đồng hồ, chờ một chút đi, nếu thật sự không được…Tiểu Thử, cũng chỉ có thể bảo ngươi đi một chuyến, xem bên đó đã xảy ra chuyện gì.

Tên vừa nói chuyện lúc đầu, vào lúc này lo lắng nói ra.

– n, biết rồi!

Người vừa lên tiếng cũng có chút không vui, nhưng nghĩ tới nhiệm vụ lần này cũng không tầm thường, cho nên đồng ý, tuy trong lòng có chút oán hận, nhưng cũng chỉ có thể như thế mà thôi, nhưng sắc mặt cực kỳ không kiên nhẫn. Đọc Truyện Online Tại http://truyenfull.vn

Trong lúc nhất thời, bốn người hoặc là lo lắng, hoặc là không kiên nhẫn, nhưng cũng không nói thêm cái gì, bọn họ cũng không phát hiện ra, có một đôi mắt màu đỏ ở sau lưng của bọn họ, khoảng cách không tới một dặm.

Đôi mắt đó hiện ra một chút sắc đỏ, nhưng vào lúc này đã hoàn toàn biến thành màu đỏ, âm thanh “khanh khách” rất nhỏ từ đốt ngón tay truyền ra, trên gương mặt tuấn tú của hắn hiện ra vẻ lạnh buốt…

Máu tươi tụ tập lại thành một con sông, hỗn hợp trong đó là phòng ốc sụp đổ kèm bụi đất, thị trấn nhỏ của Cổ năng hiện giờ đã biến thành phế tích hoàn toàn…Tay chân đứt gãy hiện ra khắp nơi, trạng thái tử vong vô cùng đáng sợ, rơi vãi ở tất cả các góc, lửa lớn đang thiêu đốt ở trên các phế tích, khói đen bốc lên nồng đậm, mùi máu nồng đậm gay mũi có ở khắp nơi, chui vào trong mũi của Lâm Dịch, kích thích thần kinh của hắn, đôi mắt của hắn đã biến thành đỏ tươi, thậm chí chỉ có một chút màu đen ở trong.

– Không thể tha thứ!

Lâm Dịch nhẹ nhàng nói ra, ánh mắt nhìn lên trời, bầu trời quang đảng chiếu sáng vạn dặm, đột nhiên không chút dấu hiện hóa thành màu đen, áp lực và sát ý lạnh lẽo tới tận cùng hiện ra, từ từ hình thành trên bầu trời.

Bốn người nhìn thấy bầu trời đột nhiên biến đổi, cũng cảm ứng được, một người ngẩng đầu lên, lộ ra bộ dáng mỉa mai.

– Bầu trời của cái vị diện rác rưởi này thật là…

m thanh phàn nàng dừng lại, chủ nhân của âm thanh này cũng dừng lại, ánh mắt của hắn cừng đờ…

Ba người bên cạnh liếc nhìn hắn một cái, nhìn thấy ánh mắt của hắn kinh ngạc, cho nên nhìn theo ánh mắt của hắn, ngay lập tức, ba người cũng cứng đờ, nhìn thấy một người giống như tu la, ánh mắt lạnh như băng, không có một chút cảm xúc nào.

Nhưng ánh mắt của bốn người nhìn Lâm Dịch, từ từ có biến hóa, ban đầu là kinh ngạc, sau đó là ngưng trọng, đến cuối cùng biến thành sợ hãi.

– Thằng này không đơn giản, cẩn thận.

Ánh mắt nhìn Lâm Dịch, một người trong đó nuốt nước bọt một tiếng, sau đó nhắc nhở đồng bọn, ba người khác, hiện giờ cũng gật đầu đồng ý, không nói lời nào, ánh mắt cẩn thận nhìn chằm chằm vào Lâm Dịch mà đề phòng, nhưng trên người đã tản mát ra các màu sắc của năng lượng, hiển nhiên đã làm tốt chuẩn bị.

Từ trên người Lâm Dịch, truyền ra áp lực và cảm xúc nặng nề tới cực điểm, giống như đang ăn mòn tâm thần của bọn họ, tâm của bọn họ, cũng run lên nhè nhẹ vì sợ hãi.

Còn chưa ra tay, thậm chí còn chưa lên tiếng nói ra lời nào, chỉ nương theo khí tức trên thân thể, đã làm cho bốn tên cường giả tới từ Thiên Giới run lên nhè nhẹ, là loại áp lực mạnh mẽ tới mức nào?

Hôm nay, bọn họ cũng không đi để ý tới chuyện này, Lâm Dịch không biết bốn người này, cũng không muốn biết.

Rốt cuộc, thời điểm chỉ còn cách bốn người này chừng trăm mét, thân thể của Lâm Dịch dừng lại.

Gió cũng dừng lại, áp lực này đã đạt tới mức tận cùng, cũng từ từ tiêu tán vô ảnh vô tung.

Trên mặt Tiểu Thử dâng lên một chút huyết khí, nhưng lại buông lỏng một hơi, ánh mắt ngưng trọng, quát lên:

– Ngươi là ai?

Lời còn chưa dứt, Lâm Dịch ngẩng đầu lên.

Bỗng nhiên, cuồng phong xuất hiện, khứ tức cường hãn tới cực điểm, giống như một đạo vòi rồng, bỗng nhiên từ mi tâm của Lâm Dịch bạo phát ra, sắc mặt của bốn người này bỗng nhiên tái nhợt, liên tục thổ huyết, bốn người, cứ như vậy mà ngẩng đầu nhìn Lâm Dịch, nhưng bỗng nhiên trong nháy mắt, khí thế kia, lại bị thu hồi.

Trên mặt, không còn một tia huyết sắc nào nữa, Tiểu Thử ngưng trọng đề phòng, hiện giờ trên mặt đã biến thành bối rối và hoảng sợ.

Trên mặt Lâm Dịch không lộ ra vẻ gì, lạnh như băng, đôi mắt vốn màu đỏ, hiện giờ xuất hiện màu đen quỷ dị.

– Những chuyện này, là các ngươi làm!

m thanh không mang theo chút cảm xúc nào vang lên.

m thanh tuy nhẹ, nhỏ, nhưng vào trong tai của bốn người, lại có uy lực giống như đối phương đang hét to vào tai, vô cùng đáng sợ, một cổ run rẩy từ trong bản năng dâng lên, bao phủ toàn thân.

– Đại nhân, thỉnh nghe tiểu nhân giải thích!

Một người trong đó bỗng nhiên trợn to mắt, trong miệng hô to, ánh mắt sợ hãi.

– Không cần, các ngươi đáng chết!

Lâm Dịch nói xong, giống như tử thần tuyên án người chết.

– Oanh!

Một tiếng sấm sét, rốt cuộc cũng chuẩn bị xong, từ trên không trung nổ vang, tia chớp màu lam, chiếu sáng biểu lộ của bốn người này, sợ hãi, tái nhợt, căng cứng giống như mặt của người chết.

Thân thể của Lâm Dịch giống như bóng ma, biến mất vô ảnh vô tung, nhưng trong mắt bốn người, biến thành tuyệt vọng.

– Vụt!

Giống như một tia chớp, một đạo bạch quang sáng lên, nhất là người gần Lâm Dịch nhất, thân thể ngừng lại, đôi mát lồi ra, trong đó hiện ra một tia không cam lòng và thần sắc tuyệt vọng thật sâu.

Vô thanh vô tức, trong vô thanh vô tức, thân thể của người nọ, giống như tự động phân giải, bắt đầu từ chân của hắn từng mảnh lại từng mảnh, những khối thịt hình vuông bị cắt ra, các hình vuông vô cùng bằng nhau, từ từ rơi ra, thân thể của hắn, không ngờ trong nháy mắt, bị kiếm nhanh như thiểm điện của Lâm Dịch, chém thành vô số mảnh hình vuông như thế.

– A!

Đột nhiên một người trong đó sợ hãi kêu to đầy tuyệt vọng, bởi vì chuyện này đã vượt qua giới hạn tâm lý thừa nhận của hắn, hắn cố lấy hết dùng khí bổ nhào về phía Lâm Dịch, một đạo lam sắc quang mang bao phủ toàn thân, giống như khí vụ màu xanh da trời, trường kiếm trực trỉ, mang theo uy thế chưa từng có từ trước tới nay, khí thế không có đường lui, bay về phía Lâm Dịch, nhưng kiếm khí thật dài của hắn, giống như tấm thủy tinh bị vỡ vụn, bị vô số mảnh vỡ màu đen cắt nát.

Dưới một kiếm kịch liệt này, hắn phát ra một kiếm có uy lực vượt qua thực lực của hắn.

Biểu lộ của Lâm Dịch không có thay đổi gì, hắn gần như đờ dẫn, nhìn thấy người và kiếm đang lao tới như hòa vào nhau, thân thể của hắn giống như bóng ma, biến mất vô ảnh vô tung.

– Vụt!

Lại một đạo ánh sáng hiện ra.

Thân thể màu xanh da trời lượn lờ, kéo dài trong khoảng cách gần mười dặm, sau đó, cứ như vậy mà tiêu tán trong không khí, không rõ là chuyện gì.

Khí kình màu xanh da trời tiêu tán, đồng thời tiêu tán với nó, chính là thân thể.

Một cổ khí lạnh từ trên chạy dọc thân thể, hai người cuối cùng hoàn toàn ngây ngốc nhìn tất cả những chuyện diễn ra trước mặt.

– Đại…Đại nhân, xin đừng giết tiểu nhân, xin đừng giết tiểu nhân!

Tiếng cầu xin tha thứ vang lên, sắc mặt vô tình của Lâm Dịch hiện ra trước mặt hắn, thân trí của người thứ ba, gần như bị sụp đổ.

Có thể lăn lộn ở Thiên Giới, đạt tới thực lực tứ giai, đều là người có tâm trí kiên định thế nào có thể nghĩ, nhưng mà, hiện giờ, chút kiên định đó đã biến mất hoàn toàn, hoặc là nói, hắn không còn kiên định nữa, bởi vì Lâm Dịch giống như một tử thần phán định cái chết, thần trí của hắn, đã bị sụp đổ, có thể nghĩ thủ đoạn của Lâm Dịch, là huyết tinh và độc ác tới cỡ nào.

Lâm Dịch nhìn tên ở trước mặt đã buông tha chống cự, trong đối mắt trang đầy hoảng sợ, tuyệt vọng và cầu xin tha thứ, người Thiên Giới là người thế nào, Lâm Dịch biết quá rõ, cho nên Lâm Dịch cúi đầu nhìn hắn, mở miệng hỏi:

– Bọn họ, ngươi có cho bọn họ cơ hội cầu xin tha thứ không?

Đem ánh mắt nhìn dưới đống đổ nát hoang toàn của thị trấn, bên dưới là thi hài của một đứa bé, trong mắt đứa bé trống rỗng, trên khuôn mặt vốn non nớt bám đầy bụi bẩn, con mắt đáng lẽ trong sáng như sao trời, rất thuần khiết kia, đã biến thành ảm đạm không có chút sáng bóng nào.

Lâm Dịch im lặng, hắn không cho rằng mình là chúa cứu thế, cũng không phải là bố tát sống, nhưng mà…Khi nhìn thấy sinh mạng bé bỏng ở trước mặt cứ như vậy mà tiêu tán, ộ dáng bi thảm tới cực điểm, trong lòng nhịn không được mà bi phẫn, hắn chỉ là đứa bé mà thôi, tánh mạng của hắn, vốn chỉ mới bắt đầu…

Lâm Dịch nói xong, thân thể biến mất, sau đó “Vụt” một tiếng nhỏ, một đạo ánh sáng hiện ra, biểu lộ của người cầu khẩn, đã bị biến dạng, sau một lát, cũng giống như hai tên trước, thân thể hóa thành vô số mảnh vỡ, từ trên không trung rơi xuống lả tả.

Trên mặt của Tiểu Thử còn một chút huyết sắc, lặng yên mất đi, bờ môi run rẩy. gương mặt biến thành màu xanh.

– Không…Tiểu nhân không có động thủ…Chính là bọn họ, là bọn họ động thủ, đại…Đại nhân, thỉnh…Thỉnh người tin tưởng tiểu nhân, tiểu nhân không có giết người!

Tiểu Thử hô hấp dồn dập, hắn không ngừng lui về phía sau, giống như tùy thời có thể té từ trên không trung xuống mặt đất.

Lâm Dịch vẫn dùng tốc độ chầm chậm đi tới gần, ánh mắt của hắn không có nhìn lên người của tên Tiểu Thử, mà cúi đầu nhìn xuống mặt đất, nhưng càng là như thế, tâm tình của Tiểu Tử, càng mát lạnh.

– Nhiệm vụ của các ngươi chính là phá hủy bổn nguyên chi tháp, đều vì minh chủ, ta có thể hiểu được, nhưng vì cái gì các ngươi luôn có thói quen lạm sát người vô tội? Hoặc là các ngươi là cấp thấp nhất ở Thiên Giới, không cách nào khống chế người khác, thậm chí cả tính mạng của mình, cho nên sau khi đi tới vị diện này, các ngươi muốn bày tỏ sự ưu việt của mình?

m thanh của Lâm Dịch giống như cây búa tạ nện vào tâm thần của Tiểu Thử, làm cho gương mặt đã khôi phục chút huyết khí, cứng ngắc lại.

– Cảm giác khi dễ người nhỏ yếu thì thế nào? Hưng phấn? Kích động? Cảm giác sự ưu việt của mình rất tốt sao? Loại cảm giác khống chế sinh tử của người khác thật sự thoải mái sao?

– Người nhu nhược như các ngươi, còn sống, đã không có chút ý nghĩa gì nữa!

Lâm Dịch nói ra câu sau cùng, giống như sấm sét vang lên bên tai của Tiểu Thử, biểu lộ vốn cứng ngắt của hắn biến thành dữ tợn, trừng lớn hai mắt, đột nhiên hét to:

– Không…Không…

Bỗng nhiên ngân sắc quang mang lóe lên, thân thể Tiểu Thử, trong nháy mắt bị ngân sắc quang mang bao phủ, gương mặt của hắn biến thành dữ tợn, lộ ra nụ cười giống như nhìn thấy ánh sáng rạng đông.

– Không gian dị năng?

Lâm Dịch thì thầm, thân thể sáng ngời, một đạo bạch sáng quang mang lóe lên.

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.
Nhất Kiếm Độc Tôn

Chương 671:: Giết!


Diệp Huyền nhìn về phía Tiết Tĩnh Phi, “Ngươi thật giống như biết bọn hắn muốn tìm tới ngươi Âm Dương tông!”

Giờ này khắc này, hắn càng phát giác sự tình có chút không đúng.

Âm Dương tông không có khả năng vô duyên vô cớ đầu nhập vào Thần Quốc, dù sao, bọn hắn một khi đi Thần Quốc, đây chính là phải thuộc về Thần Quốc quản.

Ai sẽ nguyện ý ăn nhờ ở đậu?

Hiện tại hắn mới hiểu được, có lẽ này Âm Dương tông đã đến nhất thời khắc nguy cấp!

Đi Hỗn Độn vũ trụ có thể là bọn hắn lựa chọn duy nhất!

Tiết Tĩnh Phi yên lặng một lát sau, sau đó nói: “Diệp công tử, thực không dám giấu giếm, tại trước đây không lâu, Liệu Nguyên tông không biết dùng biện pháp gì, lại có thể điều tra đến chúng ta đại khái vị trí. . . .”

Nói đến đây, nàng nhìn về phía Diệp Huyền, “Chúng ta xác thực đã không đường có thể đi!”

Diệp Huyền cười nói: “Tiết tông chủ có thể thẳng thắn, cũng là có chút để cho ta ngoài ý muốn! Ta vẫn là câu nói kia, đến Hỗn Độn vũ trụ, quý tông chính là chúng ta Hỗn Độn vũ trụ người, chúng ta tại đối mặt Huyền Hoàng Đại Thế Giới lúc, có thể sẽ chết trận, nhưng ta có khả năng cam đoan với ngươi, quý tông tuyệt đối sẽ không chết bởi tranh chấp nội bộ.”

Không thể không nói, này Âm Dương tông những nữ nhân này, tuyệt đối là vô số thế lực vô cùng mong muốn.

Những cô gái này tu luyện cả đời, nếu là đạt được các nàng, cái kia tu vi tuyệt đối là tăng vọt.

Tiết Tĩnh Phi nhìn xem Diệp Huyền, “Nếu là đi Hỗn Độn vũ trụ, ta Âm Dương tông nguyện ý cùng tồn vong với Hỗn Độn vũ trụ!”

Chết trận cùng chịu nhục, các nàng chọn lọc tự nhiên chết trận!

Bởi vì các nàng rất rõ ràng, một khi rơi vào Liệu Nguyên tông trong tay, khả năng này liền là sống không bằng chết!

Diệp Huyền gật đầu, “Ngươi để cho người ta chuẩn bị một chút , chờ ta người vừa đến, chúng ta liền xuất phát.”

Tiết Tĩnh Phi do dự một chút, sau đó nói: “Liệu Nguyên người sợ là lập tức liền sẽ tìm tới. . . .”

Diệp Huyền nhìn xem Tiết Tĩnh Phi, hắn không nói gì.

Tiết Tĩnh Phi do dự một chút, sau đó nói: “Diệp thành chủ là có cái gì yêu cầu khác sao?”

Diệp Huyền lắc đầu cười một tiếng, “Tiết cô nương , chờ ngươi hiểu rõ rồi nói sau!”

Tiết Tĩnh Phi nhìn thoáng qua Diệp Huyền, đang muốn nói chuyện, đúng lúc này, một nữ tử đột nhiên vội vã đi đến, “Tông chủ. . . . Bên ngoài có người tại cưỡng ép phá trận pháp!”

Tiết Tĩnh Phi đang muốn nói chuyện, Diệp Huyền đột nhiên nói: “Để ta đi! Ngươi tổ chức một chút Âm Dương tông người, đến lúc đó ta người vừa đến, chúng ta liền đi!”

Nói xong, hắn nhìn về phía trước mặt nữ tử kia, “Mang ta đi đi!”

Nữ tử nhìn thoáng qua Diệp Huyền, sau đó nhìn về phía Tiết Tĩnh Phi, người sau khẽ gật đầu.

Nữ tử nói: “Diệp thành chủ, mời!”

Diệp Huyền nhìn về phía Triệu Mục, “Ngươi ngay tại này đi!”

Nói xong, hắn cùng nữ tử quay người rời đi.

Triệu Mục cũng không để lại, mà là đi theo. . .

Diệp Huyền bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể để cho nàng đi theo.

Chỉ chốc lát, Diệp Huyền đi vào Âm Dương tông trước sơn môn, ở trước mặt hắn cách đó không xa, có một đạo thật mỏng màn sáng, màn sáng bên ngoài, là một mảnh thảo nguyên.

Đúng lúc này, một tên áo bào trắng nam tử đột nhiên xuất hiện tại màn sáng trước.

Nhìn thấy người này, Diệp Huyền lập tức sửng sốt.

Cái này người đúng là hắn trước đây không lâu mới thấy vị kia cái kia Liệu Nguyên tông phó Tông chủ!

Áo bào trắng nam tử đột nhiên nghiêng người, tại bên cạnh hắn xuất hiện một lão giả, lão giả trong tay nắm một cái màu đen la bàn, lão giả mặc niệm vài câu, rất nhanh, la bàn trong tay của hắn bắt đầu kịch liệt xoay tròn, rất nhanh, Diệp Huyền trước mặt khối kia màn sáng đột nhiên mờ đi!

Nhìn thấy một màn này, áo bào trắng nam tử khóe miệng hơi nhấc lên, “Âm Dương tông!”

Mấy tức sau.

Oanh!

Cái kia đạo quang màn đột nhiên nổ tung ra!

Rất nhanh, toàn bộ Âm Dương tông xuất hiện ở áo bào trắng nam tử trước mặt, áo bào trắng nam tử lập tức cười ha hả, thế nhưng rất nhanh, hắn nụ cười ngưng kết, bởi vì hắn thấy được Diệp Huyền!

Khi nhìn thấy Diệp Huyền lúc, áo bào trắng nam tử nụ cười trên mặt dần dần băng lãnh, “Diệp Huyền! Ngươi như thế nào ở đây!”

Diệp Huyền cười nói: “Nguyên lai là Liệu Nguyên tông phó Tông chủ, thật là khéo a!”

Áo bào trắng nam tử gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Huyền, “Diệp Huyền, này Âm Dương tông, ta Liệu Nguyên tông là ăn chắc.”

Diệp Huyền cười nói: “Ngươi là đang gây hấn với ta sao?”

Áo bào trắng nam tử hai tay nắm chặt, phía sau hắn chẳng biết lúc nào xuất hiện một đám người, có chừng trên trăm nhiều, toàn bộ đều là Liệu Nguyên tông cường giả!

Diệp Huyền nhếch miệng cười một tiếng, “Nhiều người liền lợi hại sao?”



— QUẢNG CÁO —

Áo bào trắng nam tử trầm giọng nói: “Diệp thành chủ, chúng ta cũng không có cùng ngươi là địch ý tứ, mục tiêu của chúng ta chẳng qua là này Âm Dương tông.”

Diệp Huyền cười nói: “Khả năng này liền có chút ngượng ngùng! Hiện tại Âm Dương tông đã về phụ ta Thần Quốc, bọn hắn hiện tại là ta Thần Quốc người.”

Áo bào trắng nam tử hai mắt híp lại, “Xem ra, Diệp thành chủ là không thể không nhúng tay.”

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, lúc này, Tiết Tĩnh Phi đột nhiên đi ra, nàng nhìn về phía áo bào trắng nam tử, “Ta Âm Dương tông đã về phụ Thần Quốc, từ giờ phút này, chúng ta đem dời đi Hỗn Độn vũ trụ.”

Áo bào trắng nam tử cười gằn nói: “Tiết Tĩnh Phi, ngươi cảm thấy khả năng sao?”

Nói đến đây, hắn đột nhiên nộ chỉ Diệp Huyền, “Ngươi cho rằng hắn có thể bảo đảm các ngươi sao? Ngươi nằm mơ, ngươi. . . .”

Ông!

Một đạo tiếng kiếm reo đột nhiên vang vọng.

Xùy!

Cái kia áo bào trắng nam tử còn chưa kịp phản ứng, hắn toàn bộ cánh tay phải chính là trực tiếp bay ra ngoài.

Giữa sân chúng người thất kinh!

Áo bào trắng nam tử nhìn xem Diệp Huyền, vừa kinh vừa sợ, “Ngươi. . . .”

Diệp Huyền nhìn xem áo bào trắng nam tử, “Ngươi hẳn là tôn trọng ta!”

Áo bào trắng nam tử gằn giọng nói; “Diệp Huyền, ngươi. . . .”

Đúng lúc này, một sợi kiếm quang từ giữa sân chợt lóe lên.

Xùy!

Áo bào trắng nam tử đầu trong nháy mắt bay ra ngoài!

Máu tươi như trụ!

Nhìn thấy một màn này, giữa sân chúng Liệu Nguyên cường giả lập tức hoảng hốt!

Này Diệp Huyền thực lực thật to nằm ngoài dự đoán của bọn họ.

Nơi xa, Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía trên không, “Chính chủ vẫn chưa xuất hiện sao?”

Yên lặng một lát, một lão giả đột nhiên kéo dài tại Diệp Huyền trước mặt.

Diệp Huyền bên cạnh, Tiết Tĩnh Phi trầm giọng nói: “Liệu Nguyên tông Tông chủ, Mạc Sơn Hành.”

Mạc Sơn Hành nhìn thoáng qua Diệp Huyền, mặt không biểu tình, “Diệp thành chủ, tay của ngươi duỗi quá dài điểm.”

Diệp Huyền cười nói: “Ta còn tưởng rằng ngươi không ra đâu!”

Mạc Sơn Hành lãnh đạm nói: “Diệp thành chủ, ta Liệu Nguyên tông cùng các ngươi không oán không cừu, cũng không muốn cùng ngươi kết thù!”

Diệp Huyền cười nói: “Ta cũng không muốn cùng ngươi nhóm dây dưa , bất quá, này Âm Dương tông đến theo ta đi.”

Mạc Sơn Hành nhìn xem Diệp Huyền, “Này Âm Dương tông, ta Liệu Nguyên tông ăn chắc! Ai cũng không bảo vệ được! Đây là ta Liệu Nguyên tông thái độ!”

Diệp Huyền cười nói: “Xem ra, là muốn luận bàn một chút rồi?”

Mạc Sơn Hành gật đầu, “Lão phu cũng muốn nhìn một chút Diệp thành chủ đến cỡ nào yêu nghiệt!”

Thanh âm hạ xuống, sau lưng hắn đột nhiên lại xuất hiện hai mươi người!

Hết thảy 120 người!

Này 120 người khí tức đều là cực kỳ cường đại, trong đó Đế Cảnh cường giả càng là có 16 vị, mà Thần cảnh cường giả, cũng có sáu vị!

Đến mức này Mạc Sơn Hành, thâm bất khả trắc!

Mạc Sơn Hành nhìn xem Diệp Huyền, “Trừ phi Diệp thành chủ có thể miểu sát ta, bằng không thì, ta người sẽ đem này Âm Dương tông hết thảy nữ tử mang đi.”

Diệp Huyền cười nói: “Thử một chút?”

Thanh âm hạ xuống, hắn đột nhiên hướng phía trước một cái tật chém!

Mạc Sơn Hành hai mắt híp lại, phất tay áo vung lên, một cỗ cường đại lực lượng tựa như thủy triều chấn động mà ra, trong khoảnh khắc, bốn phía không gian trực tiếp sôi trào lên.

Diệp Huyền kiếm đến!

Oanh!

Trong chớp mắt, Mạc Sơn Hành trực tiếp bị trảm lui mấy trăm trượng xa!

Nhìn thấy một màn này, Liệu Nguyên tông chúng cường giả vẻ mặt lập tức trở nên khó coi.

Nơi xa, Mạc Sơn Hành vẻ mặt cũng là trở nên âm trầm vô cùng, này Diệp Huyền thực lực, so hắn tưởng tượng càng mạnh!

Diệp Huyền nhìn xem Mạc Sơn Hành, “Này Âm Dương tông, ta chắc chắn bảo vệ!”


— QUẢNG CÁO —

Thanh âm hạ xuống, tay hắn cầm trường kiếm chỉ xéo mặt đất.

Ông!

Thiên Tru kiếm kịch liệt run lên, một đạo tiếng kiếm reo chấn động chân trời.

Mạc Sơn Hành nhìn xem Diệp Huyền, vẻ mặt dần dần trở nên dữ tợn, “Diệp Huyền, lão phu nói cho ngươi, đây là Hạo Hãn vũ trụ, coi như ngươi là Long, cũng phải lão phu nằm sấp!”

Thanh âm hạ xuống, hắn tay phải vung lên, hai đạo tàn ảnh hướng thẳng đến Diệp Huyền bắn tới.

Hai tên Thần cảnh cường giả, tăng thêm cũng theo đó ra tay Mạc Sơn Hành, hết thảy ba tên Thần cảnh cường giả!

Không đúng, Mạc Sơn Hành là Thần cảnh cường giả tối đỉnh!

Mà tại ba người ra tay trong nháy mắt đó, còn lại Liệu Nguyên tông cường giả cũng là tùy theo ra tay.

Rõ ràng, này Mạc Sơn Hành ba người mục đích đúng là vì ngăn chặn Diệp Huyền.

Nơi xa, Diệp Huyền mặt không biểu tình, “Khi dễ chúng ta ít sao?”

Thanh âm hạ xuống, hắn tay phải vung lên, sáu tôn ma thi đột nhiên xuất hiện ở trước mặt hắn.

Sáu tôn Thần Cảnh cấp bậc ma thi!

Làm này sáu tôn ma thi xuất hiện cái kia một cái chớp mắt, Mạc Sơn Hành vẻ mặt lập tức nhất biến, mà lúc này, chín thanh kiếm đột nhiên xuất hiện tại cái kia chúng Liệu Nguyên tông chúng cường giả đỉnh đầu.

Kiếm trận!

Làm này chín thanh kiếm xuất hiện trong nháy mắt đó, một mảnh kiếm quang trực tiếp đem những Liệu Nguyên tông đó chúng cường giả bao phủ.

Trong chốc lát, từng đạo tiếng kêu thảm thiết không ngừng vang lên.

Nhìn thấy một màn này, cái kia Mạc Sơn Hành vẻ mặt trong nháy mắt dữ tợn, “Diệp Huyền!”

Thanh âm hạ xuống, hắn xuất ra một cây lệnh tiễn ném ra ngoài.

Oanh!

Cái kia cây lệnh tiễn phóng lên tận trời, chấn động chân trời.

Mấy tức về sau, hơn mười đạo mạnh mẽ khí tức đột nhiên từ chân trời kéo tới!

Diệp Huyền sau lưng, Tiết Tĩnh Phi trầm giọng nói: “Là Liệu Nguyên tông Chấp Pháp giả!”

Chấp Pháp giả!

Diệp Huyền nhìn về phía cái kia mười mấy người, không thể không nói, mười mấy người này khí tức xác thực rất mạnh, mà lại, đều là Đế Cảnh cường giả!

Diệp Huyền đang muốn xuất thủ, đúng lúc này, nơi xa chân trời đột nhiên chấn động dâng lên, sau một khắc, tại đám kia Liệu Nguyên tông chúng cường giả bốn phía đột nhiên xuất hiện một chút quỷ dị người áo đen, theo những người áo đen này xuất hiện, giữa sân những cái kia Liệu Nguyên tông cường giả đầu một cái tiếp theo một cái bay ra ngoài.

Ám Vệ!

Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn về phía chân trời, tại không trung, một ngàn người lao xuống tới!

Này một ngàn người khí thế so Liệu Nguyên tông những cường giả kia mạnh cũng không phải một điểm hai điểm!

Thần Võ quân!

Mà người cầm đầu, chính là Thượng Quan Tiên Nhi!

Nhìn thấy Thượng Quan Tiên Nhi, Diệp Huyền có chút ngoài ý muốn, hắn không nghĩ tới Thượng Quan Tiên Nhi vậy mà tự mình dẫn người tới!

Nhìn thấy Thần Quốc cường giả sau khi xuất hiện, cái kia Liệu Nguyên tông Tông chủ Mạc Sơn Hành biến sắc, “Lui!”

Rất nhanh, Liệu Nguyên tông chờ cường giả thối lui đến ngoài mấy trăm trượng!

Thần Võ quân sau khi hạ xuống, dồn dập đối Diệp Huyền một chân quỳ xuống, cùng nhau nói: “Gặp qua Thần Chủ!”

Thần Chủ!

Tại Thần Quốc trong lòng mọi người, Tiểu Thất là chân chính Thần Chủ, mà bọn hắn đối Diệp Huyền, cũng không gạt bỏ, bởi vì Diệp Huyền thực lực đủ mạnh!

Mà lại, Diệp Huyền là Tiểu Thất tự mình tuyển định.

Danh chính ngôn thuận!

Diệp Huyền nhìn trước mặt mọi người liếc mắt, “Lên!”

Mọi người cùng nhau đứng dậy, sau đó quay người nhìn về phía đám kia Liệu Nguyên tông cường giả.

Mạc Sơn Hành trầm mặc một lát sau, sau đó nói: “Diệp thành chủ, việc này là một cái hiểu lầm, ta Liệu Nguyên tông. . . .”

Diệp Huyền đang muốn nói chuyện, Thượng Quan Tiên Nhi trầm giọng nói: “Không nên ở chỗ này giao chiến, chúng ta chân chính địch nhân là Huyền Hoàng Đại Thế Giới, nếu là lâm vào nơi này, đối với chúng ta rất bất lợi.”

Diệp Huyền yên lặng một lát sau, sau đó nhìn về phía Mạc Sơn Hành, “Giết!”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.