Bóng đêm sâu như nước, chiếc xe con màu đen ở bên đường. Anh nhanh chân đi đến, thân hình cao lớn, vai rộng, chân dài, ngay cả tỷ lệ cũng cực kỳ ưu việt.
Bộ âu phục màu đen được thiết kế riêng trong bóng đêm hiện ra phẳng phiu trông rất quý phái. Anh sải bước. đi tới trước mặt Chung Lê, rất tự nhiên ôm eo cô, đưa cô đến bên cạnh mình.
Quét mắt qua chỗ cách đó không xa, Phương Dịch Quân đang được đội an ninh hộ tống từ trong vòng vây đi ra, sắc mặt lạnh lùng.
“Anh đã tới sớm như vậy rồi sao?” Chung Lê hỏi. Phó Văn Thâm thu tầm mắt lại: “Vừa tới.”
Anh ôm Chung Lê, ngửi được trên người phụ nữ yếu đuối hương vị của rượu vang đỏ: “Uống rượu rồi hả?”
Chung Lê nắm vuốt ngón tay nói: “Một chút xíu.”
Đám người vây lại xem đứng ở bên cạnh, không ít người bị gây chú ý, xì xào bàn tán, thảo luận xem hai người này rốt cục là ai.
Phó Văn Thâm khí chất lạnh lùng mà nổi bật, ánh mắt của người đại diện cũng bị thu hút, bệnh nghề nghiệp phát tác buột miệng nói ra một câu: “Đó là ai vậy? Điều kiện ngoại hình tốt như vậy…”
Phương Dịch Quân càng ép vành mũ bóng chày xuống thấp hơn: “Đừng suy nghĩ, cô không ký được với anh ta đâu.”
“Làm sao anh biết tôi ký không được?” Người đại diện đáp lại.
Vừa rồi, anh ta rất không hài lòng với việc sắp xếp bữa tiệc tối nay. Điều này khiến anh ta không vui.
Phương Dịch Quân kéo khẩu trang lại, vừa nhấc cằm: “Vậy cô đi đi, không ký được thì đừng có mà quay lại”
Người đại diện nhìn thấy hai người thân mật, mang biểu cảm khen ngợi bước tới: “Trời ạ, cô Chung, đây chính là vị hôn phu của cô sao? Hai người cũng quá xứng đôi đi, đứng chung so với phim thần tượng còn đẹp. hơn.”
Cái này đúng thật là gãi đúng chỗ ngứa, Phó Văn ‘Thâm hãng diện nhìn lướt qua cô một cái.
“Tôi là người đại diện của giải trí Kinh Hoa, quý danh của anh là?”
Anh trả lời ngắn gọn: “Phó Văn Thâm.”
Người đại diện mặt mày hớn hở, sau khi nghe xong cái tên này thì khuôn mặt khựng lại.
Trong khoảng thời gian này, cô ta đã cố gắng để nhận được sự công nhận của Quân Độ về việc trở thành đại sứ thông qua nhiều kênh khác nhau và tên của ông chủ của Quân Độ tất nhiên không phải là không biết.
Thì ra vị hôn phu của Chung Lê cũng là ông chủ của Quân Độ…
Chả trách.
Cô ta quay đầu nhìn Phương Dịch Quân một chút, Phương Dịch Quân đút túi, dùng ánh mắt “không phải ban nãy còn rất hùng hổ sao?”
Người đại diện không nói hai lời, hai tay cầm danh thiếp đưa qua, trong nụ cười mang theo vài phần khen ngợi có chừng mực: “Phó tổng, ngưỡng mộ đã lâu.”
Nói xong quay qua Phương Dịch Quân rồi giới thiệu một tràng: “Đây là nghệ sĩ của công ty chúng tôi, Phương. Dịch Quân, cầm cup ảnh đế của hai giải Giải Kim Tượng và Giải Kim Mã, năm nay còn được đề cử giải điện ảnh quốc tế Berlin…”
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!