Editor: Sinlly Linh
Beta: Thơ Thơ
Đồng thời, động tác của Tưởng Đình Kiệt càng ngày càng hung mãnh điên cuồng, như muốn nghiền nát hạ thân Kỷ Ngôn Tâm. Cho đến khi phóng thích kết thúc.
Tưởng Đình Kiệt liếc nhìn Kỷ Ngôn Tâm đã không còn tỉnh táo. Anh không rút ra, mà ôm Kỷ Ngôn Tâm xoay người, lười biếng gối lên cánh tay nằm xuống. Đồng thời bàn tay to khống chế Kỷ Ngôn Tâm ngồi trêи người anh, nơi tư mật hai người vẫn gắt gao dính chặt không có chút kẽ hở.
Lúc này đây, anh không hung mãnh vận động, mà ôn nhu ma sát va chạm vị trí mẫn cảm của cô.
Với tư thế này, trong tầm mắt Tưởng Đình Kiệt có thể nhìn thấy toàn bộ biểu tình và phản ứng trêи thân thể Kỷ Ngôn Tâm. Anh cười giống như là đang thưởng thức cô.
“Ưm……”
Giờ phút này, hai tay Kỷ Ngôn Tâm đang bị trói sau lưng, thân thể căng chặt không kìm nén được. Cô thừa nhận anh xuyên qua rốt cuộc tạo cảm giác kϊƈɦ thích.
Cô cắn chặt cánh môi, ngăn không cho bản thân phát ra bất kỳ âm thanh thoải mái nào lấy lòng anh.
Nhưng mà, Tưởng Đình Kiệt sẽ không bỏ qua cho cô.
“Kỷ Ngôn Tâm, tôi cho cô cơ hội nói cảm nhận một lần nữa, tôi có làm được hay không?”
Thế mà anh ở trêи giường ép hỏi cô.
Thân thể từng đợt phản ứng khít chặt, làm cho Kỷ Ngôn Tâm không thể chống cự.
“Được!”
“Cô thoải mái không?”
“……”
Loại vấn đề mắc cỡ này, cô cự tuyệt trả lời.
Tất nhiên là Tưởng Đình Kiệt không hài lòng phản ứng của cô. Bàn tay to nắm chặt ʍôиɠ cô, hung hăng đâm vào, nghiền nát sự chống cự của cô.
“Thoải mái……”
Giọng nói gần như nhỏ xíu – âm thanh ngâm nga làm cô đỏ bừng mặt.
Chưa xong, Tưởng Đình Kiệt tiếp tục cười hỏi: “Cô nói tôi nghe xem có muốn hay không?”
“Muốn……”
“Cô muốn cái gì?”
“Tôi muốn anh…… Muốn tôi……”
“Tốt, đêm nay tôi nhất định sẽ từ từ thỏa mãn cô!”
Ép hỏi kết thúc.
Tưởng Đình Kiệt đã nghe được câu trả lời như ý muốn.
Giây tiếp theo, anh bỗng dưng đứng dậy, bàn tay to ôm eo Kỷ Ngôn Tâm, động tác ôn nhu biến thành tra tấn bá đạo hung mãnh.
Cho đến khi anh phóng thích toàn bộ ở trong thân thể của cô.
Lúc này, Kỷ Ngôn Tâm đã xụi lơ cả người.
Nhưng mà không có kết thúc.
Bỗng nhiên Tưởng Đình Kiệt rút ra, ấn cô nửa quỳ ở trêи giường, đôi tay kéo ʍôиɠ cô cao lên, hung hăng ở chỗ sâu nhất mà đâm vào cô.
“A……”
Trong không khí ái muội không che giấu được hơi thở trầm đục của người đàn ông và tiếng rêи rỉ của người phụ nữ.
Với tư thế này, Kỷ Ngôn Tâm chào mời anh. Cô ý thức được mỗi một chút cảm giác kϊƈɦ thích cùng với anh, không kìn nén được cô phát ra tiếng rêи rỉ. Lí trí cô còn muốn chống cự, nhưng mà thân thể của cô đã hoàn toàn bị anh giam giữ. Cực nóng, khẩn cầu, cho anh sự thỏa mãn sâu sắc nhất, cuối cùng cô đã mất đi sự tỉnh táo trong quá trình vui vẻ này.
…………
Hôm sau.
Cả người Kỷ Ngôn Tâm bủn rủn đau đớn tỉnh lại.
Mở mắt ra, chung quanh là căn phòng xa lạ.
Từ từ……
Hình ảnh này nhìn có vẻ quen thuộc?
Xong rồi!
Cô bị Tưởng Đình Kiệt ngủ đến hai lần.
Hơn nữa, lần ngủ này so với lần trước càng hung ác hơn!
Lúc này, Kỷ Ngôn Tâm nhăn mặt, giãy giụa bò khỏi chăn. Cô nhặt quần áo bị xé rách ở dưới mặt đất lên che chắn thân thể, bước chân thẳng đến phòng tắm. Khi cô nhìn thấy phòng tắm xa hoa liền ý thức được nơi này là biệt thự riêng của Tưởng Đình Kiệt. Biệt thự riêng của ngài Tưởng là nơi phóng viên truyền thông thành phố A đều đồn rằng không thể chụp được. Cô có thể tận mắt nhìn thấy, không biết là may mắn hay là bất hạnh.
“Cái eo của tôi……”
Lúc này, trong bồn tắm Kỷ Ngôn Tâm ngâm thân thể sức cùng lực kiệt của cô bằng nước ấm.
Khi cô nhìn bên cạnh bồn tắm, phát hiện trêи mặt đất là chiếc áo khoát bên trong có điện thoại di động mà tối hôm qua cô mang ra khỏi cửa. Cô còn chưa kịp duỗi tay, bỗng nhiên nghe được tiếng bước chân đi tới.
Hết chương 9