Edit: Chuotminhminh
Beta: Thơ Thơ
Trầm mặc, làm không khí trở nên an tĩnh.
Khoảng cách của hai người càng trở nên thân mật khi Kỷ Ngôn Tâm cúi người xuống.
Dường như nhịp tim đập rộn ràng bên tai.
Trong nháy mắt này đột nhiên Kỷ Ngôn Tâm giống như bị mê hoặc. Lúc cô cúi đầu giúp anh xử lý vết thương, trong đầu của cô không ngừng nghĩ về hình ảnh anh cứu cô. Nhưng lúc cô nhận ra đây là sự rung động trong lòng thì cô ra sức phủ nhận nó. Bởi vì anh là Tưởng Đình Kiệt, cô không thể thích anh. Nhưng cũng bởi vì anh là Tưởng Đình Kiệt mà con tim của cô đã bị anh bắt nhốt, giam vào trong sự dịu dàng không thể tự thoát được, nó vẫn tồn tại không thể dễ dàng xem nhẹ được.
Làm sao bây giờ..
Dường như cô thật sự có chút thích Tưởng Đình Kiệt rồi.
Bỗng nhiên Kỷ Ngôn Tâm cũng không chú ý đến trong lúc bối rối này, hai má cô không thể khống chế từ từ đỏ lên.
Trong tầm mắt từ trên cao nhìn xuống của Tưởng Đình Kiệt, anh nhìn Kỷ Ngôn Tâm, nghe nhịp tim đập của cô, hít hơi thở của cô, cảm nhận sự ấm áp do cô và anh kề sát vào nhau. Quan trọng hơn là hình như anh nhìn thấy nét mặt Kỷ Ngôn Tâm có chút ửng đỏ, giống như là lời trêu chọc khuấy động lòng anh, làm cho du͙ƈ vọиɠ của anh đối với cô hoàn toàn không khống chế được.
“Kỷ Ngôn Tâm.”
Giọng nói anh khàn khàn trầm thấp gọi cô.
Nghe vậy, Kỷ Ngôn Tâm ngẩng đầu lên gần như theo bản năng.
Giây tiếp theo, bỗng dưng Tưởng Đình Kiệt nghiêng người hôn cô. Bàn tay anh cưỡng ép đỡ lấy phía sau cổ của cô, để cho cô ngửa đầu ra hoàn toàn phối hợp với tư thế hôn môi của anh. Ngay lúc cô nhận ra sự rung động với anh, bất ngờ bị Tưởng Đình Kiệt áp đảo hôn môi triền miên như vậy, lực sát thương đối với cô tuyệt đối là ảnh hưởng mang tính nổ tung.
Cho nên, Tưởng Đình Kiệt cảm giác được Kỷ Ngôn Tâm cũng không có cự tuyệt anh.
Lúc lực độ cánh tay anh ôm chặt lấy cô, cơ thể của anh cầm lòng không được mà tiến đến gần cô. Trong tình cảnh hai người vốn ở tư thế ái muội, phản ứng du͙ƈ vọиɠ của anh đối với cô hoàn toàn trần trụi không hề che giấu chút nào. Thế mà lúc Kỷ Ngôn Tâm cảm giác được cái nóng bỏng của Tưởng Đình Kiệt chống ở giữa hai chân cô, thân thể cô khẽ run rẩy. Nhưng mà nụ hôn của Tưởng Đình Kiệt đã làm cho ý thức của cô không có cách nào duy trì tỉnh táo, cơ thể cô bị bao vây trong nhiệt độ nóng bỏng của anh thì dần dần trở nên mềm mại như nước.
Trong không khí là tình cảm và du͙ƈ vọиɠ hết sức căng thẳng.
Bỗng chốc, bàn tay lớn của Tưởng Đình Kiệt ôm lấy Kỷ Ngôn Tâm kề sát vào trong lòng. Lúc ý thức của Kỷ Ngôn Tâm hoàn toàn bị nụ hôn của anh bắt làm tù binh, bàn tay lớn của anh theo đó tùy ý vuốt ve cơ thể cô. Cái khăn tắm lỏng lẻo hoàn toàn ngăn không được sự thân mật cọ sát da thịt của hai người. Lòng bàn tay anh ở trong khăn tắm nửa kín nửa hở xoa nắn phần đầy đặn mềm mại của cô.
Cùng lúc đó, nụ hôn của anh dọc theo cái gáy của cô đi xuống phía dưới hợp nhất với vị trí mà lòng bàn tay đang trêu đùa, dịu dàng ngậm lấy đóa hoa đào màu hồng nhạt nở rộ của cô.
“Ưʍ..”
Cơ thể Kỷ Ngôn Tâm không thể kiềm chế căng chặt run nhẹ trong tư thế cô bị Tưởng Đình Kiệt đặt ở bồn rửa tay. Cô không ngừng ngửa đầu về phía sau, cánh tay ôm lấy bả vai của anh theo bản năng. Trong lúc cô bị mê hoặc không tỉnh táo, môi lưỡi của anh, bàn tay của anh, đều đặt ở vị trí nhạy cảm nhất của cô tạo ra sự cám dỗ chí mạng, khiến cho cô trầm luân đáp lại anh.
Giờ khắc này, nhịp tim đập thình thịch hỗn loạn bị quấy phá bởi du͙ƈ vọиɠ.
Tưởng Đình Kiệt đang cố hết sức mê hoặc cô.
Ở vị trí bí mật nhất giữa hai chân của cô, cách chiếc khăn tắm là sự xâm lược của anh, đang truyền đạt sự nóng rực điên cuồng của anh. Mặc dù cơ thể của cô được bọc trong chiếc khăn tắm nhưng không hề có cảm giác an toàn, phản ứng động tình của thân thể cô là bí mật không thể che giấu được. Nếu như anh cởi khăn tắm ra cùng với tư thế cô nghênh đón anh chính là khoảng cách thân mật nhất không thể tách rời của hai người.
Thở dốc, trong mắt vằn đỏ của Tưởng Đình Kiệt là lốc xoáy.
Nhưng khi anh càng triền miên, cơ thể Kỷ Ngôn Tâm ngồi ở trên bồn rửa tay lại không thể tránh khỏi dựa lưng sát vào cái gương phía sau.
Trong nháy mắt bị lạnh lẽo, làm Kỷ Ngôn Tâm đang bị mê hoặc bừng tỉnh.
Cô nhìn thấy Tưởng Đình Kiệt đang muốn cô. Cô cảm giác được Tưởng Đình Kiệt chỉ còn thiếu một bước xâm lược cuối cùng.
Thế nhưng đột nhiên Kỷ Ngôn Tâm muốn cự tuyệt anh.
“Dừng lại..”
Nghe được lời cự tuyệt của cô, Tưởng Đình Kiệt khẽ dừng lại nhưng mà động tác của anh cũng không ngừng.
Bỗng chốc, Kỷ Ngôn Tâm cắn chặt môi, thân thể giãy giụa kháng cự với anh.
“Anh không được.. Dừng lại..”
Cứ như vậy nảy sinh mối quan hệ không thể giải thích này là chuyện như thế nào?
Lúc cô bối rối nên rung động với anh. Cô rối loạn sau sự việc cô bị nhốt ở trong nhà vệ sinh bị mắng bồi ngủ. Đột nhiên cô phản ứng lại, lúc cô còn có ý thức phải cự tuyệt Tưởng Đình Kiệt. Cô không nên bị du͙ƈ vọиɠ thân thể mê hoặc, rốt cuộc tỉnh táo kịp thời dừng lại.
“Đừng tiếp tục.. Cầu anh..”
Giọng nói của Kỷ Ngôn Tâm nhuốm một chút khàn khàn nghẹn ngào.
Lúc này, bỗng dưng Tưởng Đình Kiệt cứng đờ người, chậm rãi ngước mắt nhìn vành mắt ửng đỏ của cô. Anh bắt giữ được cảm xúc không thể che giấu trong ánh mắt của cô, nhíu mày nói: “Cô không nên từ chối tôi.”
Anh có thể cảm giác được thân thể của cô đang mong chờ anh.
“Tôi không cần..”
Ngay lúc này, cả người Kỷ Ngôn Tâm cứng đờ cự tuyệt anh.
Bỗng chốc, Tưởng Đình Kiệt nhận ra được chuyện gì đó, bàn tay lớn khẽ vuốt hai má của cô, khàn giọng hỏi: “Trong nhà vệ sinh, những người phụ nữ đó đã mắng cô cái gì?”
“…”
Không hổ là Boss Tưởng.
Vậy mà đoán được suy nghĩ của cô.
Cho nên, Kỷ Ngôn Tâm cũng không có tính toán dấu diếm anh. Cô hít sâu một hơi, điều chỉnh tốt cảm xúc của mình, tận lực giữ bình tĩnh nói: “Tưởng Đình Kiệt, tôi không có lấy thân thể làm giao dịch.”