Mommy Bảo Bối: Daddy Là Tổng Giám Đốc Siêu Quyền Lực

Chương 175: Sự thật về thân thế bị bại lộ


Cô vẫn chết lặng như trước, không nhúc nhích.

Lúc này Lâm Sơ Bạch mới ý thức được có gì đó không đúng, vội vàng đỡ cô đậy, kéo vào hành lang. “Chuyện gì đã xảy ra vậy? Có ai bắt nạt em sao?”

Ý thức của Lâm Mặc Ca cuối cùng cũng khôi phục một

Ngẩng đầu lên, nhìn thấy ánh mắt lo âu ân cần của Lâm Sơ Bạch.

Bỗng nhiên, nước mắt cứ mãnh liệt tuôn ra như vậy, trong lòng lại không cảm giác được một sự bi thống nào.

Bởi vì hiện tại còn chưa kịp phản ứng lại từ trong khiếp sợ thật lớn.

Người trong ngực lạnh run, thân thể đơn bạc, giống như tờ giấy mỏng manh, tựa hồ vừa chạm vào sẽ vỡ vụn…

“Không được, cứ tiếp tục như vậy em sẽ bị ốm đó! Về nhà trước để sưởi ấm… Không phải là Nguyệt Nhi gặp chuyện không may đúng không? Em nói một câu đi đừng làm anh sợ…”

Lâm Sơ Bạch nói xong thì ôm cô đi lên lầu.

Nguyệt Nhi?

Nghe được hai chữ này, Lâm Mặc Ca mới hoàn hồn lại, cô mà trở về với bộ dạng này sẽ dọa đến Nguyệt Nhi!

Bỗng nhiên, cô nắm chặt tay Lâm Sơ Bạch, hàm răng bởi vì rét lạnh mà run rẩy, cô nói: “Nguyệt Nhi… Giúp em… Chăm sóc Nguyệt Nhi….”

“Được được, anh biết rồi, nghe lời anh đi, về nhà trước đã…” Lâm Sơ Bạch kiên nhẫn khuyên nhủ. Bởi vì bây giờ trông cô không được ổn lắm. Mặc dù không biết chuyện gì đã xảy ra, anh ta biết anh ta phải đưa cô về nhà.

“Không, em còn chưa thể quay về được! Em phải đi xác nhận…”

Lâm Mặc Ca run rẩy, lời còn chưa nói hết thì giống như phát điên, xoay người vọt vào màn mưa, trong nháy mắt biến mất không tung. tích.

”Này! Em chờ đã…”

Lâm Sơ Bạch cầm ô đuổi theo vài bước nhưng đã tìm không thấy bóng người gầy gò kia…

Dưới sảnh tập đoàn Quyền thị.

Quyền Giản Li vội vàng đi ra từ cửa lớn, Nhạc Dũng sớm đã chờ ở ngoài cửa, giúp anh mở ô.

Mưa to như trút xuống, văng tung tóe vào ống quần anh, chọc cho sắc mặt anh càng thêm âm trầm.

Ngài Li có sạch sẽ, ghét nhất loại thời tiết mưa này.

“Ngài Li, mưa to như vậy, chúng ta có về nhà cũ nữa không? Con đường bên kia chỉ sợ không dễ đi…”

Nhạc Dũng lo lắng không phải không có lý. Hôm nay trận mưa lớn này quá đột ngột, đoạn đường trở về nhà cũ mấy ngày nay vẫn đang tu sửa, lúc này tích nước, chỉ sợ rất đễ xảy ra tai nạn.

Quyền Giản Li hơi nhíu mày, đang muốn mở. miệng thì điện thoại di động bổng nhiên rung lên.

Trên đó là một dãy số lạ.

Anh do dự một chút rồi vẫn bắt máy: “Là Quyển Giản Li đúng không?”

Bên trong truyền đến một giọng một người đàn ông xa lạ, nhưng Quyền Giản Li lại cảm thấy giống như đã từng quen biết.

“Là tôi, anh là ai?” Quyền Giản Li trầm giọng hỏi.

Không biết vì sao, anh luôn cảm thấy cuộc điện thoại này không đơn giản như vậy.

Trong lòng mơ hồ nổi lên một tỉa bất an.

Người ở đầu dây bên kia hình như đang nói chuyện với ai, sau đó người nọ mới hắng giọng, nói: “Tôi là ai không quan trọng, quan trọng là có người phụ nữ tên là Lâm Mặc Ca không thấy đâu. Nếu anh không muốn cô ấy gặp chuyện gì đó, tốt nhất là cử người đi tìm ngay bây giờ. Trời mưa to như vậy, tôi lo lắng… Khụ khụ, cô ấy rất có thể sẽ gặp chuyện gì đó. Chuyện chính là như vậy.”

Dứt lời, đối phương cúp điện thoại.

Nhìn màn hình tối tắm, lời người kia vừa rồi nói còn quanh quần ở bên tai.

Nghe tiếng mưa rơi trên nóc xe phát ra tiếng bùm bùm, sắc mặt Quyền Giản Li âm trầm đến cực hạn. 

“Ngài Li…” Nhạc Dũng cảm thấy bầu không khí có phần khác thường, anh ta nhịn không được mở miệng muốn hỏi.

Quyền Giản Li gọi lại nhưng điện thoại đã tắt máy.

Lông mày anh nhíu chặt, sau đó nhanh chóng gọi cho Lâm Mặc Ca nhưng điện thoại lại báo không thể kết nối.

‘Trong lòng anh chợt thấy căng thẳng, giọng nói lo lắng mà lạnh như băng: “Đi kiểm tra định vị điện thoại di động của Lâm Mặc Ca!”‘

“Cô Lâm? Có chuyện gì xảy ra với cô ấy ạ?” Nhạc Dũng vừa nghe tên Lâm Mặc Ca thì vô cùng kinh ngạc.

Bởi vì biểu cảm của ngài Li rất đáng sợ.

”Đừng nói lời thừa thãi! Đi kiểm tra đi!”

Anh gầm lên giận dữ, trực tiếp xuống xe.

Nhạc Dũng cũng không dám dong dài nữa, vừa mới từ trên xe xuống, ngài Li đã ngồi vào ghế lái, sau đó, “rầm”, anh hung hăng đóng cửa xe, nhanh chóng khởi động xe rời

“Ngài..”

Nhìn chiếc xe biến mất trong màn mưa, Nhạc Dũng cũng ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc, anh ta vội vàng trở lại tòa nhà điều tra…

Phía bên kia.

Phòng khách được thắp sáng với ánh sáng màu cam ấm áp.

Hai người một lớn một nhỏ ngồi cạnh nhau trên ghế sofa, thoạt nhìn rất thân thiết.

Trên người hai người đều là đồ ngủ màu hồng nhạt, thoạt nhìn cực kỳ giống trang phục cha con.

Lâm Sơ Bạch ném điện thoại đi động chuyển sang chế độ máy bay lên sofa, hung tợn trừng mắt nhìn cô gái nhỏ đang chớp chớp đôi mắt to ngồi bên cạnh anh ta, vô cùng tức

“Em không phải nói mẹ em tên là Đại Mỹ ‘Nhân sao? Hả? Không phải nói bố em tên là Đại Soái Ca sao? Nếu không phải hôm nay anh bị lợi dụng, để anh gọi cuộc gọi này, sợ rằng anh sẽ không bao giờ biết tên thật của mẹ em, phải không?”

Đôi mắt to của Nguyệt Nhi chợt lóe lên, phát ra ánh sáng vô tội: “Nhưng mẹ em thật sự rất đẹp, bố hờ cũng thật sự rất đẹp trai mà…”

Nguyệt Nhi nói không sai, cô bé cũng không thèm nói dối.

“….”

Lâm Sơ Bạch bị cô bé làm cho nghẹn đến sửng sốt, đứt khoát giận đỗi quay mặt đi.

“Giờ anh cũng chẳng còn tác dụng gì nữa rồi, nên quay về nhà mình thì tốt hơn..”

Dứt lời anh ta hơi cúi người, làm bộ muốn đi.

Quả nhiên, chiêu này có hiệu quả.

Bàn tay nhỏ bé của Nguyệt Nhỉ nắm chặt góc áo anh ta, đáng thương nói: “Anh Sơ Bạch, bên ngoài trời đang sấm sét thế kia, anh ở một mình thì sẽ sợ lắm đó, Nguyệt Nhi ở bên cạnh anh nhé…”

Được rồi, cô bé này miệng còn rất cứng! Rõ ràng chính là cô bé sợ hãi, mà còn nói để cô bé ở bên cạnh anh ta!

Thế nhưng, nhìn khuôn mặt ngây thơ của Nguyệt Nhi, cơn tức giận trong lòng Lâm Sơ Bạch thoáng cái biến mất.

Anh ta đặt mông lại ngồi xuống sofa, bĩu môi nói: “Anh không đi cũng được, có điều em phải nói cho anh biết sự thật, Quyền Giản Li thật sự là bố em sao?”

Nguyệt Nhi bĩu môi: “Cũng gần như thế.”

Lâm Sơ Bạch lại nổi giận: “Cái gì gọi là cũng gần như thế? Phải là phải, không phải thì là không phải. âu “cũng gần như thế” kia phải là ”chính là như thế” mới đúng nhỉ?”

Con ngươi đen láy của Nguyệt Nhỉ mở to, cô bé bĩu môi hỏi: “Anh Sơ Bạch, vừa rồi anh nói là có ý gì ạ? Đó có phải là bài về đọc nhịu* mới không ạ?”

*Vè đọc nhịu: về khó đọc nên bị líu lưỡi

Lâm Sơ Bạch hoàn toàn không còn cách nào khác, ngay từ đầu anh ta cũng không nên nói nhảm với cô bé này nhiều như vậy!

Chẳng qua, tính tò mò hóng chuyện trong. lòng anh ta đang hừng hực sôi trào, hôm nay nếu không rõ ràng, chỉ sợ sẽ không ngủ được. Hít sâu một hơi, anh ta lại truy hỏi: “Nếu em là con gái của Quyền Giản Li danh tiếng lẫy lừng kia, vậy vì sao còn phải trốn theo mẹ đến nơi này? Còn nữa, vì sao vừa rồi lúc gọi điện thoại em không trực tiếp gọi cho anh ta, mà muốn anh làm thay?”

“Cái này..” Nguyệt Nhi bĩu môi, cô bé có nên trả lời không?

“Bởi vì để cho ông bố hờ nghe ra giọng của Nguyệt Nhi thì sẽ xảy ra chuyện lớn lớn đó… Bố hờ sẽ bắt Nguyệt Nhi đi, Nguyệt Nhi sẽ không gặp được mẹ…”

Vừa nói đến đây, Nguyệt Nhỉ liền nhớ tới Quyền Vũ Hàn.

Đã trải qua mấy ngày không gặp được cậu, Nguyệt Nhi thật sự rất nhớ cậu đó.

“Làm sao có thể, anh ta chính là bố em, sao lại bắt em để làm gì? Lê nào là em đã trốn thoát ra ngoài?” Lâm Sơ Bạch chớp chớp mắt, đột nhiên lại nhớ tới một vấn để rất nghiêm trọng, vô cùng nghiêm trọng: “Đúng rồi, vì sao em lại tên Là Lâm Nguyệt Nhỉ?

Lúc trước khi anh ta kể chuyện cho Nguyệt Nhi, nhìn thấy tên viết trên sách Nguyệt Nhi.

Chắc chắn là Lâm Nguyệt Nhi chứ không phải Quyển Nguyệt Nhi.

“Không gọi Lâm Nguyệt Nhỉ thì là cái gì?”Cô bé ngây thơ nhìn anh ta.

Trán Lâm Sơ Bạch toát mồ hôi lạnh, nhưng vẫn là lời giải thích sâu sắc: “Bố em nếu họ Quyền, vậy đương nhiên em cũng nên họ Quyển rồi.. Cho nên, em hẳn là gọi Quyền Nguyệt Nhi mới đúng!”

Nguyệt Nhi nhẹ nhàng cắn môi dưới, khuôn mặt nhỏ nhắn như bánh trôi phồng lên, quả thực đáng yêu.

Trong đầu Lâm Sơ Bạch chợ lóe lên, anh ta như ngộ ra điều gì đó: “Không lẽ anh ta căn bản không biết sự tồn tại của hai mẹ con em? Hoặc là không biết có một đứa con gái như em tồn tại?”

Trách không được lúc trước khi xem đoạn video lan truyền trên mạng, anh ta cảm thấy gáy người đàn ông kia rất quen mắt.

Hiện tại nghĩ lại, rõ ràng chính là Quyền Giản Li!

Cũng chính là nói, Quyền Giản Li là bởi vì Lâm. Mặc Ca đi ra ngoài xem mắt, cho nên mới tức giận tối ra tay với người đàn ông xem mắt kia.

Như vậy xem ra, Quyền Giản Li và Lâm Mặc Ca chắc chắn là có quan hệ gì đó. Nhưng cô lại mang theo Nguyệt Nhỉ trốn ở chỗ này, hơn nữa Nguyệt Nhỉ cũng họ Lâm, mà không phải Quyền…

Vì vậy, mọi thứ đần trở nên rõ ràng.

”Cho nên nói, là mẹ em lén lút sinh con sau lưng bố em?”

Đồng tử đen nhánh sáng ngời của Nguyệt Nhi chợt sáng lên: “Bingol! Anh trả lời đúng rồi!”

“Đúng cái đầu em! Chuyện quan trọng như. vậy sao không nói sớm…” Lâm Sơ Bạch nhẹ nhàng gõ cô bé một cái.

Nguyệt Nhi lén bĩu môi, chuyện quan trọng như vậy, làm sao cô bé có thể tùy tiện nói ra đây?

Mẹ đã nói với Nguyệt Nhi, đừng nói với người khác điều này. Có điều, anh Sơ Bạch tự mình đoán ra, chắc là không sao nhỉ?

“Nhìn lại hai mẹ con em mấy năm nay đã phải chịu rất nhiều khổ cực, mau kể cho anh nghe chút đi, sau này anh tìm cơ hội sẽ giúp hai người báo thù

“Thật  sao? Làm thế nào để trả thù vậy?Anh muốn đánh ông bố hờ kia một trận sao?”

Lâm Sơ Bạch toát ra mồ hôi lạnh: “Ừm…cái này, cũng không phải không thể… Chẳng qua, bé ngoan thì không thể đánh nhau, nếu đánh vào mặt thì không ổn đâu, nhóc có biết chưa…”

Nguyệt Nhi khinh bỉ nhìn anh ta một cái “Hừ, anh Sơ Bạch, anh đánh không lại ông bố hờ kia chứ gì…”

“Làm sao có thể! Anh đây rất ngầu lắm đó…

“Nguyệt Nhi không tin! Anh Sơ Bạch khoác ác… Mẹ nói anh Sơ Bạch đẹp trai như vậy đều là tên ẻo lả, còn hay làm màu ra vẻ… Có điều anh Sơ

Bạch, làm màu ra vẻ là có ý gì

Một lớn một nhỏ vẫn nghiêm túc tiếp tục nói chuyện…

Bóng đêm dần dần bao phủ hết thảy.

Mưa vẫn rơi như cũ.

Từng tỉa chớp màu trắng, cắt qua bầu trời đêm đen kịt.

Ẩm ẩm.

Tiếng sấm chấn động đinh tai nhức óc.

Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhot. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.