Minh Thần Giá Đáo

Chương 200: Đại sư phong thủy


Bước vào ngôi nhà nhỏ này, thì phát hiện bên trong được bày trí theo phong cách cổ phong, sô pha đồ đạc đều thống nhất dùng gỗ thẫm màu, rất có phong cách, có cả đồ cổ, tôi ngạc nhiên nhìn quanh, hóa ra thầy phong thủy lại nhiều tiền thế, đầy một nhà đồ cổ cơ, cứ vớ bất kì cái này đem đi bán cũng ra cả núi tiền.

Trần Huyền ghé tai tôi thì thầm, “lát nữa cho dù là người ta nói gì, thì em cũng đừng vặc lại, cứ ngoan ngoãn đi theo anh, đừng chạy lung tung, người nào đó nói với em cái gì lạ cũng đừng có tin.”

Tôi thấy anh ấy nói gì mà lạ thế, tôi đâu phải trẻ con, sao lại nghiêm túc dặn dò kiểu thế, chẳng có lẽ tôi chạy theo người lạ đi mất hay sao, nhưng tôi cũng không nghĩ gì sâu xa, coi như là anh ấy quan tâm mình nên nói thế thôi.

Từ trong phòng có một cậu thanh niên trẻ đi ra, anh ta nhìn tôi lấy một cái, rồi mới chậm rãi nói, “Hai người là khách đã đặt lịch lúc trước đúng không, ngài Trần và cô Tần?

Trần Huyền gật đầu, cậu trai trẻ kia không nói gì nữa, chỉ bảo chúng tôi đi theo cậu ta, rồi cậu ta đưa chúng tôi vào một căn phòng rộng rãi hơn, không ngờ rằng căn nhà nhìn từ ngoài thì nhỏ, nhưng bên trong thì lại vô cùng rộng lớn, tôi nhìn quanh thì phát hiện xung quanh có năm sáu người đàn ông, ăn mặc sang trọng, dường như là đang đợi vị đại sư này gọi vào.

Xem chừng thì cũng rất ra gì và này nọ đây, vị đại sư này hẳn có năng lực. Đang suy nghĩ ʍôиɠ lung, thì cậu trai trẻ mời tôi bước vào bên trong, vì đại sư đang ngồi đợi sẵn.

Trần Huyền kéo tôi bước vào bên trong, vừa bước vào thì cảm giác đầu tiên là bên trong tối và lạnh, căn phòng không hề có cửa sổ, cũng không có đèn, cái lạnh cắt da cắt thịt, đứng một chút đã cảm thấy không chịu nổi, nhưng Trần Huyền vẫn bắt tôi đứng đó.

Tôi nghĩ cũng đúng, dù sao thì cũng là chuyện của bà tôi, yêu cầu người nào khác làm giúp mình thì mặt tôi cũng dày quá, sau khi mắt tôi đã quen với bóng tối, thì tôi thấy trong căn phòng tối, có một chiếc bàn, và ba chiếc ghế, ngồi đối diện là một người đàn ông nhìn không rõ mặt.

Một lúc lâu sau người đàn ông này mới cất lên giọng khàn khàn nói,” Mời ngồi, việc của hai người muốn làm thì tôi đã xem rồi, nhưng việc di chuyển mộ phần cũng không phải đơn giản, vì phải xem kĩ phong thủy, đặc biệt là mộ phần ông bà, vì sẽ có ảnh hưởng đến tiền đồ của con cháu. Người sống tự tìm nơi ở trêи dương gian, thì người đã mất cũng thế, họ cũng phải tự đi tìm.

Tôi bật cười, “Người chết thì tìm kiểu gì mới được chứ?”

Vị đại sư đó cũng chẳng quan tâm đến câu nói của tôi, chỉ quay sang nói với Trần Huyền, “Làm người chết nói được cũng dễ thôi, chỉ cần gọi hồn về nhân gian là được, cũng chẳng phải việc gì to tát.

Trần Huyền dường như không vui lắm, đâu cần phí công thế, chỉ cần đưa xương cốt đến đây là được chứ gì, trước đây tôi chưa từng nghe ai nói phải gọi hồn người chết lên hỏi.

Vị đại sư đó cười quái dị, trêи mặt còn có nhiều chỗ hằn sâu, chẳng nhìn rõ nét mặt,” Tin hay không tùy hai người, tôi sớm đã xem quẻ, bà của cô Tần đây chết oan, nên với linh hồn như vậy thì chẳng biết mộ phần mình ở đâu. Nếu không xuống âm gian đưa linh hồn của bà ấy vào mộ, thì sau này con cháu không được yên.

Nhưng Trần Huyền nghe xong thì không thèm tin, nói, “Chẳng phải là muốn thêm tiền hay sao, anh chỉ cần ngoan ngoãn di dời mộ là được.

Vị đại sư không hề giận, chỉ cười ha hả, mãi lâu sau mới nói,” Anh Trần, tôi khuyên anh nên suy nghĩ kĩ, nhưng nếu anh không đồng ý, thì tôi cũng sẽ không phiền gì đâu, phí thì cứ theo như thỏa thuận cũ là được.

Nhưng trong lời nói qua lại của hai người họ, tôi nghe ra một điều lạ, tại sao bà tôi lại chết oan? Có nghĩa là gì? Chẳng lẽ là bị hại chết? Nhưng Trần Huyền lại bảo với tôi là lúc bà tôi làm đồng, bị ngã từ trêи núi xuống, nên đã chết? Tôi cũng vì hốt hoảng khi nghe tin dữ của bà, mà trêи đường về bị tai nạn xe, bị ảnh hưởng đến não, và trêи người tôi thì đầy vết thương do vụ tai nạn đó.

Đúng lúc này điện thoại của Trần Huyền reo vang, phá tan bầu không khí yên lặng rợn người, Trần Huyền lôi từ trong người ra một chiếc điện thoại, khi nhìn thấy số điện thoại hiển thị trêи đó, thì mặt biến sắc, anh ấy đứng lên, “Anh đi nghe điện thoại, có việc gì nói sau, em ở yên đây đừng đi đâu.”

Tôi trợn tròn mắt ngây ngô gật đầu, nhưng khi Trần Huyền vừa bước ra khỏi cửa, thì tôi ngay lập tức hỏi, “Anh nói bà tôi chết oan là sao?”

Vị đại sư đó chậm rãi, “Có nghĩa là không phải chết già, mà là bị hại chết, lúc chết thì đúng nơi âm khí nặng nề, không thể đầu thai, linh hồn không thể an nghỉ, đáng thương vô cùng!

Thật sự là có chuyện này sao? Bà tôi rốt cuộc là vì sao lại bị hại chết? Trong lúc tôi đang cố suy nghĩ, thì đầu tôi đau như búa bổ, cứ như trong não chạy qua một tia sáng màu đỏ, tôi cảm thấy có thứ gì đó mình đã quên, rồi lại cứ như đã nhớ lại.

Tôi ngẩng đầu nhìn vị đại sư rồi nói,” Anh có thể mời bà tôi về nhân gian để hỏi, rốt cuộc vì sao bà tôi lại chết? “

Bà là người duy nhất đối xử tốt với tôi, tôi không thể biết bà chết oan mà lại không làm gì, hơn nữa tôi cứ thấy phản ứng hơi kì cục, chẳng lẽ cái chết của bà tôi có liên quan tới Trần Huyền? Hay.. Trần Huyền đã giết bạn trai tôi? Còn hại cả bà tôi? Tôi càng nghĩ càng thấy sợ, nên không dám nghĩ tiếp nữa.

Trần Huyền không phải là hung thủ giết người hàng loạt đấy chứ?

Vị đại sư nhìn tôi, không nói gì, anh ta đứng dậy lấy một chiếc đĩa tròn trêи giá sách xuống, trêи chiếc đĩa có một cái kim, trêи mặt viết chữ cổ, tôi nhìn không hiểu lắm, nhưng cũng hiểu là anh ta đang muốn dùng nó để gọi hồn về.

Sau đó lại rút ba nén hương cắm vào bát hương ngay trước mặt tôi, rồi lấy ra một tấm bùa màu vàng, rồi bắt đầu hỏi tôi về bát tự, tên họ, và thời gian bà tôi mất, tôi biết bao nhiêu thông tin thì đều nói với anh ta.

Trước khi đến đây thì có đánh chết tôi, thì tôi cũng không tin mấy cái chuyện mê tín kiểu như này. Nhưng khi tôi nhìn những thứ mà người đàn ông này mang ra, lại có cảm giác vô cùng quen thuộc, cho nên tôi lại quyết định làm điều mà tôi không tin.

Anh ta viết xong bát tự, rồi với lấy nến đốt sáng lên, rồi dặn tôi,” lễ gọi hồn không được cắt ngang, cũng không được rút lui nửa chừng, nên cô hãy chuẩn bị sẵn tâm lý. Lúc làm lễ cô sẽ phải nhỏ máu của mình lên chiếc đĩa này, đảm bảo bà cô có thể nghe thấy tiếng gọi của cô và lên nhân gian, khi ngọn nến này tắt, thì cũng có nghĩa là bà cô đã nhập vào tôi, thời gian chỉ có ba nén hương này, trước khi hương tắt phải bỏ tay ra khỏi đĩa gọi hồn này ngay.”

Tôi gật đầu, trong lòng cảm thấy sốt sắng lại có chút uất ức, có thể gặp được bà tôi, còn có thể biết được chính xác kẻ đã hại chết bà, phải vậy không Trần Huyền, anh ấy rốt cuộc là có lừa tôi không đây.

Rất nhanh, vì đại sư kia đã ngồi lầm rầm khấn vái niệm chú, tôi lấy cây kim trêи đĩa, rạch một đường trêи ngón tay, máu rỉ ra, tôi đặt tay lên ngay chiếc đĩa.

Trần Huyền nghe điện thoại chưa về đến, tôi phải gọi được hồn của bà về nhân gian trước khi Trần Huyền quay lại, có rất nhiều chuyện cần phải làm rõ, trong phòng càng lúc càng lạnh, lạnh đến cắt da thịt, tôi khẽ rùng mình, và cố để mình có trạng thái bình thường nhất, mắt tôi nhìn chiếc đĩa không chớp lấy một cái.

Được mấy phút, đột nhiên ngọn nến duy nhất trong căn phòng khẽ động đậy, không hề có cửa sổ nhưng ngọn nến cứ nhảy nhót liên tục, một cơn gió đầy yêu khí thổi vào, tôi bắt đầu căng thẳng, chẳng lẽ, bà tôi đã hiện hồn về?

——————–

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.