– Cuồng Hổ, bên An Dịch thân vương thế nào rồi?
Nghệ Phong hỏi Cuồng Hổ.
– An Dịch vương phủ không có một chút dị trạng, chỉ là có rất nhiều người ẩn vào An Dịch vương phủ, nhưng khi đi ra thì hai chân đã bị cắt đứt.
Cuồng Hổ hồi đáp.
– Hắn thật đúng là bình tĩnh đó!
Nghệ Phong cười cười, đáy lòng đối với An Dịch thân vương cũng có chút bội phục, Nghệ Phong tự nhận dưới áp lực dư luận như vậy, bình tĩnh như hắn là rất khó.
– Thiếu gia? Chúng ta hiện tại nên làm như thế nào?
Cuồng Hổ nhìn Nghệ Phong, đợi lâu như vậy không có một chút tin tức, hắn cũng có chút nóng nảy.
– Ha ha, tiếp tục chờ!
Nghệ Phong cười cười, không nói mà nhún vai, Nghệ Phong cũng không tin ở nhiều ánh mắt nhìn kỹ như vậy, An Dịch thân vương có thể không lộ ra chút gì. Nghệ Phong cũng không muốn trực tiếp xung đột cùng An Dịch, ngược lại là hi vọng có người đi trước đoạt Hồn Ấn Đỉnh, sau đó Nghệ Phong hắn làm chim sẻ phía sau.
Thân phận của An Dịch thân vương rất mẫn cảm, cùng hắn gây xung đột, nếu như hoàng đế Trạm Lam bởi vậy nhúng tay mà nói, vậy thực sự cái được không bù đắp đủ cái mất!
Cuồng Hổ nghe Nghệ Phong nói, nhịn không được nhíu mày, cái này còn phải chờ bao lâu a.
Thời điểm Cuồng Hổ chuẩn bị hỏi một chút nữa, thì thị vệ của Kim Lâu vội vã chạy tới phòng khách.
– Chuyện gì?
Cuồng Hổ thấy thủ hạ đắc lực nhất của hắn vội vã như vậy, hắn không khỏi nhíu mày, trong lòng có chút tức giận vì thị vệ này không quy củ.
Thị vệ thấy Cuồng Hổ có chút mất hứng, hắn nhanh chóng hướng Nghệ Phong và Cuồng Hổ thi lễ nói:
– Thiếu gia, Trưởng lão! An Dịch vương phủ có động tĩnh rồi!
Nghệ Phong nghe thị vệ nói như thế, hắn cũng đứng lên nhìn thị vệ hỏi:
– Tình huống như thế nào?
Thị vệ vội vã nói:
– An Dịch vương phủ vừa mới ra ba đợt người, hướng về ba phương hướng rời đi. Ta hoài nghi bọn họ mang theo linh khí rời khỏi đế đô! Trọng yếu nhất là, An Dịch thân vương cũng ra khỏi vương phủ! Hắn hướng về…
Nghệ Phong thấy thị vệ nói tới đây thì ngừng lại, không khỏi hỏi:
– Hắn hướng về đâu? Hoàng cung sao?
Thị vệ lắc đầu nói:
– Hắn hướng về Kim Lâu!
Nghệ Phong nghe thị vệ nói, hắn không khỏi nao nao, đáy lòng cũng cực kỳ bội phục An Dịch thân vương thông minh, nghĩ đến hắn đã suy đoán được, tất cả chuyện này là do mình đứng ở phía sau thao túng.
Nghệ Phong thở nhẹ một hơi, biết tránh cũng không thể tránh, hắn hướng Cuồng Hổ nói:
– Ngươi đi thông tri Tần thúc, còn có Độc Sư Lục Sát, dựa theo kế hoạch hành sự, An Dịch thân vương bên Kim Lâu, ta đích thân giải quyết!
Cuồng Hổ gật đầu, chỉ là còn có chút lo lắng hỏi:
– Ta sợ gọi không được Độc Sư Lục Sát!
Cuồng Hổ cũng có chút bất đắc dĩ, lúc Độc Sư Lục Sát này đi tới phủ đệ, chỉ biết ăn không ngồi rồi. Còn lại tất cả cũng không quản, Cuồng Hổ không biết hắn mạnh bao nhiêu, thế nhưng thấy Nghệ Phong rất coi trọng hắn, nên cũng không hỏi đến chuyện của hắn, tất cả tùy ý hắn hành động, tại nghệ phủ cũng coi như một tồn tại đặc thù. Lúc trước những gì Cuồng Hổ nói, Độc Sư Lục Sát khinh thường nghe theo, Cuồng Hổ sợ đến lúc đó gọi không được hắn.
Nghệ Phong nhàn nhạt nói:
– Ngươi nói đây là mệnh lệnh của ta.
Trong lòng Nghệ Phong cười nhạt, lần trước Nghệ Phong đánh bạc thắng dẫn hắn trở về, cung cấp cho hắn đầy đủ, cũng có thể để hắn làm chút chuyện rồi. Nghệ Phong không sợ hắn không đồng ý!
Cuồng Hổ thấy Nghệ Phong tự tin như vậy, hắn cũng yên tâm gật đầu rời đi. Đáy lòng cũng rất nghi hoặc độc thuật của Độc Sư, cư nhiên làm cho Nghệ Phong coi trọng như vậy. Về phần Nghệ Phong đơn độc đi đối mặt An Dịch thân vương, Cuồng Hổ cũng không lo lắng, Nghệ Phong có thể chiến bốn Vương cấp, hắn còn có cái gì lo lắng chứ?
– Đi, chúng ta đi Kim Lâu nhìn một chút!
Nghệ Phong hướng thị vệ đang đợi hắn cười nói.
Thị vệ nhanh chóng lên phía trước dẫn đường, hai người nhanh chóng đi đến Kim Lâu!
…
Kim Lâu đã càng lúc càng hoàn thiện, nơi nơi đều có ánh sáng lã lướt, làm cho người ta chìm đắm vào trong đó. Hiện tại những người có thể đi tới Kim Lâu đều là quý tộc cao cấp của đế quốc, còn những quý tộc bình thường thì không thể vào nổi.
Nghệ Phong nhìn những người kia đang hết sức hưởng thụ ăn, uống, cờ bạc, vui chơi…, đáy lòng cũng có chút ước ao như bọn họ, này mới là sinh hoạt chân chính của tử túy kim mê. Nghệ Phong đã từng mong ước được hưởng thụ sinh hoạt như thế này!
Triệu Hải thấy Nghệ Phong đi tới Kim Lâu, hắn nhanh chóng chạy lên chào đón, cung kính nói:
– Thiếu gia, ngài đã tới!
Đám quý tộc nhìn thấy cảnh này có chút sững sờ, Triệu Hải bình thường không ai bì nổi, cho dù nhìn thấy đại quý tộc cũng không có biểu lộ ra một chút cung kính, lúc này lại cung kính với một thiếu niên như vậy? Người kia là ai a?
Thế nhưng biết Kim Lâu vì sao trở nên giàu có như vậy, ở đế đô ai ai cũng hiểu, cả đám bừng tỉnh đại ngộ, tinh tế đánh giá nhân vật truyền kỳ của đế đô này.
– An Dịch thân vương ở đâu?
Nghệ Phong không có cùng Triệu Hải nói nhiều, hướng Triệu Hải hỏi.
– Tại lầu hai!
Triệu Hải nói:
– Vốn là chuẩn bị an bài hắn ở lầu ba, thế nhưng hắn là lần đầu tiên đến, không có quyền hạn, nên để hắn tới lầu hai!
Nghệ Phong cũng không cùng Triệu Hải tính toán những cái này, hướng Triệu Hải nói:
– Đưa An Dịch thân vương tới lầu bốn. Còn nữa, gọi Dung Mị qua đây!
Mọi người nghe Nghệ Phong phân phó, cả đám đều dại ra. Lầu bốn là địa phương nào? Đó là thiên đường a, bọn họ muốn tới một lần cũng không được! Thế nhưng người trước mặt này lại dễ dàng cho người đi tới. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – www.Truyện FULL
Trọng yếu nhất là, nữ nhân mị hoặc nhất, đẹp nhất của Kim Lâu. Người bình thường muốn thấy cũng không có khả năng, thế nhưng thiếu niên trước mặt lại muốn điểm danh nàng, hơn nữa ngữ khí là mệnh lệnh.
Đám quý tộc này biết Nghệ Phong, nhưng biết là biết hắn ăn chơi phong lưu, chứ tuyệt không quan tâm đến thế cục của đế đô như thế nào. Sợ là những giá áo túi cơm này chỉ biết chủ nhân của Kim Lâu là một mỹ nhân thành thục mỵ hoặc, làm cho người vừa nhìn thấy là tâm thần điên đảo thôi!
Triệu Hải gật đầu, nhanh chóng đi vào an bài. Nghệ Phong cũng đi đến lầu bốn, đám quý tộc này không rõ thân phận Nghệ Phong, cả đám bắt đầu thảo luận lên, trong ngữ khí có chút đố kị. Còn những người minh bạch thân phận của Nghệ Phong, cũng không tiết giải thích cho bọn hắn biết. Người như Nghệ Phong, các ngươi đố kị có tác dụng sao?
Nghệ Phong ngồi vào chỗ của mình ở phòng riêng lầu bốn, đuổi mấy nữ nhân xinh đẹp mị hoặc, phong tình vạn chủng tiếp khách đi, lẳng lặng đợi An Dịch thân vương đến.
Cũng không đợi quá lâu, cửa phòng riêng của Nghệ Phong bị đẩy ra, Triệu Hải dẫn một người đi đến. Tuy tuổi tác người này so với hoàng đế Trạm Lam nhỏ hơn không bao nhiêu, thế nhưng bởi vì nguyên nhân thực lực, có vẻ trẻ hơn không ít. Vừa nhìn giống như một trung niên mà thôi.
Nghệ Phong nhìn nam nhân không tính anh tuấn trước mặt, thế nhưng nhìn kỹ lại có chút khôn khéo, hắn đứng lên cười nói với An Dịch thân vương:
– Vẫn nghe nói An Dịch thân vương là cường giả lánh đời của đế đô, bản thân ta rất muốn kiến thức một phen, lại nghĩ không ra ngày hôm nay rốt cục như nguyện.
– Ha ha! Ta cũng rất muốn diện kiến thiếu niên anh hùng của đế đô, xem hắn làm sao gầy dựng cơ nghiệp lớn như vậy, chỉ bất quá khi nhìn thấy ngươi ta lại rất kinh ngạc, không nghĩ ra ngươi còn quá trẻ như vậy!
An Dịch thân vương cũng cười nói.
– Ha ha, Vương gia quá khen, tất cả đều là công lao của Tử Âm. Ta cũng chỉ có thể ăn theo mà thôi!
Nghệ Phong cười cười.
– Tuy năng lực của Nữ vương Ám Tử không tồi, thế nhưng một nữ nhân muốn thành vương giả của các thế lực ngầm đế đô, vô cùng khó!
Tựa hồ An Dịch thân vương nói rất có thâm ý, hướng Nghệ Phong cười nói.
– Ha ha! Thế nhưng dù sao nàng cũng trở thành nữ vương rồi? Không phải sao?
Nghệ Phong chăm chú nhìn An Dịch thân vương đáp lại.
An Dịch thân vương sửng sốt, lập tức phá lên cười:
– Phải! Đương nhiên là phải! Toàn bộ đế đô, sợ là tất cả mọi người đều biết nàng là nữ vương!