“Mấy người là rùa hay sao?”
“Trời sắp tối rồi, tất cả nhanh tay lên một chút!”
Theo quy định, cứ vào mỗi buổi chiều thì tất cả tù nhân sẽ phải ra vườn xới đất trồng rau. Thông thường, đàn ông sẽ phụ trách công việc xới đất, còn phụ nữ chỉ cần chăm sóc rau cho đến lúc thu hoạch.
Buổi chiều hôm nay, trong khi chúng tôi đều đang miệt mài làm việc thì gã cảnh sát kia cứ không ngừng dùng giọng điệu thô lỗ để thúc giục chúng tôi.
Gã ta rốt cục là không hài lòng ở điểm nào?
Không ai biết cả!
Vừa rồi, khi gã dùng chân đá vào người của bà lão đang làm việc ngay bên cạnh tôi, bà ấy dù sao cũng đáng tuổi cha, tuổi mẹ của gã…
Tôi bức xúc liếc gã một cái, liền đó gã hung hăng trừng tôi, sự tàn ác hiện rõ trong đôi mắt.
“Chết tiệt!” Gã nghiến răng chửi bậy một tiếng rồi vươn tay túm lấy áo kéo tôi đứng dậy.
Tôi trước sau đều nhìn gã bằng ánh mắt khinh thường, đối với tôi, phẩm chất của người đàn ông này một chút cũng không xứng đáng với bộ cảnh phục đang khoác trêи người!
“Muốn chống đối với ông à?” Gã gần như quát vào mặt tôi, lực tay lại tăng thêm một chút, hận không thể ngay tức khắc đưa tôi xuống địa ngục.
Vài người cảnh sát đứng gác ở gần đó cũng chẳng dám hó hé, bởi vì hết thảy bọn họ đều là cấp dưới của gã, chẳng ai tự dưng muốn chuốc lấy phiền phức vào người.
Nhưng tôi cũng chẳng trông chờ vào sự giúp đỡ của bất kỳ ai, để xem gã có thể cậy quyền lộng hành đến phương trời nào!
“Buông tay!”
Một con dao làm vườn chậm rãi tiến tới bên cổ gã cảnh sát, ngay sau đó là giọng nói trầm ổn của phái nam.
Tôi thở nhè nhẹ, cố tỏ ra thật điềm tĩnh…
Trong suy đoán của tôi, sau tình huống này, gã nhất định vô cùng tức giận, sẽ nổi điên mà phản kϊƈɦ lại cậu ấy, nhưng không, gã thực sự buông tay.
Câu chuyện đến đây thì thực quá vô lý!
Gã cảnh sát đó khuất phục trước một tên tù nhân, lý do là gì?
Sợ chết?
Không, tuyệt đối không có khả năng đó. Bởi vì trong tay gã có súng, chỉ cần gã muốn liền có thể lật ngược tình thế, nắm chắc phần thắng.
Khó hiểu quá!
…
Một lát sau, chúng tôi rốt cục cũng được trở về tắm rửa.
Đợi mãi, cuối cùng cũng đến lượt của tôi.
Tôi bước vào, tay còn chưa kịp đóng cửa lại thì đã thấy cậu ấy đứng ở trước mặt, đôi mắt đỏ ngầu.
“Cậu vào đây làm gì?”
“Làʍ ȶìиɦ!”
Dứt lời, cậu ấy rất tự nhiên bước vào cùng tôi rồi khoá trái cửa lại. Tôi cảnh giác lùi về sau, nhưng không gian trong này có hạn, tôi trốn không thoát, cuối cùng bị cậu ấy dùng thân thể cường tráng của mình áp sát vào bức tường thô nhám phía sau.
Tôi có chút bối rối, nhất thời không biết phải nói cái gì, cũng chẳng dám động đậy.
“Tôi cứng rồi.”
Tôi âm thầm nuốt một ngụm nước bọt, không phải vì lời nói vừa rồi mà là vì cảm giác được vật cứng rắn kia đang không ngừng chen chúc vào giữa hai chân tôi.
“Đừng…ở đây không được, người khác sẽ phát hiện!” Giọng của tôi đã bắt đầu run lên, nơi này thực sự quá nguy hiểm.
Cậu ấy im lặng trong vài giây, sau đó mới lùi lại một chút.
“Quỳ xuống!” Đôi mắt của cậu ấy lúc này đã tràn đầy ɖu͙ƈ hoả, giống như đêm qua, khi cậu ấy mạnh mẽ tiến vào thân thể tôi.
Cậu ấy vừa nói xong, bàn tay liền nắm lấy đầu vai của tôi, dùng lực ấn xuống. Cho đến khi tôi định thần trở lại thì phát hiện mình đã quỳ dưới chân cậu ấy.
“Cậu…”
Tôi ngẩng đầu định hỏi cậu ấy muốn làm gì, nhưng còn chưa nói hết thì nhìn thấy vật nam tính của cậu ấy đã trần trụi bại lộ trước mắt.
Tôi vô thức cắn chặt môi dưới, cảm giác hai gò má đang dần nóng lên, trái tim cũng sắp nhảy ra khỏi lồng ngực rồi!
“Dùng cái miệng nhỏ của em…phục vụ tôi!” Một giọng nói khàn khàn từ trêи đỉnh đầu tôi truyền xuống, nghe như thánh chỉ vừa mới ban xuống.
Tôi ngầm hiểu ra ý tứ trong lời nói của cậu ấy, ngay lập tức lắc đầu cự tuyệt: “Tôi không muốn…xin cậu…ưm…”