Mẹ Kế

Chương 21: Tay [H]


Ngay sau khi một tiếng 'tạch' kia vừa vang lên, tôi đột nhiên cảm thấy trong lòng có chút bất an, còn không rõ dụng ý của Hứa Cẩn Phác khi ra lệnh cho tôi khoá cửa lại sao?

Nhưng tôi vẫn luôn tự nhủ với lòng, rằng cho dù có xảy ra bất cứ chuyện gì cũng phải thật bình tĩnh để đối diện.

“Lại đây!” Giọng nói trầm thấp quen thuộc kia một lần nữa cất lên trong căn phòng, một lần nữa khiến trái tim tôi khẽ run lên.

Vì sao chứ? Vì sao lần nào cũng như thế?

Sau khi đã khôi phục lại trạng thái điềm tĩnh như ban đầu, tôi mới vững vàng tiến về phía sô pha.

Hứa Cẩn Phác lúc này vẫn duy trì tư thế ngồi tựa lưng vào thành ghế, hai chân thon dài ung dung vắt chéo lên nhau. Thấy tôi bước đến, khoé môi của cậu ấy bỗng nhẹ nhàng nâng lên ý cười hài lòng, tiếp theo, một cánh tay mạnh mẽ vươn ra.

Chỉ vài động tác đã dễ dàng đặt tôi ngồi vào giữa hai đùi mình, thật ra đây cũng không phải lần đầu cậu ấy hành động như vậy, nhưng tôi vẫn cảm thấy có chút bối rối.

Mà lúc này, ánh mắt của Hứa Cẩn Phác lại cực kỳ nghiêm nghị, hoàn toàn không hề nhìn ra một tia ɖu͙ƈ niệm đen tối nào.

“Tôi muốn nghe em nói sự thật!”

Sự thật mà cậu ấy vừa đề cập tới, có lẽ là chuyện xảy ra giữa tôi và Tống Tiểu Mễ. Suy cho cùng những lời tôi nói trước đó, cậu ấy đều không chút tin tưởng rồi!

Nếu đã như vậy, tôi cũng không muốn che giấu thêm nữa.

“Tống Tiểu Mễ cho rằng tôi gã vào Hứa gia chính là để quyến rũ cậu, nên cô ta ra lệnh cho tôi phải ly hôn với ba cậu rồi lập tức cuốn gói khỏi đây.”

Nghe xong, Hứa Cẩn Phác liền nhíu chặt hàng lông mày, qua một lúc mới chậm rãi lên tiếng: “Em đã trả lời cô ta thế nào?”

Tôi có chút ngập ngừng, đáp: “Thì, thì tôi mắng cậu là tên cặn bã, nói là tôi mới không thèm tranh giành với cô ta…”

Vừa nghe tôi nói đến đây, sắc mặt của Hứa Cẩn Phác đã bắt đầu có sự biến hoá, tôi biết hiện tại cậu ấy đang vô cùng tức giận, bởi vì có ai lại muốn nghe những lời chẳng mấy tốt đẹp kia.

Nhưng cái gì cũng đều có nguyên do của nó?

Nếu như trong quá khứ, cậu ấy không tàn nhẫn chia cắt mẹ con tôi, nếu như trong quá khứ, cậu ấy không dùng loại thủ đoạn bỉ ổi đó để ép tôi gã vào Hứa gia…thì ngày hôm nay, tôi có lẽ đã không phải nói ra những từ ngữ khó nghe kia!

Và trước khi nói cũng đã suy nghĩ đến hậu quả, bất quá cậu ấy đè tôi xuống làm một trận là xong.

Nhưng…tôi đã sai, cậu ấy không hề tức giận, ngược lại còn tỏ ra vô cùng thích thú.

“Thật sao? Em thật không muốn tranh giành với cô ta sao?”

Hứa Cẩn Phác khẽ nghiêng đầu, ánh mắt như có như không lướt qua đôi gò bồng cao ngất của tôi, rồi cuối cùng công khai nhìn chằm chằm vào nó.

“Cố tình ăn mặc gợi cảm như vậy…còn dám nói không muốn quyến rũ tôi?” Vừa nói, một bàn tay vừa phủ lên đầu vai tôi, nhẹ nhàng mơn trớn.

Quả thực lúc này tôi đang mặc một chiếc váy vô cùng gợi cảm, thậm chí còn không có áօ ɭót ở bên trong. Nhưng khi nghe Hứa Cẩn Phác thốt lên một câu đó, tôi lại có chút tức giận. Vì rõ ràng trong tủ quần áo chỉ có những chiếc váy tương tự và qυầи ɭót, ngoài ra chẳng còn một thứ gì cả!

Đã vậy, cậu ấy còn muốn tôi ăn mặc như thế nào đây?

Thấy trước sự khiêu khích của mình mà cơ thể tôi vẫn mảy may không phản ứng, Hứa Cẩn Phác liền chuyển sang hướng tấn công khác, bàn tay trực tiếp nắm lấy một bên ngực của tôi, ra sức nhào nặn. Đồng thời cách một lớp vải mỏng đem nửa bầu ngực còn lại chơi đùa ở trong miệng..

“Ưmm…” Toàn thân tôi ngay lập tức run lên, cảm giác này…thật không tồi!

Sự phối hợp của tôi có lẽ đã khiến cho Hứa Cẩn Phác càng thêm hưng phấn, liền đó…

“Lấy nó ra!”

Không biết bằng cách nào bàn tay tôi hiện giờ đã đặt trêи nơi cứng rắn căng phồng kia..

Tôi đã ngầm hiểu ra, thế nhưng vẫn không thể tránh khỏi sự do dự. Vì thế, phải đợi đến lúc cậu ấy lặp lại một lần nữa mới ngoan ngoãn làm theo.

Trong tay tôi lúc này là ƈôи ȶɦịt của đàn ông, cả về kϊƈɦ thước lẫn nhiệt độ đều khiến người ta vừa sợ hãi nhưng cũng vô cùng kϊƈɦ thích!

“Mau..vuốt ve nó đi!”

Giọng nói của người đàn ông có chút gấp gáp, không đợi tôi tự giác đã vội điều khiển tay tôi di chuyển lên xuống, một lần rồi lại một lần cho đến khi cơn kɧօáϊ lạc dâng tới đỉnh điểm!

“Tịnh, Tịnh…” Hứa Cẩn Phác thống khổ gọi tên tôi, sau đó đem mầm móng của mình toàn bộ bắn lên người tôi.

Đợt kϊƈɦ tình qua đi, Hứa Cẩn Phác thoả mãn vùi mặt trong hõm cổ tôi thở dốc, tôi thậm chí còn nghe được tiếng cười trầm thấp của cậu ấy: “Hứa phu nhân, làm rất tốt!”

Nhẹ nhàng buông vật to lớn trong tay ra, tiếp theo, tôi dùng bàn tay nồng đậm mùi tϊиɦ ɖϊƈh͙ kia, khẽ xoa lên tóc của Hứa Cẩn Phác..

“Cậu cảm thấy thoải mái là được.” Tôi cũng không biết vì sao bản thân lại có thể nói ra câu này.

Nhưng tôi chỉ không ngờ kết quả là, Hứa Cẩn Phác lại buông lời châm chọc: “Muốn tên cặn bã như tôi được thoải mái sao?”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.