27.8.1991
Severus Snape đang ngồi ở ghế dựa đọc sách.
Bên ngoài đột nhiên ma lực phát nổ. Snape dễ dàng đoán được qua những dao động, có một đứa nhóc chết tiệt ở phụ cận đã bạo động.
Dao động mạnh mẽ mà tàn bạo.
Snape hoài nghi là đứa nhóc đó sẽ làm nổ tung bản thân nó.
Nhân viên Bộ pháp thuật mất ba mươi phút mới tới xử lý được.
“Đứa nhóc chết tiệt.” Snape nói. Anh ta bỏ sách xuống, mở cửa đi ra ngoài.
—-
Tòa nhà Black rất lớn, phòng rất nhiều. Sau khi tôi đi thăm quan hết, trời cũng muốn tối rùi.
“Cháu nghĩ là cháu phải về rồi.” Tôi nhìn xung quanh gọi “Gadda?”
Con cú mèo bay từ một đống vải bông đầy bụi bay ra, nó vô cùng thân thiết dừng trên vai chú Sirius, sau đó quen thuộc chui vào tóc.
“Chú vô cùng vui vẻ khi mà chú thay đổi hình dạng nó vẫn có thể nhận ra chú,” chú Sirius lấy nó ra khỏi tóc, “Nếu nó không biến đầu chú thành một đống bụi, có
lẽ chú sẽ vui hơn.”
Gadda mổ mổ tay chú ấy làm nũng, bực bội bay lên.
“Gadda.” Tôi nhìn thấy nó có xu hướng bay về phía tôi, vội vàng nói, “Mày tự bay về nhà đi.”
Con cú mèo nhỏ bay vòng vòng trong phòng, đau lòng bay đi.
Tôi xoay người, vừa định chào chú Sirius, chú ấy đột nhiên vỗ tay: “Đúng rồi.”
“Thiếu chút nữa chú quên…” Chú Sirius vỗ trán, đi lên lầu, “Đợi chú ở đây nhé.”
Gần như khi chú ấy biến mất ở cuối hành lang, Kreache liền “bụp” xuất hiện trước mặt tôi, có vẻ như nó coi mệnh lệnh “Không xuất hiện trước mặt tôi” chỉ là đùa, mà nó cũng đã làm như thế.
“Đây là lỗi của Kreache! ” Con gia tinh đập đầu vào tường, lại chọn đúng chỗ nhọn để đụng vào, ” Kreache là một con gia tinh hư hỏng ! “
«Dừng lại ! Dừng lại ! ” Tôi nói.
Con gia tinh dừng lại, con mắt to màu xám trắng đầy tơ máu nhìn chằm chằm tôi, trên trán có một vết thương to đã xanh tím rồi.
” Được rồi ! Tôi không thể ở nơi này, ” Tôi không nỡ nói, ” Nhưng tôi có thể thường xuyên đến chơi. “
” A ! ” Kreache hít nước mũi, muốn nói cái gì đấy nhưng đã có tiếng bước chân chú Sirius đến gần, nó lập tức biến mất.
” Cái con gia tinh chết tiệt kia lại làm gì thế ? ” Chú Sirius đi trên hành lang, bực bội nói, ” Có lẽ cho nó một bộ quần áo là tốt nhất. “
” Chú không thể làm như thế. ” Tôi nói.
May mắn là chú Sirius chỉn ói. Chú ấy đưa tôi một tấm vé.
” Đây là cái gì ạ ? ” Tôi tò mò nhận lấy.
” Vé xem trận bóng, Quidditch World Cup, cháu biết không ? “
” Không, cháu không biết. ” Tôi chần chờ nói, ” Cháu cũng không thích Quidditch lắm… “
” Được rồi. ” Chú Sirius nhún vai, cầm lại tấm vé, ” Có lẽ chú sẽ cho chú Remus. “
” Cháu nghĩ đó là ý kiến hay, ” Tôi nói, ” Cháu phải về rồi, chú Sirius. “
” Chú đưa cháu về. ” chú Sirius nói.
” Chú đưa cháu về bằng gì ? ” Tôi cảnh giác nói, ” Bằng xe máy ? “
” Xe máy là một ý kiến hay, ” chú Sirius cười to, ” Nhưng mà chú còn chưa chọn được con xe nào tốt như con lúc trước cả. “
Chú ấy đứng bên cạnh tôi, nắm chặt vai tôi – sau đó, trời đất chao đảo, chúng tôi xuất hiện dưới nhà tôi.
Tôi còn chưa kịp kinh ngạc, thì không nhịn được chạy đến bên tường nôn khan.
” Thật tiếc. ” chú Sirius cười lớn vỗ lưng tôi, giống như đây là chuyện buồn cười cỡ nào, ” Cháu có vẻ mẫn cảm với bùa chú Độn thổ. “
” Đây là Độn thổ ạ ? ” Tôi đứng thẳng, thở hồng hộc, oán trách trừng ông ấy, ”
Chú nên báo trước cho cháu ! Cháu ghét cái này ! Cháu thà mất một giờ đi phương tiện giao thông của Muggle còn hơn. “
” Thật ra chú cũng không thích nó. ” chú Sirius xoa đầu tôi – chú ấy là người đàn ông cao lớn, cho dù tôi cao hơn hẳn các cô nàng cùng tuổi, nhưng xoa đầu tôi thì chú ấy vẫn dễ dàng làm ” Chú chỉ nghĩ bây giờ đã tối… trị an xung quanh nhà cháu cũng không được tốt lắm. “
” Ồ, cháu đã sống ở đây mười bốn năm rồi. ” Tôi than thở.
” Mười bốn năm, cháu đã gần mười bốn tuổi sao, nhóc ? ” chú Sirius nói, ” Mà sinh nhật cháu là ngày nào ? “