Mang Theo Tiền Vốn Tiến Vào Đoàn Phim

Chương 97


Thẩm Tiêu Hồng lấy chân gà ra đe dọa khiến Tiền Trấn Xuyên biết sợ ngay, lập tức giơ hai tay lên bày ra bộ dạng đầu hàng: “Em câm miệng đây câm liền đây, chị đừng có nhắc tới chân gà, em bây giờ chỉ nghe thấy hai chữ đó thôi đã muốn ói rồi.”

Thẩm Trọng Thành hỏi anh ta: “Sao vậy? Thẩm Tiêu Hồng làm chân gà khó ăn lắm hả?”

Mặc dù ngay từ đầu chính là Thẩm Tiêu Hồng tự mình nói ra, thế nhưng khi cô thấy bộ dạng này của Tiền Trấn Xuyên thì liền nhướn cao mày, thể hiện ra sự hay thay đổi của phụ nữ: “Khó ăn sao?”

“….. Không khó ăn.” Tiền Trấn Xuyên vẫn giữ vững nụ cười, cố gắng để một diễn viên tin vào diễn xuất của mình, “Em ăn có chút nhiều nên là hơi ngán thôi.”

Kết quả Tạ Dư An sau khi nghe xong đoạn nói chuyện của bọn họ thì lại nói: “Nhưng mà tối nay tôi làm món cánh gà ngâm chua đó.”

Tiền Trấn Xuyên:!!!

Không đợi Tiền Trấn Xuyên bày ra thái độ gì, Thẩm Trọng Thành đã nhanh chóng thay anh ta trả lời: “Vậy nó nhất định sẽ ăn.”

“Tui không ăn!” Tiền Trấn Xuyên vùng dậy đấu tranh, “Tui mà thấy chân gà là muốn ói ngay.”

Thẩm Trọng Thành liếc mắt nhìn anh ta, mặt thì nghiêm túc mà mồm thì nói xàm: “Nhưng đây không phải là chân gà mà là cánh gà, An An tự mình làm thì ông phải nếm thử.”

Tiền Trấn Xuyên: “….”

Thẩm Tiêu Hồng học theo cái giọng điệu cười cợt của Tiền Trấn Xuyên: “Úi chà, đúng là 66666 mà.”

【Bảy con chim: Ha ha ha, phong thủy thay phiên chuyển dời.】

【Cô gái xinh đẹp AF: Ông chủ Thẩm đúng là cưng bà xã ghê, hâm mộ muốn chết.】

【Hải nạp bách xuyên: Công tử là cánh gà ngâm chua sao? Tôi cũng muốn nếm thử mùi vị ra sao, ông chủ Thẩm có thể tổ chức rút thăm trúng thưởng để tặng cái này không?.】

【Lời nói dễ trả lời @Hải nạp bách xuyên: Cô nghĩ lại đi, ông chủ Thẩm ghen ghê như vậy thì không thể đồng ý vụ đó đâu.】

Tiền Trấn Xuyên cũng tỏ thái độ hoài nghi, anh hỏi Thẩm Trọng Thành: “Người yêu ông làm cánh gà thì không phải nên cho ông ăn hết hả?”

Thẩm Trọng Thành nói: “Vậy nên hời cho các người rồi.”

“Có tiền sướng ghê, có thể để cho người có tiền khác câm miệng ăn rắm.” Tiền Trấn Xuyên thở dài, cảm khái nói, “Được rồi, nếu ông đã mời mọc nồng nhiệt như vậy thì tui đây không từ chối nữa.”

Không kể lời này của Tiền Trấn Xuyên kéo bao nhiêu thù hận, dù sao anh ta vừa nói xong thì Thẩm Tiêu Hồng đã lập tức nói: “Mới nãy không phải chú mầy nói hễ thấy chân gà là muốn ói hả?”

Tiền Trấn Xuyên cũng bắt đầu nói xàm: “Nhưng mà đó là cánh gà.”

Thẩm Tiêu Hồng cười lạnh một tiếng: “Tắt live stream, tắt live stream, không khéo lát nữa bên hiệp hội bảo vệ động vật lại gọi điện tới tố cáo tôi tội ngược đã chó nữa, sự nghiệp của tôi sẽ bị hủy mất.”

Tiền Trấn Xuyên: “?”

Nói đến chuyện này thì Thẩm Tiêu Hồng và Thẩm Trọng Thành vẫn là có truyền thống gia đình, nói phải tắt live stream thì sẽ tắt live stream, để lại một đống khán giả hò hét xem chưa đã ghiền, thế nhưng nguyên nhân thật sự khiến cô làm vậy là vì lần tụ tập này không thể hoàn toàn để lộ trước cư dân mạng được____Đùa sao, nếu làm vậy thật thì làm sao tự do nói chuyện được? Hơn nữa mục đích Thẩm Trọng Thành live stream cũng chỉ là để làm sáng tỏ chuyện của anh với Thẩm Tiêu Hồng mà thôi.

Cho dù những người quen biết nhau đều biết đó là lời nói không có căn cứ, thế nhưng cứ bị người khác nhắc tới vẫn sẽ cảm thấy khó chịu.

Đương nhiên là ngoài chuyện này thì Thẩm Trọng Thành còn bày ra kế hoạch chọc tức Vưu Dương nữa, từ thái độ của người xem lúc bắt đầu live stream cho đến khi kết thúc thì mục đích của anh rõ ràng đã đạt được___ đoạn video cố ý bôi đen Tạ Dư AN kia cũng không có thành công.

Tạ Dư An là tạm nghỉ học chứ không phải bị đuổi học, hiện tại quay về học lần nữa thầy cô cũng không có nói gì, thế mà người ngoài lại bình luận vớ vẩn cái gì?

Đã bôi đen không thành công mà ngược lại trong live stream còn xuất hiện Thẩm Tiêu Hồng, Thẩm Trọng Thành còn đập tiền đưa hẳn lên hot search, vì vậy mà nhân khí của Tạ Dư An lúc này càng tăng cao hơn.

Nhưng mà chuyện này đối với Tạ Dư An mà nói thì là vui buồn lẫn lộn.

Trong giới giải trí chưa bao giờ thiếu antifan, bôi đen không thành công thì antifan có thể moi được chuyện khác để bôi tiếp, Tạ Dư An debut được hai năm, thế nhưng tác phẩm xuất hiện trên màn ảnh lại không được mấy bộ, phim 《 Từng gặp nhau 》 mặc dù đã quay xong nhưng chưa được phát sóng, vì vậy mà đa số dân mạng đều là thông qua hot search cùng một ít tin tức nhỏ lẻ để hóng thông tin về cậu.

Không cần chờ antifan lấy lí do mới ra bôi đen cậu thì Tạ Dư An cũng hiểu chính bản thân mình cũng không có tác phẩm thật sự tốt nào.

Dù cho là diễn viên hay là ngôi sao thì nếu muốn đứng vững gót chân trong giới giải trí đều phải có tác phẩm của chính mình, nghệ sĩ lưu lượng diễn xuất không tốt nhưng người ta hát với nhảy chuyên nghiệp, mà Tạ Dư An lại không có ý định chuyển sang phát triển theo hướng nghệ sĩ lưu lượng, cho nên việc cậu cần làm bây giờ là cố gắng trau dồi kĩ năng diễn xuất của mình để mang tới cho khán giải một tác phẩm có thể chứng minh được khả năng của bản thân.

Cơ hội tốt nhất mà hện giờ cậu phải nắm lấy chính là《 Kinh Uyên Lục 》do Ngỗi Chính Côn làm đạo diễn.

Thời gian chọn diễn viên của 《 Kinh Uyên Lục 》vốn phải chờ thêm một thời gian nữa, phải là khoảng hai tháng sau mới đúng, thế nhưng tiếng tăm của Ngỗi Chính Côn quá lớn, Thụy Phong lại chi ra tiền vốn lại rất cao, vì vậy mà giai đoạn chuẩn bị trước công việc chỉ dùng đúng một tháng đã hoàn thành, thế nên thời gian chọn diễn viên của《 Kinh Uyên Lục 》cũng bị đẩy lên sớm.

Tháng này Tạ Dư An vốn định quay về tham dự lễ khánh thành của nhà họ Thẩm với Thẩm Trọng Thành, thế nhưng bởi vì thời gian chọn diễn viên bị đẩy lên sớm mà Tạ Dư An không thể không bắt tay vào việc chuẩn bị cho việc thử vai, còn tìm《 Kinh Uyên Lục 》đọc suốt đêm.

《 Kinh Uyên Lục 》do Ngỗi Chính Côn lần này làm đạo diễn được cải biên từ bộ tiểu thuyết cùng tên, đoàn phim còn mời tác giả bộ truyện gốc tới làm một trong những biên kịch, vì vậy mà bộ phim này chắc chắn sẽ được cải biên dựa theo sự tôn trọng tác giả gốc, nếu muốn diễn bộ phim này thì việc cần thiết là phải xem qua bộ truyện gốc.

Bộ truyện này cũng không tính là quá dài, chỉ với ba trăm nghìn từ đã xây dựng được một bối cảnh vô cùng to lớn, một triều đại mất đi quyền lực vô cùng chấn động, nhưng mà cả bộ truyện thật ra chỉ nói về bảy năm ngắn ngủi, hoàng đế sau khi chết thì tám vị hoàng tử của nước Tiêu tranh đoạt ngôi vị hoàng đế mà thôi.

Bảy năm được xem như là ngắn ngủi thế nhưng nước Tiêu lại thay đổi hết ba vị hoàng đế, các thế lực lục đục với nhau, chỉ vì ngôi vị hoàng đế mà dùng mọi thủ đoạn khiến dân chúng lầm than, cuối cùng thì trấn quốc tướng quân nước Tiêu là Kinh Uyên chém liên tục ba vị hoàng đế, tiếp đó thuận theo ý dân mà bước lên ngôi vị, cho nên không còn nghi ngờ gì nữa, Kinh Uyên tất nhiên là nam chính của bộ phim này.

Thẩm Trọng Thành thấy Tạ Dư An khoảng thời gian này mỗi tối đều cầm 《 Kinh Uyên Lục 》 xem đến mê mẫn, lắm còn nhịn không được mà cau cảm thán, anh hỏi cậu: “Bộ truyện này đẹp lắm sao?”

Khi anh hỏi câu này, Tạ Dư An thậm chí còn không nghe được anh nói cái gì, chờ qua mấy giây cậu mới phản ứng lại mà hỏi lại Thẩm Trọng Thành: “Trọng Thành, anh mới hỏi em cái gì vậy?”

Nhìn cái bộ dạng mê mẩn này của Tạ Dư An thì Thẩm Trọng Thành đã cảm thấy mình không cần hỏi cũng có thể biết được câu trả lời, cho nên anh nhướn mày thay đổi đề tài: “Anh hỏi em là muốn thử vai nào trong truyện này.”

Tạ Dư An trả lời rằng: “Em cảm thấy mình thích hợp với vai Tứ, Ngũ, với Cửu hoàng tử.”

Phần quan trọng nhất trong việc chọn vai cho phim chuyển thể chính là sự phù hợp giữa diễn viên và tính cách nhân vật gốc, bộ dạng bên ngoài cũng phải khớp, không phải cứ muốn diễn vai nào là có thể diễn vai đó, nhiều đạo diễn khắt khe còn tiến hành nhiều giai đoạn chọn vai để tìm ra được diễn viên phù hợp nhất với hình tượng nhân vật trong lòng.

Ngoại trừ vai nam chính trong 《 Kinh Uyên Lục 》 thì chỉ có Bát hoàng tử chết yểu cùng tám vị hoàng tử tranh đoạt ngôi vị hoàng đế.

Với số tuổi của Tạ Dư An thì nam chính Kinh Uyên chắc chắn không tới lượt cậu, khuôn mặt cũng không có cảm giác sâu sắc sắn bén giống như Kinh Uyên, tuổi của Đại hoàng tử cũng hơi lớn, Nhị hoàng tử cũng rứa, cậu không thể gánh vác được.

Ép tuổi xuống một xíu thì có Lục hoàng tử dáng người hơi mập, Thất hoàng tử cứng rắn ngay thẳng, hai vai này đều không thích hợp với Tạ Dư An.

Sau khi sàng lọc hết tuổi tác cùng vẻ ngoài thì chỉ còn dư lại Tứ hoàng tử dịu dàng lễ độ, Ngũ hoàng tử phong lưu phóng khoáng, với cả Cửu hoàng tử ốm yếu bệnh tật là thích hợp với Tạ Dư An.

Thẩm Trọng Thành hỏi cậu: “Trong ba người này em nhắm vào ai?”

Tạ Dư An im lặng suy nghĩ một chút, cậu nhớ lại chi tiết trong sách rồi nói với Thẩm Trọng Thành: “Em chắc là thích hợp với vai Cửu hoàng tử, thế nhưng các lớp cảm xúc của nhân vật này không được rõ ràng cho lắm, với cả tính cách của người này khá giống với nhân vật em đóng trong 《 Giấc Mộng Trường An 》, Tứ hoàng tử thì kiểu ngoài mặt nho nhã lễ độ nhưng bên trong lại nham hiểm hẹp hòi, gã với Ngũ hoàng tử thật ra khá giống nhau, thế nhưng Ngũ hoàng tử giả vờ tốt hơn một chút.

Trong《 Kinh Uyên Lục 》 thì Tứ hoàng tử Tế Thanh và Ngũ hoàng tử Tế Phong đều là hai người rất đáng để nghiền ngẫm, cả hai có thân phận thấp hèn như nhau nhưng lại từng trèo lên được ngôi vị hoàng đế, chỉ có điều Tứ hoàng tử vừa bước lên ngôi vị đã để lộ ra bản tính, mà Ngũ hoàng tử Tế Phong vẫn còn tiếp tục ngụy trang, nếu không phải sự việc gã dùng độc giết Thất hoàng tử bị lộ ra thì sợ rằng người trong thiên hạ đều bị gã lừa gạt.

Cho nên nếu muốn diễn tốt hai vai này thì không phải chuyện dễ dàng gì.

Thẩm Trọng Thành rất hiểu Tạ Dư An cho nên vừa nghe cậu nói ra hai chữ “thế nhưng” là hiểu Tạ Dư An muốn diễn hai vai Tứ hoàng tử và Ngũ hoàng tử có tính thách thức hơn, chẳng qua là Tạ Dư An còn chưa nghĩ ra trong hai vai này thì cậu diễn vai nào tốt hơn, hoặc có thể nói là cậu thích hợp với vai nào hơn.

Vì vậy mà Thẩm Trọng Thành sau khi nghe Tạ Dư An nói xong thì gật gật đầu, anh chỉ cho Tạ Dư An một con đường: “Ngũ hoàng tử Tế Phong thích hợp với em hơn.”

“Tạ sao lại là gã?” Tạ Dư An hỏi anh.

Tứ hoàng tử Tế Thanh tuy rằng lớn tuổi hơn Ngũ hoàng tử Tế Phong, thế nhưng Tế Phong từng rèn luyện ở doanh trại quân đội, trong bộ truyện gốc có tả gã là một người trẻ tuổi bô giai có làn da rám nắng cùng lông mày rậm, trên người không đậm vẻ cao quý của dòng dõi quý tộc lắm mà có thêm vài phần nghĩa hiệp, cho nên Tứ hoàng tử so với gã thì có vẻ nham hiểm hơn, bộ dạng bên ngoài cũng trẻ trung hơn.

Thẩm Trọng Thành nhướn mày nói cho Tạ Dư An biết: “Bởi vì Ngũ hoàng tử là gay.”

“Gã là gay á?!” Tạ Dư An mở to hai mắt, không dám tin mà hỏi lại, “Sao trong sách không thấy viết vậy.”

“Là không viết rõ thôi, anh cũng đã xem qua truyện gốc rồi.” Thẩm Trọng Thành nhắc cho cậu nhớ, “Em không phát hiện ra sao, gã với thân tín của gã là tướng quân trẻ họ Kỷ quan hệ quá mức thân thiết.”

“Nhưng mà không phải bởi vì gã với người đó lớn lên với nhau, về sau lại cùng vào doanh trại trải qua chuyện sống chết cho nên mới tin tưởng đối phương như vậy sao?” Tạ Dư An nhíu mày, “Hơn nữa em gái của tướng quân trẻ đó…. là Vương phi của gã.”

Thế nhưng Thẩm Trọng Thành lại thản nhiên nói: “Ở thời cổ đại thì để duy trì lợi ích gia tộc sẽ không tránh khỏi việc phải kết thông gia, cho nên gã cưới em gái của tướng quân trẻ họ Kỷ cũng không có gì kỳ lạ, hơn nữa trong truyện gốc tác giả cũng đã nhắc tới chuyện này ở lời cuối sách, em chưa xem tới cuối nên chưa thấy thôi.”

Tạ Dư An nghe vậy thì lập tức lật đến phần tái bút của cuốn sách, cậu phát hiện tác giả đúng là đã kín đáo nhắc tới mối quan hệ đặc biệt giữa Ngũ hoàng tử Tế Phong và tướng quân trẻ họ Kỷ.

Thẩm Trọng Thành tiếp tục nói với Tạ Dư An: “Ngỗi Chính Côn chọn người luôn rất cẩn thận, thậm chí còn có chút kỳ dị cố chấp, ông ta chắc chắn sẽ đi tìm một gay hàng thật giá thật để diễn nhân vật này, cho nên cục cưng à, nếu em đi thử vai này thì cơ hội qua cửa sẽ rất lớn đó.”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.