Mang Theo Tiền Vốn Tiến Vào Đoàn Phim

Chương 81


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tuy rằng Thẩm Trọng Thành đã sớm đoán được người đi cùng Tạ Dư An có khả năng là Bối Nghệ Hạm, thế nhưng anh vẫn chưa hết hi vọng mà nói với Tạ Dư An: “Cục cưng này, em có muốn xảy ra chuyện bất ngờ không?”

Lời này của Thẩm Trọng Thành chỉ còn kém trực tiếp hỏi Tạ Dư An có muốn cùng anh đi thảm đỏ hay không thôi.

Tạ Dư An buồn cười trả lời anh: “Không muốn, bởi vì cho dù có gì xảy ra thì hai chúng ta cũng không thể đi cùng nhau được, trừ khi chúng ta thật sự trực tiếp công khai chuyện tình cảm.”

Tạm thời không nói đến chuyện trực tiếp công khai thì sự lựa chọn “phụ nữ đã có chồng” là Bối Nghệ Hạm đi chung thảm đỏ tương đối an toàn nha.

Thẩm Trọng Thành giằng co giữa “công khai chuyện tình cảm cùng đi thảm đỏ” và “giả vờ để cho dân mạng đoán cuối cùng bị vả mặt” khoảng mười lăm giây, cuối cùng thỏa hiệp: “Cục cưng, chúng ta đeo đồng hồ cặp đi.” Nói xong anh lại bổ sung thêm, “Không phải là kiểu đồng hồ nhìn ra rõ ràng là một cặp, chỉ là cùng kiểu dáng nhưng màu sắc khác biệt, có thể xem như là đồng hồ cặp mà thôi.”

Còn cẩn thận như vậy thì Tạ Dư An làm sao không vui vẻ đồng ý thỏa mãn mong muốn của Thẩm Trọng Thành, cậu nói: “Được ạ.”

Thẩm Trọng Thành nhận được sự đồng ý của Tạ Dư An thì đứng bật dậy khỏi bàn ăn, lấy ra một cặp đồng hồ đưa tới trước mặt Tạ Dư An để cậu chọn, rõ ràng là đã sớm lập kế hoạch rồi.

“Em thích màu nào?”

Phần dây đeo của hai chiếc đồng hồ đều được làm bằng da cá sấu màu đen, kiểu dáng giống nhau như đúc, chỉ khác ở chỗ một mặt là màu đen, một mặt là màu trắng, thiết kế vô cùng đơn giản cùng khiêm tốn, nhìn sơ qua giống như là đồng hồ cơ bình thường thôi, lúc Tạ Dư An nhìn đến logo thì phát hiện đây là của hãng *Vacheron Constantin, cậu tuy rằng không có sưu tầm đồng hồ nổi tiếng, thế nhưng vẫn có nghe qua những thương hiệu đồng hồ nổi tiếng.

(*Đồng hồ Vacheron Constantin, cái này em lấy ảnh tượng trưng chứ nó có nhiều giá lắm ạ, cơ mà đều là tiền tỉ trở lên, em thấy có một cái không phải da cá sấu nó có giá hơn 24 tỉ ấy ạ)

“Cái đồng hồ này…” Tạ Dư An do dự mở miệng.

Thẩm Trọng Thành hỏi cậu: “Quá khiêm tốn sao?”

“Không phải vậy.” Tạ Dư An nói, “Không có gì hết, em lấy mặt màu trắng đi.”

Tạ Dư An vốn muốn hỏi Thẩm Trọng Thành đồng hồ này có đắt không, thế nhưng cậu lại cảm thấy kiểu dáng đồng hồ này rất bình thường cho nên đã nghĩ chắc là không quá đắt.

“Được, anh để cái màu trắng cho em.” Thẩm Trọng Thành nói xong thì lấy lại đồng hồ, “Anh tìm người sửa lại mặt đồng hồ để cho nó có ý nghĩa kỉ niệm một chút.”

Tạ Dư An nhắc nhở anh: “Đừng sửa quá khoa trương.”

Thẩm Trọng Thành ngoài miệng đồng ý hay lắm: “Không khoa trương đâu, cục cưng yên tâm đi.”

Chờ khi anh rời chung cư để đến Ánh Quang thì lập tức gọi điện cho thư kí, bảo thư kí liên hệ với bên quản lí bán hàng của Vacheron Constantin ở Hoa Hoành để sửa mặt đồng hồ.

“Không thành vấn đề, ông chủ Thẩm.” Thư kí hỏi anh, “Cơ mà ngài muốn sửa mặt đồng hồ thành như nào? Anh có bản thiết kế nào muốn gửi sang không?”

Thẩm Trọng Thành nói: “Có, tôi lập tức gửi qua mail.”

Sau khi thư kí nhìn bản thiết kế Thẩm Trọng Thành gửi sang thì im lặng vài giây, cuối cùng vất vả nói: “Được rồi ông chủ Thẩm, tôi sẽ gửi sang đó.”

“Ừ.” Thẩm Trọng Thành nói bằng gọi trầm thấp, vô cùng uy nghiêm, hoàn toàn không ăn nhập gì với cái bản thiết kế mặt đồng hồ.

Tạ Dư An không biết Thẩm Trọng Thành muốn làm gì với cặp đồng hồ đôi của bọn họ, đoàn phim《 Từng gặp nhau 》bên kia đã quay xong hết những cảnh còn lại của các vai chính, trợ lí của Lạc Du liên lạc với Hồ Tiêu, bảo cậu nhắn với Tạ Dư An rằng đã quay xong rồi, tối mai sẽ mở tiệc chúc mừng ở khách sạn Thần Định.

Thật đúng là trùng hợp, Thẩm Trọng Thành và Bối Nghệ Hạm trước đây bị chụp trộm chính là ở Thần Định, Tạ Dư An cũng đã từng lén chạy tới khách sạn này “gặp riêng” Thẩm Trọng Thành.

Cho nên khi Tạ Dư An và Bối Nghệ Hạm tới đây tham dự tiệc thì cả hai đều có chút buồn cười.

Bối Nghệ Hạm còn có chút cảm khái: “Tối hôm nay trời lại mưa, hình như mỗi lần cùng cậu nói chuyện thì đều là lúc đêm mưa ấy.”

Tạ Dư An nói: “Trời mưa cũng không sao, Tâm Tâm nhà cô không phải sẽ tới đón sao?”

Bối Nghệ Hạm nhíu mày, cong môi khẽ cười nói: “Đúng vậy, chắc có lẽ khoảng ba tháng sau chúng tôi sẽ cử hành hôn lễ.”

Tạ Dư An có chút kinh ngạc: “Trực tiếp kết hôn sao?”

Bối Nghệ Hạm gật đầu nói: “Đúng vậy, cậu có phải là nghĩ có chút nhanh không?”

Tạ Dư An nói: “Ừ.”

Trong giới giải trí thì thông thường có rất nhiều ngôi sao nữ đều là đính hôn trước, qua một thời gian ngắn mới có thể chính thức kết hôn, một số người dù đã sinh con rồi nhưng vẫn chậm chạp không kết hôn, hơn nữa còn có kiểu như dân mạng thường nói nhất là vì để bước chân vào gia đình giàu có mà sinh con, mà gia thế của Quách Thanh Tâm lại không bình thường, trên lý thuyết mà nói thì bọn họ lại càng phải đính hôn trước rồi mới kết hôn.

Bối Nghệ Hạm và Quách Thanh Tâm kết hôn nhanh như vậy khiến không ít người đoán rằng có phải cô đã mang thai hay không.

“Tôi cũng cảm thấy quá nhanh, nhưng mà Tâm Tâm không nghe.” Bối Nghệ Hạm cũng tự giễu nói, “Ngay cả đạo diễn Lạc cũng lén hỏi tôi có đúng là đã mang thai hay không.”

Tạ Dư An cười cong cả mắt: “Anh ta thích cô cho nên muốn sớm dứt khoát cũng là chuyện bình thường.”

“Không nói đến anh ấy nữa, à đúng rồi, giải thưởng Ngân Hoa tháng sau cậu có muốn đi không?” Bối Nghệ Hạm hỏi cậu.

Tạ Dư An trả lời: “Đi.”

Bối Nghệ Hạm nói thẳng: “Hai chúng ta hợp tác đi.”

Tạ Dư An hỏi cô: “Cô không đi cùng ngài Quách sao?”

Tuy rằng việc hai người cùng đi đã là chuyện ngầm thỏa thuận rồi, nhưng mà Tạ Dư An vẫn cảm thấy nên tự mình hỏi ý kiến của Bối Nghệ Hạm một chút.

“Không đi với anh ấy, trực tiếp đi như vậy cũng quá….” Bối Nghệ Hạm có chút lúng túng ho khan hai tiếng, “Tôi không quen thể hiện tình cảm như vậy, hơn nữa chúng tôi mà đi cùng thật thì khéo ba mẹ của Tâm Tâm sẽ nghĩ tôi đang gây hấn với bọn họ nữa.”

Bối Nghệ Hạm luôn nỗ lực để người nhà Quách Thanh Tâm có thể chấp nhận cô, thế nhưng không phải là vì tiền của Quách Thanh Tâm mà đơn thuần vì bọn họ là người nhà của anh ta mà thôi.

Tạ Dư An thấy Bối Nghệ Hạm thật sự không có khúc mắc không vui gì cho nên yên tâm: “Vậy thì được.”

Kết quả cậu vừa dứt lời thì âm thanh của Vưu Hãn không biết từ đâu bay tới: “Vậy cậu có thể đi cùng tôi không.”

Ta Dư An và Bối Nghệ Hạm đồng thời xoay người nhìn Vưu Hãn, cả hai đều không nở nụ cười nhưng Vưu Hãn dường như xem không hiểu sắc mặt của bọn họ cho nên đi tới trước mặt hai người, đặc biệt lặp lại lời vừa nãy với Tạ Dư An: “Tôi cũng muốn đi lễ trao giải Ngân Hoa, đang lo không có ai hợp tác đây, chúng ta đi cùng nhau nha Dư An?”

Hai người đàn ông cùng đi thảm đỏ không phải là không có, thế nhưng Tạ Dư An tuyệt đối sẽ không đi cùng Vưu Hãn.

Tạ Dư An nhếch khóe môi, hỏi lại Vưu Hãn: “Bạn gái cậu đâu?”

“Tôi không có bạn gái.” Vưu Hãn nhún vai mở hai tay ra.

Bối Nghệ Hạm nhắc nhở gã: “Miêu Tiểu Tư.”

Vưu Hãn cười một tiếng, bên môi không kiềm chế được sự khinh thường: “Danh tiếng của cô ta không đủ cho nên không được mời tới lễ trao giải Ngân Hoa.”

Miêu Tiểu Tư debut cũng được vài ngày rồi, thế nhưng vẫn luôn không nóng không lạnh, trước mắt cũng không đem ra được tác phẩm truyền hình nào cho nên không được mời là chuyện bình thường, thế nhưng những lời này đổi lại là Bối Nghệ Hạm hay Tạ Dư An nói cũng được đi, cơ mà Vưu Hãn so với Miêu Tiểu Tư còn mới hơn, căn bản là không có tư cách nói như vậy.

Cho nên Tạ Dư An nói với Vưu Hãn: “Danh tiếng của cậu cũng đâu có đủ.”

Vưu Hãn bĩu môi: “Thế nhưng giải thưởng Ngân Hoa chính xác là mời tôi.”

Tạ Dư An nói mỉa gã: “Vậy thì chúc mừng cậu hén.”

“Dư An này, cậu hình như rất có thành kiến với tôi đó.” Vưu Hãn thấy thái độ của Tạ Dư An lạnh lùng như vậy thì thở dài, bày ra bộ dạng bất đắc dĩ, “Là vì anh họ của tôi sao? Anh ta có phải là khiến người ta vô cùng ghét hay không? Cậu không thích anh ta à?”

Tạ Dư An thành thật nói: “Không chỉ anh ta thôi đâu, ai họ Vưu tôi cũng không thích.”

Cậu vừa mới nói xong lời này thì liền cảm giác vạt áo của mình bị Bối Nghệ Hạm kéo một chút.

Tạ Dư An mím môi, cảm thấy mình có chút kích động rồi, nếu như Vưu Hãn ghi âm lại những lời cậu nói thì nhỡ bị truyền ra ngoài sẽ không thể giải thích được.

Động tác nhỏ của hai người vẫn là không che giấu được Vưu Hãn, thế nhưng gã cũng không quan tâm mà còn nói: “Yên tâm đi, tôi với anh họ tôi không giống nhau, sẽ không dùng cái loại thủ đoạn thấp hèn cưỡng ép hay hãm hại cậu đâu.”

“Tính tình của tôi rất tốt.” Vưu Hãn vừa nói vừa bước tới gần Tạ Dư An, “Cậu chỉ cần để ý đến anh họ của tôi là được rồi.”

Tạ Dư An nhíu mày lùi về sau, Vưu Hãn thấy thế cũng không có tiếp tục quấn lấy cậu nữa, gã dùng ánh mắt sâu thẳm nhìn Tạ Dư An, lúc con mắt chuyển động có hơi lẳng lơ, đang xoay người lại thì đụng phải Tiền Xán.

Tiền Xán chặn gã lại: “Ban đêm tối lửa tắt đèn như vầy, một mình cậu tới đây tìm đàn ông độc thân làm cái gì?”

Vưu Hãn: “?”

Vưu Hãn bày ra vẻ mặt không hiểu gì, hỏi lại Tiền Xán: “Tìm đàn ông độc thân?”

Tiền Xán nói: “Tạ Dư An đó.”

Vưu Hãn nói: “Có cần tôi nhắc anh là ở đây còn có một nghệ sĩ nữ độc thân nữa là Bối Nghệ Hạm không?”

Tiền Xán lươn lẹo nói: “Cô ấy là phụ nữ độc thân, tôi là nói gặp đàn ông độc thân, cậu không nên có tật giật mình mà nói lảng sang chuyện khác.”

Vưu Hãn giận dữ nói lại: “Tôi chỉ là tới hỏi Dư An có muốn hợp tác đi thảm đỏ với tôi hay không thôi, cậu ấy không muốn thì tôi cũng sẽ không có ép, hơn nữa____” Vưu Hãn hơi dừng lại một chút, giống như là nhớ lại chuyện Tạ Dư An và Thẩm Trọng Thành cùng nhau theo dõi mấy cái tài khoản weibo của fan cp, sau đó ngầm chỉ ra rằng, “Cậu ấy cũng đâu phải là đàn ông độc thân.”

“Cậu nếu đã biết cậu ấy không phải độc thân thì còn muốn hợp tác đi thảm đỏ làm gì? Cậu đang nghĩ cái gì đó?” Tiền Xán mắt sáng như đuốc, nhìn hết từ trên xuống dưới người Vưu Hãn, còn nhấn mạnh, “Tôi không có nói gì nha.”

Vưu Hãn không có nhiều kiên nhẫn với tiền Xán cho nên quăng lại một câu “Anh có bệnh hả” rồi rời đi.

Tiền Xán nhân cơ hội tố cáo với Tạ Dư An: “Dư An, nó lừa cậu đó, tính tình của nó xấu lắm.”

Vưu Hãn: “….”

Thấy Vưu Hãn lần thứ hai bị Tiền Xán chọc cho tức giận bỏ đi, Tạ Dư An không nhịn được cười mà nói với Tiền Xán: “Nói kiểu như anh thì tính tình của cậu ta sao mà tốt được?”

“Ôi cái loại lẳng lơ như nó chính là vậy đấy.” Tiền Xán khinh thường cười lạnh, giây tiếp theo bỗng nhiên giọng nói lại mềm nhũn mà hỏi Tạ Dư An, “Dư An Nhi, gần đây có phải cậu theo dõi vài tài khoản weibo mới không?”

Tạ Dư An gật đầu nói: “Đúng vậy, anh cũng để ý tới chuyện à?”

Tiền Xán trước mặt gật đầu cho có lệ, trong lòng lại nghĩ: Để ý cái gì chứ, trong số đó có acc clone của tôi đây này.

Ai ngờ nghĩ đến cái gì thì cái đó liền đến, Tạ Dư An nói tiếp: “Đúng rồi, có một tài khoản tên là “Núi lửa tiền”, tôi vừa nhìn thấy từ núi lửa thì đã nghĩ này không phải là chữ “Xán” sao? Lúc đó thoáng nghĩ tới anh nên mới theo dõi người đó.”

(*火山: Núi lửa, 灿: Xán)

Tiền Xán: “….. Đỉnh vl.”

Tiền Xán vốn là tới dò hỏi thử Tạ Dư An có biết được tài khoản kia chính là của anh hay không, thế nhưng trước mắt xem ra là Tạ Dư An vẫn chưa có phát hiện ra, Tiền Xán thở phào nhẹ nhõm, cũng bắt đầu yên tâm nói chuyện với Tạ Dư An: “Cái tài khoản “Tướng công của Tạ công tử” mà cậu theo dõi đầu tiên ấy, tôi thấy cô đó cũng thú vị ghê, cậu có xem qua mấy bài weibo mà trước đây cô ấy đăng chưa? Tôi cảm giác cách nói chuyện của cô đó giống hệt ông chủ Thẩm ấy.”

Tạ Dư An nói: “Tôi chưa xem, thật sự rất giống sao?”

“Thật á, cậu xem này___” Tiền Xán kéo tới bài đăng khoảng ba tháng trước của “Tướng công của Tạ công tử” cho Tạ Dư An xem, anh vừa nói vừa cười, “Ha ha ha ha thật sự giống hệt ấy, này không phải là acc clone của ông chủ Thẩm à?”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.