Mang Theo Tiền Vốn Tiến Vào Đoàn Phim

Chương 56


Đúng như Tạ Dư An đã phỏng đoán, toàn bộ đoàn phim 《 từng gặp nhau 》 dường như không có ai từ chối kí hợp đồng show 《 Những điều chân thực tại đoàn phim 》, đều đúng tám giờ rưỡi ngày hôm sau nộp hợp đồng cho tổng giám phụ trách show của Ánh Quang và Thụy Phong.

Sau khi tổng giám kiểm tra đối chiếu hợp đồng thì liền nói với mọi người rằng tổ quay phim sẽ đến đây lúc chín giờ rưỡi, cho nên đúng mười giờ show giải trí sẽ chính thức bắt đầu, mọi người nhớ chuẩn bị sẵn sàng, đương nhiên cũng không cần quá khẩn trương, cứ thể hiện đúng con người thật là được.

Mọi người bên ngoài đều giả vờ thản nhiên gật đầu, thế nhưng trong lòng lại có những suy nghĩ khác nhau.

Một số ít người căn bản là không để ý đến hình tượng của mình trước máy quay, chỉ đơn giản là nghe theo lời tổng giám nói là không có gì thay đổi cả, trước khi kí hay sau khi kí cũng đều giống nhau, đương nhiên cũng có một số diễn viên phụ nhạt nhòa muốn mượn cơ hội lần này để khán giả có thể chú ý đến mình mà trở nên nổi tiếng, vì vậy mà hành vi cử chỉ so với trước đây cũng trở nên cẩn thận hơn.

Tất cả những biểu hiện đó mọi người đều thấy rõ, thế nhưng không ai bóc ra, thậm chí cũng không có người nào lén bàn luận về việc đó, trừ phi là ở trong phòng của mình, bởi vì không ai biết được lúc nào thì đoàn phim sẽ quay trúng người mình. Thế nhưng tổ quay phim 《 Những điều chân thực tại đoàn phim 》 rất tôn trọng sự riêng tư của mọi người, chỉ cần tỏ thái độ rõ ràng rằng đóng cửa phòng không muốn bị chụp thì tổ quay phim tuyệt đối sẽ không tiếp tục quay nữa.

Tạ Dư An tối hôm qua bậy bạ với Thẩm Trọng Thành đến hơn hai giờ, chuyện “phóng tinh” như vậy vẫn là có chút ảnh hưởng đến cơ thể, sang hôm sau suýt chút nữa đã không dậy nổi, cậu nhớ lại mình rốt cuộc đã làm những gì thì mặt liền đỏ đến tận mang tai, ngượng đến nỗi hận không thể lập tức block Thẩm Trọng Thành.

Cũng may là hôm nay cậu không có tiết, nếu không cũng không biết mình có ngủ trong lớp hay không nữa, cậu ở phòng tắm dùng nước lạnh rửa mặt mới đem độ nóng trên má giảm xuống, tuy rằng tối qua Tạ Dư An không có ngủ ngon, thế nhưng hiện tại lại khá ổn, sắc mặt không hề tái nhợt mà lại lộ ra vẻ hồng hồng, chỉ có quầng thâm là ngày càng đậm.

Cho nên khi Tạ Dư An đang trong phòng trang điểm ở phim trường đợi trang điểm, Tiền Xán sau khi thấy mặt cậu thì sợ hết hồn.

“….Dư An.” Tiền Xán ngập ngừng chào hỏi Tạ Dư An.

“Buổi sáng tốt lành, Xán Nhi.” Tạ Dư An xốc lại tinh thần nói với Tiền Xán, “Anh sao không gọi tôi là Chân nữa?”

Tiền Xán xấu hổ hết hai giây, nhìn xung quanh một lần như là xác định gần đây có ai không, sau đó mới nói với Tạ Dư An: “Nghe nói show đã bắt đầu rồi.”

“Ừ, đúng vậy, thế thì sao?” Tạ Dư An trả lời, tiện thể ngước cằm lên để thợ trang điểm được thuận lợi hơn.

Tiền Xán nghiêm túc nói: “Tôi không phải đã qua hai lăm tuổi rồi sao? Tôi phải chín chắn một chút, Chân… à không, Dư An, trước khi quay xong 《 từng gặp nhau 》 thì cậu không nên gọi tôi là Xán Nhi đâu.”

Tạ Dư An buồn cười nói: “Thế tôi phải gọi anh là gì? Bác sĩ Trần sao?”

“Xưng hô này cũng không tệ.” Tiền Xán vuốt cằm gật đầu nói, “Còn thuận tiện cho tôi nhập vai nữa.”

Tạ Dư An nghe vậy thì nhướn mày nhìn về phía Tiền Xán, tính ra thì Tiền Xán cũng khá ưa nhìn____ mày cao mắt sâu, đường nét rõ ràng, hôm nay anh ta đến phim trường khá sớm, hiện tại đang mặc một cái áo khoác trắng dài, còn mang mắt kính không gọng, chỉ cần anh ta không nói câu nào thì đúng là rất có dáng vẻ của bác sĩ chín chắn lịch sự cấm dục, thế nhưng chỉ cần mở miệng ra nả pháo là hình tượng đó hoàn toàn bị phá hủy.

“Được, bác sĩ Trần.” Tạ Dư An thu hồi tầm mắt, cười cười phối hợp theo.

“Dư An Nhi, cậu đừng có trách tôi, căn bản là gánh nặng hình tượng của tôi quá lớn không thể vứt đi được, hầy.” Tiền Xán không biết học ở đâu mà lại thích nói kiểu này, lúc gọi người luôn không kiềm được mà mang theo âm uốn lưỡi ở cuối, chín chắn một hai lần đã lộ ra nguyên hình.

Sau khi cảm khái gánh nặng hình tượng nặng mười triệu tấn, Tiền Xán lại nhíu mày, có chút không vui mà nhìn Tạ Dư An từ trên xuống dưới, hỏi cậu: “Dư An Nhi, nếu cậu đã biết show bắt đầu quay rồi thì sao không cố gắng chăm chút vẻ ngoài tốt một chút vậy? Tôi hôm nay ở trong phòng bôi kem chống nắng xong mới dám ra cửa đó, cậu xem quầng thâm đen xì của cậu đi, có thể mài ra để viết chữ luôn đấy, nếu như bị quay được thì cậu sẽ không hút được fan yêu vẻ ngoài đâu nhé, cô LiLy ơi, cô dặm phấn nhiều chút cho An Nhi đi.”

LiLy là chuyên gia trang điểm đang trang điểm cho Tạ Dư An, nghe bọn họ nói chuyện nửa ngày thì buồn cười nói: “Được, bác sĩ Trần.”

Tiền Xán lộ ra hàm răng trắng bóc, giơ ngón tay cái lên với bọn họ: “Ô kê, chính là như vậy.”

Tạ Dư An bất đắc dĩ lắc đầu, thấy Tiền Xán vẫn luôn ở phòng trang điểm tám nhảm với cậu thì liền hỏi: “Sao anh ở phòng hóa trang luôn vậy, cảnh diễn hôm nay của anh đã quay xong chưa?”

“Quay xong rồi, tôi lên sàn ít, mà diễn thì lại tốt, một lần là qua.” Nói đến việc được lên sàn ít, giọng nói của Tiền Xán vẫn rất bình thản, giống như chỉ đang nói ăn cơm xong mà thôi, “Ít đất diễn cũng tốt, tôi đây không phải có thể có được nhiều thời gian nói chuyện với cậu hay sao?”

Tạ Dư An nói: “Đừng đừng, anh nói lời này giống như đang nói thích tôi ấy.”

“Cậu nghĩ nhiều rồi, nữ thần Thẩm Tiêu Hồng của tôi vẫn còn ở đây kìa.” Tiền Xán nghe Tạ Dư An nói như vậy thì ngay lập tức dùng ánh mắt đáp lại câu nói chần chừ của Tạ Dư An.

Tiền Xán không nhắc đến thì suýt chút nữa Tạ Dư An đã quên rồi, Thẩm Tiêu Hồng đúng thật là thần tượng của Tiền Xán, Tạ Dư An gật đầu nói: “Ầu, nhắc tới mới nhớ hôm nay tôi có cảnh quay chung với chị Tiểu Hồng, tôi bây giờ sẽ đi quay với nữ thần của anh đây, bác sĩ Trần, anh có gato không?”

“Không hề, cp của cậu còn không phải nằm trong tay tôi sao?” Tiền Xán nói, “Ngày mai tôi sẽ diễn cảnh khám bệnh cho Diệp Hàm Lộ đó, cậu có gato không?”

“Có có có, gato chết tôi.”

Tạ Dư An bị Tiền Xán chọc cho vui ơi là vui, buổi chiều lúc diễn cùng với Bối Nghệ Hạm lại nghĩ đến lần nữa, nhịn không được mà cười một lần, lúc nghỉ ngơi còn đem chuyện này nói cho Bối Nghệ Hạm nghe.

Bối Nghệ Hạm sau khi nghe xong đã nói: “Hóa ra cậu hôm nay vui vẻ như thế là vì chuyện này, tôi còn tưởng là bởi vì ông chủ Thẩm chứ.”

“Sao lại là vì anh ấy?” Tạ Dư An lúc đó đang uống nước, nghe thế thì suýt bị sặc, cậu ngượng ngùng thật nhưng cũng rất muốn nhìn thấy Thẩm Trọng Thành, ai mà không muốn dính chung với người yêu cả ngày chứ? Cho nên khi nghe Bối Nghệ Hạm nói như vậy liền chột dạ đứng lên, vội vã phủ nhận, trong lòng còn thấy kì lạ là tại sao chuyện cậu và Thẩm Trọng Thành lén gặp nhau mà Bối Nghệ Hạm lại biết được.

“Ông chủ Thẩm đăng trong vòng bạn bè kìa.” Bối Nghệ Hạm lấy điện thoại ra, Tạ Dư An sáp lại nhìn, nhìn vào góc độ của cả hai thì người bên ngoài nhìn vào sẽ thấy vô cùng thân thiết.

Thế nhưng Tạ Dư An cũng không rảnh để chú ý đến việc sẽ bị nghi ngờ gì, Bối Nghệ Hạm không thêm bạn với Thẩm Trọng Thành, thế nhưng trên tay cô lại có ảnh cap lại vòng bạn bè của Quách Thanh Tâm, mà sáng nay mặc dù có Thẩm Trọng Thành phụ trách việc đánh thức Tạ Dư An dậy, nhưng mà cậu vẫn lén nằm lại trên giường, cuối cùng phải để Hồ Tiêu đi gọi, suýt chút nữa đã bị muộn giờ, vội vội vàng vàng cho đến bây giờ cũng không có xem qua điện thoại, càng không rảnh để theo dõi tình hình trong vòng bạn bè, đương nhiên cũng không biết Thẩm Trọng Thành ở trong đó đăng cái gì_____

【An An tối hôm qua gọi điện thoại cho tôi nói rằng rất nhớ tôi, muốn tôi hôm nay mang theo nước ngọt Thanh Mộc đi gặp em ấy, thật sự là không biết phải làm sao [hình ảnh].】

Kèm theo tấm ảnh chụp tay của một người đàn ông đang cầm cốc nước ngọt Thanh Mộc.

Trong bức ảnh, ngón tay của người đàn ông thon dài mạnh mẽ, phần trên của cốc nước ngọt là màu xanh biếc, bên dưới là màu hổ phách nhạt gần như trong suốt, bên ngoài có những giọt nước li ti làm nền, hiện ra đặc biệt đẹp đẽ.

“Cậu xem, lát nữa anh ta sẽ đến phim trường cho xem.” Bối Nghệ Hạm nhìn Tạ Dư An, bày ra vẻ mặt cười chế nhạo, “Đoán chắc là đến với lí do thăm đoàn phim, cô Tiêu Hồng không phải ở công ty bọn họ hay sao? Bây giờ còn làm ra show giải trí như vậy, ông chủ Thẩm đúng là rất để ý đến cậu.”

Tạ Dư An làm sao có thể không biết Thẩm Trọng Thành làm ra nhiều chuyện như vậy là vì cậu? Tuy rằng chuyện anh đăng trong vòng bạn bè với sự thật có chút khác nhau, thế nhưng Tạ Dư An cũng không muốn vạch trần anh, hai bên tai cậu đỏ ửng, nhẹ giọng nói: “Trọng Thành quả thật là…”

Nói còn chưa hết câu, điện thoại trên tay Tạ Dư An bỗng rung lên___ là Thẩm Trọng Thành gọi tới, Tạ Dư An vội đi nhanh đến góc phòng để nghe điện thoại.

“Cục cưng.” Điện thoại vừa được kết nối, giọng nói mang theo vẻ lười biếng cùng trầm khàn của Thẩm Trọng Thành rơi vào tai Tạ Dư An, nhẹ nhàng quẹt vào trái tim cậu.

Tạ Dư An mím môi, nhẹ nhàng gọi anh: “…Trọng Thành.”

Thẩm Trọng Thành cười nhẹ một tiếng, nói rằng: “Anh lập tức đến chỗ đoàn phim, nước ngọt Thanh Mộc của em cũng đến rồi, lát nữa đến cửa nhận anh đi ha cục cưng?”

“Vâng.” Tạ Dư An không chút do dự mà đồng ý, thế nhưng sau đó cậu lại nghĩ đến việc quan hệ của mình và Thẩm Trọng Thành không có công khai, nếu cứ thế mà chạy đi nói chuyện với Thẩm Trọng Thành thì có quá nổi bật hay không? Hơn nữa ở trường quay bây giờ còn ở tổ quay phim show giải trí nữa, nếu như không cẩn thận bị quay được….

Thẩm Trọng Thành đã sớm thay cậu lo lắng đến vấn đề này cho nên liền nói: “Đúng ba giờ mười lăm phút em hãy đến chỗ cổng Thuật Vũ bên kia, tới lúc đấy anh sẽ từ cổng đó đi vào, anh sẽ vờ như không biết đường rồi hỏi em, sau đó sẽ xem như là báo đáp mà mời em uống nước ngọt Thanh Mộc.”

Tạ Dư An vừa muốn cười lại có chút bất đắc dĩ mà nói: “Anh thật sự là diễn nhiều quá rồi.”

“Hửm? Anh trước đây đã nói với em rồi mà cục cưng, có diễn nhiều thì em cũng phải theo anh diễn.” Thẩm Trọng Thành cong môi, “Lát nữa em nhất định phải giấu kĩ tình cảm sâu đậm giành cho anh đấy nhé, phải làm bộ như lần thứ hai gặp mặt anh thôi đấy.”

Tạ Dư An đồng ý nói: “Được được được, em biết rồi.”

Thẩm Trọng Thành hài lòng, anh vẫn còn một chuyện chưa nói cho Tạ Dư An biết chính là anh còn bố trí người trong tổ quay phim ngồi xổm ở bên kia chờ quay anh và Tạ Dư An.

Người như Thẩm Trọng Thành đến việc yêu đương cũng phải đi lập cái acc nhỏ để hàng ngày show tình cảm trên weibo, còn mua cả người theo dõi trên đó, chỉ hận không thể để cho cả thế giới đều biết tình cảm của anh với Tạ Dư An tốt như thế nào, thì làm sao mà không muốn phơi bày quan hệ giữa anh và Tạ Dư An?

Anh không phải là không muốn, mà là không thể, anh không muốn người ta nói Tạ Dư An là bị anh bao dưỡng, hoặc ở sau lưng chửi mắng Tạ Dư An vốn ở cùng anh cũng chỉ vì tiền.

Cho nên Thẩm Trọng Thành mới giấu mọi người, lén chuẩn bị cho mình và Tạ Dư An một đoàn đội xào cp, có thợ quay phim riêng biệt, viết ra kế hoạch phô bày chuyện tình cảm các kiểu___ anh dự định sẽ bắt đầu từ show 《 Happy Weekly 》 vô tình gặp được Tạ Dư An, sau đó sắp xếp thành một đoạn tình cảm hừng hực tuyệt vời.

Ý tưởng về tình cảm lãng mạn các kiểu đều đã được nghĩ ra, lần trước vô tình gặp được thì đã thương, lần này lạc đường vô tình thấy nhau là gặp lại đã yêu, dù sao thì show 《 Những điều chân thực tại đoàn phim 》 cũng đã được công bố ra ngoài____ đây chính là ngẫu nhiên quay được, tuyệt đối không có kịch bản, vô cùng chân thực.

Đợi khi cảnh này được phát sóng thì anh sẽ mua thủy quân và nhà văn kiếm tiền điên cuồng viết fanfic của anh và Tạ Dư An, để cho dân mạng ship bọn họ, như vậy thì sau này bọn họ có công khai quan hệ thì cũng là chuyện mọi người vẫn đang ngóng trông.

Thẩm Trọng Thành nhìn weibo vừa mới đăng trên điện thoại, cong môi cười một tiếng.

Anh gần đây tương đối bận rộn, không có thời gian để quản lí acc “chuyên dùng để show chuyện tình cảm”, cho nên không có đăng weibo mới.

Mà hôm nay anh đi đến phố số mười mua nước ngọt Thanh Mộc, thấy Tạ Dư An nhắc đến bánh kem nhỏ liền mua một cái.

Đó là bánh kem chocolate tình nhân, được làm thành hình quả đào, lúc cắt ra sẽ chảy ra mứt quả màu đỏ mọng nước, đó là lí do mà Tạ Dư An luôn thương nhớ về nó, Thẩm Trọng Thành chụp xong ảnh nước ngọt thì tiện tay chụp luôn bánh kem, chỉ là nước ngọt thì đăng lên vòng bạn bè, còn bánh kem tình nhân thì đăng weibo.

【Acc chuyên dùng để show chuyện tình cảm: Vợ tôi gần đây đi công tác, thế nhưng hôm qua lại gọi điện nói muốn tôi, quấn lấy tôi nói chuyện cả đêm, mua cho tôi bánh kem tình nhân rồi còn làm nũng nói muốn cùng ăn với tôi, nói tôi nhất định phải đi gặp em ấy, hiện tại tôi đang trên đường đi đây, đúng là không có cách gì với em ấy mà. [ Trái tim][hình ảnh].】

【Tiểu Bạch Innuo: Chị em ơi! Tình cảm lại phát đường này, mau tới ăn đường!.】

【Con gà ngực bự ngọt ngào chạy vào tim: A a a bánh kem này chả phải ở cửa hàng Võng Công sao? Tôi cực kì muốn đi ăn, thế nhưng phải xếp hàng rất là lâu.】

【Cho bạn một đóa fafa nhỏ: Trời quơi vợ của Tình Cảm đáng yêu quá đi, tôi có thể tưởng tượng ra cảnh vợ Tình Cảm tủi thân nói muốn chồng rồi, muốn phun máu mũi!.】

【Cho phép đáng yêu: Tôi thấy bình thường Tình Cảm đăng weibo cảm giác giống như có rất nhiều tiền, anh ta nếu như thích thì có thể mời đầu bếp của cửa hàng về để làm bánh kem tình nhân cho anh ta với vợ ấy chứ [ mặt chó].】

【Cậu bé đầu tường A Nhứ trả lời @Cho phép đáng yêu: Không chỉ có tiền thôi đâu, các người quên mất tài nấu nướng của Tình Cảm cũng rất tốt hay sao? Lần trước Tình Cảm không phải đã bảo vì để khen tài nấu nướng của anh ta tốt cho nên vợ anh ta đặc biệt tặng một cái xẻng vàng đó à.】

Weibo này của Thẩm Trọng Thành đã chơi được ba bốn tháng rồi, có khoảng mấy nghìn người theo dõi tuy rằng ít nhưng trừ một nghìn người theo dõi giả được mua lúc đầu thì còn lại đều là thật, mỗi ngày sẽ chờ anh đăng weibo mới, sau đó ở phần luận gõ đủ loại hâm mộ, thổi phồng Thẩm Trọng Thành và Tạ Dư An thành tình yêu tuyệt vời.

Mà Thẩm Trọng Thành cũng rất thích xem các cô đẩy thuyền, anh ở trên xe lướt xem bình luận bên dưới weibo mới vừa đăng, lại nhìn thời gian trên điện thoại, thấy đã đúng ba giờ.

Đoạn đầu của bộ phim 《 từng gặp nhau 》 chủ yếu là vườn trường, cho nên bọn họ dựa theo trường đại học nghệ thuật Hoa Thành mà dựng lên, lại mượn một tòa nhà mới ở trường đại học nghệ thuật để quay phim, ở đường lớn không thể đi ô tô mà chỉ có thể đi xe đạp, cho nên Thẩm Trọng Thành nói với tài xế: “Chú Lâm, dừng xe ở đây là được, chúng ta đi bộ vào.”

“Được, thưa ngài Thẩm.” Tài xế dừng xe lại.

Thẩm Trọng Thành cầm trên tay hai cốc nước ngọt Thanh Mộc, cố nắm bắt thời gian mà bước đi, chỉ sợ mình đi đến quá sớm thì sẽ bỏ lỡ Tạ Dư An.

Tuy nói là muốn vô tình gặp được Tạ Dư An, thế nhưng Thẩm Trọng Thành cũng không thể một mình đi đến phim trường được, như vậy lại quá cố tình đi, cho nên trợ lí của anh mang theo bánh kem đi theo phía sau, hai bên trái phải còn có hai người được người ta đặt cho danh hiệu đẹp trai cùng theo anh đi “thăm đoàn phim” là Tiền Trấn Xuyên và Quách Thanh Tâm.

Quách Thanh Tâm chắc chắn là vì Bối Nghệ Hạm mà tới, lí do anh ta đưa ảnh chụp vòng bạn bè cho cô xem cũng chỉ vì muốn bày tỏ một việc: [Bách Hợp Nhi ơi! Thẩm Trọng Thành đi gặp Tạ Dư An, anh là người của Ánh Quang, anh cũng có thể đi cùng.]

Bối Nghệ Hạm trả lời anh ta: [Tâm Tâm à, em không phải người của Ánh Quang, cũng không giống như ông chủ Thẩm với Tạ Dư An từng gặp công khai trên show giải trí, chúng ta gặp nhau không tốt đâu.]

Quách Thanh Tâm bây giờ đối với Bối Nghệ Hạm là yêu thương thắm thiết, Thẩm Trọng Thành sắp xếp show giải trí để làm lí do chính đáng gặp mặt Tạ Dư An, Quách Thanh Tâm đương nhiên cũng sẽ như vậy: [Cho nên anh cũng để Nhậm Văn Ký đến.]

Nhậm Văn Ký là người của Thụy Phong, show 《 Những điều chân thực tại đoàn phim 》 là Thẩm Trọng Thành và gã cùng nhau hợp tác sản xuất, nếu Ánh Quang có anh và Thẩm Trọng Thành đến thăm đoàn phim thì Nhậm Văn Ký của Thụy Phong sao có thể chịu lép vế?

Quách Thanh Tâm nói với Bối Nghệ Hạm: [Anh và Nhậm Văn Ký quan hệ rất tốt, sau khi gã đến trường quay sẽ tìm các em, đến lúc đó anh sẽ dùng danh nghĩa hỏi thăm bạn bè mà đi tìm gã, như thế chúng ta có thể gặp mặt rồi, Bách Hợp Nhi, em chờ anh ha.]

Nhưng mà như vậy thì bọn họ cũng không thể nói chuyện, chỉ có thể nhìn nhau một cái mà thôi, Bối Nghệ Hạm dở khóc dở cười, thế nhưng khi cô thấy Quách Thanh Tâm kiên trì như vậy, dù cho chỉ có thể nhìn cô một cái đã vui vẻ thì liền nhịn không được mà mềm lòng đồng ý, vì vậy mà cảm giác bản thân có thể lập tức được nhìn thấy bạn gái của Quách Thanh Tâm cũng giống như Thẩm Trọng Thành, đều vô cùng chờ mong.

Nhưng mà khác với Quách Thanh Tâm ở chỗ, Thẩm Trọng Thành lúc ba giờ mười lăm phút đi tới phía sau cổng Thuật Vũ thì lại không thấy Tạ Dư An đâu, sắc mặt của anh đột nhiên u ám, anh lấy điện thoại ra, mở wechat muốn tìm Tạ Dư An thì lại phát hiện Tạ Dư An đã sớm nhắn cho anh cái tin: [Trọng Thành, em còn chưa đến cổng Thuật Vũ đã đụng phải Nhậm Văn Ký, gã cũng hỏi đường em… muốn em dẫn gã đến phim trường, anh có thể chậm vài phút nữa mới đến cổng Thuật Vũ được không? Em sẽ nhanh tới đó.]

Điện thoại của Thẩm Trọng Thành lúc họp sáng nay đã chỉnh thành yên lặng, cho nên không có nghe thấy tiếng Tạ Dư An nhắn tin cho anh.

Anh hít sâu vào hơi, nhỏ giọng chửi một tiếng sau đó gọi cho thợ quay phim Tô Kinh Phong: “Ai có thể giải thích cho tôi một chút là vì sao Nhậm Văn Ký có thể câu mất vợ của tôi đi không? Gã tới hỏi đường thì đm các người không thể cút ra ngoài đưa tay chỉ đường cho gã à?”

Tô Kinh Phong cũng rất bất đắc dĩ: “Chúng tôi cũng không biết… ông chủ Nhậm lại không biết đường.”

Lúc ba giờ đúng, Thẩm Trọng Thành vừa mới từ trên xe bước xuống, mà Nhậm Văn Ký đã chạy tới cổng Thuật Vũ, bọn người Tô Kinh Phong rình ngay gần cửa lúc thấy Nhậm Văn Ký xuất hiện cũng sửng sốt một chút, thế nhưng bọn họ cũng không để trong lòng, bởi vì Tạ Dư An còn chưa có đi tới bên này.

Ai mà biết Nhậm Văn Ký vẫn tiếp tục đi về phía trước, đi rồi lại đi sau đó đụng phải Tạ Dư An, lại còn tới hỏi đường nữa?

Thẩm Trọng Thành quả thật đã bị bọn họ chọc cho tức điên, chửi ầm lên: “Đó mà là không biết đường sao? Gã là muốn dụ dỗ vợ của tôi!”

Nhậm Văn Ký đúng là không phải không biết đường, nhưng cũng không phải muốn dụ dỗ Tạ Dư An.

Lúc ba giờ đúng, Nhậm Văn Ký mang theo một đoàn quay phim rầm rộ đi đến phim trường, gã cũng là đến thăm đoàn phim, Quách Thanh Tâm bảo gã đến chỉ vì lí do rất đơn giản___ là để tuyên truyền show giải trí.

Quách Thanh Tâm nói: Nếu như show này có thể quay được lãnh đạo cấp cao của hai công ty thì không phải là mánh khóe tốt để tuyên truyền hay sao? Trong giới giải trí chưa từng có một công ty nào làm qua chuyện này, bên Ánh Quang có tôi và Thẩm Trọng Thành tới, ông lớn lên đẹp trai như vầy, không lên hình thì rất đáng tiếc.

Quách Thanh Tâm nói trúng tiếng lòng của Nhậm Văn Ký, show giải trí này Nhậm Văn Ký rất nghiêm túc làm, cũng hy vọng show có thể được bùng nổ. Hình tượng của gã khoảng thời gian liên quan đến du thuyền Blue Goddess đã rất tệ trong mắt cư dân mạng rồi, Nhậm Văn Ký muốn dựa vào show này để xoay chuyển hình tượng trong mắt công chúng, cho nên mới tìm mấy người trong tổ quay phim đi theo gã quay.

Không ngờ lại vô tình gặp được Tạ Dư An trên đường đi.

Đây quả thật là buồn ngủ gặp chiếu manh.

Nhậm Văn Ký lập tức bước tới nói chuyện với Tạ Dư An, giả vờ như không biết đường rồi nhờ Tạ Dư An dẫn gã đến phim trường.

Mà Tạ Dư An sau khi gặp phải Nhậm Văn Ký thì vô cùng hoảng hốt, cậu căn bản không nghĩ đến việc Nhậm Văn Ký cũng đến phim trường, thế nhưng lúc thấy không kịp trốn nữa thì cậu liền nghĩ chào hỏi một tiếng là xong, cũng không làm lỡ thời gian, cho nên mới tiến tới nói với Nhậm Văn Ký: “Chào tổng giám đốc Nhậm.”

Nhậm Văn Ký hơi mở lớn hai mắt, hơi giơ tay lên ra hiệu cho thợ quay phim mau quay: “Ôi cha, không phải là Tạ Dư An đây sao? Cậu mới từ phim trường ra à?”

Tạ Dư An nói: “Vâng, tôi có đồ bị rơi ở khách sạn, giờ phải đi về tìm một chút.”

“Không thể để trợ lý đi lấy được sao?”

“Trợ lý của tôi tìm không ra, cho nên chỉ có thể tự tìm thôi.” Tạ Dư An bày ra vẻ mặt tươi cười, thế nhưng trong lòng lại rất gấp, sợ rằng mình ở đây nói chuyện với Nhậm Văn Ký sẽ không gặp được Thẩm Trọng Thành, “Tổng giám đốc Nhậm có chuyện gì không?”

Nhậm Văn Ký cười nói: “Không có gì, tôi tới đoàn phim là để gặp các cậu, thế nhưng tôi không biết đường đến phim trường đi như nào.”

Tạ Dư An: “….”

Lời này của Nhậm Văn Ký mặc dù không nói rõ, thế nhưng Tạ Dư An lại hiểu vô cùng rõ ràng, chính là bảo cậu mang gã đến phim trường, mà người bình thường nghe đến đó đều sẽ nói rằng “để tôi dẫn ngài đi”, hơn nữa Nhậm Văn Ký còn là lãnh đạo của Tạ Dư An, không có lí do để mà từ chối được.

Mà cái lí do quay về khách sạn tìm đồ cũng không thể mang ra để từ chối Nhậm Văn Ký được, vấn đề không phải là vội về tìm đồ nên mới từ chối, mà là nếu như gặp phải Thẩm Trọng Thành sau đó anh bảo dẫn đường thì phải giải thích thế nào đây?

“Tôi…” Tạ Dư An chỉ có thể nở nụ cười cứng ngắt, nói với Nhậm Văn Ký, “Tôi dẫn ngài đến phim trường nhé tổng giám đốc Nhậm.”

“Vậy thì tốt quát, phim trường bên này đã bị chặn lại, cũng không có người nào cả, tôi đi nửa ngày cũng chỉ gặp được có mình cậu.” Nhậm Văn Ký mím môi cười, nhìn Tạ Dư An bằng ánh mắt tràn đầy biết ơn, “May là gặp được cậu.”

“Chuyện nhỏ thôi, không đáng gì.” Tạ Dư An lấy điện thoại ra, muốn sớm nói cho Thẩm Trọng Thành biết trên đường xảy ra chút chuyện ngoài ý muốn, “Tổng giám đốc Nhậm, đợi tôi gửi cái tin cho trợ lí biết đồ kia nằm ở đâu, để cậu ta tìm một chút nhé.”

“Ừ, cậu cứ nói đi.” Nhậm Văn Ký cũng không để ý lắm, cong môi gật đầu phóng khoáng nói, trong lòng lại đang suy nghĩ: Hôm nay mình trên màn ảnh nhất định rất đẹp trai.

Tạ Dư An lúc trên đường đưa Nhậm Văn Ký đến trường quay vẫn luôn cầm điện thoại trên tay, chỉ cần Thẩm Trọng Thành trả lời thì cậu sẽ biết được ngay, thế nhưng đợi khi cậu đưa Nhậm Văn Ký đến nơi rồi thì Tạ Dư An mới nhận được tin nhắn của Thẩm Trọng Thành, cậu mở điện thoại ra xem thì thấy đều là tin chửi người, thế nhưng đều không phải đang chửi cậu:

[…..]

[Đm tự mà đi đi Nhậm Văn Ký.]

[Bố cũng đệch thiếu nợ gì gã, sao gã lại làm vậy với anh?]

[Em đừng có nói chuyện với gã, gã là thứ chó chịch, là thứ ngu dốt, là kẻ thù của chúng ta, anh thật sự là khổ quá mà.]

…..

Thẩm Trọng Thành chửi Nhậm Văn Ký hơn mười tin, Tạ Dư An có chút buồn cười, thế nhưng khi thấy tin cuối cùng Thẩm Trọng Thành nhắn cho cậu thì liền không nhịn được mà đỏ vành mắt____

[Anh quay trở về, em đưa gã đến nơi rồi thì nói cho anh biết một tiếng, anh một lần nữa đi đến cổng Thuật Vũ vô tình gặp được em.]

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.