Mang Theo Tiền Vốn Tiến Vào Đoàn Phim

Chương 44


Thẩm Trọng Thành tức giận muốn điên rồi.

Tại sao lại vậy?

Bởi vì Tạ Dư An hơn nửa đêm không ngủ mà muốn cùng người khác chơi mấy lần.

Về việc Thẩm Trọng Thành vì sao lại biết là người khác___ đây không phải rất rõ ràng sao? Tạ Dư An lúc hơn mười giờ đã nói với anh là “ngủ ngon” rồi, kết quả đến nửa đêm lại onl, còn nhắn tin sai người nữa, tuy rằng Tạ Dư An nhanh tay gỡ tin nhắn nhưng vẫn bị anh nhìn thấy được.

Thẩm Trọng Thành tối nay có một buổi tiệc xã giao, anh nghe Tạ Dư An nói mình không nên uống nhiều rượu cho nên cũng chỉ nhâm nhi đôi chút chứ không uống say, dù sao thì nếu uống say cũng sẽ bại lộ nhược điểm của mình cho những người đối địch. Cơ mà mặc dù không say nhưng vài ly vào bụng cũng khiến Thẩm Trọng Thành cảm thấy hơi nóng, sau khi về nhà lên giường một lúc cũng không ngủ được, anh liền bò dậy tự tăng ca, quyết định đêm nay sẽ không ngủ, ngày mai bay thẳng đến Nam Thành để giành cho Tạ Dư An sự bất ngờ, hơn nữa lúc lên máy bay rồi cũng có thể ngủ bù một lúc.

Đợi khi Thẩm Trọng từ trước máy tính ngẩng đầu lên thì đã hơn ba giờ sáng, anh đã nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính hơn hai tiếng cho nên mắt có chút khó chịu, vì thế liền nhỏ vài giọt thuốc nhỏ mắt rồi nhắm mắt thả lỏng.

Thế nhưng vừa nhắm mắt lại đã thấy không gian bỗng nhiên yên tĩnh lạ thường, cảm thấy rất nhớ Tạ Dư An, nhớ hơi thở trên người cậu, nhớ cơ thể ấm áp của cậu, nhớ lúc hai người cùng một chỗ khiến trái tim cảm giác như bị lấp đầy.

Vì vậy Thẩm Trọng Thành mở điện thoại ra, dùng acc nhỏ đăng một cái weibo vào lúc đêm khuya, [Vợ đi công tác ngày đầu tiên, thật nhớ em ấy.]

Thế nhưng vào lúc nửa đêm như vầy mà vẫn còn nhiều người onl ghê, cái acc nhỏ “chuyên dùng để show chuyện tình cảm” này của Thẩm Trọng Thành đến thời điểm hiện tại đã có hơn hai nghìn người theo dõi, một nghìn là do trước đây anh mua, còn một nghìn nữa là vì mọi người cảm thấy hứng thú với cặp đôi nam nam này cho nên mới theo dõi, thế nhưng cũng có người xấu tính nói rằng Thẩm Trọng Thành chỉ đang cố ý bán hủ để biến acc này trở thành blog được nhiều người chú ý đến, Thẩm Trọng Thành sau khi đọc bình luận này liền block.

Mà Thẩm Trọng Thành đăng bài này không bao lâu thì cũng có người cùng cảnh ngộ không ngủ được mà bình luận bài viết.

[Đêm dài phẩm rượu, Tình Cảm đơn chăn gối chiếc khó ngủ sao?]

Tình Cảm là mọi người gọi tắt từ tên nick weibo của anh, Thẩm Trọng Thành tuy rằng nghĩ cái tên này gái tánh, thế nhưng chỉ cần không gọi tên thật của anh thì muốn gọi bằng tên gì cũng được, anh trả lời lại người kia [Ừ, đêm nay làm việc xuyên đêm, ngày mai sẽ đi tìm vợ cho ẻm sự bất ngờ.]

Kết quả anh vừa gõ cái tin này không bao lâu thì lại có người bình luận tiếp___

[Chuyện xưa bắt đầu từ nơi này: Sao tôi cứ cảm thấy Tình Cảm là đang lập mục tiêu vậy? Không phải đã có rất nhiều “Muốn cho vợ một bất ngờ, kết quả em ấy lại balabala” các kiểu sao?]

[Ân Thừa Quân trả lời @Chuyện xưa bắt đầu từ nơi này: Nói không chừng ngày mai Tình Cảm đi tìm vợ xong, lúc về nhà sẽ lại trừ đi giờ yêu vợ nữa quá, hahaha!]

Thẩm Trọng Thành bởi vì chuyện mình là tiểu thiếp không có xíu danh tiếng gì mà tức giận đến nỗi quyết định không thương cậu một ngày, thế nhưng hôm nay vào lúc chín giờ mười ba phút đã đem ngày hôm đó cộng dồn vào, bởi vì anh hôm nay đặc biệt nhớ Tạ Dư An, cơ mà không phải có câu “Một ngày không gặp như cách ba thu” sao? Hình như vẫn là không nên chỉ cộng thêm có một ngày.

Về việc có hai người bình luận nói rằng anh không thông minh, Thẩm Trọng Thành vẫn rất xem thường, anh buổi tối đã gọi video kiểm tra qua rồi, Tạ Dư An đúng là đang ở khách sạn, cho nên Thẩm Trọng Thành vẫn khá yên tâm.

Nghĩ tới đây, Thẩm Trọng Thành liền không nhịn được mà mở wechat lên, muốn nhắn cho Tạ Dư An một cái tin nhớ cậu.

_________ Nhớ em đến nổi ngủ không được, cho nên muốn ngủ với em cơ.

Thế nhưng nghiệp đến quá nhanh, Thẩm Trọng Thành còn chưa bắt đầu gõ chữ mà Tạ Dư An đã gửi tin nhắn đến rồi, còn nói là [Nói rõ ràng, muốn chơi mấy lần]

Gì đây? Đã hơn nửa đêm còn nói chuyện với người khác, nhiêu đó vẫn chưa đủ, còn muốn chơi trò kích thích hơn nữa?

Thẩm Trọng Thành giận dữ trả lời lại, hỏi Tạ Dư An [Có đó không? Cho xem thử mấy lần rồi.]

Tạ Dư An sao có thể không nhìn ra Thẩm Trọng Thành đã nổi điên? cậu vội vàng giải thích [Em gửi sai rồi…]

[Đúng là em gửi sai rồi, đã nói ngủ ngon với anh thì sao bây giờ muốn chơi anh được? Em muốn chơi ai? Em rốt cuộc muốn chơi với đứa nào?]

Thẩm Trọng Thành gõ liên tiếp ba câu hỏi, đầu của Tạ Dư An trương hết cả lên, lúc này đã hoàn toàn tỉnh táo rồi, không buồn ngủ chút nào nữa, vội gõ chữ nói [ Đều không phải, em là đang hỏi mẹ chơi mấy ván mạt chược nữa mới định về nhà.]

Thẩm Trọng Thành nói thẳng [Anh không tin, con mẹ nó chứ đang ba giờ đêm mà em lại nhắn cái tin như vầy cho mẹ à, em mau cùng anh gọi video, để anh xem xem có phải em đang chơi hay không.]

Tạ Dư An không ngờ Thẩm Trọng Thành đã giận đến mức nói tục, cho nên muốn phê bình anh [Thật sự không có, anh sao lại nói tục, anh sao lại như vậy hả?]

Thẩm Trọng Thành hỏi lại cậu [Còn không phải em nói chơi mấy lần mới khiến anh như vậy hả?]

Tạ Dư An cũng hỏi [ Ý của em đúng là như vậy sao? ]

Thẩm Trọng Thành không để cậu có cơ hội bẻ lại [Anh chính là hiểu như vậy.]

Sau đó quyết đinh [Mở video.]

Tạ Dư An đồng ý cuộc gọi video, sau đó xốc mền ra cho Thẩm Trọng Thành nhìn cái quần pyjama của mình, không biết phải làm sao mà nói “Em thật sự không có chơi bời gì, em còn đang mặc quần ngủ đây này.”

Lúc ở bên ngoài, Tạ Dư An sẽ không giống như ở nhà chỉ mặc đồ ngủ đơn giản, mà là nghiêm chỉnh mặc vào áo dài quần dài, nếu như có chuyện gì đột nhiên xảy ra ngoài ý muốn thì chỉ cần mặc thêm cái áo khoác là có thể ra khỏi cửa.

Mà người ở đầu bên kia điện thoại sau khi nghe cậu giải thích cũng không bày ra vẻ mặt tốt hơn gì, Tạ Dư An không thể làm gì khác ngoài việc nói với anh rằng “Em vừa rồi thật sự đang cùng mẹ nói chuyện, mẹ em không chịu về nhà, cho nên ba mới gọi em dậy để khuyên mẹ về nhà, nếu anh vẫn không tin thì chờ lúc về em sẽ cho anh kiểm tra điện thoại của em, không thì lần sau về nhà anh hỏi ba mẹ đi.”

Thẩm Trọng Thành lúc này mới hơi vừa lòng, lông mày đang nhíu chặt cũng thoáng giãn ra, giả vờ hạ giọng nói “Không cần hỏi, anh tin tưởng cục cưng.”

Tạ Dư An thấy đã thành công dỗ được Thẩm Trọng Thành thì thở phào nhẹ nhõm, nhưng cũng nửa tin nửa ngờ, cơ mà cậu cũng sẽ không đem sự nghi ngờ trong lòng nói ra ngoài mà chỉ nói “Vậy sao muộn như vậy rồi mà anh còn chưa ngủ?”

“Anh tăng ca.” Thẩm Trọng Thành thản nhiên đem điện thoại xoay ngược lại, cho Tạ Dư An xem máy vi tính cùng một đống tài liệu trên bàn trước mặt anh.

Tạ Dư An thấy thế liền nhíu mày “Đã muộn như vậy rồi mà.”

“Anh cũng ngủ liền đây.” Thẩm Trọng Thành chỉ cho phép quan lại phóng hỏa nhưng người dân không được đốt đèn, bắt đầu lừa gạt Tạ Dư An, bởi vì anh đã quyết định ngày mai sẽ lén bay đến thành Nam, “Nếu cục cưng không có chơi gì thì cũng mau ngủ đi, ngủ ngon nha.”

“Vâng, ngủ ngon.” Tạ Dư An vì để trấn an Thẩm Trọng Thành mà hôn lên màn hình một cái.

Kết quả vừa mới ngắt kết nối video thì vài giây sau Thẩm Trọng Thành lại gọi tới, Tạ Dư An nghĩ có lẽ anh còn muốn nói thêm gì đó liền bắt máy “Dạ? Còn gì nữa sao?”

Giọng nói của Thẩm Trọng Thành truyền qua loa điện thoại có hơi khàn, nghe vô cùng gợi cảm “Cục cưng, chúng ta cứ để như vầy rồi ngủ đi.”

Tạ Dư An “….”

Tạ Dư An có thể từ chối sao? Không thể.

Cho nên cậu chỉ có thể nói: “…. Dạ.”

Vì không khuyên được mẹ nên Tạ Dư An tính chờ lúc quay về Hoa Thành sẽ tìm mẹ nghiêm túc nói chuyện, không thể cứ chiều theo ý mẹ được nữa. Mà Thẩm Trọng Thành bởi vì có thể để điện thoại như vậy cả đêm nên cũng không kiếm chuyện nữa, thẳng đến lúc năm giờ, anh nghe đầu bên kia điện thoại truyền tới tiếng hít thở đều đều cũng có chút buồn ngủ nên lên giường nghỉ ngơi một lát, đợi đến hơn bảy giờ nghe được chuông báo thức của Tạ Dư An vang lên mới tắt điện thoại.

Tạ Dư An sau khi tỉnh dậy thì nhìn thoáng qua wechat, thấy cuộc trò chuyện hơn bốn tiếng thì liền cười một cái, nghĩ cái người Thẩm Trọng Thành này có đôi lúc không biết phải nói sao, cũng thấy buồn cười nữa, giống như đầu thai từ cái bình giấm chua vậy.

Thế nhưng cái chuyện tối qua hình như hơi khó giải thích, Tạ Dư An quyết định giữ chuyện này trong bụng, ngoại trừ cậu và Thẩm Trọng Thành thì không cho ai biết hết.

Cơ mà tối hôm qua bị đánh thức nửa đêm như vậy cho nên sang hôm sau bọng mắt của Tạ Dư An vẫn có chút xanh lên, nhìn qua có chút ốm yếu bệnh tật, mà cũng bởi vì màu da của Tạ Dư An thật sự rất trắng, môi cũng nhợt nhạt, ngược lại nếu cậu thật sự bị bệnh thì sẽ nóng rần lên, gương mặt ửng đỏ thật ra lại đẹp hơn nhiều.

Tất Đông Thụ dẫn dắt cậu đã hai năm nên đương nhiên bết bộ dạng này của Tạ Dư An, thấy thế chỉ hỏi một câu “Tối qua ngủ không ngon sao?”

“Dạ, mẹ em đánh mạt chược suốt đêm, khuyên thế nào cũng không nghe.” Tạ Dư An lấy mẹ ra làm lá chắn.

Bởi vì trước đây cũng nghe nhiều rồi nên Tất Đông Thụ không nghi ngờ gì, chỉ gật đầu một cái rồi nói “Được rồi, ăn chút bữa sáng rồi sau đó chúng ta sẽ đến đài truyền hình.”

Hôm nay là buổi ghi hình chính thức của chương trình, 《 Happy Weekly 》sẽ phát sóng trên tivi vào lúc tám giờ tối thứ năm mỗi tuần, thế nhưng giờ bắt đầu quay sẽ là lúc sáu giờ, bọn họ phải tới sớm làm quen với sân khấu, nghe đạo diễn nói một chút về kịch bản.

Bởi vì bọn họ đều ở chung khách sạn với tổ chương trình cho nên bữa sáng sẽ cùng nhau ăn, may là tổ chương trình chỉ muốn Tạ Dư An và Kỳ Hiên tương tác với nhau về vài chủ đề trên chương trình chứ không có ý định tìm đề tài bên ngoài, vì thế nên sắp xếp cho Tạ Dư An và Bối Nghệ Hạm ở một tầng, để Kỳ Hiên và Kha Tuyết ở trên đó một tầng.

Mà lúc ra khỏi cửa, Tạ Dư An trùng hợp đụng phải Bối Nghệ Hạm cũng đang chuẩn bị rời phòng, chỉ là gặp không quá đúng dịp____

“Nhỏ, anh thật sự không thể cùng ăn bữa sáng với em sao?” Bối Nghệ Hạm hôm qua còn đang diễn tập ở đài truyền hình thì Quách Thanh Tâm đã xách gói chạy tới phòng cô đợi rồi.

Quách Thanh Tâm yêu đương cũng thật kinh ngạc, rõ ràng là có tiền nhưng sống chết không chịu thuê thêm một phòng khác mà cứ thích chen chung với Bối Nghệ Hạm.

Hiện tại Bối Nghệ Hạm muốn rời phòng để xuống sảnh khách sạn ăn bữa sáng với mọi người nên không mang theo anh ta theo cùng, Quách Thanh Tâm ở ngay cửa lôi lôi kéo kéo Bối Nghệ Hạm “Nếu không thì anh giả vờ như vô tình gặp được nha?”

“Này không thích hợp đâu Tâm Tâm.” Bối Nghệ Hạm nhẹ giọng khuyên nhủ anh ta, thế nhưng nét mặt vẫn là một kiểu kiên quyết từ chối.

Quách Thanh Tâm suy nghĩ một lúc cũng cảm thấy không thích hợp, dù sao cái mặt này của anh ta trong giới không ít người biết đến, nếu như anh ta chạy đến ăn cơm với Bối Nghệ Hạm thì đại khái là đã công khai quan hệ của hai người rồi.

“Ui, Dư An, thật là khéo, các cậu cũng đi đến nhà hàng phải không? Chúng ta cùng nhau đi nhé?”

Quách Thanh Tâm bày ra bộ dạng vô cùng thảm thiết, vừa vặn Tạ Dư An vừa rời phòng nên Bối Nghệ Hạm theo phép lịch sự mà mời Tất Đông Thụ và Tạ Dư An cùng đến nhà hàng, vì vậy mà Tạ Dư An cũng cảm giác được ánh mắt thảm thiết của Quách Thanh Tâm dừng trên người mình.

Tạ Dư An nhịn không được mà cười một chút, sau đó đồng ý “Được.”

Cậu vừa dứt lời thì trong lòng Quách Thanh Tâm bỗng nháy đèn báo nguy, rõ ràng là anh ta nghĩ tới chuyện trước mặt fan thì Tạ Dư An và Bối Nghệ Hạm mới là cặp đôi chính thức.

Thế nhưng buồn bực thì buồn bực, Quách Thanh Tâm vẫn ở lại trong phòng của Bối Nghệ Hạm ăn sáng một mình, Tạ Dư An và Bối Nghệ Hạm đến nhà hàng ăn, Kỳ Hiên và Kha Tuyết cũng ngồi ở bên kia, chỉ là hai người tách ra mỗi người một bàn, cái cảm giác lạnh nhạt giữa hai người bây giờ so với lúc diễn tập vô cùng thân thiết thì hoàn toàn trái ngược, bởi vậy cũng có thể thấy là Kha Tuyết thật sự không thích tiếp xúc với người khác.

Ngồi cạnh cô còn có người đại diện và trợ lý, thế nhưng cả ba không có nói chuyện gì, Tạ Dư An và Bối Nghệ Hạm chào hỏi các cô một tiếng sau đó chọn một cái bàn mới ngồi xuống

“Được, anh đang ăn sáng, chờ quay xong sẽ gọi điện cho em.” Kỳ Hiên hạ thấp giọng nói chuyện, giọng nói có chút dịu dàng, Tạ Dư An sau nghi nghe thấy liền đoán rằng người ở đầu dây bên kia chắc hẳn là Kha Tài Cảnh, vì thế liền theo phản xạ mà nhìn thoáng qua Kỳ Hiên.

Kỳ Hiên cảm giác được ánh mắt của cậu nên cũng ngẩng đầu lên nhìn lại Tạ Dư An, thế nhưng lại không biểu lộ cảm xúc gì,

Không nhắc đến còn tốt, vừa nhắc tới gã thì Tạ Dư An đã cảm thấy nực cười, dù sao vụ đẩy người ầm ĩ một thời gian cũng là vì Kha Tài Cảnh không chấp nhận việc cậu diễn vai nam chính, kết quả ồn ào một trận như vậy thì đúng là cậu mất đi vai nam chính, thế nhưng cũng không đến lượt gã nhận vai này mà là thay một diễn viên khác.

Vì vậy mà nói là cùng nhau ăn sáng thế nhưng cả bốn nghệ sĩ đều chia nhau ra ba cái bàn, cũng may là 《 Happy Weekly》không phải chương trình thực tế, nếu không thì với cái tình hình này mà được quay lại thì quá đặc sắc rồi.

Sau khi vội vã lùa bữa sáng thì mọi người phải đến đài truyền hình trang điểm, người trang điểm cho Tạ Dư An hôm nay chính là tổng quản lí tổ hóa trang Giang Lãng, người đến đài truyền hình cuối cùng hôm diễn tập, còn thợ trang điểm tên Lê Gia kia thì Tạ Dư An không thấy đâu, chương trình hôm nay chính thức quay nên vô cùng bận rộn, thế nhưng cả ngày cũng không thấy bóng dáng cô ta xuất hiện, có thể tưởng tượng được sau này cô nàng cũng sẽ không bao giờ xuất hiện ở chỗ này nữa.

Mà ngày hôm qua Lê Gia cật lực muốn lấy lòng Kỳ Hiện như vậy, thế nhưng hôm nay gã lại chưa hề nhắc đến cô ta một câu, dù sao Lê Gia tuy không có ích lợi gì, nhưng vẫn có thể đem ra đâm cho Tạ Dư An một nhát, thế mà Kỳ Hiên không có nhắc gì đến cô ta, như vậy cũng đủ hiểu là gã căn bản không có ý định nhớ kĩ người này.

Cơ mà ở đây chắc hẳn cũng không có ai nhớ đến cô ta, vì không có Lê Gia cho nên hôm nay Tạ Dư An trang điểm vô cùng thuận lợi, một phần cũng nhờ vào bàn tay tài ba của Giang Lãng, phải biết rằng chương trình giải trí như vầy là quay trực tiếp, mặc dù lúc phát sóng có thể cắt nối biên tập, nhưng dù sao cũng không giống như quay phim mà có cơ hội NG, loại chương trình kiểu này yêu cầu nghệ sĩ phải luôn giữ vững lực tập trung cao độ, đối với lớp trang điểm của nghệ sĩ của tương đối khắt khe, bởi vì có rất ít cơ hội có thể dặm lại. Mà lúc này người trang điểm cho Tạ Dư An lại là Giang Lãng, cho nên hiệu quả lên hình vô cùng tốt, xem như là trong cái họa có cái may.

Sau khi tất cả nghệ sĩ chuẩn bị xong thì lên sân khấu làm quen một lúc, mọi người vội ăn chút gì đó lấp đầy bụng sau đó sẽ bắt đầu ghi hình.

《 Happy Weekly》là chương trình bao gồm phỏng vấn và tổng hợp các trò chơi, MC sẽ hỏi và bọn họ muốn nói gì thì nói, căn bản đều đã tập qua trước một ngày, Tạ Dư An dựa theo đúng kịch bản mà làm, một đường thực hiện không gặp sự cố gì.

Tính cách của Tạ Dư An chưa từng theo một khuôn khổ nào, lúc bình thường đều là dựa theo tính tình vốn có, có thể đơn giản liền không làm cho phức tạp, cho nên có không ít fan nói cậu là người rất thẳng tính. Mà bởi vì cậu và Thẩm Trọng Thành ở bên nhau lâu như vậy, cũng không còn “thẳng” như trước, cho nên lúc nói chuyện luôn tuôn ra nhiều tiếng cười, thế nên đã khiến cho MC hỏi nhiều thêm một câu, “Tạ công tử, fans của cậu đều nói cậu vô cùng thẳng tính, nói cậu không hiểu được nhân tình thế thái, chả trách cuối cùng đều chọn Lộ vương gia mà không chọn Tạ công tử, còn lo lắng cho cậu sau này không tìm được người yêu, thế nhưng gần đây hình như cậu lại không còn thẳng như trước nữa nha?”

Lời của MC vừa nói ra, những nghệ sĩ trên sân khấu ngoại trừ Kha Tuyết vẫn bình tĩnh như thường thì ba người còn lại bao gồm cả Kỳ Hiên cũng đều ngẩn ra, mà Tất Đông Thụ và Hồ Tiêu đứng bên dưới sân khấu biết quan hệ của Tạ Dư An và Thẩm Trọng Thành cũng đều đang lau mồ hôi.

“Bởi vì bộ phim 《 từng gặp nhau》sắp bắt đầu quay rồi nha.” Thế nhưng Tạ Dư An cũng không biểu hiện ra vẻ mặt khác thường gì, vẫn cười nói, “Úc Bắc Sinh là một nhân vật rất hiền lành và dịu dàng, là tôi nhập diễn quá sâu, mong rằng sau này đạo diễn và các thầy cô sẽ cho tôi nhiều cơ hội như vậy để tôi có thể nhập diễn.”

MC nói tiếp: “Sau đó cậu sẽ không còn sợ không tìm được người yêu có phải không?”

Tạ Dư An gật đầu: “Đúng vậy, ha ha.”

“Không có tác dụng gì, đều là giả cả.” Bối Nghệ Hạm ngay lúc này nói tiếp, “Cậu xem, chúng ta trong 《 từng gặp nhau》 vẫn không thể ở bên nhau.”

“Uầy, hai người biết lí do tại sao không?” Tạ Dư An thở dài, hỏi lại bọn họ.

MC và Bối Nghệ Hạm đều dán sát vào nghe cậu nói: “Vì sao?”

“Bởi vì gần đây tôi đã đi học lại, mà tôi học ngành gì hai người biết không? Tôi chính là học thiết kế đó! muốn trọc đầu luôn rồi, cũng gần như sắp xuất gia thì còn tìm người yêu cái gì nữa.” Sau đó cậu sờ lên tóc của mình nhổ ra hai cọng tóc rồi nói, “Xem đi, lại rụng thêm hai cọng nữa, chết rồi, lát nữa tôi phải nhờ trợ lí dán lại mới được.”

Một đoạn này của Tạ Dư An đối đáp vô cùng tốt, không chỉ tuyên truyền cho đoàn phim 《 từng gặp nhau》 và tương tác với Bối Nghệ Hạm không cần dùng cách mờ ám, mà còn có thể nói ra việc cậu đã đi học trở lại, dù sao thì antifans vẫn luôn lấy việc cậu nghỉ học giữa chừng để tiến vào giới giải trí làm cái cớ để cắn xé cậu, cho nên vừa nhắc đến việc này thì antifans sẽ mất đi một chủ để để tiếp tục cắn xé cậu.

Mà trước khi lên sân khấu thì Kỳ Hiên có địa vị lớn nhất cho nên tổ chương trình đều giành phần lớn ống kính cho anh ta, MC cũng sẽ thiên vị mà hỏi những câu không khó trả lời, thế nhưng đoạn này của Tạ Dư An vô cùng hay và hài hước, đến lúc cắt nối biên tập nhất định sẽ đem đoạn này quay cận mặt cậu và Bối Nghệ Hạm.

Ngoại trừ cảnh này thì những phần khác đều diễn ra suôn sẻ, nửa sau của chương trình là phần tham gia trò chơi, trò chơi ở 《 Happy Weekly》là theo kiểu luân phiên, đến phiên bọn họ là hỏi đáp về kĩ năng nấu nướng.

Vừa mới bắt đầu chính là so tài nấu ăn, trò chơi này yêu cầu nghệ sĩ trong vòng mười phút phải chiên ra ba cái trứng ốp la, lúc chiên trứng phải chiên cả mặt trước và sau mà không phá đi lòng đỏ ở giữa, lúc trứng ra khỏi chảo phải được chiên lên, nếu làm vỡ lòng đỏ hoặc chưa chín đều tính là thất bại, đến cuối cùng mà ai chiến trứng đẹp nhất và ít cháy nhất thì sẽ giành chiến thắng, người thất bại sẽ phải nhận hình phạt, người thắng sẽ có thể nhận được giải thưởng.

Sau khi MC đọc xong quy tắc thì Tạ Dư An và Kha Tuyết đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc___ đây là kịch bản yêu cầu, bởi vì hai người đều chưa từng thể hiện tài nấu nướng cho nên kịch bản muốn hai người đóng vai không biết nấu ăn.

“Ôi, Tạ Dư An bắt đầu hoảng rồi.” MC cười cười chọc ghẹo Tạ Dư An, “Đừng quên cậu là Úc Bắc Sinh giỏi giang đó, sao có thể không biết chiên trứng được hả?”

Tạ Dư An cũng đùa lại “Đoàn phim còn chưa bắt đầu quay, tôi hiện tại rời đi có còn kịp không?”

“Ha ha, có rời kịp hay không thì hôm nay cậu cũng phải ở đây chiên trứng gà.” MC nói xong lại nhìn về phía Kỳ Hiên. “Thầy Kỳ nhìn qua vẫn rất bình tĩnh, cơ mà tôi nhớ là tài nấu ăn của thầy Kỳ rất tốt đúng không?”

Kha Tuyết ở một bên tiếp lời, “Đúng vậy, thầy Kỳ bình thường đều đăng những bữa cơm hoành tráng của mình lên weibo đó, Haizz, nếu sớm biết hôm nay phải đấu cái chủ đều này thì tôi đã lén nhờ thầy Kỳ dạy một chút rồi.” Cô nàng lè lưỡi, bày ra bộ dạng sáng lạn tinh nghịch, một chút cũng không giống với cái người luôn lạnh lùng lúc dưới sân khấu, thế nhưng nói xong lời này thì cô rất nhanh trừng lại MC mà hỏi, “Mấy người chắc không phải là biết hôm nay thầy Kỳ sẽ đến cho nên mới cố ý sắp xếp trò chơi này đó chứ, này chả phải là thầy Kỳ thắng chắc rồi sao?”

MC cười cười tiếp lời “Cũng không nhất định là vậy nha, Hạm Hạm của chúng ta nhìn qua cũng giống như đã đoán trước được rồi kìa.”

Bối Nghệ Hạm đang buộc tạp dề, nghe MC nói vậy liền cầm lấy micro nói “Thật không dám giấu, tôi trước đây ở trường học có thầm mến một cậu bạn học, lúc đó ở trường không phải đều thịnh hành việc làm cơm hộp cho người mình thích sao? cho nên tôi mỗi ngày đều chăm chỉ luyện tập chiên trứng, thôi không nói nữa, hôm nay tôi thắng chắc rồi.”

“Vậy thì tôi không phải xong đời rồi sao?” Tạ Dư An mím môi, ở một bên nhỏ giọng thầm thì, lại hỏi MC, “Tôi bỏ quyền thi đấu được không?”

“Không được.” Vì để chất lượng của chương trình thêm hiệu quả mà MC cũng cầm trên tay một cái xẻng, còn là màu vàng, anh ta đem xẻng đưa cho Tạ Dư An rồi nói, “Cho cậu dùng cái này thay vì cái xẻng kim loại, cái này là đồ mới đó, tổ chương trình chưa có dùng qua đâu, như này quá hời cho cậu rồi.”

Tạ Dư An nhận lấy cái xẻng, nhíu mày nói: “Được thôi, vậy thì chờ tôi bóc tem sẽ trả lại cho anh.”

“Không không không, cậu hôm nay nếu như dùng nó mà thắng thì tổ chương trình sẽ tặng nó cho cậu luôn.” MC phụt cười, nói, “Cậu mang về nhà tìm người yêu mà dùng, được không đạo diễn?”

MC nhìn về phía dưới sân khấu, đạo diễn lắc đầu cười cười rồi nói “Được, đưa cho cậu ấy đi.”

“Dư An, cậu nghe đi, đạo diễn của chúng ta đã đồng ý rồi, trận này cậu phải cố gắng lên nhé.” MC bấm đồng hồ rồi tuyên bố, “Được ròi, thời gian bắt đầu.”

Tạ Dư An cầm lấy một quả trứng gà trên bàn, hoang mang nhìn tay của Bối Nghệ Hạm, tính học cách chiên trứng của cô____ Tạ Dư An không phải là hoàn toàn không biết, nhưng này cũng là kịch bản yêu cầu, nghệ sĩ lúc trên sân khấu đều phải biểu hiện lố lố một chút, bởi vì như thế mới có sức hấp dẫn sự cố gắng không ngừng.

“Ây da quả trứng này thật tròn, lúc tôi rụng hết tóc chắc sẽ trở thành như này.” Tạ Dư An cầm quả trứng gà mà nhìn thoáng qua ống kính, sau đó đập vỡ quả trứng, đem quả thứ nhất thả vào chảo.

Thế nhưng ra trận xui xẻo, Tạ Dư An cũng không phải cố ý, thế nhưng lúc quả trứng vừa rơi vào chảo đã vỡ mất lòng đỏ ở giữa.

Tạ Dư An dùng cái xẻng kim loại xúc hai cái, kết quả liền nát thành ba miếng.

MC ở một bên sau khi thấy liền cười nói “Tèo rồi, cậu đây là đang xào trứng gà sao?”

Tạ Dư An đem ba miếng trứng xúc ra dĩa, sau đó nói “Nếu không thì cứ xem như đây là ba quả trứng đi, sợ đến lúc đó tôi chiên quá nhiều lại không cẩn thận thắng luôn thì sao.”

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.