Sau khi luyện hóa vong hồn và hấp thu số lượng lớn năng lượng, Dương Lăng liền bế quan tĩnh tu ba ngày, tĩnh tâm hiểu được sáu đoạn Thông Thiên Vu Quyết. Trong lúc tĩnh tu lại có đột phá và hiểu được rất nhiều điều mới mẻ, ngưng kết thành Vu tôn chân thân, hiểu biết về căn nguyên lực lượng lại tiến thêm một bước. Trở lại nguyên trạng như lúc bình thường, đừng nói là người bình thường mà ngay cả đám người Kim Bằng cùng Mẫu Hoàng, rốt cuộc không thể cảm giác được bất kỳ năng lượng dao động ở bên trong cơ thể của hắn, thoạt nhìn tựa hồ chỉ như là một người bình thường không có tu luyện.
Núi chính là núi, nước chính là nước, xem núi không phải núi, xem nước không phải nước, xem núi vẫn là núi, xem nước vẫn là nước!
Từ một gã huyết vu nho nhỏ tu luyện đến linh vu, địa vu, thiên vu, thầy cúng, hồn vu, thẳng đến Vu thần đỉnh, nhận thức của Dương Lăng về căn nguyên lực lượng cùng linh hồn vu thuật trong trời đất đã trải qua ba giai đoạn khác nhau, mỗi một giai đoạn trong nhận thức đều có thay đổi rất lớn. Nhớ lại năm đó chỉ có thể thuần hóa một ít đê giai ma thú để bảo vệ, cho tới bây giờ đã có thể giết người ngoài ngàn dặm, thực lực tăng lên không biết bao nhiêu lần!
“Ân, một sa một đời giới, một thụ một bồ đề!”
Cảm giác một chút cơn gió đang lay động ngọn cỏ ở tít tận phương xa, ngẫm lại chính mình đã tạo ra thế giới này bên trong vu tháp, ngẫm lại vu tháp không gian hiện giờ đã xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, trong lòng Dương Lăng vừa nghĩ tới, hai tay theo bản năng biến hóa vu ấn huyền ảo, đánh ra từng đạo vu quyết. Chậm rãi, cả tòa Vân Trung thành hiện lên từng đạo ký hiệu thần bí huyền ảo, cùng với từng đợt năng lượng dao động mịt mờ như có như không, cả tòa Vân Trung thành đều rung động nhẹ nhàng rồi từ từ bay lên, tản mát ra từng tiếng ” ong ong “ rất nhỏ .
“Ồ, đây là. . . . . .”
Bên trong một tòa cung điện hùng vĩ, đang ngồi ở trên mặt đất thực hiện việc cứu sống lại đám thiên sứ bị tử vong, Áo Phỉ Lợi Á giật mình mở choàng hai mắt. Người khác không chú ý tới có biến động gì khác thường đã xảy ra, nhưng nàng thân là Vân Trung thành, thành chủ lại nhanh chóng phát hiện ra, cảm ứng được rõ ràng sự biến hóa của Vân Trung thành. Sau khi dung hợp thần cách cùng linh hồn của thành chủ Cáp Linh Đốn, trải qua tẩy lễ trong biển máu và luyện hóa lượng lớn linh hồn năng lượng của quân địch, thực lực của nàng đã khác xa so với ngày trước.
Ông. . . . . . Nghi hoặc Áo Phỉ Lợi Á vừa định lao ra để xem có chuyện gì xảy ra , âm thanh ” ong ong “ rất nhỏ trong không trung liền lớn dần lên, cả tòa Vân Trung thành rung rung như bị động đất rồi nhoáng lên một cái. Đồng thời, bạch quang chợt lóe lên đầy trời, cảnh vật trước mắt đã xảy ra biến hóa. Càng ngoài ý muốn chính là, mặt đông mơ hồ có thể thấy được một tòa tháp cao ngất trong mây, khắc đầy ký hiệu cùng một đám hồng hoang mãnh thú dữ tợn. Định thần nhìn kỹ lại thì đúng là vu tháp không gian, thần bí vu tháp có một không hai.
Cả tòa Vân Trung thành đều bị đại nhân thu vào trong vu tháp không gian?
Từ trên cao nhìn xuống phía dưới, rừng rậm, hồ nước cùng thảo nguyên, nhìn Thánh thành phồn vinh hùng vĩ cùng vu tháp thần bí ở phương xa, nhìn xem mây mù quanh quẩn chung quanh, trong lòng Áo Phỉ Lợi Á chấn động dữ dội. Mặc dù nàng cũng đã biết Dương Lăng có thực lực sâu không thể nào lường được, nhưng như thế nào cũng không nghĩ tới hắn lại có thể đem cả tòa Vân Trung thành thu được vào vu tháp không gian!
” Áo Phỉ Lợi Á, từ hôm nay trở đi, đại quân bắt đầu nghĩ ngơi và hồi phục, nàng chia ra từng nhóm lần lượt đến Huyết hải tiến hành tẩy lễ, nhanh chóng làm cho thực lực của bọn chúng tăng lên. Toàn lực bồi dưỡng thêm lưu lãng thần thú, số lượng càng nhiều càng tốt!”
Một đạo linh hồn truyền âm, đột nhiên xuất hiện ở chỗ sâu trong óc của Áo Phỉ Lợi Á , lúc này đang nghi nghi hoặc hoặc, dừng lại một chút sau đó Dương Lăng nói tiếp:
“Mặt khác, từ nay về sau, Vân Trung thành chính là Thần điện của vu tháp không gian, vĩnh viễn trấn giữ trên đầu các đại thần hệ!”
Vĩnh viễn trấn giữ các đại thần hệ?
Huyết thiên sứ Áo Phỉ Lợi Á thần sắc cả kinh, cùng lúc đó, trên tất cả các nơi trong vu tháp không gian, vô luận là ma thú đã tu luyện thành công có thực lực cường đại của cường giả, hay là các chủ thần của các đại thần hệ cùng Tài phán giả đã đầu hàng , trong đầu của mọi người đều xuất hiện một đạo linh hồn truyền âm! Thanh âm nhẹ nhàng bình thản làm cho người nghe không thể hoài nghi mà vẫn mang theo một áp lực không gì sánh kịp . Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY – http://truyenfull.vn
. . . . . . Sau khi thi triển vô thượng vu thuật, đem cả tòa Vân Trung thành cùng đại quân thu vào vu tháp không gian, Dương Lăng dẫn Tổ vu Đế Giang phiêu lãng rời đi, thăm thú các địa phương trong vu tháp không gian. Trước kia, đừng nói cả tòa Vân Trung thành, chỉ là một cái ao cho thiên sứ chuyển sang kiếp khác hắn cũng không có biện pháp để thu được vào vu tháp không gian. Nhưng hiện tại, sau khi đã tiến thêm một bước trong việc nắm giữ căn nguyên lực lượng của trời đất, việc thu cả tòa Vân Trung thành cũng trở nên không quá khó khăn. Cũng vẫn là một đạo vu thuật, một đạo cấm chế, nhưng uy lực đã không giống như ngày xưa.
Đem các chủ thần của các đại thần hệ cùng Tài phán giả đã đầu hàng thu vào vu tháp không gian, bước kế tiếp, cần chiêu hàng cũng như xem xét các giá trị có thể lợi dụng của bọn chúng.
Vì dự phòng trường hợp xấu nhất xảy ra, hắn hiểu rằng bây giờ đã là lúc cần một người có thực lực thật cao cũng như phải có tài năng để trấn áp tất cả, để tránh cho nội bộ của đại bản doanh trong vu tháp không gian này không phát sinh mâu thuẫn. Thi Vương đứng đầu Vong linh thần hệ cũng có thực lực rất mạnh , nhưng sau khi so sánh kỹ càng, tổng hợp lại tất cả mọi điều kiện, vẫn là Áo Phỉ Lợi Á, thành chủ của Vân Trung thành chính là người thích hợp nhất để đảm đương trọng trách này. Dù sao, bỏ qua việc trấn giữ vu tháp không gian, các thiên sứ từ trong thần điện khi cần có thể xuất hiện để thi triển các vu thuật để phủ dụ chúng sinh. Nguyên về mặt này thì tác dụng của thiên sứ đã vượt xa đám khô lâu của Thi Vu vương.
“Đại nhân, kế tiếp, chúng ta đi tới đâu?”
Rời khỏi vu tháp không gian, nhìn xem trời đất mênh mông trên Trật tự vị diện, Tổ vu Đế Giang vẫn vỗ cánh đứng yên không nhúc nhích trên không trung.
“Đi tới Tự nhiên vị diện trước, chúng ta đi thôi!”
Dương Lăng thản nhiên ra lệnh, sau đó lập tức chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Một hồi đại chiến đã qua đi, bây giờ là thời điểm một lần nữa chỉnh đốn ma thú đại quân, cũng là thời điểm cứu sống các Tổ vu còn lại. Sáu đại Tổ vu tề tụ, thi triển thiên thần sát đại trận cũng đã lợi hại như thế, nếu có thể tề tựu đủ mười hai Tổ vu, sức chiến đấu của Ma thú thần hệ có thể tiến một bước rất xa. Trong sáu Tổ vu còn lại trừ bỏ một người ở Vong linh vị diện, có lẽ trong khoảng thời gian ngắn khó có thể cứu sống lại . Còn những người khác đều phân bố ở Tự nhiên vị diện cùng một ít vật chất vị diện không có tiếng tăm. Nhờ có thông tin tình báo của liên minh cùng tốc độ bay cực nhanh của Tổ vu Đế Giang, việc cứu sống lại các Tổ vu đối với hẳn là không có gì quá khó khăn, chỉ là mất bao nhiêu thời gian mà thôi.
Căn cứ theo tin tình báo, tại mỗi một tòa Thông Thiên Tháp đều có trọng binh canh gác, nhưng Dương Lăng cũng không tin là sau khi kết quả của chiến dịch Vân Trung thành được truyền ra, còn có người nào đầu đất, không có mắt dám ngăn cản đường đi của mình! Cho dù có kiên trì lưu lại để canh giữ thì cũng tuyệt đối không phải là đối thủ của hắn, không cần sử dụng đến ma thú đại quân, chỉ cần hắn cùng Tổ vu Đế Giang hai người đã đủ để đập tan tất cả các chướng ngại vật này.
Ở trước mặt lực lượng tuyệt đối, hết thảy âm mưu cùng bố trí đều là hổ giấy! Tiến thêm một bước hiểu biết về bản chất của lực lượng trong trời đất, thực lực của hắn đã có bước tiến lớn, đám Tài Phán giả bình thường đối với Dương Lăng, một kẻ có thực lực linh hồn đại vu mà nói thì số lượng bao nhiêu cũng không đủ gây ra khó khăn cho hắn, không đủ để gây ra sóng gió.
Hô. . . . . . Tổ vu Đế Giang dùng thực lực cường đại xé mở một không gian cái khe rồi nhanh chóng rời đi. Từ đó, trong ánh mắt của mọi người trông vào, chiến dịch Vân Trung thành oanh oanh liệt liệt đã chính thức chấm dứt, thế lực mới nổi lên như mặt trời giữa buổi trưa, Ma thú thần hệ đột nhiên biến mất. Cũng giống như sự việc cả tòa Vân Trung thành khổng lồ bị biến mất một cách bí mật, các thám tử của các thế lực lớn ở Trật tự vị diện đã mất nhiều công sức cũng hoàn toàn không đạt được kết quả gì, sự việc giống như đá chìm biển sâu.
“Cái gì, Vân Trung thành cùng Ma thú thần hệ đột nhiên biến mất không thấy tung tích?”
“Thông báo cho các nhánh trên các đại vị diện, lập tức cắt đứt quan hệ cùng đám Tài Phán giả, đại quân của chúa tể, hủy bỏ tất cả những gì liên quan đến bọn chúng, mau!”
“Lập tức phái người đi tới Cự Long sơn mạch trên Hỗn loạn vị diện , làm bất kỳ cách nào để cho họ thấy lập trường của thần hệ chúng ta, nhớ kỹ, phải mang theo lễ vật tốt nhất, dù phải trả một giá như thế nào cũng không được tiếc, mau!”
. . . Đầu tiên khi tin tức về tình hình tại Lưu tinh tòa thành truyền tới, các đại vị diện đã xảy ra một trận hỗn loạn chưa dứt. Tiếp theo, Ma thú thần hệ lại tổ chức chiến dịch đại phản công, tin tức về việc Tài Phán giả quân đoàn cùng thần hệ liên quân, toàn quân bị tiêu diệt truyền tới, lại giống như một liều thuốc kích thích lên thần kinh của các đại thần hệ.
Sau khi biết được tin tức Ma thú thần hệ đột nhiên mai danh ẩn tích, tất cả các thế lực đang đứng trung lập hoặc đang núp dưới bóng của chúa tể đều cảm thấy bất an, thậm chí bằng tốc độ nhanh nhất hướng về phía Ma thú thần hệ để tiến cống, phái tinh nhuệ mang theo lễ vật cực kỳ sang trọng chạy tới Cự Long sơn mạch trên hỗn loạn vị diện. Vì mục tiêu làm cho Ma thú thần hệ thấy được thành ý của mình, có thần hệ thậm chí ngay cả chủ thần cũng tự mình dẫn phái đoàn đi tiến cống, thông qua vị diện truyền tống quyển trục trực tiếp xuất hiện ở hỗn loạn vị diện.
Kẻ thắng thành vua, người thua làm giặc!
Ma thú thần hệ tự lập thành liên minh ở một phương, đối kháng cùng chúa tể và đám thuộc hạ Tài Phán giả, kết quả cuối cùng như thế nào, hiện tại ai cũng không thể đoán trước một cách chính xác được. Nhưng dù sao cũng không ai nguyện ý đối mặt với Ma thú thần hệ khát máu, ngẫm lại kết cục của Lực vương thần hệ cùng Đức lỗ thần hệ, các thế lực dựa vào chúa tể rốt cuộc không thể tiếp tục giữ bình tĩnh. Đối mặt với cách trả thù đẫm máu của ma thú thần hệ, bọn họ đã sáng suốt đưa ra lựa chọn của mình.
Ngay trong khi các đại vị diện còn đang xôn xao về các sự kiện vừa xảy ra, thì Dương Lăng lại đang cưỡi trên lưng Tổ vu Đế Giang âm thầm đi tới tự nhiên vị diện xa xôi.
Căn cứ theo tin tình báo do liên minh cung cấp, Dương Lăng nhanh chóng tìm được Thông Thiên Tháp trên tự nhiên vị diện. Đúng như dự đoán lúc trước của Dương Lăng, sau khi biết được tin tức về lưu tinh tòa thành và chiến dịch Vân Trung thành, đám Tài Phán giả đóng ở Thông Thiên Tháp đã sớm bỏ đi, không ai nguyện ý ở lại để chờ chết. Không cần tốn nhiều công sức, dương lăng đã tìm tới chỗ phương tiêm bi trong Thông Thiên Tháp ở nơi này.
Ngũ quan đầy đủ hết, thân người đuôi rắn, cầm trong tay một cây trường tiên mầu lửa đỏ, kéo theo ở phía sau là một ngọn lửa ngập trời. Trông bức họa trên phương tiêm bi giống như đang tả về một ngọn núi lửa.
Tổ vu Chúc Dung!
Nhìn xem bức phù điêu trên phương tiêm bi, Dương Lăng nhanh chóng hiểu được thân phận của pho tượng. Sau khi đã nhớ kỹ bản ghi chép Thông Thiên Vu Quyết trên phương tiêm bi, hấp thu năng lượng khổng lồ tích tụ trong Thông Thiên Tháp, Dương Lăng lại từng bước một đi lên đỉnh của Thông Thiên Tháp cao ngất trong mây. Không lâu sau khi cứu sống lại Tổ vu Chúc Dung được xưng là Hỏa thần, liền lấy ra cao nhất vu khí thiên ly Hỏa thần tiên mà khi hắn còn sống đã sử dụng.
“Tổ vu Chúc Dung, so sánh với Lôi Mông đại nhân, ai là người có lĩnh ngộ về hỏa hệ sâu sắc hơn?”
Mặc dù cũng hiểu được tổ vu Chúc Dung có sự hiểu biết về hỏa hệ không phải là ít, nhưng nhớ lại thực lực sâu không lường được của Lôi Mông, thân là đại trưởng lão của liên minh, dương lăng vẫn đang có sự mong chờ không nhỏ vào thực lực của Tổ vu Chúc Dung. Hỏa thần Lôi Mông, không chỉ là đội trưởng Lưu Vân chiến đội, mà còn là đại trưởng lão thần bí nhất trong liên minh , có thể dẫn liên minh công phá thần chi cũi cũng như vây công Lưu tinh tòa thành, điều này cho thấy thực lực của Lôi Mông đại nhân tuyệt đối không đơn giản!
“Đại nhân, trên Tự nhiên vị diện cũng có không ít thần hệ dựa vào chúa tể, hay là. . . . . .?”
Ngẫm lại cảnh lúc trước các thần hệ vây công Vân Trung thành, Tổ vu Đế Giang sắc mặt lạnh như băng, hận không thể chia ra để ngay lập tức đại khai sát giới, đem tất cả các thế lực dựa vào chúa tể đều huyết tẩy sạch sẽ.
“Không, không cần, bây giờ chúng ta lập tức đi Kế tiếp vị diện!”
Dương Lăng đem Tổ vu Chúc Dung vừa mới sống lại thu vào vu tháp không gian để tu dưỡng, sắc mặt bình thản vừa nói vừa phi thân lên lưng Tổ vu Đế Giang. Mặc dù đang ở Tự nhiên vị diện, nhưng vẫn thông qua thủy tinh cầu duy trì liên lạc cùng Áo Phỉ Lợi Á, nhờ đó hắn đã nắm rõ được hành động của các đại thần hệ.