Trong khi bên trong Ma ảo trận là một mảnh màu đỏ, Vưu Na cảm giác đầu sắp nổ đến nơi. Tinh thần lực dũng mãnh tuôn ra ngoài, mình giống như con thuyền nhỏ giữa cơn mưa bão, hoặc là một đèn lồng đang bay trong mưa gió, căn bản là không có lực đối kháng.
Bên trong Ma ảo trận, các con nhện ngựa do Tinh thần lực biến thành đều dừng lại, cả người vỡ ra các cái khe to như ngón tay cái. Lưu Độc từng bước gia tăng lực công kích, thân thể nàng bắt đầu lay động, thiếu chút nữa ngã xuống. Cùng lúc đó, cái khe trên người các con nhện ngựa nhanh chóng thành lớn, trong nháy mắt quỷ dị tan thành mây khói, biến mất không thấy tăm hơi.
Chẳng lẽ, chỉ còn biện pháp cuối cùng?
Nhìn Dương Lăng đang khoanh chân ngồi xuống trên mặt đất không hề nhúc nhích, Vưu Na nước mắt rơi đầy mặt. Chỉ cần có thể đổi lấy Dương Lăng được bình an, nàng cam tâm tình nguyện sử dụng Ma pháp hiến tế, thiêu đốt sinh mệnh để Đồng quy vu tận với tên Sát thủ kinh khủng.
Nhưng nàng hy vọng trước khi chết Dương Lăng có khả năng mở to mắt nhìn mình, hy vọng nằm ở trong lòng ngực hắn, lẳng lặng trở về Tế đàn chiến thần, trở về thiên đường của Bán thú nhân.
“Dương đại ca, ta đi, Vưu Na phải đi”
Nhớ tới cuộc sống khi được ở cùng Dương Lăng một chỗ, nhớ đến khi cùng hắn cưỡi trên Thú một sừng chạy trên thảo nguyên, nhớ đến ánh mắt ngơ ngác của hắn khi nhìn mình, Vưu Na rơi lệ đầy mặt, từng giọt nước mắt trong suốt nhỏ lên mặt Dương Lăng.
Lau khô nước mắt trên mặt, nàng không hề chần chờ, tay đặt lên trái tim và quỳ xuống mặt đất, khe khẽ niệm Chú ngữ. Mỗi khi gặp phải cường địch, Thiên hồ có thể thông qua Ma pháp hiến tế thiêt đốt Sinh mệnh và Linh hồn đổi lấy Tinh thần lực cường đại, Đồng quy vu tận với địch nhân đang bị vây trong Ma ảo trận.
Trăm ngàn năm trước, Thiên hồ tộc cũng là dựa vào biện pháp này mà đánh chết cao thủ Thánh giai cường đại của Giáo Đình, bắt đối phương ký kết hiệp định ngừng chiến, giành lại cơ hội để Bán thú nhân có thể sinh tồn, tránh thoát khỏi cơn ác mộng tàn sát.
Hiểu được vu lực không cách nào bức chất độc ra, Dương Lăng nhanh chóng vận chuyển sinh mệnh năng lượng trong cơ thể, không ngừng tu bổ lại các gân mạch bị chất độc phá hư, kiệt lực ngăn cản năng lượng nóng bỏng đó bành trướng.
Cứ như vậy, chất độc không ngừng ăn mòn gân mạch và cơ thể, hắn lại dựa vào sinh mệnh năng lượng lần lượt chữa trị. Mặc dù khống chế được chất độc lan rộng và bành trướng, nhưng mỗi một lần đều đau đến độ không muốn sống, các khớp xương không ngừng bị một con dao sắc bén cắt từng nhát. Nếu thay đổi là người bình thường thì sợ rằng sớm sụp đổ rồi.
Một giọt, hai giọt
Cảm giác một giọt chất lỏng giống như nước nhỏ lên mặt, hắn nghi hoặc rồi miễn cưỡng mở to mắt. Nhìn Vưu Na mặt đầy nước mắt đang quỳ trên đất, nghe chú ngữ mù mịt, ngay lập tức hiểu được chuyện gì xảy ra.
Thông qua liên lạc tâm hồn, hắn tự nhiên hiểu được rằng Vưu Na vì bảo vệ mình mà đang chuẩn bị thông qua Ma pháp hiến tế thiêu đốt sinh mệnh và Linh hồn. Hắn ra sức giãy dụa đứng lên, cắt đứt Ma pháp của Vưu Na rồi ôm nàng bay nhanh nhằm phía Thú một sừng cách đó không xa, cắn răng dùng ra hết sức lực của bản thân.
Là ma thú cấp cao thông linh, Thú một sừng tự nhiên hiểu được tình huống đang rất nguy cấp, lao đến rồi quỵ gối trên mặt đất, để cho Dương Lăng đang hành động rất khó khăn dễ dàng leo lên.
Cưỡi lên mình Thú một sừng, Dương Lăng ôm chặt Vưu Na miệng đang ứa máu trong lòng ngực. Mặc dù kịp thời cứu nàng, những vẫn bị Ma pháp cắn trả, người bị thương rất lạnh.
Tốc độ Thú một sừng rất nhanh, ngay khi nó “Hô” lên một tiếng đứng lên, chuẩn bị nhanh chóng rời khỏi thì phát sinh chuyện ngoài ý muốn.
Lão già áo đen phá trận mà ra, thanh chủy thủ sắc bén đâm thật sâu lên đùi Thú một sừng. Trong nháy mắt, Thú một sừng không kịp né tránh chết lặng cả người, kêu thảm lên một tiếng rồi ngã xuống mặt đất. Cả người co quắp, đem hết cả sức lực cũng không thể đứng lên được.
“Hắc hắc, lợi hại. Không nghĩ ra rằng ngay cả Long thiệt lan cũng có thể áp chế”
Làm trọng thương Thú một sừng, nhìn Dương Lăng đang gắt gao ngăn chặn Long thiệt lan, Lưu Độc cảm thấy rất ngoài ý muốn, không nghĩ được hắn lại mạnh mẽ đến như vậy. Nếu thay là một người khác, không chỉ Triệu hồi sư mà ngay cả một tên Kiếm thánh hay Ma đạo sư sợ rằng cũng sớm bành trướng hết cỡ, cơ thể bị nổ mạnh mà chết.
Khiếp sợ trôi qua, vì đề phòng đêm dài lắm mộng, hắn không hề chần chờ, cầm thanh chủy thủ nhanh chóng lao lên. Thực lực của Dương Lăng quá cổ quái, trúng Long thiệt lan còn có thể sống đến bây giờ, ai cũng không thể cam đoan hắn còn có dị năng lợi hại gì không. Mặc dù đã hoàn toàn chiếm thượng phong, nhưng hắn không hy vọng phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn.
Làm sao bây giờ, chẳng lẽ phải chết trong tay đối phương?
Nhìn lão già áo đen ánh mắt lạnh như băng và gần ngay trong gang tấc, nhìn thanh chủy thủ tẩm kịch động, Dương Lăng vô cùng khẩn trương. Vì áp chế chất độc, hắn hao phí gần hết Tinh thần lực, trong thời gian ngắn đừng nói là gọi tất cả Ma thú đại quân ra mà sợ rằng vài con Giác phong thú cũng đều khó khăn.
Dương Lăng vô cùng khẩn trương, cố gắng nghĩ biện pháp, cùng lúc đó, Vưu Na hiểu được đã không thể tránh thoát lại quyết định buông tha ý niệm chạy trốn trong đầu, lẳng lặng nằm im trong ngực hắn. Cho dù có chết thì chỉ cần có thể cùng với Dương Lăng trở về Tế đàn Chiến thần, trở về Thiên đường của Bán thú nhân đã cảm thấy thỏa mãn rồi.
Ma ảo trận, Ma thú đại quân, Không gian Vu tháp.
Nhìn sát thủ càng lúc càng gần, nhìn Thú một sừng bị hắn đánh lén đắc thủ, lại nhìn Vưu Na trong lòng ngực, ở thời khắc mấu chốt Dương Lăng trong lòng vừa động. Mặc dù không thể gọi Ma thú đại quân ra trợ chiến, nhưng hoàn toàn có thể đánh cược một ván, đem đối phương chuyển vào Không gian Vu tháp, sau đó mới chỉ huy Ma thú đại quân công kích.
5 bước, 4 bước, 3 bước.
Nhìn Dương Lăng và Vưu Na không còn sức lực đâu mà tránh né, Lưu Độc lạnh lùng cười. Hơn 10 năm trước, mỗi lần hắn ra tay đều thành công hoàn mỹ, hơn 10 năm sau hành động trở lại, thực lực đã không còn như xưa, tự nhiên càng không có chuyện gì ngoài ý muốn.
Song, chính khi hắn chuẩn bị một đao cắt đứt Yết hầu của Dương Lăng thì trước mắt đột nhiên tối sầm, trong nháy mắt đi đến một địa phương thần bí, đi đến một vùng thảo nguyên vô cùng rộng lớn. Xa xa có một cái hồ nhỏ trong suốt, có một cái tháp cao thần bí, càng không ổn nữa là, có một đoàn ma thú đang đằng đắng sát khí lao đến.
Khác với lũ nhện ngựa ở trong Ma ảo trận, Lưu Độc cảm giác được một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt từ Ma thú đại quân, không đợi hắn kịp lấy ra dược phấn, một đám Giác phong thú to như nắm tay đã như tia chớp lao lên, lao thẳng đến các vị trí yếu hại trên người hắn.
Nhanh, thật sự quá nhanh. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Giác phong thú vừa hiện lên trước mặt, đã bắn ngay một làn châm độc dày đặc. Cùng lúc đó, dưới sự chỉ huy của một con Phi thiên tri thù, từng con từng con nhện lông đỏ quỷ dị chui vào lòng đất, phát ra một cây đinh sắc bén, liên miên không ngớt như thủy triều.
Thành công chuyển đối phương vào Không gian Vu tháp ở thời khắc mấu chốt, Dương Lăng thở dài một hơi, lấy tất cả Ma thú huyết châu trong Không gian giới chỉ ra, từng ngụm từng ngụm nuốt vào, nhanh chóng bổ sung Vu lực và Tinh thần lực tiêu hao. Ma thú đại quân thực lực rất cường đại, nhưng hắn vẫn còn lo lắng, thu Vưu Na và Thú một sừng lại rồi nhanh chóng tiến vào Không gian Vu tháp.
An bài thỏa đáng cho Vưu Na và Thú một sừng, hắn chần chờ một lát rồi quyết định nhảy vào hồ nước trong suốt. Sinh mệnh năng lượng càng thâm hậu, càng dễ dàng áp chế chất độc kinh khủng trong cơ thể, hắn có một loại trực giác, hồ nước có quan hệ mật thiết đối với Sinh mệnh năng lượng, thì dám chắc có rất nhiều chỗ tốt đối với mình.
Quả nhiên, vừa nhảy vào hồ nước lạnh như băng, hắn cảm giác Sinh mệnh năng lượng nhập vào trong cơ thể. Mặc dù còn không có cách nào bức chất độc ra ngoài, nhưng ít nhất cũng thoải mái hơn, vết phồng rộp đều biến mất, da trên người từ từ khôi phục bình thường.
Dương Lăng kiệt lực khôi phục lại, mà Lưu Độc không kịp ứng phó lại gặp chiêu tránh chiêu, vô cùng cuống quít.
Khác với Ma ảo trận của Vưu Na, hắn cảm giác không gian thần bí này tràn ngập một cỗ năng lượng ba động, hạn chế rất lớn đến cảm giác và tốc độ hành động của hắn. Càng gần ngọn tháp thần bí thì càng nghiêm trọng, trong lúc vô ý mà chạm phải làn sương trắng cổ quái thì cảm giác cả người đau đớn, giống như chạm phải chất độc cực kỳ lợi hại.
Hút vào sương trắng cổ quái, hắn cảm giác trong cơ thể có một cỗ năng lượng lạnh như băng, đi qua đâu mặc kệ là cơ thể hay là các khớp xương đều đau đớn. Thậm chí, ngay cả não cũng không ngoại lệ, giống như chịu tinh thần công kích vô hình nào đó. Cho dù là một tên cao thủ dụng độc, nhưng thời gian ngắn hắn cũng không hiểu rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Chẳng lẽ, Dương Lăng là một tên Lĩnh vực cường giả, đây là Không gian lĩnh vực của hắn?
Cảm giác không thể phát huy được một nửa thực lực, Lưu Độc kinh hãi thất sắc. Sau khi tu luyện đến Thánh giai chỉ là mới bước vào một cánh cửa hoàn toàn mới. Trong mắt người thường thì có lẽ Thánh giai đã là vô địch, nhưng trong mắt Lĩnh vực cường giả thì cơ bản không đáng nhắc đến.
Truyền thuyết, tu luyện đến Lĩnh vực cường giả là có thể lĩnh ngộ pháp tắc nhất đinh, chính mình sẽ có một Không gian lĩnh vực. Nếu vô ý mà xông vào Không gian lĩnh vực của bọn họ thì một tên Thánh giai cũng giống như một con kiến, không có lực chống trả.
Sở dĩ khiến cho kẻ khác trên đại lục nghe danh phải sợ hãi, đó là hắn dựa vào Độc thuật xuất thần nhập hóa, còn về năng lực cận chiến, tốc độ công kích và Ma pháp không phải là mặt mạnh của hắn.
Mặc dù đã tu luyện đến cảnh giới Á thánh, nhưng nếu so sánh với Sát thủ Thiên bảng bình thường thì ngoại trừ Độc thuật ra thì cũng không cao minh hơn là bao, huống chi thực lực lại bị Không gian Vu tháp hạn chế. Trong thời gian ngắn, Ma thú đại quân không để cho hắn một cơ hội nào thi triển độc thuật, vô cùng nguy ngập.
Cùng lúc đó, thấy đối phương tránh trái né phải, tựa hồ vô cùng cố kỵ làn sương trắng tản mát ra từ Vu Tháp, Dương Lăng trong lòng vừa động. Một bên ngồi ở trong hồ khôi phục thực lực, một bên chỉ huy Ma thú đại quân điên cuồng tấn công, bức đối phương về phía Vu Tháp.
Trái ngược với Lưu Độc thực lực bị hạn chế rất nhiều, thì Ma thú đại quân ở bên trong Vu Tháp lại như cá gặp nước, lực chiến đấu đến mức cực đoan. Thân bị thương nặng, chỉ cần không có chết tại chỗ, còn một hơi là có thể từ từ khôi phục. Còn một ít bị thương nhẹ càng không đáng giá nhắc đến, được sương trắng bao phủ liền tự động cầm máu, trong nháy mắt là khôi phục như lúc ban đầu.
Ma Thú Lĩnh Chủ.