Ma Thiên Ký

Chương 637: Tấn cấp Hóa Tinh


Dịch giả: Mr Củ Cà Rốt

Khói trắng mờ mịt bao trùm toàn bộ mật thất trên tầng cao nhất của Ly Hợp Cung.

Trưởng lão Phù Chỉ đang đứng chắp tay, Âm Dương Ly Hợp Kính vẫn bay lơ lửng trước mặt lão, từng đoàn tinh quang đang lập lòe bên trong, tỉnh thoảng lại đều đặn có những đạo tinh quang bắn ra từ bên trong kính và kéo dài tới tận chân trời.

Đột nhiên, trưởng lão Phù Chỉ như nhận ra một điều gì đó, lão phất tay áo lên, một đạo ánh sáng trắng lóe lên tạo thành một mặt thủy gương ngay trước mặt lão.

Tấm thủy gương sáng long lanh, phía rìa phát ra những tia linh khí màu xanh nhỏ li ti.

Trên mặt gương thoáng gợn lên vài sóng nước, sau khi mặt gương yên ả trở lại hiện rõ tình hình của Liễu Minh lúc này đang ở trong căn phòng đá.

Lúc này hai đạo khí Trắng Đen đang bốc lên từ cơ thể hắn tạo thành hai con Giao Long không ngừng xoay vòng quanh.

“Tiểu tử này có chút thú vị ah, pháp lực đã đạt độ tinh thuần tới dường này, dưới sự che chở của Âm Dương Ly Hợp Kính chẳng cần tốn nhiều hơi sức cũng đã phân hóa ra hai cực Âm Dương…” Phù Chỉ đang tự lẩm bẩm với nét mặt khá hồ hởi.

“Tuy nhiên, nó chỉ giúp ngươi những bước đầu tiên trong quá trình tấn cấp Hóa Tinh, những cửa ải khó khăn hơn còn đang ở phía trước…”

Hình như Liễu Minh đã tạo ra một chút hứng thú đối với vị trưởng lão bí truyền này. Sau khi tự lẩm bẩm vài tiếng, tay áo lão lại phất lên dẹp tan tấm thủy gương trước mặt.

Thời gian không ngừng trôi, bên trong căn phòng đá chỗ Liễu Minh đang ngồi, một tiếng “bục” bỗng vang lên. Cái bình ngọc cuối cùng trước mặt Liễu Minh đã vỡ tan, tay hắn vung lên tạo thành một đạo pháp quyết, một đám lửa màu hồng liền bao phủ kín viên Uẩn Dương Đan rồi bay thẳng vào trong miệng hắn.

Ngay lập tức hắn cảm thấy trong Linh hải lúc này như một nồi nước đang sôi sùng sục lại được ném thêm một tảng đá to, đám chất lỏng Chân Nguyên lại bốc lên ngùn ngụt tạo thành một lốc xoáy.

Sắc mặt Liễu Minh lúc này đã trắng nhợt, phía dưới đan điền như đang bị từng con dao găm đâm chém. Hai đạo khí Đen Trắng bao xung quanh người hắn bỗng quay tròn không ngừng tạo thành một quá cầu khí đường kính gần một trượng bao phủ toàn bộ cơ thể hắn.

Lúc này, Chân Nguyên trong Linh hải của Liễu Minh đã được cô đặc thành chất dẻo, nó không ngừng phát ratừng đợt pháp lực chấn động liên hồi.

Nguyên khí Thiên Địa ở xung quanh Ly Hợp Cung dường như cũng đang cộng hưởng, chúng không ngừng tụ lại tạo thành một cơn lốc xoáy.

“Vẫn còn thiếu một chút!”

So với Phù Chỉ, Liễu Minh hiểu rõ hơn tình hình hiện tại của mình, Chân Nguyên trong Linh hải đã hóa thành chất dẻo, đương nhiên chỉ còn một bước nhỏ nữa là có thể hóa rắn.

Hắn nghiến răng vung tay lên, trong tay lúc này hiện ra một bình nhỏ màu trắng, hắn lập tức bóp vỡ cái bình. Ngay sau đó viên đan dược màu đen bóng đã được hắn nuốt vào trong bụng, đây chính là phần thưởng của chức vô địch cuộc thi đấu Ngoại Môn trước đây: Ô Mang Đan!

Sau một khắc, muời đầu ngón tay Liễu Minh búng ra, một đạo khói đen cũng tuôn ra từ hai bên lông mày tạo thành một tấm khiên bằng xương, trên bề mặt tấm khiên lóe lên từng đạo ánh sáng đen: Chính là Cửu Nghi Khô Lâu Thuẫn!

Lập tức Liễu Minh búng ra một đạo pháp quyết rơi thẳng vào Cửu Nghi Khô Lâu Thuẫn.

“Mở!”

Sau khi thét lên một tiếng, Liễu Minh tung ra một trảo. Cửu Nghi Khô Lâu Thuẫn bừng lên một đạo ánh sáng đen rồi lập tức bay thẳng vào trong cơ thể hắn.

Khi xưa Viêm Quyết luyện chế tấm khiên này với mục đích sau khi tế luyện nó thành Pháp bảo sơ hình sẽ mượn nhờ uy lực của nó để đột phá Hóa Tinh. Ai dè hôm nay Liễu Minh lại đang ngư ông đắc lợi.

“Ầm… Ầm…!”

Bên trong quả cầu khí đang bao trọn Liễu Minh truyền ra vô số tiếng sấm sét ầm ầm. Rất nhiều vòi rồng xuất hiện trên bề mặt khối cầu khí rồi từ từ chui vào trong cơ thể hắn.

Bên trong Linh hải, Chân Nguyên pháp lực dạng dẻo cuối cùng cũng đã biến hóa, chúng đang từ từ kết lại vào trung tâm.

Bầu trời phía trên Ly Hợp Cung bỗng nhiên ầm ầm chấn động. Cơn lốc xoáy khổng lồ đang không ngừng hấp thu Linh khí trong bán kính vài dặm và vẫn đang không ngừng phình to ra.

Linh khí cô đặc thành đám mây không ngừng lớn lên, khi đạt đường kính cỡ mười trượng bỗng nhiên rung lắc liên hồi, sau đó phát ra mấy tiếng nổ ầm ầm đinh tai nhức óc rồi mới nổ tung tóe ra.

Sau một khắc, một cột ánh sáng màu đen khổng lồ bắn phọt lên từ Ly Hợp Cung, bên trong cột sáng là từng đạo ngân xà* đang nhảy múa, những tiếng sấm sét ầm ầm đinh tai nhức óc truyền ra khắp bốn phương tám hướng. Bên trong cột sáng có thấy rõ chín viên minh châu như chín điểm sáng, chúng xoay tròn một hồi rồi sau khi cột sáng thu lại, cả chín viên chui tọt vào bên trong Ly Hợp Cung không thấy bóng dáng nữa.

“Không ngờ tên này đã tấn cấp Hóa Tinh thành công! Tuy nhiên chỉ tạo ra chín viên pháp lực kết tinh, ba Linh mạch tấn cấp thành công đúng là cực hiếm, nhưng mà tiềm lực cũng chỉ có hạn!” Trưởng lão Phù Chỉ nhấc tay lên, ánh mắt lão dường như có thể nhìn thấu suốt cảnh tượng bên trong cái cột sáng kia. Lão nhẹ gật đầu một cái, sau đó lại khẽ lắc đầu rồi nhắm mắt yên lặng.

Trong căn phòng đá, trên mặt Liễu Minh không biểu lộ cảm xúc buồn vui gì cả. Chín viên kết tinh trong Linh hải đang từ từ chuyển động, hắn cũng đang không ngừng đánh ra từng đạo pháp quyết. Ngay khi đám Chân Nguyên trong Linh hải khôi phục vẻ bình yên thì từ trên cơ thể hắn bỗng tỏa ra một đạo hào quang màu tím sáng chói chang.

“Á….!…”

Trên mặt Liễu Minh lập tức hiện lên vẻ thống cổ vô cùng, cả người hắn như cứng đơ lại. Từng cơn đau đớnkịch liệt xuất hiện lặp đi lặp lại, bên ngoài cơ thể hắn lúc này xuất hiện những đạo Linh văn màu tím ngày càng nhiều, cảnh tượng này khá giống lúc hắn bị ma hóa!

Hào quang màu tím sau mỗi lần chớp động lại tạo thành một cơn đau đớn và đồng thời tạo ra một viên Tinh thể màu tím.

Những trận đau đớn kịch liệt xuất hiện một trăm bốn mươi bốn lần mới chịu dừng lại.

Giờ đây bên trong đạo hào quang màu tím bao quanh cơ thể hắn xuất hiện một trăm bốn mươi bốn viên kết tinh giống y hệt chín viên lúc nãy, chỉ khác nhau ở chỗ những viên này có màu tím!

“Bùm!” “Bùm!” Những tiếng nổ nhỏ liên tiếp vang lên.

Liễu Minh còn chưa kịp có phản ứng gì thì những viên tinh thể tím kia đã nổ tung tạo thành một đạo ma khí đen kịt.

Liễu Minh chỉ cảm thấy cơ thể đang run lên bần bật, quần áo và các vật dụng trên người cũng đang run lên theo, Dưỡng Hồn Đại đeo bên hông hắn bị bật tung ra ngoài cách người mấy trượng. Miệng túi bật ra tạo thành một đám khói đen, ngay sau đó Cốt Hạt và Phi Sọ đã xuất hiện từ trong đám khói đen.

Sau khi cảm giác cả người cứng đờ bị tiêu tán, đám Linh văn màu tím mà chỉ khi bị ma hóa mới xuất hiện lúc này đang phủ kín toàn bộ cơ thể Liễu Minh.

“Cái này là…” Liễu Minh cũng đang trợn mắt há miệng vì ngạc nhiên, nhưng hắn có thể cảm nhận rõ pháp lực trong cơ thể mình đang tuôn trào cuồn cuộn, có thể nói pháp lực đã được nhân lên mấy lần so với lúc trước!

Hắn suy nghĩ thoáng qua một chút rồi búng ngón tay tạo thành một đạo hư ảnh màu tím đánh thẳng vào vách đá căn phòng.

“Ầm!” Một tiếng động vang lên, vách tường được gia cố bởi cấm chế phòng ngự rất kiên cố vậy mà lúc này lại hiện ra một lỗ thủng to bằng ngón tay.

Liễu Minh nhìn vào bàn tay mình bằng vẻ ngạc nhiên vô cùng, vừa rồi hắn mới dùng ba phần sức đã có thể đánh tan cấm chế phòng ngự trong phòng. Cần phải nhớ rằng cấm chế phòng ngự trong phòng này là chuyên dùng để đối phó với tu sĩ mới tấn cấp Hóa Tinh có thể chưa khống chế được pháp lực trong nội thể mà bột phát ra.

Một tu sĩ Hóa Tinh bình thường cho dù có dùng hết sức cũng chả thể nào lay chuyển được dù chỉ là mảy may cấm chế nơi này!

“Chủ nhân…” Phi Sọ và Cốt Hạt đang nấp ở đằng xa đang bị run rẩy bởi Linh áp khủng bố đang phát ra từ trên người Liễu Minh.

“Tạo sao các ngươi lại ra đây? À… Lại đây nào!” Liễu Minh chợt cảm thấy bên hông mình trống không, hắn nhìn thấy Dưỡng Hồn Đại đang nằm ở góc phòng và lập tức hiểu ra mọi chuyện.

Nói xong hắn vung tay tạo thành một đạo ánh sáng đen bao phủ hai Linh sủng và kéo chúng lại gần, đồng thời hắn cũng thu hồi pháp lực. Hào quang màu tím quanh người hắn lóe lên một cái, đám Linh văn màu tím trên cơ thể cũng biến mất luôn.

Bên trong Linh hải Liễu Minh, một đạo ánh sáng tím lóe lên, một trăm bốn mươi bốn viên kết tinh màu tím liền xuất hiện, chúng cùng với chín viên màu vàng đang từ từ chuyển động không ngừng.

“Chúc mừng chủ nhân tấn cấp Hóa Tinh thành công!”

Thấy Liễu Minh đã trở lại bình thường, Phi Sọ và Cốt Hạt đều trở nên vui vẻ hoạt bát, chúng bu lấy Liễu Minh và không ngừng cọ vào hắn một cách đầy âu yếm.

Do bọn chúng có sự tương liên tâm thần với Liễu Minh nên đương nhiên lúc này cũng cảm nhận được sự hưng phấn của hắn.

Khóe miệng Liễu Minh khẽ nhếch lên, niềm vui tần cấp Hóa Tinh thành công lúc này đang như từng đợt sóng trào dâng trong lòng hắn. Còn về vụ một trăm bốn mươi bốn viên kết tinh màu tím kia thì chỉ còn cách chờ tới khi gặp La Hầu mới có cơ hội hiểu rõ ngọn ngành.

Sau khi vỗ về hai Linh sủng vài câu, hắn thu bọn chúng vào trong Dưỡng Hồn Đại.

Cùng lúc này, ánh sáng tạo thành bởi Âm Dương Ly Hợp Kính phía trên đầu cũng tắt, Ly Hợp Kính nhanh chóng thu lại.

Liễu Minh nhìn thoáng về phía mái nhà rồi nhắm mắt dưỡng thần.

Dù sao hắn cũng chỉ vừa mới tấn cấp Hóa Tinh, Chân Nguyên pháp lực trong cơ thể chưa vững chắc tuyệt đối, cần phải bế quan trong một thời gian ngắn để mọi thứ được ổn định.

Trong một đại sảnh bên trong Thúy Vân Phong, một nam tử mặt trắng bệch tuổi chừng ngoài ba mươi đang nhìn vào một quả ngọc giản truyền tin trên tay với vẻ ngạc nhiên vô cùng: Người này chính là vị chưởng tòa họ Lô!

“Tên Liễu Minh kia vậy mà đã đột phá Hóa Tinh kỳ! Đúng là ngày trước ta đã đánh giá sai về người này rồi!” Một lúc lâu sau, vị chưởng tòa họ Lô kia mới chậm rãi nói.

“Lô sư huynh, ngày đó ta và huynh đều nhất trí bởi vì tên Liễu Minh này chỉ có ba Linh mạch, nhiều khả năng không thể tấn cấp Hóa Tinh nên mới bỏ qua những cơ hội thu nạp hắn vào làm đệ tử của bản phong. Sau đó tên này đạt thành tích trong thi đấu Ngoại Viện, lại vượt qua ba mươi sáu tầng Tháp Hư Linh, cả ta và huynh cũng đều biết hết những chuyện đó, đúng thật là đáng tiếc!” Người đứng bên cạnh là một lão thấp bé như một đứa trẻ con, chính là Hạo Nguyệt Đồng Tử, lúc này lão nói ra với vẻ tiếc nuối rõ rệt trên mặt.

“Ba Linh mạch mà lại có thể tấn cấp Hóa Tinh, trong lịch sử Thái Thanh Môn chúng ta cũng chỉ có vài người thôi. Chắc là tên này là một loại Linh thể bí ẩn nào đó chúng ta không nhìn ra.” Sau khi suy tư một hồi, vị chưởng tòa họ Lô nói.

“Ta cũng đã suy nghĩ về điều này, tuy nhiên sau đợt thi đấu Ngoại Môn, có người của phong khác tới kiểm xa lại thì cũng xác thực là chỉ có ba Linh mạch chứ không hề có Linh thể bí ẩn nào cả, có khi tên này mới có được một cơ duyên nào đó thôi.” Hạo Nguyệt khẽ lắc đầu và nói.

“Uhm… Nếu là như vậy, tên Liễu Minh này do có được cơ duyên xảo hợp mới tấn cấp Hóa Tinh thành công, như vậy trong tương lai muốn tiến thêm một bước cũng là vô cùng khó khăn. Ta và đệ cũng chẳng cần phải nuối tiếc nữa!” Lô chưởng tòa thở dài rồi chuyển ý nói ra một câu.

Hạo Nguyệt nghe thấy vậy chỉ khẽ gật đầu, nhưng trên mặt lão lại có vẻ như đang suy nghĩ về một điều gì đó…

Tip: Bạn có thể sử dụng các phím bàn phím trái, phải hoặc nút A và D để duyệt giữa các chương.